Thừa Kế Hai Ngàn Tỉ

Chương 1342: Tôi cũng đến cụng ly rượu (1)

Đây coi như là "Hại trùng" tụ hội ?

Nghe kiểu nói này của Bạch Tiểu Thăng, Phùng Giai Dao lập tức nói,

- Tôi đã liên hệ thật tốt với hai vị đại sự vụ quan khác, để bọn hắn tiếp tục tìm hiểu, lúc này cũng vừa vặn điều tra ra đầy đủ bản danh sách rồi.

Bạch Tiểu Thăng nhìn Phùng Giai Dao, ánh mắt lộ ra vẻ khen ngợi.

Đúng như Hạ Hầu Khải nói, loại nhân vật như thế này ngược lại năng lực cực mạnh, sẽ sớm giúp lãnh đạo suy nghĩ chu toàn.

Phùng Giai Dao đối mặt với ánh mắt tán thưởng của Bạch Tiểu Thăng, có chút thụ sủng nhược kinh, vội vàng nói,

- Trong những người kia, đã có ba vị cùng tôi có liên hệ.

- Bởi vì cũng có thân cận nên chúng tôi có thể nói với bọn họ tự mình đến để trình bày vấn đề, nếu như Bạch tổng cần...

Mấy tên phụ trách khu vực kia sợ rằng có đánh chết cũng không thể nghĩ đến, điểm chí mạng của buổi hội nghị ngày hôm nay, không nằm ở chỗ đưa ra chứng cứ để tra tội làm mẫu cho chế độ mới, không ở chỗ điều tra hai người Thương Đạt Đông, Triệu Hân Dư và minh hữu của bọn họ.

Mà ở chỗ, Đại sự vụ quan quy thuận Bạch Tiểu Thăng !

Đồng dạng, số lớn sự vụ quan cũng sẽ liên tiếp phản bội !

Toàn bộ hệ thống của bộ sự vụ sẽ quy về Bạch Tiểu Thăng quản lý.

Kể từ đó, bằng chứng điều tra những người phụ trách khu vực, trước đây bởi vì còn vướng mắc về mặt lợi ích nên không có đưa ra, vậy mà trước mắt đã tụ tập toàn bộ trên tay Bạch Tiểu Thăng !

Mấy tên phụ trách khu vực cho dù có bị đánh chết cũng không thể ngờ được mệnh môn của mình đã nằm trong tay Bạch Tiểu Thăng !

Nghe được lời nhắc nhở của Phùng Giai Dao, Bạch Tiểu Thăng cũng trong nháy mắt nhận thức được điểm này hết sức rõ ràng.

Chính mình đã chân chính nắm giữ mọi thứ !

Hắn thậm chí có thể trước tiên bố trí người tổ chức cách ly điều tra những tên quản lý khu vực kia.

Có lẽ tên Trình Đông Ngữ kia sẽ có thêm một chút phiền toái nhưng mà cũng chỉ là phiền toái một chút mà thôi !

- Cuộc tụ hội của những vị phụ trách khu vực này ngược lại khiến tôi hết sức hứng thú.

Khuôn mặt Bạch Tiểu Thăng giãn ra, mỉm cười nói.

Hắn là dự định một mẻ hốt gọn ?

Phùng Giai Dao âm thầm đắn đo.

Nghĩ được như vậy, Phùng Giai Dao cũng thăm dò nói,

- Ngài cần chúng tôi tập hợp chứng cứ, lập tức khai thác hành động, khiến cho bọn hắn tới chịu điều tra không thể tham gia lần tụ hội này sao?

Hạ Hầu Khải cũng nhìn về phía Bạch Tiểu Thăng, lão gia tử từ thần sắc cùng ngữ khí của Bạch Tiểu Thăng, còn có sự hiểu biết của ông ta đôi với hắn, Bạch Tiểu Thăng muốn hành động dường như không có đơn giản như vậy.

Bạch Tiểu Thăng lấy lại tinh thần, cười,

- Tại sao phải không cho người ta tụ hội a !

- Tôi có một suy nghĩ càng thú vị hơn !

Mắt thấy nụ cười kia của Bạch Tiểu Thăng, nghe hắn nói như vậy, Phùng Giai Dao bỗng nhiên có chút cảm giác lo sợ.

Hiện tại vị tổng giám đốc trẻ tuổi này sao lại khiến cho người khác cảm thấy hết sức âm hiểm thế này. . .

Trong đại sảnh ở một khu hẻo lánh dùng để nghỉ ngơi của một khách sạn năm sao.

Một người đàn ông trung niên vóc dáng thon gầy đang nhíu chặt lông mày, ngồi ở một vị trí khó nhìn thấy, thần sắc của hắn nghiêm nghị gửi đi tin tức, khóe mắt và đuôi lông mày dường như dính lại với nhau lộ ra mấy phần ngưng trọng.

- Chương Tổng, ngài muốn uống chút gì không? Một người phụ nữ trẻ tuổi có khuôn mặt mỹ lệ, cả lả lướt đi tới, cúi người, thái độ ôn nhu thì thầm hỏi thăm.

Cô gái xinh đẹp ôn nhu này chính là thư ký của người đàn ông kia, thời điểm cúi người xuống, cổ áo trễ thấp miệng hiển hiện ra bộ ngực căng tròn, phong cảnh bên trong dường như muốn hiện ra rõ ràng nhìn không sót một chút gì, để cho người ta thấy một lần, lập tức huyết mạch sôi sục.

Đáng tiếc, cái người đàn ông bộ dáng thon gầy kia giờ phút này lại không có chút hào hứng nào, nhìn cũng không thèm nhìn, ngược lại thái độ tựa hồ không kiên nhẫn phất phất tay, khiến cho nàng đừng tới làm phiền mình.

Dù sao, cái chức nghiệp hiện tại mà hắn đang kiếm sống ở chính diện đang gặp phải nguy cơ, làm gì còn có tâm trạng nào mà hào hứng với sắc đẹp cơ chứ.

Bờ môi quyến rũ của cô gái kia hơi vểnh lên, giống như giận mà không phải giận, mà giống như là muốn làm nũng nhiều hơn.

Người đàn ông họ Chương ngẩng đầu lên, lạnh lùng lườm cô gái kia một cái.

Cô gái kia ngay lập tức bị cái ánh mắt này hù dọa, không dám tiếp tục phát ra âm thanh, từ từ lui xuống.

Người đàn ông họ Chương từ trong lỗ mũi to khoẻ thở ra một hơi giải tỏa ngột ngạt, tựa hồ như từ trước nay chưa có bao giờ tâm phiền ý loạn như thế.

Một bàn tay nhỏ trắng trẻo tinh tế xinh đẹp vỗ nhè nhẹ ở trên bờ vai của hắn, người đàn ông họ Chương kia thoáng nhìn qua một chút, lập tức có loại tư thế như muốn nổi giận.

Cái nữ nhân này, quả thật không có chút nhãn lực nào sao?

- Làm sao vậy, Chương Tây tiên sinh, loại ánh mắt này của ngài, là không muốn chào đón ta đến ngồi một chút sao?

Một cái âm thanh nữ tính khác truyền đến, đặc biệt có mị lực, nhưng lại không có nũng nịu vô duyên, thậm chí lộ ra một tia cường thế.

Người đàn ông tên Chương Tây này kinh ngạc ngẩng đầu lên, nhìn thấy một người phụ nữ từ phía sau mình đi vòng qua tới.

Hắn lập tức kinh ngạc vô cùng.

- Phùng Đại sự vụ quan, sao cô lại tới đây. Chương Tây kinh ngạc đứng dậy.

Người phụ nữ này cũng không phải là cái cô thư ký kia, mà là Phùng Giai Ngọc.

Chương Tây làm sao cũng không nghĩ tới sẽ là nàng, tuy nói hai bên có mối quan hệ hợp tác mật thiết với nhau, tư giao rất tốt, nhưng chuyện này lại là chuyện "Không thể lộ ra ngoài ánh sáng" a.

Dù sao một vị là Đại sự vụ quan, một vị là người phụ trách cấp khu vực, tuy là cùng cấp, nhưng quan hệ lại là người giám sát cùng người bị giám sát, trong âm thầm hẳn phải giữ một khoảng cách nhất định nào đó.

Chương Tây hắn ở chỗ làm việc có thân phận là người phụ trách cấp khu vực, lập tức gấp liếc nhìn bốn phía qua một lượt, cũng không phát hiện ra người nào lưu ý đến bên này, lúc này tâm lý mới xem như hơi an tâm một chút.

Quay đầu nhìn lại, Chương Tây phát hiện Phùng Giai Ngọc đã ngồi xuống vị trí đối diện với mình, ưu nhã nhếch một chân lên bắt chéo với nhau, một đôi chân thon dài rất đẹp, bên ngoài phủ lên lớp tất đen, phối hợp với vóc người và khuôn mặt được bảo dưỡng tỉ mỉ, cộng thêm một thân khí chất cao quý sang trọng kia, đặc biệt mê người.

Tuy rằng đã hơn bốn mươi tuổi, nhưng Phùng Giai Ngọc so với cái cô thư ký trẻ tuổi kia của mình còn khiến cho người ta thèm nhỏ dãi hơn, thậm chí, Chương Tây cũng rất nhiều lần lúc mà hắn cùng với cô nữ thư ký kia vượt qua những buổi tối tuyệt hảo mỹ hảo, thì trong đầu đều tơ tưởng đến vị minh hữu này.

Nhưng hiển nhiên, thời khắc này Chương Tây cũng không có cái loại tâm tình kia.

- Ngươi đi lấy cho ta một ly Blue Mountains đến đây, nhớ kỹ, bỏ thêm ít đường. Phùng Giai Ngọc liếc mắt nhìn cô thư ký kia của Chương Tây, nghênh ngang phân phó nói.

Thân là thư ký của Chương Tây, cái cô gái trẻ tuổi kia tự nhiên biết rõ thân phận của Phùng Giai Ngọc, không dám thất lễ chút nào, lúc này mới đáp ứng xong lui xuống.

- Phùng Đại sự vụ quan, quãng thời gian này vô cùng nhạy cảm, cô làm sao còn đích thân tới đây? Cô đến đây có chuyện gì không? Chương Tây ngồi xuống, hướng cả người về phía trước nói chuyện, nhìn chăm chú vào khuôn mặt vô cùng tinh xảo kia, đè thấp âm thanh hỏi.

- Hay là có chuyện gì xảy ra, không tiện nói trong điện thoại.

Buổi chất vấn trước kia đã chứng minh, hai người Thương Đạt Đông và Triệu Hân Dư đã mắc vào, nhóm các vị Đại sự vụ quan cũng là lòng người bàng hoàng, đặc biệt là ba người Phùng Giai Ngọc, bọn họ hẳn là càng phải cẩn thận trong ngôn ngữ và hành động mới đúng!

Mấy tiếng trước, Chương Tây còn nghe ngóng tin tức từ Phùng Giai Ngọc, cũng đem sư tình mấy người Trình Đông Ngữ tụ hội tiết lộ ra một chút, dù sao những người phụ trách khu vực như bọn họ muốn liên hợp, mà bên trong lại không có người, không nắm chắc được động tĩnh của vị Tổng giám đốc mới kia, căn bản là chơi không được.

Dưới cái nhìn của Chương Tây, xem như trước mắt chỉ có Phùng Giai Ngọc là đáng tin nhất, là đồng bọn có thể tin cậy !

Chẳng lẽ, phía tổng bộ bên kia, sau đó lại xảy ra chuyện gì hay sao?!

Trong lòng Chương Tây cảm thấy căng thẳng.

Nhưng có điều, vậy cũng phải nói sớm trước một tiếng ở trong điện thoại di động chứ, bây giờ người trực tiếp tới luôn là chuyện gì xảy ra !

Vạn nhất, tình cảnh này rơi vào trong mắt người hữu tâm, chẳng lẽ không phải bất ổn thật lớn sao?

Trong lòng Chương Tây lại lần nữa có chút khẩn trương, nhìn về bốn phía.

Lại nói đến, bên trong nhóm các vị Đại sự vụ quan, chia nhỏ xuống dưới, có tới mấy phương thế lực như thế:

Một phương, là một nhóm người có chí hướng cao vời, tâm chí lúc nào cũng hướng về phía Hạ Hầu Khải, hiện tại thì đứng về phía Tổng giám đốc mới Bạch Tiểu Thăng, cũng là nhóm có lợi ích riêng nhỏ nhất.

Một phương, là một nhóm người chưa quyết định, cho tới bây giờ thì gió thổi chiều nào thì theo chiều nấy, mượn gió bẻ măng.

Một phương, là một nhóm người mưu lợi cá nhân, làm việc nhưng cũng đồng thời không quên moi được lợi ích.

Nếu như cứng rắn phân chia thêm một phương nữa, chính là nhóm người mưu lợi cá nhân cực nặng,ham muốn cá nhân cực lớn, năng lực cường đại, đồng thời vấn đề nghiêm trọng cũng là riêng lẻ vài người.

Bạn cần đăng nhập để bình luận