Thừa Kế Hai Ngàn Tỉ

Chương 390: Em chỉ muốn làm trợ lý cho anh



Lâm Vi Vi chỉ là nhân viên của phòng truyền thông internet, tiếp nhận từng lớp từng lớp chỉ thị, đâu vào đấy mới được bố trí việc làm.

Nàng là trợ lý sự vụ của Bạch Tiểu Thăng, những lúc mà Bạch Tiểu Thăng "Đóng cửa không ra", nàng phụ trách xử lý các loại sự vụ.

Bây giờ Lâm Vi Vi đã trải qua nhiều sóng gió đã trưởng thành hơn, ai cũng đều thán phục, đối với mọi chuyện cần thiết đều có thể trong thời gian ngắn nhất đưa ra cách xử lý hợp lý.

Thậm chí lúc mà lòng người bàng hoàng lo lắng, có rất nhiều lão quản lý bị loạn trận cước, duy chỉ có nàng vẫn tĩnh như bàn thạch.

Chỉ bằng vào phần định lực này, thì Lâm Vi Vi không hổ là trợ lý của phó tổng!

Lúc phòng truyền thông internet bị mấy phòng khác "Làm khó dễ", Lâm Vi Vi vậy mà cũng có thể mở ra lối riêng, đem những sự tình nên làm tiến hành tiếp bảy tám phần, mặc dù gian nan, nhưng tóm lại là có tiến triển làm cho toàn bộ nhân viên trong phòng cũng chịu phục.

Lâm Vi Vi đang xử lý một số chuyện thì bỗng nhiên nghe thấy có người liều lĩnh dắt cuống họng gào thét.

- Tránh ra mau tránh ra cho tôi!

Đang ở trong giờ làm việc lớn tiếng ồn ào như thế còn ra thể thống gì!

Đặc biệt, thời kì này trong đầu mọi người lúc nào cũng lo lắng, ồn ào như thế làm sao người khác làm việc được!

Lâm Vi Vi sầm mặt lại, trong ánh mắt lộ ra một tia tức giận.

Nàng cau mày nhìn sang, lúc nhịn không được nữa muốn quát lớn bỗng nhiên thấy rõ người đó là ai. Lâm Vi Vi liền sửng sốt.

Người la to và đang chạy đến nhanh như gió kia chính là Cao Đại Chí!

Đường đường là tổng thanh tra của phòng truyền hình điện ảnh, bình thường là một người điềm đạm, vậy mà bây giờ giống như người điên chạy đến, hoàn toàn không để ý tới hình tượng của mình.

Đây là thế nào. . .

- Xảy ra chuyện!

Lâm Vi Vi giật mình, vội vàng bước lên chen chúc vào một đám người.

Cao Đại Chí đã chạy một đoạn đường đều vừa la vừa chạy, thần sắc lo sợ, bất an không yên, toàn thân đều thấm mồ hôi.

Từ phòng hành chính đến phòng truyền thông internet, ngoại trừ lúc đi thang máy còn lại ông ta đều chạy.

Cao Đại Chí năm nay đã hơn năm mươi, cũng không còn trẻ nữa, thậm chí ngày bình thường tâm đều đặt hết lên công việc, bỏ bê rèn luyện, tố chất thân thể cực kỳ kém, còn có mỡ máu, huyết áp, đường huyết ba cái đều cao.

Có thể một đường chạy tới, Cao Đại Chí đã chống đỡ đến cực hạng rồi.

Bây giờ Lâm Vi Vi đứng cản lại ngay phía trước, sức lực của Cao Đại Chí đã trì trệ, lập tức không được chịu đựng được nữa, ông ta cúi người xuống thở hồng hộc, như một con cá mắc cạn, chỉ cảm thấy hai chân như bị rót chì cử động cũng không được nữa.

- Cao tổng, ngài làm sao thế!

Lâm Vi Vi giật mình phân phó cho người bên cạnh.

- Nước, đem cho ngài ấy ly nước.

Lập tức có người chạy đi lấy nước. Lúc này Cao Đại Chí mới thở đều đặn lại một chút. Lúc Lâm Vi Vi đưa nước qua, Cao Đại Chí nhận lấy uống một ngụm hết sạch, cuối cùng cũng khá hơn một chút.

- Xảy ra chuyện gì? !

Lâm Vi Vi đỡ lấy ông ấy kinh ngạc hỏi.

Nhìn Cao Đại Chí hốt hoảng như vậy, thất thố chạy đến văn phòng của Bạch Tiểu Thăng, Lâm Vi Vi nhịn không được có chút khẩn trương.

Cao Đại Chí đưa mắt nhìn nàng sau đó quay sang nhìn người bên cạnh, biểu tình muốn nói lại thôi, thấp giọng cùng Lâm Vi Vi nói nhỏ.

- Đi, dìu tôi đi gặp Bạch tổng!

Lâm Vi Vi cũng ý thức được nơi này không phải là chỗ để nói chuyện, vội vàng dìu Cao Đại Chí đi đến văn phòng của Bạch Tiểu Thăng nhưng không cho người khác hỗ trợ.

Gõ cửa một cái xong lập tức đẩy cửa đi vào.

Cao Đại Chí thấy Bạch Tiểu Thăng, cả người như đang sống lại, nhanh nhẹn trở tay khóa cửa lại.

Lâm Vi Vi thấy hành động này của ông ấy mà sững sờ.

Bạch Tiểu Thăng tay đang nâng chén trà, thần sắc lạnh nhạt nhìn bọn họ.

- Bạch tổng, ngài, ngài đã xem thông báo chưa! Cái này, chuyện này rốt cuộc là như thế nào? !

Vừa quay lại Cao Đại Chí kinh hoàng luống cuống hỏi Bạch Tiểu Thăng ngay.

Trong mắt Cao Đại Chí, Bạch Tiểu Thăng là một người toàn năng, chuyện gì cũng làm được là người có thể chỉnh đốn lại phòng truyền hình điện ảnh đã sắp sụp đỗ, làm cho nó có thể hoạt động trở lại một cách trơn tru!

Có thể nói là Bạch Tiểu Thăng để làm cho cái ngành này phát triển theo lý tưởng của Cao Đại Chí lúc trước, bây giờ các nhân vật mấu chốt như Văn Thanh, Dương Thiến Nhi, Triệu Tiểu Huỳnh, Cao Á, thậm chí là Thương Uyển Uyển, cũng là do Bạch Tiểu Thăng tìm được.

Nếu như Bạch Tiểu Thăng mặc kệ phòng truyền hình điện ảnh thì ông hoàn toàn không thể tưởng tượng nổi nó sẽ như thế nào!

Lúc ở phòng hành chính, Cao Đại Chí đã thấy được hai cái thông báo rất ghê gớm, làm cho ông ấy kinh tâm động phách, khó mà tự kiềm chế được.

- Thông báo tôi đã xem. Với lại tôi đã biết trước tất cả.

Bạch Tiểu Thăng lạnh nhạt cười một tiếng.

- Bởi vì cái đó là do chính tôi hướng Tống tổng đề nghị!

- Cái gì!

Cao Đại Chí nghẹn ngào nói, thân thể nhoáng một cái xem chút ngã ngay tại chỗ.

- Chuyện gì đang xảy ra vậy, thông báo nói gì? !

Lâm Vi Vi kinh ngạc hỏi.

Trong nội tâm nàng có cảm giác không ổn.

- Bạch tổng phải hướng công ty giao lại quyền quản lý hai phòng truyền hình điện ảnh và phòng truyền thông internet!

Cao Đại Chí có chút gian nan nói.

- Cái gì!

Lâm Vi Vi nghe xong không thể tưởng tượng nổi trừng lớn hai mắt.

Bạch Tiểu Thăng muốn nhượng lại quyền lực, cái này, cái này không phải có ý nghĩa là cậu ấy hướng Tống Trường Không cùng Trần Trường Khoảnh thỏa hiệp. . .

Mặc dù vạn lần không muốn như thế, nhưng sự thật. . . Tựa hồ thì là như thế!

- Tiểu Thăng ca. . .

Lâm Vi Vi khó có thể tin nhìn Bạch Tiểu Thăng.

- Trước mắt, hai cái phòng ban này đang có tình thế phát triển không sai biệt lắm, rất nhiều việc cần làm, không thể đình trệ, nếu như còn ở trong tay tôi, chỉ sợ sẽ có càng nhiều phiền phức. . .

Bạch Tiểu Thăng hướng bọn họ cười một tiếng.

- Sự tình nhiều lắm, coi như có thể giải quyết được bộ môn có thể kéo nổi sao. Về sau còn sẽ có thêm nhiều phiền toái. Coi như là bộ môn, cho các ngươi cân nhắc, biện pháp giải quyết của tôi là giao trở về một lần vất vả cả đời nhàn nhã!

Bạch Tiểu Thăng nói một phen, Cao Đại Chí, Lâm Vi Vi im lặng lắng nghe.

Lần này, Bạch Tiểu Thăng không có lựa chọn bá khí chống lại, hoàn toàn là vì mọi người!

Lãnh đạo tốt như vậy, không có nhiều lắm!

Cao Đại Chí cũng cảm giác hốc mắt của mình có chút ướt át, có loại cảm giác chua xót muốn khóc. Ông ta mở miệng muốn nói gì đó nhưng cuối cùng lại không có nói ra.

Cuối cùng, Cao Đại Chí hướng Bạch Tiểu Thăng bái một cái.

- Bạch tổng! Tôi thay mặc cho mọi người cám ơn ngài!

Con mắt Lâm Vi Vi đỏ lên, cắn chặt môi dưới, ngăn không cho mình khóc.

- Thôi đi, tôi cũng chỉ là nhượng lại quyền quản lý hai phòng ban, cũng không phải là sẽ rời đi, tôi vẫn còn là phó tổng đó. Các người làm giống như là sinh ly tử biệt vậy.

Bạch Tiểu Thăng cười ha ha, trấn an hai người.

- Còn có lão Cao, ông cũng thế, hai cái tin tức đã nói một cái, còn có một cái đâu sao không nói cho Vi Vi nghe luôn?

Lâm Vi Vi âm thầm dụi mắt một cái, nhìn về phía Bạch Tiểu Thăng.

- Tôi chính thức hướng công ty đề nghị, tuyên bố một cái chế độ mới, mục đích là nhân viên có thể xin chuyển cương vị, cậu muốn cương vị gì nếu cùng cấp thì có thể tùy ý xin chuyển, sau đó phải trải qua quá trình thử việc, thành tích tốt liền có thể được nhận. Cái chế độ này là do một mình tôi sáng tạo ra, thế nào có tốt không.

Bạch Tiểu Thăng cười giải thích thông báo thứ hai.

- Vi Vi, anh không phải đã từng hỏi em sao, em muốn đi trải nghiệm cương vị gì, lần này có thể đi a, vượt phòng ban đều được!

Bạch Tiểu Thăng nói tiếp.

- Em chỉ muốn làm trợ lý cho anh thôi.

Lâm Vi Vi vội lâu nước mắt hướng Bạch Tiểu Thăng nở một nụ cười nói.

- Mặc kệ anh về sau có quản lý phòng ban hay không, chỉ cần anh còn ở nơi này một ngày, em vẫn muốn làm trợ lý cho anh!

Lâm Vi Vi kiên quyết nói.

Bạch Tiểu Thăng lẳng lặng nhìn nàng, bỗng nhiên cười nói.

- Tốt!

. . .

Một giờ sau, toàn bộ truyền thông Trung Kinh đều oanh động!

Nguyên nhân là do hai cái thông báo trọng đại trong mạng nội bộ.

Tin thứ nhất là Bạch Tiểu Thăng hướng công ty nhượng lại quyền quản lý của phòng truyền thông internet và phòng truyền hình điện ảnh!

Thứ hai là Bạch Tiểu Thăng toàn quyền phụ trách một chế độ mới —— “Chế độ mục đích xin chuyển cương vị”, dành cho nhân viên.

Hai tin tức này lập tức làm nên một trận cuồng phong biển động, cấp tốc truyền tới mỗi một cái góc trong công ty, để cho người ta nghẹn họng nhìn trân trối, khó có thể tin!

Bạn cần đăng nhập để bình luận