Thừa Kế Hai Ngàn Tỉ

Chương 1033: Bạch Tiểu Thăng bận rộn



Khi Bạch Tiểu Thăng về Trung Kinh thì ở tại cao ốc Vạn Hòa.

Vừa đến liền tọa trấn.

Cao Tư Vực náo loạn Trung Kinh, tuy nói các công ty của tập đoàn đã được Bạch Tiểu Thăng chỉnh đốn.

Thế nhưng những nhà công ty này, có lá mặt lá trái hay không thì Bạch Tiểu Thăng cũng không nắm chắc được.

Cao Tư Vực không phải chỉ có một mình, sau lưng của hắn là Trầm Bồi Sinh có căn cơ thâm hậu.

Đối với vị đại sự vụ quan Trầm Bồi Sinh này, Bạch Tiểu Thăng cho đến nay vẫn còn lưu ấn tượng rõ ràng.

Không có gì tôn kính, cũng không phải xung đột.

Trầm Bồi Sinh hẳn cũng không bởi vì chút chuyện nhỏ này mà ra lệnh cho thủ hạ quấy rối mình trong bóng tối.

Việc này sẽ ảnh hưởng tới danh tiếng đại sự vụ quan của hắn.

Còn nữa, mình vừa dạy dỗ Cao Tư Vực, "Trả thù" liền đến, thì cũng có chút quá ngu xuẩn.

Trầm Bồi Sinh cũng không ngu như vậy!

Bạch Tiểu Thăng đoán là, có tên thủ hạ nào đó chủ động "Lấy lòng" Trầm Bồi Sinh, đã tự động đến quấy rối mình.

Thứ hai, Bạch Tiểu Thăng cũng đang làm các công tác phụ trợ.

Tuyết Liên Vạn Hòa, Tôn Bạch Trí Thắng, Quốc Tế Thăng Tỉnh, thậm chí Lục Thanh Phong đều sẽ tới Trung Kinh để "Gia nhập liên minh" .

Bạch Tiểu Thăng muốn an bài thỏa đáng.

Ngày thứ hai, những người bị dời đi hay bị đuổi việc của Truyền Thông Trung Kinh đều đã quay trở lại.

Những người này đều rất kích động, điều họ làm đầu tiên khi trở lại là đến chào hỏi Bạch Tiểu Thăng.

Bạch Tiểu Thăng cả ngày không được nhàn rỗi, Triệu Tiểu Huỳnh, Cao Á, Văn Lộ,... người quen cứ lần lượt đến từng đợt một.

Nhưng mà, khi thấy bọn họ thì Bạch Tiểu Thăng cũng rất vui vẻ.

Lâm Vi Vi cũng đồng dạng vui vẻ không kém.

Khi trời xế chiều, Bạch Tiểu Thăng còn nhận được một cuộc điện thoại.

Là Trịnh Thiên Hồng gọi tới.

- Đại sự vụ quan Tiểu Thăng, cảm ơn cậu đã đề cử!

Trịnh Thiên Hồng nói trước, hắn gọi tới để gửi lời cảm ơn, giọng nói tràn đầy thành ý.

- Khách khí rồi, đại sự vụ quan Thiên Hồng, tôi cũng chỉ tìm một vị thích hợp làm nghiên cứu đến tọa trấn An Giang. Đồng thời, cũng giúp tôi chăm sóc tốt Trung Kinh.

Bạch Tiểu Thăng cười nói.

Ngày hôm qua, hắn đã để Lâm Vi Vi dùng điện thoại di động của hắn, phát ra một cái tin tức bổ sung.

Tin tức này là tiến cử nhân tài cho tổng bộ sử dụng!

Bạch Tiểu Thăng đề cử Trịnh Thanh Hồng, tới tỉnh An Giang làm người phụ trách sản nghiệp tỉnh vực !

Nói đến việc này, Bạch Tiểu Thăng và Trịnh Thanh Hồng cũng coi như không đánh thì không quen biết.

Nhưng mà bây giờ nhắc lại thì, lúc trước khi đối lập ngoại trừ việc Trịnh Thanh Hồng có ăn dấm thì phần lớn đều là biểu diễn.

Mà Bạch Tiểu Thăng cùng Trịnh Thiên Hồng đã trở thành minh hữu từ lúc bắt đầu đối phó với anh em Trần gia.

Và trong một hai năm này, hai người cũng có không ít liên hệ.

Vì cái gì mà mỗi lần Bạch Tiểu Thăng cần tài liệu quan trọng, xin giúp đỡ của Trịnh Thiên Hồng thì hắn luôn luôn hỗ trợ rất nhiệt tình..

Vì cái gì khi Bạch Tiểu Thăng tranh giành đại sự vụ quan dự bị với Lâm Ngọc, Trịnh Thiên Hồng lại báo cho Bạch Tiểu Thăng thời gian hắn đến Lâm Hải, cũng trợ giúp Bạch Tiểu Thăng bóng tối.

Những điều này đều không phải là vô tình!

Trịnh Thiên Hồng luôn dùng thời cơ thích hợp âm thầm đi tìm Bạch Tiểu Thăng.

Hắn đã khẳng định rõ ràng sẽ giúp đỡ Bạch Tiểu Thăng !

Còn vì sao lại vậy ?

Trịnh Thiên Hồng cũng nói rõ là hắn rất coi trọng Bạch Tiểu Thăng !

Trịnh Thiên Hồng rõ ràng hơn so với người bên ngoài về tầm quan trọng của Bạch Tiểu Thăng đối với Hạ Hầu Khải. Cũng vô cùng tán thưởng đối với tiềm lực của Bạch Tiểu Thăng.

Trịnh Thiên Hồng hỗ trợ một đường cũng không phải là làm không.

Trịnh Thiên Hồng muốn thành lập một loại quan hệ "Đồng bọn" với Bạch Tiểu Thăng, cũng sẽ không đi quá giới hạn của ranh giới cuối cùng.

Dù sao, Bạch Tiểu Thăng là người mà Tổng giám đốc Hạ Hầu Khải xem trọng, nếu muốn kết bè kết cánh với Bạch Tiểu Thăng, đó là đưa đầu tới trước họng súng.

Đối với loại thái độ này của Trịnh Thiên Hồng, Bạch Tiểu Thăng tất nhiên cũng đồng ý.

Mà bây giờ, Bạch Tiểu Thăng tiến cử Trịnh Thanh Hồng, thứ nhất là muốn tìm người tọa trấn An Giang, thứ hai cũng có chút ý tứ muốn phản hồi.

Đương nhiên, nếu như Trịnh Thanh Hồng chỉ là một tên kém cỏi không lên được bàn tiệc thì Bạch Tiểu Thăng cũng sẽ không phí sức lực như vậy.

Hơn một năm này, phát triển thuận lợi không chỉ có Bạch Tiểu Thăng.

Trịnh Thanh Hồng cũng đồng dạng không kém.

Những biểu hiện xuất sắc của Trịnh Thanh Hồng, ngay cả Bạch Tiểu Thăng cũng nghe được nhiều lần.

Cho nên, nếu Trịnh Thanh Hồng được bổ nhiệm làm người phụ trách sản nghiệp tỉnh vực.

Thì Bạch Tiểu Thăng cũng chỉ là thuận nước đẩy thuyền, kiếm một cái nhân tình.

Bạch Tiểu Thăng còn nói cho Hạ Hầu Khải biết, và ông ta cũng rất ủng hộ, còn ca ngợi hai câu đối với những biểu hiện của Bạch Tiểu Thăng ở Trung Kinh.

Bây giờ, Trịnh Thiên Hồng gọi tới cảm ơn làm cho Bạch Tiểu Thăng có chút xấu hổ.

Trịnh Thiên Hồng tựa hồ đã nhận ra nên cười nói ở trong điện thoại,

- Đại sự vụ quan Tiểu Thăng, tuy một năm này Thanh Hồng biểu hiện không tệ, nhưng mà người khác cũng không hề kém, cuộc cạnh tranh này hết sức kịch liệt. Cho nên, Thanh Hồng còn cần một cơ hội được đề cử. Mà tôi, đương nhiên không thể làm người tiến cử được. Chỉ có đại sự vụ quan như cậu là thích hợp nhất! Hơn nữa cậu cũng không hề yêu cầu điều kiện gì từ tôi!

- Cho nên, tôi thật sự vô cùng cảm ơn cậu!

Trịnh Thiên Hồng nói một cách thành tâm thật lòng.

- Về sau nếu cậu có việc gì thì Trịnh Thiên Hồng tôi tất nhiên sẽ dốc sức giúp đỡ !

- Vậy thì xin cảm ơn!

Bạch Tiểu Thăng cười nói, cũng không có từ chối.

Dù sao hai bên đều sẽ tuân thủ nghiêm ngặt ranh giới cuối cùng.

Đã không trái với nguyên tắc, cũng không có gì không tốt.

Cuộc điện thoại này tuy ngắn ngủi, nhưng lại làm cho quan hệ của Bạch Tiểu Thăng và Trịnh Thiên Hồng càng thân thiết hơn một chút.

Một ngày này, người đến gặp Bạch Tiểu Thăng không chỉ là đồng nghiệp và bạn bè cũ.

Lúc sau, Lý Khâu Sơn và Ron cũng đến.

Bạch Tiểu Thăng bảo Lâm Vi Vi an bài bọn họ riêng rẽ, không để cho hai người gặp mặt.

Ron biết rõ Lý Khâu Sơn, Lý Khâu Sơn lại không biết Ron cũng là người của Bạch Tiểu Thăng.

Trước mắt cũng không cần thiết.

Bạch Tiểu Thăng trò chuyện riêng với từng người, nói cho bọn hắn nghe xu thế phát triển của Trung Kinh trong năm năm trong tương lai, rồi nghe ý kiến của hai người, bàn bạn về bố cục của Trung Kinh.

Sau đó, Bạch Tiểu Thăng để cho hai người tự tiến hành liên hệ với Thị chính.

Tóm lại, ngày đầu tiên này chính là làm việc không ngừng nghỉ từ sáng tới tối, Bạch Tiểu Thăng một phút cũng không rảnh rỗi.

Chờ đến ngày thứ ba, công việc không những không ít đi, mà ngược lại càng nhiều thêm.

Bởi vì người tới chơi, cũng ngày càng nhiều !

Tuy Bạch Tiểu Thăng không có trực tiếp lộ mặt, nhưng mũi của những danh môn vọng tộc của Trung Kinh kia còn thính hơn nhiều so với chó săn.

Ngày thứ ba, những gia tộc có tên tuổi của Trung Kinh vậy mà kết thành đoàn tới.

Mưu Ngọc Thiên, Chương Huyễn, Doãn Hạo Nhiên dẫn đầu, dẫn theo ước chừng mười đến hai mươi người, từng người đều là đại nhân vật nổi tiếng ở Trung Kinh.

Ví von một cách không thích hợp thì là, nếu như Thị chính Trung Kinh mời bọn hắn thì cũng không nhất định sẽ đến đầy đủ.

Mà một ngày này, đám người lại tề tụ đầy đủ!

Đầy rẫy các loại xe sang trọng, giống như đang mở một hội triển lãm.

Biển số xe càng khoa trương, không phải là toàn số tám thì cũng là một chuỗi số sáu.

Bọn họ đều tới bái kiến Bạch Tiểu Thăng !

Bạch Tiểu Thăng, người năm đó khuấy đảo Trung Kinh, làm cho người nhìn mà phát khiếp. Vậy mà bây giờ đã trở thành một nhân vật cao cao tại thượng, địa vị vô cùng tôn sùng, cũng làm cho bọn hắn chạy theo như vịt.

Tên Cao Tư Vực, có đủ hung ác hay không.

Còn không phải là chỉ cần một câu, Bạch Tiểu Thăng đã cho hắn "Sung quân"!

Lúc đám người nhìn thấy Bạch Tiểu Thăng, trong lòng đều cực kì cảm thán.

Còn trẻ như vậy đã có thành tựu như thế rồi!

Thật không biết, sau này hắn còn đạt đến mức độ nào nữa!

Một đám lão đại của Trung Kinh khi đối mặt với Bạch Tiểu Thăng thì đều hạ thái độ xuống cực thấp.

Người của Truyền Thông Trung Kinh nhìn thấy vậy, đều cảm giác vô cùng tự hào !

Truyền Thông Trung Kinh năm đó quát tháo Trung Kinh, rất nhiều công ty lấy nó vi tôn.

Hiện tại, tựa hồ chỉ sau có một đêm mà đã tăng cao lên một cái mức độ khác!

Bạch Tiểu Thăng tiếp đãi đám người, ung dung không hề vội vã.

Khí thế tỏa ra cũng làm cho mấy vị đại nhân vật phải cảm thán.

Bạch Tiểu Thăng trò chuyện rất vui vẻ với đám người.

Nhưng mà, trong lời nói vẫn ẩn ẩn có chút khuyên bảo!

Cơ hội chia một cái bánh kem ở trung Kinh chỉ có một, bỏ qua lần này sẽ không có lần khác.

Đám người gật đầu tán thành.

Cho tới sau cùng, Bạch Tiểu Thăng cố ý kéo Mưu Ngọc Thiên đến trước mặt, mỉm cười nhỏ giọng nói đến chuyện riêng tư.

- Ông anh, tôi muốn nói với anh một chút chuyện riêng!

- Ồ?

Mưu Ngọc Thiên khẽ giật mình, lập tức cười nói,

- Chú em, có chuyện gì, cậu cứ nói đi !

- Có cái dự án tên là Đình Viện Kinh Tự, anh đã từng nghe qua chưa!

Bạn cần đăng nhập để bình luận