Thừa Kế Hai Ngàn Tỉ

Chương 2360: Thận trọng (1)

Nhóm người Bạch Tiểu Thăng ngồi xe đến chính quyền thành phố Lales. Khi xuống xe, từ bên ngoài nhìn lại thì chính quyền thành phố là một tòa nhà mái vòm trông trang nghiêm lại có chút khí thế.

Phil đã từng tới đây, cho nên sau khi mọi người đi vào sẽ do cô ta đi nói chuyện với lễ tân.

Khi biết được thân phận của mọi người, nhân viên quầy lễ tân gọi một người quản lý tới. Đó là một người phụ nữ trung tuổi với dáng người đẫy đà.

- Là khách của tập đoàn Chấn Bắc sao? Các vị đi đường xa đến đây, cực khổ rồi. Ngài Santos đã sớm thông báo, mời các vị đi theo tôi.

Nữ quản lý nói chuyện cũng rất hòa nhã.

- Làm phiền cô.

Bạch Tiểu Thăng tất nhiên cũng khách sáo.

Bạch Tiểu Thăng đã từng đọc tài liệu về ngài Santos mà cô ta vừa nhắc tới, tất nhiên có biết.

Đó là người đại diện cho phía chính phủ Kustier, có một đống danh hiệu phiền phức.

Nữ quản lý kia dẫn đám người Bạch Tiểu Thăng vào trong tòa nhà lớn, đi thang máy lên tầng mười, sau đó dẫn thẳng bọn họ vào một phòng họp, đồng thời gọi người đưa trà và cà phê tới.

Xong khi làm xong tất cả những điều này, nữ quản lý kia mới khách sáo nói với Bạch Tiểu Thăng:

- Mời các ngài chờ ở đây một lát, ngài Santos chắc sẽ đến nhanh thôi.

- Cảm ơn.

Bạch Tiểu Thăng gật đầu.

Chờ sau khi nữ quản lý này rời đi, Phil không nhịn được ngồi xuống bên cạnh Bạch Tiểu Thăng, còn dịch lại gần một chút và hạ giọng nói với Bạch Tiểu Thăng:

- Ngài Bạch, chờ lát nữa, ngài tính nói gì với đối phương? Tôi đã từng gặp mặt Santos này một lần rồi. Anh ta vô cùng khí thế, suy nghĩ lại linh hoạt, lúc nói chuyện thường ngoài dự đoán khiến người bình thường có thể không tiếp nhận nổi. Trước đây chúng tôi phái một Phó tổng giám đốc khu vực qua, cũng không thể tiếp chuyện được với anh ta.

Phil đang nhắc nhở Bạch Tiểu Thăng nên chuẩn bị sẵn sàng trước.

Lần này đến đây, cô ta tất nhiên đã chuẩn bị đầy đủ.

Chỉ có điều người bàn chuyện chủ yếu ngày hôm nay lại là Bạch Tiểu Thăng, Phil cũng không biết anh đã chuẩn bị ra sao. Dù sao chuyện này cũng chưa được diễn tập trước.

Bạch Tiểu Thăng ngược lại không chút hoang mang, uống cà phê và nhìn cô ta cười:

- Cô muốn hỏi tôi đàm phán thế nào, nhưng tôi thậm chí còn chưa nhìn thấy người, tôi biết phải trả lời cô thế nào đây. Chuyện thương lượng giải quyết vấn đề thì cứ ngồi xuống nói là được, đơn giản chính là gặp chiêu phá chiêu, binh tới tướng đỡ nước tới đất ngăn.

Vẻ mặt Bạch Tiểu Thăng không hề khẩn trương.

Vừa nghe anh nói vậy, trong ánh mắt Phil mơ hồ có chút lo âu.

Molia ngồi bên cạnh cũng vậy.

Cho dù cô ta chưa từng gặp ngài Santos kia, nhưng ngay cả Phil còn khẩn trương như vậy thì chắc chắn sẽ khó đối phó, ngay cả cô ta cũng trở nên khẩn trương, thậm chí có chút mất lòng tin khi thấy Bạch Tiểu Thăng tùy ý như vậy.

Bên kia, Lâm Vi Vi, Lôi Nghênh cũng không để ý giống như Bạch Tiểu Thăng, hai người không ngờ lại khẽ trao đổi về vị cà phê bên này.

Điều này thật sự khiến cho trong lòng Phil và Molia có phần bất lực, thậm chí là bất mãn.

Cũng không biết Bạch Tiểu Thăng làm thế nào mà ngồi vào chức vụ hiện nay, với tính tình này của anh còn có thể làm được tới tù trưởng vậy?

Bọn họ càng không biết anh lựa chọn người bên cạnh thế nào, sao trước tình hình như vậy mà không ai nóng nảy, cảm giác như không coi chuyện này ra gì.

Nhưng nếu Bạch Tiểu Thăng biểu hiện không nóng không lạnh, Phil cũng chỉ có thể ép sự sốt ruột của mình xuống, âm thầm chuẩn bị.

Một lúc nữa, nếu Bạch Tiểu Thăng không thể xử lý được, vậy tối thiểu cô ta có thể chống đỡ một chút, để tránh đến lúc đó thật sự thua thiệt, mất mặt là chuyện nhỏ, thật sự đàm phán thất bại mới là chuyện lớn.

Trong sự im lặng như vậy, mười phút sau, bên ngoài phòng họp mới truyền đến một loạt tiếng bước chân.

Chị em Phil, Molia lập tức vươn cổ nhìn qua.

Ba người Bạch Tiểu Thăng cũng ngẩng đầu nhìn sang.

Cửa phòng họp vừa mở ra, một đám người từ bên ngoài đi vào.

Người đi đầu nhìn qua khoảng hơn năm mươi tuổi, thân hình cao lớn rắn chắc, sống lưng thẳng.

Tóc ông ta đã điểm bạc, gương mặt góc cạnh rõ ràng, trên môi để bộ râu rất đẹp.

Điều khiến người ta có ấn tượng sâu sắc là đôi mắt của ông ta, rõ ràng là hai đường sáng lạnh, sắc bén. Ông ra đi tới đâu, căn bản không cần phải nói gì, chỉ cần nhìn chằm chằm vào người khác cũng đủ làm cho người ta phải sợ hãi rồi.

Phil thấy người này thì lập tức đứng dậy, tươi cười chào.

- Ngài Santos, chào ngài, đã lâu không gặp!

Santos nhìn qua, ánh mắt lại vô thức bị thu hút bởi Bạch Tiểu Thăng đang không nhanh không chậm đứng lên, sau đó mới nhìn về phía Phil, mỉm cười nói:

- Cô Phil, đã lâu không gặp. Lần này, phu nhân Margaret phái cô tới giải quyết vấn đề với chúng tôi sao?

- Ngài Santos đúng là hay nói đùa, tôi làm gì có tư cách này chứ!

Phil thản nhiên cười, giới thiệu với Santos về Bạch Tiểu Thăng:

- Vị này chính là Bạch Tiểu Thăng - một vị tổng giám đốc sự nghiệp của tập đoàn Chấn Bắc chúng tôi, chức vụ có cùng cấp bậc với mẹ tôi, được tổng bộ của tập đoàn chúng tôi đặc biệt phái tới giải quyết vấn đề.

Phil quả thật am hiểu giao tiếp, qua giới thiệu này có thể thấy được một chút. Cô ta lời trong lời ngoài đều hết sức thể hiện mức độ coi trọng của tập đoàn Chấn Bắc với bên này.

- Ồ?

Santos lại một lần nữa chuyển tầm mắt sang trên mặt Bạch Tiểu Thăng.

Ánh mắt Santos quan sát kỹ, bởi vì chức quyền nên ánh mắt đầy uy áp.

Nhưng Bạch Tiểu Thăng trước sau vẫn bình tĩnh, ánh mắt như đang mỉm cười, không tránh không né:

- Ngài Santos, chào ngài.

Trong lúc Santos im lặng một giây, Phil có chút căng thẳng và hơi lo lắng, sợ đối phương cho rằng Bạch Tiểu Thăng quá trẻ tuổi, cho rằng lần gặp mặt này thiếu chân thành.

- Chào ngài, ngài Bạch Tiểu Thăng.

Santos bỗng nhiên cười, nhã nhặn nói.

Sau đó, ông ta thậm chí chủ động tiến lên, nhiệt tình bắt tay Bạch Tiểu Thăng.

Cảnh tượng như vậy làm cho Phil cảm thấy khó tin nổi.

Đây là ngài Santos mà cô ta từng gặp sao? Cho dù chức vụ của Bạch Tiểu Thăng không thấp nhưng hình như cũng có chút quá. . .

Santos nhìn chằm chằm vào Bạch Tiểu Thăng, ở trong mắt ông ta, gương mặt người thanh niên Châu Á này rất ung dung bình tĩnh, đúng là rất có thần thái!

Loại khí tức, phong độ này, có người có thể giả vờ được vài phần, nhưng ở trong mắt người sáng suốt thì thật giả lộ rõ, không thể che giấu được.

Mà trên người Bạch Tiểu Thăng lộ ra khí chất hùng hậu làm cho Santos cũng phải khen ngợi.

Cho nên Santos chỉ dùng mấy giây uy nghiêm đối diện, lại khen ngợi đối phương.

Chỉ có điều hành vi chủ động tiến lên nắm tay của Santos không chỉ là Phil, ngay cả Bạch Tiểu Thăng cũng nhận thấy được đối phương có chút "quá nhiệt tình". . .

- Ngài Bạch Tiểu Thăng, thật ra tôi đã từng nghe tới danh tiếng của ngài.

Khi bắt tay, Santos mỉm cười nói:

- Chúng tôi và Osan cũng có rất nhiều lần qua lại, năm ngoái tôi còn từng theo phái đoàn tới Osan. Cho dù không thể gặp tù trưởng Bạch Tiểu Thăng nhưng tôi vẫn từng được nghe nói về ngài.

Những lời này làm cho nghi ngờ của Bạch Tiểu Thăng biến mất.

Vậy thì không trách được!

Chị em Phil và Molia ở bên cạnh trợn tròn mắt nhìn về phía Bạch Tiểu Thăng, không ngờ thân phận này của Bạch Tiểu Thăng còn có hiệu lực và tác dụng như vậy ở bên này.

- Tôi rất chào đón ngài Santos có cơ hội tới vùng đất của tôi làm khách.

Bạch Tiểu Thăng lại cười nói:

- Nhưng bây giờ tôi không là tù trưởng Osan gì đó, tôi là một tổng giám đốc sự nghiệp tập đoàn Chấn Bắc, tới giải quyết bất đồng giữa hai bên trước.

Santos tấm tắc khen ngợi:

- Tù trưởng Bạch, không, ngài Bạch khiêm tốn lại thận trọng, thật sự khiến người ta phải khâm phục.

- Làm gì có, đây đều là chuyện nên làm thôi.

Bạch Tiểu Thăng mỉm cười nói.

Bạn cần đăng nhập để bình luận