Thừa Kế Hai Ngàn Tỉ

Chương 597: Ly rượu này, tôi uống!



Bên trong đại sảnh lúc này các quan khách được mời có chút hỗn loạn, bởi vì ngay lúc này hóa ra có đại nhân vật xuất hiện.

Chỉ thấy một nam một nữ đang chậm rãi bước tới, người con trai thì phong trần lãng tử khuôn mặt khá là điển trai, còn người con gái lại tuyệt sắc cực kì xinh đẹp.

Hai người này lại là Trương Thiên Tắc và Trần Hiểu Á.

Trương Thiên Tắc nhẹ giọng nói với Trần Hiểu Á:

- Nhìn thật là náo nhiệt, lại còn có một số minh tinh xuất hiện kìa, Trình lão tứ có nói trước nhưng anh cũng không ngờ là thật.

Trần Hiểu Á lại vẫn bình thường đối mặt với một số minh tinh tại hiện trường nàng cũng không có quá nhiều cảm giác.

Ở Trần gia một gia tộc lớn thì cảnh tượng này cũng bình thường mà thôi, chưa kể những ngôi sao hạng hai hạng ba trong một buổi party chẳng đâu vào đâu như thế này cũng không thể hấp dẫn nổi Trần Hiểu Á.

Trương Thiên Tắc biết rõ điều này, dựa vào vài minh tinh này rất khó để có thể hấp dẫn được nàng, hắn không chút vội vàng nói với Trần Hiểu Á:

- Anh biết em không để ý mấy thứ này nên đã mời Liệu đại sư đến nơi này làm sushi cho em đó.

Chỉ một câu này lại làm cho ánh mắt của Trần Hiểu Á có chút lấp lánh lên.

Tài nấu ăn của Liệu đại sư nàng đã ăn thử xác thực là đỉnh cấp đầu bếp nên nghe vậy liền có chút cao hứng:

- Đại sư đang ở đâu? Ngươi mang ta đi qua gặp mặt đại sư một cái.

Gương mặt của Trần Hiểu Á mang chút hưng phấn, tuy vậy vẫn bảo trì được sự ung dung của nàng.

Trương Thiên Tắc đang theo đuổi Trần Hiểu Á những thứ nàng yêu thích tất nhiên là hắn rõ như lòng bàn tay, hắn cười nhẹ nói;

- Ở tại đây em chính là nữ thần tôn quý nhất, em muốn đi hay làm gì đều được!

Trương Thiên Tắc không quan tâm đến những người xung quanh hướng sang phía quản gia nói:

- Đưa Trần tiểu thư đến gặp Liệu đại sư ngay đi.

- Vâng.

Người quản gia liền vội vàng đồng ý, mang theo vẻ mặt tươi cười dẫn đường cho Trần Hiểu Á.

Trước mắt mọi người Trần Hiểu Á liền nghênh ngang rời đi.

Tuy mọi người ở đây không biết nàng là ai, nhưng đến cả Trương Thiên Tắc trong lời nói cũng lộ ra một tia cưng chiều đồng thời có chút nịnh nọt nên trong lòng cũng dậy sóng.

Nhưng mặc kệ nàng cho cùng là ai đi nữa thì nhất định là có địa vị vô cùng cao quý.

Những người biết thân phận của Trương Hiểu Á thì lại kiêng kị không dám nói lung tung.

Sau khi Trương Hiểu Á đi rồi lúc này Trương Thiên Tắc lại thành tâm điểm, mọi người bắt đầu vây quanh hắn hỏi thăm:

- Trương Thiếu.

- Trương Thiếu.

Trên mặt Trương Thiên Tắc vẫn nở nụ cười, bình tĩnh cùng mọi người chào hỏi, kể cả kẻ không quen biết hắn cũng vô cùng ung dung trò chuyện với người ta.

Phong thái của hắn để cho mọi người xung quanh cảm thấy vô cùng rung động.

Phía ngoài đoàn người bỗng có người hô to:

- Trương thiếu ngài đã đến sao.

Mọi người quay ra nhìn thì ra là Trình Tứ Gia đã đến, mọi người cùng nhau tách ra một con đường cho Trình Tứ Gia đi đến.

Trương Thiên Tắc thấy hắn liền khen một tiếng:

- Trình lão tứ, lần này tụ họp ngươi làm tốt lắm.

- Thiếu gia ngài quá khen!

Trình Tứ Gia mặt mũi tràn đầy nụ cười liền đáp lại Trương Thiên Tắc.

Lúc này Trương Thiên Tắc lại cười nói:

- Mọi người chơi vui vẻ ta để cho Trình lão tứ đem rượu đỏ mà hắn cất giấu cho mọi người nếm thử.

Đám người lập tức vỗ tay khen hay.

Trương Thiên Tắc có chút mệt mỏi bước đi về phía phòng tiếp khác, Trình lão tứ cũng theo sát sau hắn. Vừa đi hắn vừa nói:

- Nghe nói lần này ngươi mời được ngôi sao hạng một Thương Uyển Uyển?

Trình lão tứ tranh thủ gật đầu cười nói:

- Vâng, vâng nàng đã ở trong phòng khách, nhưng…

Trình lão tứ nhỏ giọng vừa đi vừa kể lại chuyện vừa nãy xảy ra cho Trương Thiên Tắc nghe.

Nghe được câu chuyện thấy sắc mặt của Trương Thiên Tắc liền cau lại, sau đó lại cười nói:

- Có cá tính như vậy ta muốn thử gặp một lần xem sao!

Lúc này ở trong phòng khách chỉ có ba người Thương Uyển Uyển, Dương Thiến Nhi cùng Tiểu Mạch.

Tranh thủ lúc này Thương Uyển Uyển liền vội vàng đem việc nàng tra được cùng lo lắng nói cho Dương Thiến Nhi, Dương Thiến Nhi nghe được cũng có chút giật mình.

Thương Uyển Uyển vẫn lo xa dặn dò trước một tiếng:

- Thiến Nhí tí nữa cứ để cho chị, em đừng nói gì cả nhé.

Dương Thiến Nhi nghe vậy có chút gì đó muốn nói nhưng lại thôi, không tình nguyện lắm gật gật cái đầu.

Sau lưng thì Tiểu Mạch lại đang cầm điện thoại tựa như xem cái gì đó.

Thương Uyển Uyển liền đứng dậy nói:

- Đã vậy chúng ta đi ra gặp vị thiếu gia kia một lần nào.

- Không cần!!!

Ngoài cửa bổng có một tiếng hô to, sau đó cửa phòng mở ra, lúc này Thương Uyển Uyển ba người nhìn thấy một người nam nhân có chút thế bất phàm đi đến. Trình Tứ Gia lại mang theo nụ cười cung kính đi theo phía sau hắn.

Trương Thiên Tắc có chút phong độ đưa tay ra cười nói:

- Thương tiểu thư là khách mời không phải đa lễ, kẻ hèn Trương Thiên Tắc lần đầu gặp qua Thương tiểu thư, rất hân hạnh được làm quen.

Thương Uyển Uyển cũng cười xòa sau đó đưa tay ra.

Trương Thiên Tắc cũng nhìn qua Dương Thiến Nhi đem tay đưa ra muốn bắt tay. Dương Thiến Nhi thấy hắn cũng vô cũng nho nhã lễ độ không giống loại thiếu gia ăn chơi trác tán như trong tưởng tượng của nàng cùng liền cùng hắn bắt tay.

Lúc này Trương Thiên Tắc mới làm dấu mời hai nàng ngồi xuống nói:

- Hai vị khách quý xin mời ngồi.

Hắn chú ý nhiều đến Dương Thiến Nhi hơn một chút, cũng là hắn hiếu kỳ mà thôi, dù nàng cũng xinh đẹp nhưng lại không đúng khẩu vị của hắn.

Huống hồ Trần Hiểu Á ở ngoài kia hắn cũng không thể làm việc bậy bạ.

Hai nàng ngồi xuống lần nữa, còn Trình lão tứ thì đứng ở một bên cạnh Trương Thiên Tắc, có Trương Thiên Tắc ở đây hắn cùng không dám nhiều lời.

Trương Thiên Tắc lại nói:

- Thương tiểu thư, tôi có xem qua quảng cáo của cô tại Ảnh Thị Thành vì thế việc đầu tư vào phim truyền hình hằng năm tôi vô cùng chờ mong. Với cô thì tôi lại vô cùng ngưỡng mộ, nhất là mấy ca khúc cô hát trong đó thì “ Tình yêu cuồng nhiệt hoang dã” lại có mấy câu hát để cho tôi lưu luyến trong lòng không ngớt.

Trương Thiên Tắc mở lời làm quen, Thương Uyển Uyển cũng nở nụ cười nói chuyện với hắn.

Nghe hắn nói chuyện Dương Thiến Nhi bên cạnh cũng buông lỏng căng thẳng trong lòng một chút.

Nói chuyện với nhau hơn 10 phút, Trương Thiên Tắc mới đưa ra lời hứa hẹn, hắn nói:

- Chuyện sân bãi tôi cũng đã biết, cô yên tâm, nếu Thương tiểu thư đến thì đã rất nể tình rồi, ngày mai các cô bắt đầu có thể quay chụp tiếp.

Hắn nói ra câu này hai nàng liền vui mừng, nhưng hắn lại tiếp tục.

- Dù vậy nhưng Trình lão tứ cũng là người của tôi, vừa nãy người bạn này của cô có vô lễ với hắn, động vào hắn cũng như đánh mặt của tôi. Tôi Trương Thiên Tắc rất nhiều tiền, cũng có thể tiêu nhiều nhưng mặt mũi thì chỉ có một cái! Đánh mặt của tôi, tôi không nói nhiều chỉ cần một câu thì đoàn làm phim của các cô chắc chắn phải đi.

Trương Thiên Tắc lật mặt như chong chóng, trong lời nói lộ ra một tia lạnh lẽo, ánh mắt có chút rét lạnh nói.

Thấy ánh mắt như vậy Thương Uyển Uyển cũng nổi cả da gà.

Vị Trương thiếu gia này có thể làm được điều này nàng căn bản là không có chút nghi ngờ nào.

- Nhưng mà đôi bên cũng là bằng hữu, tôi cho nàng một cơ hội…

Miệng nói tay hắn liền cầm lấy bình rượu tây mở ra rót vào ly trên bàn, mặt có chút hòa hoãn nói:

- Uống đi, ân oán xóa bỏ!!!

Trương Thiên Tắc cười nhẹ nhìn sang Dương Thiến Nhi.

Mặt Dương Thiến Nhi tái nhợt, vạn lần nàng cũng không nghĩ một người có phong độ thân sĩ lại tàn nhẫn hung ác đến vậy.

Dương Thiến Nhi chưa kịp mở miệng thì bên cạnh Thương Uyển Uyển nói nhanh:

- Vị muội muội này của tôi bị dị ứng với rượu bia, uống sợ là rất nguy hiểm, sợ là làm ngài mất nhã hứng.

Thương Uyển Uyển cũng nhẹ nhàng cười lấy bình rượu nói:

- Chén rượu này, tôi uống!!!

Bạn cần đăng nhập để bình luận