Thừa Kế Hai Ngàn Tỉ

Chương 1980: Giả Hoắc Nhiên chịu thiệt

Bạch Tiểu Thăng bị đám người Giả Thành Sơn, Lư Thiên Đạo, Trương Thanh Lâm xem thành "những người không có nhiệm vụ", bị “đuổi” khỏi bên cạnh Đổng Thiên Tú. Lâm Vi Vi đúng là vừa bực mình vừa buồn cười.

Đám người kia thực sự có mắt không nhìn được Thái Sơn.

Nhìn bộ dạng đám người Giả Thành Sơn hắn là muốn nói chuyện với người bên phía bọn họ, nhưng bên phía bọn họ lại không có một nhân vật lớn nào tới.

Bởi vì Bạch Tiểu Thăng đã có thu xếp khác.

Nói cách khác, hôm nay ở đây người bên phía bọn họ tới đây chỉ có Bạch Tiểu Thăng là lớn nhất.

Kết quả, đám người Giả Thành Sơn chỉ thấy được Đổng Thiên Tú, cũng chỉ nhận ra Đổng Thiên Tú.

Có mắt không nhìn được thần!

Lâm Vi Vi quan sát Bạch Tiểu Thăng một lát, chỉ thấy anh ăn mặc quá tùy ý, tay đút trong túi và cười ha hả nghiêng đầu nhìn xung quanh, phong thái cũng quá tùy ý.

Cho dù nơi đây đang lễ mừng, ánh đèn huy hoàng, nhưng cuối cùng cũng không giống với ban ngày, không nhìn kỹ thì thật sự không dễ nhận ra được...

Càng khỏi phải nói tới những người chưa từng gặp mặt.

- Anh Tiểu Thăng, chúng ta để Đổng Thiên Tú cho bọn họ như vậy có thích hợp không?

Lâm Vi Vi không nhịn được ngoái đầu nhìn lại và nói với Bạch Tiểu Thăng.

Bạch Tiểu Thăng cười ha hả:

- Có gì không thích hợp chứ? Một mình đối mặt với một đám nhân vật lớn cũng là một cơ hội rèn luyện rất tốt đấy.

Lâm Vi Vi bất lực, nhìn Bạch Tiểu Thăng nói:

- Anh Tiểu Thăng, anh có thể đứng đắn một chút không? Anh lại...

Lâm Vi Vi còn chưa nói hết đã cảm giác ống tay áo của mình bị kéo. Lâm Vi Vi dừng lại, kinh ngạc nhìn về phía Lôi Nghênh.

Lôi Nghênh không nhìn cô mà nhìn về phía trước, còn tặc lưỡi.

Lâm Vi Vi nhìn sang và lập tức híp mắt lại.

Hai người Giả Hoắc Nhiên và Trình Tuyên Bắc đang tươi cười đi tới.

- Cô Vi Vi, chúng ta lại gặp mặt rồi! Thật đúng là duyên phận!

Giả Hoắc Nhiên mỉm cười, dùng giọng nói mạnh mẽ lại hấp dẫn nói.

Anh ta có dáng người tốt, mặc bộ quần áo đặt may theo yêu cầu với giá mấy chục ngàn tất nhiên rất gợi cảm, xung quanh đã có rất nhiều cô gái trẻ xinh đẹp nhìn qua.

Giả Hoắc Nhiên tất nhiên cũng chú ý thấy, xem những ánh mắt nhìn về phía mình trở thành bối cảnh cho mình, như vậy sẽ làm người phụ nữ trước mắt cảm thấy “vinh dự” khi mình chủ động tiến lên chào hỏi.

Thuận thế, Giả Hoắc Nhiên cũng liếc nhìn Bạch Tiểu Thăng bên cạnh.

Cho dù ban ngày ở khoảng cách khá xa nên không nhìn rõ mặt, nhưng anh ta đại khái vẫn có thể phán đoán, người đàn ông này chính là người làm cho người phụ nữ kia vui vẻ như vậy.

Trong ánh mắt Giả Hoắc Nhiên lập tức lộ ra sự thù địch.

Giả Hoắc Nhiên nhìn Bạch Tiểu Thăng, anh cũng đang quan sát anh ta.

Nói thế nào đây, Giả Hoắc Nhiên này hành sự phô trương, tự luyến, sinh hoạt cá nhân quả thật có thể chống đỡ được mấy tạp chí trang báo săn tin, nhưng nghe Đổng Thiên Tú nói, người này lại xử lý hai công ty vô cùng gọn gàng, vẫn rất có chút năng lực về phương diện thương mại, được giới truyền thông khen ngợi là kỳ tài thương nghiệp.

Đương nhiên, dựa vào giang sơn Giả gia, có Giả Thành Sơn cha anh ta ở đó thì thử hỏi phía hợp tác nào dám hãm hại anh ta, nói không chừng còn có thể vội vàng để cho anh ta kiếm tiền, nhờ đó có thể qua lại thân thiết với Giả gia...

Bạch Tiểu Thăng cũng muốn xem thử Giả Hoắc Nhiên này rốt cuộc có bản lĩnh thật sự hay không.

Thấy Bạch Tiểu Thăng không ngờ đang quan sát mình, ánh mắt Giả Hoắc Nhiên càng không tốt, nghĩ anh đang khiêu khích anh ta.

- Thật là kiêu căng, người đàn ông này lại thật sự dám quan sát Giả Hoắc Nhiên như vậy!

Trình Tuyên Bắc cũng âm thầm líu lưỡi.

Nhưng nhìn hai người này đối chọi gay gắt, Trình Tuyên Bắc cảm thấy sắp có kịch hay để xem nên tự nhiên thấy hưng phấn.

Con người hắn cũng thật là kỳ lạ...

- Ngài Giả, tôi với ngài hình như cũng không quá quen thuộc thì phải!

Lâm Vi Vi nhăn mặt, giọng nói có phần lạnh như băng nhắc nhở Giả Hoắc Nhiên.

Người này tự cho mình rất tuấn tú, muốn tán đổ cô gái nào cũng được, theo Lâm Vi Vi thấy, anh ta thật sự nông cạn.

Cũng không biết tại sao người đàn ông nông cạn này cứ tới tìm mình, có đôi khi Lâm Vi Vi nghi ngờ, chẳng lẽ mình có thể chất thu hút những kẻ đặc biệt nông cạn...

- Cô Vi Vi, cô đừng nói vậy, tôi chỉ muốn làm quen với cô thôi. Có thể quen biết lâu, cô sẽ hiểu Giả Hoắc Nhiên tôi thật sự là một người rất chân thành.

Giả Hoắc Nhiên quay sang nhìn Lâm Vi Vi, mỉm cười nói.

Nhưng anh mắt anh ta thỉnh thoảng vẫn liếc nhìn Bạch Tiểu Thăng.

Giả Hoắc Nhiên cũng không tin mình lại không bằng người đàn ông bên cạnh này?

Nhìn qua, hắn không có mình cao cũng không có mình soái, gia thế cũng thua mình!

Đương nhiên, Giả Hoắc Nhiên tự mãn cũng là do bản thân anh ta cho rằng như vậy mà thôi...

- Không có hứng thú!

Lâm Vi Vi lười dây dưa với anh ta nên nói rõ ràng.

Bạch Tiểu Thăng lại cười nói với Giả Hoắc Nhiên.

- Ngài Giả, hay là chúng ta nói chuyện một lát đi.

Nếu đám người Giả Thành Sơn đã chạy đi tìm hiểu tin tức từ chỗ “tiểu bối” “Đổng Thiên Tú này, vậy anh không ngại cũng mọi tin từ “tiểu bối” Giả Hoắc Nhiên này của nhà họ Giả.

Giả Hoắc Nhiên nhướng mày, nhìn về phía Bạch Tiểu Thăng.

Bạch Tiểu Thăng mỉm cười nói:

- Nghe nói, gần đây Giả gia có một động tác rất lớn trong giới kinh doanh...

Bạch Tiểu Thăng nghĩ Giả Hoắc Nhiên là người thích khoe khoang như thế hẳn sẽ khiêm tốn ở trước mặt người đẹp.

Đáng tiếc, anh đánh giá thấp sự căm thù của Giả Hoắc Nhiên đối với anh.

Giả Hoắc Nhiên quan sát Bạch Tiểu Thăng từ trên xuống, cười giễu cợt và ngạo nghễ nói:

- Anh là ai mà chạy chỗ tôi tìm hiểu tin tức của nhà họ Giả chúng tôi chứ? Sợ rằng anh còn chưa đủ tư cách đâu!

Giả Hoắc Nhiên vốn xem thường Bạch Tiểu Thăng nên lời nói ra cũng rất khinh thường, anh ta đã muốn sỉ nhục người đàn ông này ở ngay trước mặt Lâm Vi Vi, làm cho cô biết người này không cùng đẳng cấp với mình.

Bất kể là vẻ mặt hay giọng điệu của Giả Hoắc Nhiên đều cố tình xúc phạm, hạ thấp.

Lâm Vi Vi và Lôi Nghênh lập tức nhíu mày.

- Không sai, dựa vào anh cũng có thể nói chuyện với Giả thái tử gia chúng tôi sao? Anh còn muốn hỏi hướng đi thương mại của nhà họ Giả à? Anh bạn, đầu óc anh không bị bệnh chứ?

Trình Tuyên Bắc nhân cơ hội cười lạnh, sỉ nhục.

- Các người!

Lâm Vi Vi thấy thế thì lập tức nổi giận.

Nhưng sau đó, cô đã bị Bạch Tiểu Thăng giơ tay ngăn lại.

- Nếu ngài Giả không muốn trò chuyện, vậy tôi cũng không bắt buộc.

Bạch Tiểu Thăng không hề sợ hãi nhún vai, thản nhiên nói rồi ngoắc tay:

- Đi, Vi Vi.

Dứt lời, tay Bạch Tiểu Thăng đút túi, thảnh thơi rời đi.

Lâm Vi Vi trừng mắt với Giả Hoắc Nhiên và Trình Tuyên Bắc, nhanh nhẹn đi theo.

Giả Hoắc Nhiên vừa thấy thì lập tức muốn đi cùng, lại thấy trước mắt tối sầm. Một người to con ngăn cản ở trước mặt, nhìn anh ta như hung thần ác sát làm anh ta giật mình.

Người đó chính là Lôi Nghênh.

Trong lòng Trình Tuyên Bắc cũng sợ hãi không dám tiến lên, không dám hát đệm.

Lôi Nghênh với vẻ mặt không cảm xúc lạnh lùng nhìn bọn họ.

Chỉ cái nhìn này đã khiến Giả Hoắc Nhiên, Trình Tuyên Bắc cảm giác sau lưng ớn lạnh, giống như con thú hung dữ để mắt tới.

Lôi Nghênh lạnh lùng xoay người rời đi.

Chờ Lôi Nghênh đi xa, Giả Hoắc Nhiên mới nuốt nước bọt và nói với Trình Tuyên Bắc:

- Người… người thô lỗ này làm gì vậy?!

- Không biết, nhìn rất dữ tợn!

Trình Tuyên Bắc nuốt nước bọt.

Giả Hoắc Nhiên nhìn Lâm Vi Vi ngoan ngoãn đi theo sau lưng Bạch Tiểu Thăng, trong lòng ghen ghét nhưng vẫn đi theo.

Trình Tuyên Bắc theo sát phía sau.

Bởi vì có Lôi Nghênh nên hai người này không dám tới quá gần.

Khi thấy một người da trắng kéo đàn vi-ô-lông với bản nhạc vui tươi, mỉm cười xoay quanh Bạch Tiểu Thăng và Lâm Vi Vi, người cao to đi qua gian hàng phía xa để lấy vật kỷ niệm, Giả Hoắc Nhiên mới có thể dẫn theo Trình Tuyên Bắc lại gần.

- Anh Giả, không phải anh giỏi đàn vi-ô-lông sao? Một lúc nữa, anh có thể bộc lộ tài năng ở trước mặt cô ta! Người phụ nữ đều thích người đàn ông có tài hoa hiểu lãng mạn!

Trình Tuyên Bắc nghĩ kế.

- Không sai!

Mắt Giả Hoắc Nhiên sáng lên.

Biết nhiều thứ cũng tốt, người phụ nữ kia có thể thanh cao không yêu tài, vậy hãy để cho cô chứng kiến thức chút rèn luyện ấm nhạc hằng ngày của mình đi!

Giả Hoắc Nhiên đang xoa tay, nóng lòng muốn thử, lại thấy Bạch Tiểu Thăng không ngờ nhận lấy cây đàn vi-ô-lông từ người chơi.

Sau đó, một bản nhạc vi-ô-lông với tiêu chuẩn cực kỳ cao vang lên, ngay cả người chơi vi-ô-lông cũng phải kinh ngạc kêu to, giơ hai ngón tay cái khen ngợi Bạch Tiểu Thăng.

Các vị khách xung quanh cũng không nhịn được nhìn sang, một vài cô gái trẻ tuổi còn liếc mắt đưa tình.

Lâm Vi Vi đi đầu vỗ tay.

Giả Hoắc Nhiên vừa định bước nhanh thì chân cứng đờ, vẻ mặt anh ta cũng trở nên gượng gạo.

Giả Hoắc Nhiên tự biết mình, dựa vào anh ta thì căn bản không thể đàn được bản nhạc như vậy!

Khi thấy danh tiếng bị Bạch Tiểu Thăng cướp mất, trong ngực anh ta nghẹn một hơi không có cách nào nuốt xuống được.

Trình Tuyên Bắc ngơ ngác nhìn Bạch Tiểu Thăng, còn nói với Giả Hoắc Nhiên:

- Hắn sao chép ý của tôi!

Giả Hoắc Nhiên buồn bực không nói.

Một bản nhạc kết thúc, Bạch Tiểu Thăng trả lại đàn vi-ô-lông và dẫn Lâm Vi Vi rời đi trong những tiếng hoan hô.

Lôi Nghênh ngược lại càng chạy càng xa.

Giả Hoắc Nhiên dẫn Trình Tuyên Bắc đuổi theo Bạch Tiểu Thăng và Lâm Vi Vi.

Trình Tuyên Bắc còn an ủi anh ta:

- Anh Giả, anh có rất nhiều tài nghệ, lát nữa bộc lộ tài năng qua hắn là được!

Giả Hoắc Nhiên rầu rĩ gật đầu.

Bên kia, Bạch Tiểu Thăng và Lâm Vi Vi lại gặp được một nhà ảo thuật. Bạch Tiểu Thăng chơi một lát làm cho nhà ảo thuật kia phải kinh ngạc kêu lên, làm cho mọi người xung quanh sôi trào.

Bọn họ lại gặp phải nữ ca sĩ đang hát, Bạch Tiểu Thăng hòa âm vài câu, giành được sự chú ý của mọi người.

...

Cứ vậy đi, Giả Hoắc Nhiên và Trình Tuyên Bắc đi theo, chỉ nhìn Bạch Tiểu Thăng biểu diễn.

Gương mặt Giả Hoắc Nhiên tái mét, siết chặt nắm đấm. Thứ anh ta không biết, người ta biết, thứ anh ta biết, người ta vượt qua anh ta tới vạn dặm, thế thì còn chơi gì nữa!

Trình Tuyên Bắc nhìn cũng thấy đau trứng, khi thấy vẻ mặt đầy bi thương căm phẫn tuyệt vọng của Giả Hoắc Nhiên, vẫn cố gắng khuyên anh ta:

- Anh Giả, anh yên tâm đi, hắn sẽ phải có thứ không biết, đến lúc đó... anh thử lần nữa?

- Tôi thử cả nhà cậu à?

Giả Hoắc Nhiên nổi giận mắng:

- Tôi có thân phận gì, còn cần so với hắn về những điều này sao? Tôi phải nổi hơn hắn còn phải đi theo hắn sao?

Cơn giận bốc lên, Giả Hoắc Nhiên đi nhanh về phía Bạch Tiểu Thăng!

Trình Tuyên Bắc vội vàng tìm kiếm vị trí của Lôi Nghênh, bước đuổi theo.

- Kích động là ma quỷ đấy, anh Giả!

Bạn cần đăng nhập để bình luận