Thừa Kế Hai Ngàn Tỉ

Chương 819: Quyết tâm của Trần Cửu Thiên



Trần Cửu Thiên đang muốn gọi điện thoại cho Trịnh Thiên Hồng nhưng hắn chưa kịp gọi đi thì Trịnh Thiên Hồng đã gọi điện thoại đến.

- Bây giờ tôi có một chuyện quan trọng muốn nói với anh, chúng ta gặp ở chỗ cũ!

Giọng điệu của Trịnh Thiên Hồng gấp rút, mở miệng một câu đã đi thẳng vào vấn đề.

- Được! Tôi lập tức đi tới!

Trần Cửu Thiên cũng không nói nhảm, lập tức đáp ứng.

Lập tức cúp điện thoại, chỉ có âm thanh tín hiệu cúp máy phát ra.

Trần Cửu Thiên nhìn vào điện thoại, bao nhiêu cảm xúc lo nghĩ, mới thoáng có một chút an ủi.

Dù sao thì vẫn còn có một vị đồng minh mạnh mẽ cùng sánh vai đồng hành với mình!

- Trịnh Thiên Hồng chỉ sợ cũng là đang lo lắng mình sẽ xảy ra chuyện gì đó, sẽ kéo hắn phải chịu tội cùng!

Trần Cửu Thiên cười lạnh, lầm bầm lầu bầu tự nói.

- Như thế rất tốt! Mặt khác, hắn lại bị tên họ Bạch làm cho mất mặt trước mọi người, khẳng định là sẽ mang lòng oán hận đối với họ Bạch! Kẻ địch của kẻ địch chính là đồng minh! Cùng chung kẻ địch, mới có thể khiến hắn cam tâm tình nguyện dùng hết sức mình!

Lầm bầm xong, Trần Cửu Thiên đứng dậy đi đến một cái két sắt cao cỡ nửa người, phía trước trông thật chắc chắn.

Hắn không có mở ra, ngược lại lục lọi bên cạnh của két sắt, vặn bộ phân then chốt gì đó.

Két sắt nặng nề rắn chắc như là được lắp ròng rọc phía dưới, bị hắn nhẹ nhàng đẩy ra.

Đằng sau cái két sắt này lại còn có một cái két sắt khác, nhưng mà nhỏ hơn nhiều với lại được khoét ở trong bức tường.

Trần Cửu Thiên cúi người xuống nhanh chóng mở ra.

Két sắt ẩn giấu này mở ra cần bốn hình thức mật mã, vân tay, mống mắt, giọng nói của hắn.

Cực kỳ bảo mật!

Sau khi an toàn mở được két sắt, Trần Cửu Thiên cẩn thận từng li từng tí lấy ra một chồng văn bản tài liệu từ bên trong.

Những văn bản tài liệu này, hắn thấy còn đáng giá hơn cả vàng!

Trần Cửu Thiên chọn lựa một lượt, chỉ để lại một phần nhỏ, đau lòng nhìn xem một chồng thật dày trong ngực.

Những tài liệu này cũng là tư liệu về người thân tín của hắn ở các nơi, còn có từng tài khoản ẩn giấu của các công ty con, bản kê khai tài sản.

- Tâm huyết nhiều năm như vậy, là chỗ dựa căn bản của mình!

Trần Cửu Thiên tìm tòi, nhịn không được giọng run run tự nói.

Hiện nay, hắn phải giao những thứ này cho Trịnh Thiên Hồng, từ chỗ của Trịnh Thiên Hồng cùng bày ra một cái tròng, khiến cho Bạch Tiểu Thăng thân bại danh liệt!

Giờ phút này, Trần Cửu Thiên buồn bực mất tập trung, căn bản là không nghĩ ra được chuyện gì cho tốt, chỉ có thể nhờ đến Trịnh Thiên Hồng!

Cũng là do tình thế bức bách, cũng là bị Bạch Tiểu Thăng bức bách! Bằng không mình cần gì phải đi đến nước này!

Trần Cửu Thiên nhìn những vật này, ánh mắt hắn lạnh lẽo, những thứ này là dùng để mai táng cái đồ sao chổi kia!

Cất văn bản tài liệu vào trong túi xách của mình, Trần Cửu Thiên khóa két sắt lại như cũ, cẩn thận mang theo túi xách đi thẳng đến nhà hàng ba sao Michelin đã được hẹn trước.

Vẫn là cái phòng riêng như lúc đầu.

Lúc Trần Cửu Thiên đến phòng, Trịnh Thiên Hồng đã chờ ở nơi đó rồi, trên mặt còn có vẻ hơi tức giận.

- Anh Trần, anh cuối cùng cũng chịu tới rồi sao!

Trịnh Thiên Hồng vừa thấy hắn một cái, lập tức đứng dậy kêu lên.

- Anh có biết. . .

- Tôi cũng biết rõ rồi!

Trần Cửu Thiên ngắt lời của Trịnh Thiên Hồng.

Trịnh Thiên Hồng khẽ giật mình, lập tức cười lạnh lẽo.

- Là tên Phác Bản Hi kia nói cho anh à? Hắn quả nhiên là người của anh!

Từ đầu đến cuối, Trịnh Thiên Hồng cũng có suy đoán là bộ sự vụ có người của Trần Cửu Thiên, mà Trần Cửu Thiên chưa hề nói với hắn.

Đương nhiên, Trịnh Thiên Hồng cũng không có hỏi qua, bởi vì là có hỏi cũng không có được đáp án mà mình mong muốn.

Ngược lại, Phác Bản Hi biết rõ Trịnh Thiên Hồng là “Đồng minh” của phe mình , thậm chí Trần Cửu Thiên còn nói với hắn là một khi có gì cần, Trịnh Thiên Hồng tất nhiên sẽ biết mở miệng nhờ hỗ trợ.

Không có sự giúp sức của “Đồng minh” như thế này, Phác Bản Hi làm sao có thể xin đi giết giặc trước mặt mọi người.

Đáng tiếc, Phác Bản Hi cũng không biết được là Trần Cửu Thiên cũng lừa hắn, Trần Cửu Thiên căn bản là không có nói trước với Trịnh Thiên Hồng phải đánh phối hợp.

Nếu như Phác Bản Hi thật sự cần sự hỗ trợ của Trịnh Thiên Hồng, mà Trịnh Thiên Hồng lại không có mở miệng, sau đó Trần Cửu Thiên tự nhiên cũng sẽ có lời giải thích qua loa lấy lệ mà thôi.

Mà một khi Phác Bản Hi lộ ra dấu vết, lấy tâm tư của Trịnh Thiên Hồng, tất nhiên có thể đoán được thân phận của Phác Bản Hi, đến lúc đó hẳn là sẽ dành cho hắn sự phối hợp nhất định.

Tóm lại, Trần Cửu Thiên đều không có thật sự nói rõ ngọn ngành cho cả hai bên!

Đây mới là cáo già ngàn năm, đối với người nào cũng giữ lại thủ đoạn!

Lần này, nếu không phải là bị Bạch Tiểu Thăng đưa vào "bước đường cùng", mắt thấy người anh em sắp không xong, chính mình cũng phải bị đưa lên lửa nướng, Trần Cửu Thiên tuyệt đối không thể đồng ý đưa ra phương án ngắn hạn cho Trịnh Thiên Hồng Hộc.

Trước mắt, Trịnh Thiên Hồng đã hỏi. Trần Cửu Thiên từ chối việc cho ý kiến chỉ cười một tiếng.

- Tôi biết rõ không thể lừa gạt được anh Trịnh! Nhưng mà bây giờ, nói lại chuyện kia cũng không có ý nghĩa gì. Chúng ta vẫn nên bàn bạc một chút đối phó cái tên Bạch Tiểu Thăng kia như thế nào cho tốt, tôi phải cần anh nói về phương án ngắn hạn trong ba cái anh đề cập trước đây, dùng tài nguyên hợp lại đánh rụng Bạch Tiểu Thăng!

Trần Cửu Thiên đang quyết tâm thì Trịnh Thiên Hồng lại cười lạnh lẽo.

- Anh làm sao vậy?

Trần Cửu Thiên nhíu mày.

- Trần Cửu Thiên, hợp tác có phải là nên thẳng thắn không? ! Anh ngay cả tôi cũng giấu giấu diếm diếm, tôi làm thế nào giúp được anh!

Trịnh Thiên Hồng không ngăn được tức giận nói.

- Tôi làm sao biết được anh sau đó có ẩn giấu chuyện gì ở bên trong với tôi nữa! Tôi thấy hay là anh đi tìm người khác đi! Tôi đây không thích đùa!

Nói xong, Trịnh Thiên Hồng lập tức muốn rời khỏi.

- Anh Trịnh! Anh chớ xúc động!

Trần Cửu Thiên tranh thủ thời gian ngăn hắn lại, rõ ràng chính mình mới là sứt đầu mẻ trán cái kia, còn muốn sự tức giận đi khuyên Trịnh Thiên Hồng.

- Tôi biết rõ, chuyện này là tôi làm sai, tôi không nên như vậy!

- Thế nhưng, chuyện này không ảnh hưởng đến tình cảm giữa anh và tôi nha!

- Anh xem, tất cả tư liệu của tôi mà tôi cũng mang đến! Một chút giả dối cũng không có! Những thứ này đều là sinh mạng của tôi, liên quan đến tính mạng anh em vào dòng họ nhà tôi!

- Tôi cũng giao phó cho anh, tôi tin tưởng anh!

Trần Cửu Thiên thành thật bộc lộ tình cảm trong lòng.

Trịnh Thiên Hồng lúc này mới dừng lại, dùng ánh mắt lạnh lùng nhìn hắn.

- Thật hay giả?

- Đúng là thật mà! Những thứ này là tôi khổ tâm nhiều năm thu gom ở nhiều nơi mới được như vậy, có điều tôi còn có một số tiền lớn ở nước ngoài, nếu như anh giúp tôi vượt qua nguy cơ lần này, khoản tiền kia tôi chia một nửa cho anh!

Trần Cửu Thiên cũng là tên trộm có suy nghĩ, biết rõ được đưa ra chỗ tốt khi hợp tác có lợi thế hơn nắm nhược điểm uy hiếp.

- Coi như là thật!

Trịnh Thiên Hồng động tâm.

- Tôi còn muốn ở lại lăn lộn trong tập đoàn lâu dài để kiếm về lại tiền vốn! Tôi dám dùng việc này lừa anh? Đó là tôi điên rồi? !

Trần Cửu Thiên nói thật chân thành.

Cả hai bên cũng có nhược điểm của riêng mình, đều có thể làm cho đối phương thân bại danh liệt, trước mắt lại có lợi ích liên kết.

Cho nên, Trần Cửu Thiên mới có thể tin Trịnh Thiên Hồng.

- Tốt, một lời đã định!

- Một lời đã định!

Hai bên lúc này ăn nhịp với nhau.

- Vậy bây giờ, chúng ta tới nhìn xem những thứ anh mang tới, để cho chúng ta bàn bạc xem đối phó Bạch Tiểu Thăng như thế nào!

Chiến ý của Trịnh Thiên Hồng dâng cao. Mắt Trần Cửu Thiên thấy hắn như thế, tâm lý cũng thả lỏng.

Lúc mà hai người bọn họ gặp mặt.

Bạch Tiểu Thăng đã lên máy bay, sau vài giờ sẽ về đến Trung Kinh.

Hắn chịu trách nhiệm lần điều tra này, nhất định phải thông báo ngay trước mặt cho người được điều tra lần đầu tiên.

Cái này là quy định bắt buộc!

Cùng đi theo Bạch Tiểu Thăng, không chỉ có Lâm Vi Vi và Lôi Nghênh, còn có ba vị trợ lý kinh doanh.

Còn về phần hơn mười người trợ lý kia, đều đã được Bạch Tiểu Thăng bố trí xong xuôi, đều lên đường đi đến các công ty con ở các nơi trong tỉnh An Giang để nắm giữ chứng cứ, nếu phát hiện bất cứ hành động che giấu, di dời, làm giả, lập tức định tội!

- Trần Cửu Tranh, chúng ta đấu lâu như vậy, cuối cùng cũng có lúc chấm dứt. Sau đó, chính là ngươi ...

Khóe miệng Bạch Tiểu Thăng nhếch lên một nụ cười lạnh.

- Trần Cửu Thiên!

Bạn cần đăng nhập để bình luận