Thừa Kế Hai Ngàn Tỉ

Chương 301: Cũng nên đến lượt của Trần Trường Khoảnh tôi.!



Thương Uyển Uyển đang ở tại cao ốc của truyền thông Trung Kinh, nàng muốn nghỉ ngơi bảy ngày.

Đối với mấy người bọn họ, Tống Trường Không rất xem trọng, đặc biệt an bài trợ lý sinh hoạt, ăn ở theo điều kiện cao nhất mà đối đãi, có thể nói là tốn hết tâm tư.

Thương Uyển Uyển cảm nhận được thành ý của Tống Trường Không, nàng cũng rất hài lòng.

Ở chỗ này, tất cả nhân viên công tác, toàn là người của truyền thông Trung Kinh, quản lý nghiêm ngặt, hoàn toàn không cần lo lắng đội chó săn trà trộn vào đây.

Cao ốc Trung Kinh truyền thông, ngoại trừ tầng cao nhất là phòng buôn bán rượu, khách sạn năm sao, phòng hội nghị, tầng giữa còn có các nơi ăn chơi nhàn nhã, bao gồm phòng hát, quán bar, chỗ tụ tập, thẩm mỹ, đều là các nhãn hiệu cao cấp, phía dưới mấy tầng còn có các cửa hàng cỡ lớn.

Ăn uống chơi bời, hoàn toàn không cần ra khỏi cao ốc, liền có thể hưởng thụ cách sống quý tộc.

Thương Uyển Uyển ở bên trong hưởng thụ đãi ngộ VIP cao nhất, rất thoải mái hài lòng.

Vừa ngâm suối nước nóng trở về, Thương Uyển Uyển ngồi trên ghế sô pha, hai gót chân như bạch ngọc trùng điệp cùng một chỗ, trong tay cầm lấy một bản Fashion Magazine lật xem.

Con mắt nhìn xem sách báo nhưng Thương Uyển Uyển vẫn đang suy nghĩ sự tình.

- Hiện nay đã qua hơn nửa ngày, truyền thông Trung Kinh bên kia một điểm động tĩnh cũng không có, Tống Trường Không bọn họ nhất định là đang thương lượng những cái điều kiện kia của mình.

Thương Uyển Uyển mang trên mặt mỉm cười mê người.

- Lần này hợp tác, kèm theo điều kiện đối với mình mà nói cực kỳ quan trọng, phải được viết rõ ràng trên hợp đồng, bằng không chỗ công ty cũng không tiện bàn giao. Những cái điều kiện kia dù là đáp ứng ba thành, mình cũng sẽ đồng ý! Nhưng cũng không thể đồng ý quá nhanh! Tốt nhất để cho bọn họ cảm giác được có thể lấy được chỗ tốt của mình, mình đã bán mặt mũi rất lớn.

- Thương Uyển Uyển Tôi cũng không có đùa nghịch biển hiệu lớn, tôi là một người rất hiểu chuyện.

Thương Uyển Uyển buông tạp chí xuống, ngồi dậy, giãn vòng eo ra một chút, lười biếng như mèo, dáng người hoàn mỹ, cả người lộ ra một cỗ mị hoặc.

Một hồi tiếng chuông vang lên.

- Chị Thương, điện thoại, là phó tổng họ Trần của truyền thông Trung Kinh.

Nữ trợ lý thân tín bên người Thương Uyển Uyển, Tiểu Mạch đưa điện thoại di động qua.

- Tới rồi sao?

Thương Uyển Uyển mỉm cười một tiếng, cầm điện thoại di động kết nối, để ở bên tai.

- Alo, Trần tổng sao? Đúng rồi, tôi là Uyển Uyển. Ngài muốn cùng tôi gặp mặt. Vâng, được thôi, tại quán cà phê tầng 15 sao. Nửa giờ sau, tôi đến.

Kết thúc cuộc trò chuyện ngắn ngủi, để điện thoại xuống, Thương Uyển Uyển mỉm cười đứng dậy.

- Tiểu Mạch, chuẩn bị quần áo cho tôi.

Thương Uyển Uyển cười nói.

- Lần này cần nói chuyện hợp tác, phong cách em quyết định.

- Dạ.

Tiểu Mạch cười gật đầu.

Là trợ lý của Thương Uyển Uyển, tiền lương vô cùng cao, không thua gì một cái quản lý tầng trung, nhưng yêu cầu rất khắc nghiệt, hiểu biết phải nhiều.

Thậm chí Thương Uyển Uyển mỗi lần đi ra ngoài mặc quần áo, phối quần áo, nhan sắc đều rất xem trọng.

. . .

Tầng 15, chỉ có một quán cà phê.

Tại một không gian riêng biệt, Trần Trường Khoảnh đang ngồi một một mình ở đó.

Trợ lý Vu Thanh, Mộ Dung Yến ở đại sảnh chờ đợi.

Thời gian ước định vừa đến, Thương Uyển Uyển mang theo trợ lý Tiểu Mạch xuất hiện.

Thời khắc này nàng tóc kéo lên, mặc một cái áo da nhỏ màu đen, bên trong một cái váy đen ôm sát bờ mông, vớ đen, chân mang một đôi giày cao gót xanh đậm khảm kim cương.

Cả người nhìn đã xinh đẹp mị hoặc.

Lại lộ ra một cỗ già dặn.

Hai trợ lý của Trần Trường Khoảnh lập tức đứng dậy, cười nghênh đón.

- Thương tiểu thư, Trần tổng đang ở gian số một đợi ngài.

Hai người trợ lý một đường dẫn dắt, đến gian phòng liền cung kính mở cửa, đứng ở ngoài cửa.

- Tiểu Mạch, em cũng ở bên ngoài đợi đi.

Thương Uyển Uyển dặn dò.

Đi là theo nhân viên phục vụ, hỏi rõ yêu cầu cà phê của Thương Uyển Uyển, lập tức đi chuẩn bị.

Chờ Thương Uyển Uyển vào cửa, cùng Trần Trường Khoảnh bắt chuyện qua, vừa ngồi ổn định, nhân viên phục vụ đã đem một chén Blue Moutains đến.

Đối mặt với vị ngôi sao lớn này, còn có phó tổng của công ty mình, hiệu suất phục vụ có thể xưng thiểm điện thần tốc.

Chờ nhân viên phục vụ lui ra ngoài, đóng cửa thật kỹ, Trần Trường Khoảnh lúc này mới nhìn Thương Uyển Uyển cười một tiếng, vô cùng thưởng thức nói.

- Thương tiểu thư, thật là đẹp không gì sánh bằng.

- Trần tổng, quá khen.

Thương Uyển Uyển cười một cái, dùng ngón cái, ngón trỏ nhấc nhẹ nhàng muỗng sứ trắng khuấy cà phê.

- Không biết Trần tổng gọi Uyển Uyển đến, có phải là đàm luận chuyện hợp đồng hay không?

- Phải, mà cũng không phải.

Trần Trường Khoảnh cười.

- Sao?

Câu trả lời này vượt quá dự kiến của Thương Uyển Uyển, hàng lông mi dài nhỏ của nàng chớp chớp, một đôi mắt đẹp tràn ngập vẻ tò mò nhìn Trần Trường Khoảnh.

- Đúng là nói chuyện hợp tác, nhưng không riêng gì truyền thông Trung Kinh.

Trần Trường Khoảnh mỉm cười nhìn chăm chú vào hai mắt của Thương Uyển Uyển.

- Không biết Thương tiểu thư có biết sản nghiệp tại An Giang của Tập Đoàn Chấn Bắc có một vị tổng phụ trách tên là Trần Cửu Tranh hay không!

- Ngài Trần Cửu Tranh!

Thương Uyển Uyển đôi mắt bắn ra thần thái, thần sắc lộ ra mấy phần kinh ngạc.

- Tôi tự nhiên biết rõ! Chỉ là không biết rõ, Trần tổng cùng ngài Trần Cửu Tranh là. . .

- Ông ấy là chú hai của tôi, lần này ủy thác tôi tới, muốn cùng Thương tiểu thư đàm luận chút chuyện hợp tác lớn!

Trần Trường Khoảnh nhếch miệng nở nụ cười.

Thương Uyển Uyển biết rõ chú hai Trần Cửu Tranh, giỏi cỡ nào và rất muốn được gặp gỡ.

- Ngài Trần Cửu Tranh là chú hai của anh?

Thương Uyển Uyển kinh ngạc trừng lớn hai con ngươi.

Cho dù đoán được bối cảnh sau lưng Trần Trường Khoảnh, nhưng nàng cũng không ngờ rằng Trần Trường Khoảnh có bối cảnh cứng rắn như thế.

Nàng càng không có nghĩ tới, Trần Cửu Tranh muốn cùng nàng nói chuyện hợp tác.

Cái này có thể là một lần hợp tác lớn !

Thương Uyển Uyển cười quyến rũ một tiếng.

- Vậy, không biết là hợp tác những phương diện nào?

Trần Trường Khoảnh cười một tiếng nói.

Tiếp đó, Thương Uyển Uyển cùng Trần Trường tại quán cà phê trò chuyện khoảng chừng một giờ.

Trợ lý Tiểu Mạch của Thương Uyển Uyển, cùng Vu Thanh, Mộ Dung Yến ngồi ở bên ngoài, uống cà phê, rất hiếu kỳ không biết bên trong nói những gì, thời gian lâu như vậy, cũng không biết rõ kết quả đàm phán như thế nào.

Tại gian phòng, Thương Uyển Uyển cùng Trần Trường Khoảnh nói chuyện tạm thời có một kết thúc, nhìn mặt hai người đều rất hài lòng.

Thương Uyển Uyển thậm chí còn giơ lên ly cà phê lên, mỉm cười cùng Trần Trường Khoảnh đụng đụng chén.

- Hiện tại không có rượu, cũng không tiện, Uyển Uyển liền lấy cà phê thay rượu, cầu chúc chúng ta hợp tác vui vẻ!

- Hợp tác vui vẻ!

Trần Trường Khoảnh cười một tiếng, tương tự cũng rất hài lòng.

Hai người nhấp một ngụm cà phê.

Trần Trường Khoảnh để ly xuống, hướng Thương Uyển Uyển nói.

- Tống tổng cho chúng ta điểm mấu chốt* trong các điều khoản, định ra bảng giá bên trong hợp đồng, cao nhất là ba thành, Thương tiểu thư lần này liền theo cái giá này tới đi.

*: ý ở đây là hai bên cùng thống nhất điều kiện trong hợp đồng

- Không có vấn đề.

Thương Uyển Uyển rất vui sướng tiếp nhận, dù sao cùng Trần Cửu Tranh hợp tác, đã để nàng có được lợi ích tương đối khá, truyền thông Trung Kinh bên này, Trần Trường Khoảnh trực tiếp báo ra điểm mấu chốt, Thương Uyển Uyển cũng hết sức vừa lòng.

Hai người nhìn nhau cười một tiếng, lần này hội đàm, tính là chủ và khách đều vui vẻ, mọi người hài lòng.

- Nhưng mà, trần mỗ có một việc, muốn mời Uyển Uyển tiểu thư hỗ trợ.

Trần Trường Khoảnh để ly xuống, cười.

Trong miệng hắn thay đổi cách xưng hô, Thương Uyển Uyển lập tức phát giác khác thường.

Trần Trường Khoảnh lại mở miệng, khả năng không phải công việc, mà là việc tư.

- Trần tổng, chúng ta lần này mới hợp tác, có yêu cầu gì anh cứ việc nói, Uyển Uyển khả năng giúp đỡ được, tất nhiên sẽ cố hết sức!

Thương Uyển Uyển mỉm cười.

- Được, rất thẳng thắn!

Trần Trường Khoảnh cười to, trong đôi mắt lóe lên ánh sáng.

Bạn cần đăng nhập để bình luận