Thừa Kế Hai Ngàn Tỉ

Chương 2163: Cháu lặp lại lần nữa, đó là… ai?! (1)

Lâm Vi Vi, Lôi Nghênh dẫn theo nhân viên công tác liên quan và luật sư đến nhà, tất cả quy trình đều phù hợp quy định, ngài Marvin có không vui thì căn bản cũng không có lý do để từ chối.

Còn nữa, con ruột hắn lại có nhược điểm rơi vào trong tay đối phương, một khi bị truy tố là xâm phạm phái nữ thì sẽ lớn chuyện rồi.

Cho dù ngài Marvin có căm tức con trai mình kém cỏi, cũng không thể trơ mắt nhìn con mình vào tù được.

Cuối cùng, ngài Marvin đành phải thành thật thỏa hiệp, cùng Lâm Vi Vi bọn họ làm thủ tục kết thúc hợp tác.

Còn những chiếc xe vận chuyển ở trong kho hàng của công ty vận tải Marvin sẽ do Lâm Vi Vi và Lôi Nghênh thuê tài xế tới lái đến nhà kho được thuê để tiến hành cất giữ.

Giữa hai bên xem như đã hoàn toàn thanh toán xong.

Ngài Marvin lấy được chi phiếu bồi thường, nụ cười trên mặt còn khó coi hơn cả khóc

Điều này hiển nhiên không phải là điều mà người chủ phía sau ông ta thích nghe rồi.

Đám người Lâm Vi Vi và Lôi Nghênh rời đi mà không quay đầu lại. Sếp tổng Andy của công ty giao dịch thứ ba bị giữ lại.

Ngài Marvin đưa tiễn đám người Lâm Vi Vi xong, không nhịn được quay sang đối mặt với Andy.

Ngài Andy kia cũng nhìn hắn.

- Ngài Andy, không phải lúc trước đã nói rồi sao? Sao ngài có thể đơn phương kết thúc sớm với bên kia được chứ?

Ngài Marvin vẫn không nhịn được, bực tức nói với Andy.

- Không phải anh cũng kết thúc hợp tác với bên kia sao?

Andy với vẻ mặt chẳng biết làm sao, nhún vai, nói:

- Bọn họ thật sự mua chiếc tàu biển chở khách chạy định kỳ đã qua sử dụng này, tôi có lý do gì để không đáp ứng chứ? Các người cho tôi là một tờ séc trắng, bọn họ cho tôi lại là vàng thật bạc thật.

Ngài Marvin há hốc miệng, còn muốn chỉ trích đối phương nhưng cũng không biết phải nói gì.

- Được, cho nên tôi không đi là muốn nói với ngài một tiếng, hợp tác giữa chúng ta cũng dừng ở đây. Vậy hẹn gặp lại, ngài Marvin.

Ngài Andy khá lịch sự, nói rõ ràng như vậy rồi quay người rời đi.

Ngài Marvin nhìn theo bóng lưng của đối phương với vẻ mặt rất khó coi, cuối cùng, hắn xoay người quay về văn phòng của mình.

Lúc này, cậu con trai bảo bối của hắn đã sớm biến mất không thấy tung tích, chắc là sợ lại bị mắng.

Ngài Marvin cũng không để ý tới cậu ta, suy nghĩ một lát mới lấy điện thoại di động ra, bấm số.

Sau khi cuộc gọi được kết nối, đầu kia truyền tới giọng nói lạnh lùng của một người phụ nữ:

- Alo, ngài Marvin!

Đó là giọng nói của Dương Nhất Sơn.

Ngài Marvin lập tức cẩn thận nói với đối phương:

- Cô Dương Nhất Sơn, bên phía tôi xảy ra chuyện rồi!

...

Dương Tiếu Vân đang trong phòng sách tại biệt thự của mình để xử lý phần báo cáo kinh doanh liền nghe được những tiếng gõ cửa gấp gáp.

Nếu không có việc gấp thì sẽ không có người nào dám... quấy rầy ông ta như vậy.

Dương Tiếu Vân lập tức đặt đồ trong tay xuống và cao giọng nói:

- Vào đi.

Dương Nhất Sơn đẩy cửa đi vào, vẻ mặt có phần nghiêm trọng.

- Sao vậy, Nhất Sơn?

Dương Tiếu Vân thấy thế, lập tức hỏi.

- Cha, vừa rồi công ty vận tải Marvin truyền tin tức tới.

Dương Nhất Sơn vừa đi tới vừa nói:

- Bạch Tiểu Thăng của đoàn doanh nghiệp Trung Quốc phái người tới gặp bọn họ để huỷ bỏ hợp đồng!

- Cái gì?!

Dương Tiếu Vân nghe được tin tức này thì lập tức giật mình.

- Con không phải đã thông báo với Marvin kia, nếu có người muốn huỷ bỏ hợp đồng thì tuyệt đối không thể đồng ý, phải tìm mọi lý do để hoãn lại rồi liên hệ với con trước sao? Sao hắn lại nhanh chóng đồng ý hủy bỏ hợp đồng với bên kia như vậy được!

Ánh mắt Dương Tiếu Vân sắc bén nói.

Nói thật, những hợp đồng của công ty vận tải Marvin và Bạch Tiểu Thăng chính là bọn họ đeo vào cho Bạch Tiểu Thăng, chụp xuống cổ của những nhà kinh doanh trong đoàn doanh nghiệp Trung Quốc.

Lúc này mới mấy ngày đã nhanh chóng bị hóa giải hết như vậy rồi!

Điều này thật sự khiến cho Dương Tiếu Vân có vài phần kinh sợ.

- Nghe nói là Bạch Tiểu Thăng kia phái người qua, đi cùng còn có người chịu trách nhiệm trong Bộ thương mại của tiểu vương quốc Elsa, còn mời mấy vị luật sư lớn tới, Marvin căn bản bị đánh cho trở tay không kịp, hoàn toàn mất phương hướng, không có cách nào kéo dài.

Dương Nhất Sơn nói.

Ánh mắt Dương Tiếu Vân tối lại, hơi thở nặng nề:

- Marvin dù sao cũng không phải là người do chúng ta bồi dưỡng ra, phần trung thành bất chấp tất cả mọi giá, thậm chí ngay cả xin chỉ thị cũng không có đã hủy hợp đồng với đối phương!

Dương Tiếu Vân nói lời này thật sự là hiểu nhầm ngài Marvin.

Marvin quả thật từng muốn liên hệ với Dương Nhất Sơn, thế nhưng con trai mình quá kém cỏi lại để một nhược điểm rơi vào trong tay người ta. Nếu hắn cố tình dây dưa, nói không chừng đối phương sẽ lại lấy điều này để gây khó dễ, hắn cũng không có cách nào.

- Vậy bây giờ, chúng ta cũng chỉ có thể dùng hợp đồng tàu biển chở khách chạy định kỳ đã qua sử dụng của công ty thứ ba để ngăn được đối phương, con lập tức gọi điện thoại cho bên kia...

Dương Tiếu Vân nghĩ tới đây thì giọng điệu sốt ruột nói.

Dương Nhất Sơn nhíu mày nói:

- Trước công ty vận tải Marvin, công ty thứ ba này đã kết thúc hợp đồng với bên phía Bạch Tiểu Thăng rồi.

- Hả?!

Dương Tiếu Vân nghe vậy thì nhíu mày nhìn về phía Dương Nhất Sơn.

- Nghe Marvin nói đám người Bạch Tiểu Thăng đã mua lại chiếc tàu biển chở khách chạy định kỳ kia rồi!

Dương Nhất Sơn trầm giọng nói.

Lời này làm cho Dương Tiếu Vân không tránh khỏi giật mình.

Đầu tiên, đối phương mua một số lượng xe vận tải đã qua sử dụng kia, lại trả tiền vi phạm hợp đồng, còn mua chiếc tàu biển chở khách chạy định kỳ đã qua sử dụng này?

Phải biết rằng công ty thứ ba định giá chiếc tàu kia rất cao.

Cho dù mười nhà doanh nghiệp lớn Trung Quốc này có thể gánh chịu được khoản chi này, nhưng sao có thể ném tiền suông mà không có thấy động tĩnh gì được.

Dương Tiếu Vân không tin, mười mấy người này lại một lòng, không ai sẽ đưa ra ý kiến phản đối.

Chuyện tập thể này, chỉ cần có một hai người không đồng ý sẽ gác lại.

Nghĩ tới liên minh các nước phương tây có dự án gì quan trọng cần chi tiền, đều phải họp năm lần bảy lượt cũng không có kết quả.

Sao người Trung Quốc lại đồng tâm như vậy!

- Chuyện này là do Bạch Tiểu Thăng phái người đi làm, quả nhiên là hắn đang đứng đầu, vậy hắn làm sao thuyết phục được những người này đồng ý bỏ ra số tiền như vậy chứ?

Dương Tiếu Vân không khỏi nghi ngờ.

- Tôi cũng cảm thấy thật kỳ quái!

Dương Nhất Sơn cũng nhíu mày nói:

- Cho dù Bạch Tiểu Thăng có thể thuyết phục mọi người, nhưng muốn tập trung tài chính của hơn mười nhà cũng cần phải có thời gian, sao có thể tập trung được một số tiền lớn nhanh như vậy chứ? Loại năng lực điều động này thật quá kỳ diệu đi.

Dương Nhất Sơn nói đến đây thì dừng lại một lát, hơi do dự nói:

- Có phải là... Tiền do một nhà bỏ ra trước hay không...

Dương Tiếu Vân lập tức nhíu mày nói:

- Hơn mười nhà cùng gặp chuyện, con nói xem ai sẽ một mình bỏ ra một khoản tiền lớn như vậy trước, chẳng lẽ không để ý tới vốn lưu động của công ty mình sao?

- Có thể là Bạch Tiểu Thăng hay không...

Dương Nhất Sơn nói ra suy đoán của mình.

- Hắn chỉ là giám đốc điều hành khu lớn của tập đoàn Chấn Bắc, con thật sự cho rằng tiền là của hắn chắc?

Dương Tiếu Vân cười lạnh nói:

- Nếu hắn tham ô số tiền này từ tập đoàn Chấn Bắc, vậy hắn xong rồi!

Dương Tiếu Vân vừa nói vậy, Dương Nhất Sơn không còn lời nào để nói nữa.

Dương Tiếu Vân cũng nhíu mày:

- Như vậy số tiền này cuối cùng từ đâu tới? Bạch Tiểu Thăng này làm lại sao làm được chứ?

Khi cha con Dương thị nhận được tin tức, đang giật mình, Bạch Tiểu Thăng đã dẫn đoàn trở lại nơi dừng chân, lúc này đang trò chuyện với mọi người.

Sáng sớm Bạch Tiểu Thăng đã liên lạc với mấy phía bạn hợp tác.

Cuộc điện thoại này xem như là một câu trả lời.

Bạn cần đăng nhập để bình luận