Thừa Kế Hai Ngàn Tỉ

Chương 831: Bạch Tiểu Thăng lợi hại. (2)



Trước khi đi đến tiệm trang phục, Giang Nguyệt rất hoài nghi cái gọi là "Hiểu biết cách phối hợp quần áo" trong miệng Bạch Tiểu Thăng, căn bản chính là ăn nói ba hoa, khoác lác lung tung.

Bạch Tiểu Thăng cùng với Tô Lăng Ngữ đi ở phía trước, cả hai trò chuyện vui vẻ các vấn đề thường thức, nàng ở phía sau lại nhìn Bạch Tiểu Thăng.

Trang phục Bạch Tiểu Thăng mặc vừa vặn, thậm chí có mấy phần tôn lên vẻ đẹp trai.

Đặc biệt là chứng kiến màn biểu hiện của hắn bên trong Tuyển Tập Trai, Giang Nguyệt cũng phát hiện rằng hắn so với trong tưởng tượng, còn đẹp trai hơn mấy phần.

Bất quá, trang phục nữ cùng nam trang có thể giống nhau sao!

Phong cách ăn mặc, lựa chọn trang phục của phái nữ, hoàn toàn có thể xưng là một ngành học được rồi.

Nam nhân loại động vật này, có đôi khi ngay cả các nàng mặc bộ quần áo có sọc lớn hay là sọc nhỏ đi chăng nữa cũng không phân rõ, chúng đều được coi là giống nhau.

- Nói hiểu cách nữ nhân phối hợp quần áo?

- Đúng là nói khoác không biết ngượng.

Nên biết rằng, riêng màu sắc quần áo của nữ nhân, nhất định phải cùng màu sắc với loại son môi, tiệp với màu tóc và màu da tất cả phối hợp mới cùng tôn nhau lên, lúc đó mới gọi là hoàn thành.

Càng khỏi nói đến chất liệu, hoa văn, kiểu dáng, trang sức đính kèm, còn có rất nhiều vật phẩm trang trí nhỏ khác.

Giang Nguyệt tự xưng là một nhà lãnh đạo xu hướng trong ngành công nghiệp thời trang của phụ nữ, cũng cảm giác có đôi khi chính mình phối hợp rất không hài lòng.

Bởi vì còn muốn cùng thời tiết hôm nay và tâm tình của mình tương liên.

- Thứ này, cái tên họ Bạch này, có thể hiểu được sao?

Trừ phi hắn hiểu lòng người, còn có thể hiểu được nhân tâm của phụ nữ! Hắn có thể nắm bắt được như trong lòng bàn tay sao?

Giang Nguyệt bĩu môi, chuẩn bị một hồi hảo hảo chế nhạo Bạch Tiểu Thăng một phen.

Ngay bây giờ, bọn họ đang đi đến cửa hàng có một chuỗi các đại lý thương hiệu nổi tiếng, Giang Nguyệt chính là hội viên vàng của cửa hàng đại lý kia, nàng được hưởng thụ giảm giá ưu đãi đến 10%.

Tiến vào cửa hàng. Một nữ nhân viên hướng dẫn ăn mặc thời thượng tươi cười chào đón:

- Tới rồi, hai vị mỹ nữ, cần tôi thay ngài ước lượng thân hình, lựa chọn cho hai vị đây một bộ đồ phù hợp với khí chất nhất cùng phục sức không?

- Không cần rồi, chúng tôi hôm nay có mang theo một chuyên gia về thời trang đi theo.

Giang Nguyệt một tay chỉ Bạch Tiểu Thăng, giọng âm dương quái khí nói, hoàn toàn là trào phúng.

Khuôn mặt của nữ nhân viên hướng dẫn tò mò nhìn Bạch Tiểu Thăng một chút, chỉ cười cười cũng không nói gì.

Đến mua quần áo, cũng có rất nhiều người có "Chủ kiến", nhưng cuối cùng sau khi đắn đo lựa chọn, người nào không ngoan ngoãn cầu cạnh các nàng hỗ trợ một phen đâu?

Chỉ cần đợi một chút thôi.

- Khí trời đang chuyển rét, tôi muốn mua một cái áo choàng dài, anh có thể giúp tôi tuyển chọn một cái được không? Sẵn tiện, tôi muốn nhìn xem khiếu thẩm mỹ của anh như thế nào, có phải không là khả năng tuyệt vời của anh làm cho người khác kinh diễm.

Tô Lăng Ngữ nhìn Bạch Tiểu Thăng cười nói.

Tô Lăng Ngữ cũng là nữ nhân đương nhiên cũng thích chưng diện.

Bạch Tiểu Thăng nở nụ cười.

Hắn lững thững đi khắp cửa hàng một lượt, chọn ra một kiện áo khoác màu caramel, đưa cho Tô Lăng Ngữ nói.

- Đi thử một chút, cái này thích hợp nhất với cô.

Trong đôi nữ nhân viên hướng dẫn mua hàng mắt mơ hồ hiện ra vẻ kinh ngạc.

- Anh có phải hay không có chút qua loa tùy tiện a, đều không nhìn kỹ, cũng không có đắn đo nhìn một cái, làm sao lại khẳng định như vậy.

- Lăng Ngữ, tớ cảm thấy được màu sắc của cái áo khoác này không thích hợp với cậu đâu.

Giang Nguyệt lập tức la lên.

Tô Lăng Ngữ chỉ cười một tiếng, đem túi xách đồ đạc trong tay đưa cho Giang Nguyệt, cầm lấy kiện áo khoác trực tiếp chạy vô phòng thử áo.

- Cũng không nghe lời của mình, đáng ghét.

Giang Nguyệt hung hăng trợn mắt nhìn Bạch Tiểu Thăng một cái.

Bạch Tiểu Thăng giả bộ mắt điếc tai ngơ, lững thững đi đến một bên, nhìn một chút, cầm xuống một sợi khăn choàng cổ.

- Cái màu sắc của chiếc khăn choàng cổ bằng lụa kia không thích hợp với khí chất của Lăng Ngữ. Kiểu hoa văn này tôi cũng không thích chút nào.

Giang Nguyệt thấy cái khăn liền nói.

Bạch Tiểu Thăng không để ý tí nào.

Bên kia, Tô Lăng Ngữ chầm chậm đi ra, để cho người khác hai mắt tỏa sáng.

Cái áo khoác đơn giản kia giống như là vì nàng mà chế tạo ra vậy, số đo phi thường phù hợp, màu sắc cũng rất phối hợp, làm nền tôn lên khí chất của nàng.

Nữ nhân viên hướng dẫn liên tiếp gật đầu, Giang Nguyệt cũng muốn tán dương một hai câu.

- Đem cái khăn này khoác lên.

Bạch Tiểu Thăng đi qua, đưa cho Tô Lăng Ngữ chiếc khăn lụa.

Tô Lăng Ngữ khéo léo làm theo.

Một cái khăn choàng cổ nho nhỏ, vậy mà giống như vẽ rồng điểm mắt.

Chờ Tô Lăng Ngữ chỉnh lý tốt một phen, mỉm cười ngẩng đầu, quả thực làm cho người khác kinh diễm.

- Oa!

Giang Nguyệt cũng nhìn đến ngẩn ngơ.

Không ngờ bạn thân của chính mình nguyên lai lại xinh đẹp như vậy, tươi mát thoát tục, lại dẫn ra một tia thẹn thùng.

- Nữ thần a!

Giang Nguyệt nhịn không được la hét một tiếng, chạy tới gần lau mắt mà nhìn.

- Lợi hại, những món này phối hợp lại với nhau thật là lợi hại, tuyệt phối a.

Nữ nhân viên hướng dẫn cũng nhịn không được mà sợ hãi thán phục.

Các nàng bên này gây động tĩnh lớn như thế lập tức đưa tới một nhóm người hiếu kỳ túm lại. Mọi người nhìn đều nhịn không được mà đều chậc chậc tán thưởng.

- Tôi vừa mới đến, cũng kịp nhìn thấy một màn, chính là cái vị tiểu ca này chọn quần áo rất lợi hại, khí chất của vị này hoàn toàn tăng lên một cái cấp bậc.

Có một tiểu cô nương kích động run run tay chỉ Bạch Tiểu Thăng cùng với nhóm bạn mình nói.

Đã như vậy, ánh mắt mọi người liền hội tụ lên người Bạch Tiểu Thăng.

Tô Lăng Ngữ không cần soi gương, chỉ cần nhìn vẻ mặt của mọi người liền biết rõ, bộ y phục này phối hợp như vậy chính là thích hợp với mình nhất.

- Tôi mua.

Tô Lăng Ngữ vô cùng thống khoái nói.

- Thật thần kỳ như vậy sao.

Giang Nguyệt lầm bầm một câu, xông tới chỗ Bạch Tiểu Thăng nói:

- Nè, vậy anh cũng. . .

- Phối hợp cho tôi một bộ đi, anh chàng soái ca.

- Tôi cũng muốn, anh có thể cũng giúp tôi tuyển một bộ được không.

- Còn có tôi.

Một nhóm các cô gái trẻ trung xinh đẹp đang đứng xem náo nhiệt liền nhanh chóng xông tới.

Giang Nguyệt trợn mắt há hốc cả mồm.

- Không vội, không vội, từng người từng người đến.

Bạch Tiểu Thăng mỉm cười nói.

Sau đó, hắn tựa như mở chế độ hack speed.

Tiện tay phối hợp quần áo, nhưng thời điểm để cho người ta mặc thử thì khí chất liền đề thăng không chỉ một cấp bậc mà thôi.

Để cho vị nữ nhân viên hướng dẫn mua hàng kia cũng phải trừng mắt nhìn chăm chăm, đối với Bạch Tiểu Thăng liên tiếp giơ ngón cái lên thán phục không ngừng.

Lập tức, ngay cả khách hàng bên ngoài tiệm cũng liên tiếp bị hấp dẫn tiến vào cửa hàng.

Rất nhiều người đều đang đồn ‘Có một chàng trai trẻ tuổi là chuyên gia thời trang đẳng cấp, đang tiến hành tuyển chọn trang phục miễn phí cho từng người, tranh thủ thời gian tiến đến nhờ hắn phối hợp cho mình một bộ, cơ hội ngàn năm có một’.

Tràng diện rất là hoành tráng ngay cả Bạch Tiểu Thăng cũng bất ngờ.

Bất quá, đối với hắn mà nói, những cái này chỉ là chuyện nhỏ.

Dựa vào sự trợ giúp của Hồng Liên, hắn chỉ cần nhìn một cái, liền có thể biết rõ các số đo của mấy vị mỹ nữ này, nhìn biểu tình liền biết rõ tâm tình của đối phương, sau đó lựa chọn trang phục phù hợp với khí chất, phù hợp màu tóc, màu da, tất nhiên không có gì bất lợi.

Bên này sôi động như thế, ngay cả cửa hàng trưởng cửa hàng này cũng chạy tới nhìn, gặp Bạch Tiểu Thăng kéo sinh ý như thế, đơn giản cười đến không khép miệng lại được.

Bạch Tiểu Thăng thấy cửa hàng trưởng đang tươi cười phấn khởi, liền trực tiếp kéo qua một bên, thì thầm một phen.

Chờ hắn quay lại chỗ hai người Tô Lăng Ngữ và Giang Nguyệt, thì thần sắc lại chút uể oải nho nhỏ.

- Làm sao vậy, tôi nhìn anh rất mất mát a.

Tô Lăng Ngữ thấy vậy hiếu kỳ hỏi.

- Tôi à, thực hiện ước định, đi cùng với cửa hàng trưởng đàm phán chút ưu đãi, kết quả không được như ý lắm.

Bạch Tiểu Thăng bất đắc dĩ nhún vai một cái.

- Ha ha, anh thế mà đi mặc cả cùng cửa hàng trưởng? Đây là một gian cửa hàng nhãn hiệu nổi tiếng, tôi lại là hội viên cấp hoàng kim a, anh có biết chiết khấu là bao nhiêu không, giảm giá tới 10%! Nhiều thêm một điểm cũng không được. Anh cho anh là ai, còn đi mặc cả. . .

Giang Nguyệt bĩu môi nói.

- Không sao đâu, chúng ta còn có thẻ hội viên của Giang Nguyệt mà.

Tô Lăng Ngữ an ủi Bạch Tiểu Thăng một chút.

- Cửa hàng trưởng nói rằng, nếu như tôi ở chỗ này bán quần áo cho cửa hàng của nàng một giờ, thì có thế giảm giá cho chúng ta 75%, không thể cao hơn, bởi vì bọn nàng cũng không thể ăn thiệt thòi.

Bạch Tiểu Thăng nở một nụ cười tươi rói, chậm rãi nói.

- Cái gì, bảy mươi lăm phần trăm!

Giang Nguyệt trợn mắt há hốc mồm nhìn Bạch Tiểu Thăng.

- Tiệm này, có thể giảm 75%?

Nói ra ai mà tin a!

Phản ứng đầu tiên của Giang Nguyệt chính là cho rằng Bạch Tiểu Thăng nói dối.

Tô Lăng Ngữ cũng có chút không thể tưởng tượng nổi.

Nữ nhân viên hướng dẫn mua hàng ban đầu đi tới, lấy ra một bộ y phục cho Bạch Tiểu Thăng, khẽ mỉm cười nói:

- Tiên sinh, xin thay đổi y phục của cửa hàng chúng tôi, phía trên này có LOGO đại biểu, sau một tiếng nữa, các vị nếu mua quần áo sẽ được giảm 75%.

- Thật sự bảy mươi lăm phần trăm!

Giang Nguyệt quả thực muốn phát điên.

- Đúng rồi, không phải cô muốn chọn mua cho mẹ cô một bộ quần áo sao? Miêu tả sơ qua một tý cho tôi về chiều cao của bác, hình dáng lẫn khí chất, còn có màu sắc mà bác gái yêu thích.

Bạch Tiểu Thăng nhìn Tô Lăng Ngữ cười nói:

- Tôi giúp cô chọn lựa một chút.

- Được.

Tô Lăng Ngữ mỉm cười gật đầu.

- Tôi cũng muốn.

Giang Nguyệt kêu to.

Bạn cần đăng nhập để bình luận