Thừa Kế Hai Ngàn Tỉ

Chương 1022: Quý thị trưởng đích thân tới



Đối mặt với sự trào phúng của Cao Tư Vực, Cao Đại Chí thần sắc ảm đạm, bên trong ánh mắt lộ ra sự mỏi mệt cùng chán nản vô cùng.

Phía Bạch Tiểu Thăng bên kia, xem ra thật không có chút hy vọng gì rồi.

Bản thân mình cũng đã báo cáo sự tình này lên tập đoàn, tên Cao Tư Vực này cũng đã biết rồi, vậy mà còn biểu hiện dửng dưng không thèm để ý tới.

Chuyện này khiến cho Cao Đại Chí có cảm giác bất lực thật sâu.

Nói đến, người báo cáo chuyện này cho Cao Tư Vực, cũng không nhắc đến tin tức Bạch Tiểu Thăng đã trở thành đại sự vụ quan cho Cao Tư Vực biết.

Bởi vì đó là tin tức công khai, có tính vang dội rất lớn. Tin tức này, người một nhà ở Bộ Sự Vụ bên kia còn tưởng rằng Cao Tư Vực đã sớm biết rõ, nên cũng không dài dòng thông báo.

Đương nhiên, ngay cả người bên kia cũng không biết rằng Bạch Tiểu Thăng sẽ đích thân đến đây.

Hiện tại, Cao Đại Chí đứng ở trước mặt Cao Tư Vực, sâu bên trong lòng hắn vẫn còn sót lại một chút hy vọng hiếm hoi cuối cùng.

Hy vọng này, không phải gửi trên người đến từ tập đoàn, mà là ký thác vào một bên khác chính là Văn phòng thị trưởng.

Cao Tư Vực ở thành phố Trung Kinh bị giày vò tâm lý, không riêng gì đối với công ty truyền thông Trung Kinh, mà còn là đối với các công ty thuộc sở hữu của tập đoàn ở thành phố Trung Kinh.

Chỉ có điều, công ty truyền thông Trung Kinh là bị giày vò nghiêm trọng nhất.

Một số lượng lớn các nhân viên quản lý cấp trung và cấp cao bị phân đi chỗ khác, hoặc là cho nghỉ việc, toàn bộ công ty còn bị chia làm hai nửa, muốn dời ra ngoài.

Những việc này đều đang được tiến hành.

Mà các công ty thuộc sở hữu của tập đoàn ở thành phố Trung Kinh, cũng công bố —— đều phải di chuyển càng nhiều càng tốt.

Chuyện này nếu đổi lại là người phụ trách sản nghiệp tỉnh vực của khu vực khác, quả thực không thể tin được, thậm chí không dám tưởng tượng.

Nhưng mà Cao Tư Vực có thể làm được, hơn nữa hắn có cái quyền lực này, và tất nhiên cũng có cái năng lực này. Hơn nữa còn có can đảm này.

Cao Đại Chí cho rằng, Cao Tư Vực dời công ty ra bên ngoài, bày tỏ thái độ muốn áp chế văn phòng Thị trưởng thành phố Trung Kinh. Để phía thị trưởng bên này cấp thêm càng nhiều ưu đãi, nhiều chính sách có lợi.

Thông thường, đây chính là tìm đường chết, Văn phòng thị trưởng tuyệt đối sẽ không thỏa hiệp.

Nhưng mà, hiện tại chính sách phát triển của văn phòng thị trưởng đang tiến vào thời kỳ then chốt, những hành động này của mấy công ty lớn, liền có thể mang đến phản ứng dây chuyền vô cùng đáng sợ, ảnh hưởng lớn đến sự phát triển của địa phương.

Đây mới là chân chính địa phương mà văn phòng thị trưởng kiêng kỵ.

Cao Tư Vực đúng là đang nhìn chằm chằm vào điểm này.

Đây quả thực là một người điên, mới có thể làm được sự tình như thế.

Chỉ có điều, hắn sẽ để ý đến hậu quả về sau khi làm việc cứng rắn với văn phòng thị trưởng sao? Những gian nan của các công ty bản địa sao?

Dĩ nhiên là không.

Cao Đại Chí tin rằng, cái tên điên Cao Tư Vực này hoàn toàn vì muốn trùng kích công trạng trong giai đoạn này mà không quan tâm đến sự sống chết của công ty con. Quả thật là một người điên.

Đây chính là định nghĩa của Cao Đại Chí dành cho Cao Tư Vực lúc này.

Nhưng mà, văn phòng thị trưởng chung quy chính là cơ quan đầu não của một địa phương, sẽ yên lặng nhận uy hiếp trần trụi mịt mờ như vậy?

Trong lòng Cao Đại Chí không tin.

Đặc biệt là Thị Trưởng Quý Minh Dương, sẽ chấp nhận uy hiếp như thế sao?

Cuộc hội đàm ngày hôm nay, sẽ có ba bên tề tụ.

Bởi vì có sự xuất hiện của văn phòng thị trưởng mà sự tình có thể tạo ra bước ngoặc hay không, đây chính là hy vọng duy nhất hiện tại của Cao Đại Chí.

- Nếu như, công ty truyền thông Trung Kinh thật sự sụp đổ, thậm chí dời đi, vậy mình đây còn ngồi cái ghế Phó Tổng này còn có ý tứ gì nữa. Đến lúc đó, cũng là thời điểm mình nên từ chức.

Cao Đại Chí trong lòng cũng đã đưa ra dự định xấu nhất.

Cao Tư Vực liếc mắt thấy bộ dáng phục tùng của Cao Đại Chí, bản thân mình cũng nói mệt mỏi, liền tùy ý chỉ tay hướng ra phía ngoài.

- Một mình ngươi cũng đã báo cáo sự tình về cho tập đoàn, chúng ta cần tính toán kế hoạch. Hiện tại, ngươi đi ra bên ngoài chờ đón khách nhân cho ta, đừng có lởn vởn trước mặt ta, thật chướng mắt.

Cao Tư Vực xua đuổi Cao Đại Chí, lời nói và việc làm tựa như là đối với một con chó.

Ở trong phòng họp lớn này, đều là trợ thủ thân tín bên người của Cao Tư Vực mang theo.

Bọn hắn cũng nở nụ cười lạnh lẽo trào phúng, nhìn Cao Đại Chí giống như nhìn một con chó nhà có tang.

Cao Đại Chí buồn bã không nói một lời, cả người có mấy phần mất tinh thần, yên lặng lui ra ngoài.

Nơi này, bản thân hắn cũng không muốn ở lâu?

Cao Tư Vực mắt lạnh nhìn Cao Đại Chí đi ra ngoài, nhìn thấy cửa lớn của phòng họp đóng lại, liền nhếch miệng hiện lên một tia cười lạnh,

Hắn nhìn về phía cửa chính, ánh mắt thâm thúy xa xăm.

Cao Tư Vực dùng tay gõ lên mặt bàn, trong miệng thì thầm nói một mình, âm thanh nhỏ đến mức chỉ có chính mình nghe được.

- Bạch Tiểu Thăng, cái tên gia hỏa này quả thật chó ngáp phải ruồi, dựa vào cái gì mà rạng rỡ như vậy. Hắn cũng xứng sao?

- Có thể tùy ý mà làm sự vụ quan kiểu mới, cái chức vụ đó nên là mình mới đúng chứ. Chỉ có mình mới có thể xứng với cái chức vị kia, không phải một tên nhóc con miệng còn hôi sữa như thế.

Ánh mắt của Cao Tư Vực ửng đỏ, trong lòng nổi lên sự ghen tỵ.

Đây cũng là một trong những nguyên nhân để hắn giày vò công ty truyền thông Trung Kinh, giày vò thành phố Trung Kinh.

Ngoài ra, còn có nguyên nhân khác trọng yếu hơn.

- Hành động của ngươi ở thành phố Trung Kinh này, không phải khiến cho lão sư cũng lên tiếng tán thưởng sao, ta liền làm cho nó triệt để tan rã.

- Ta muốn bày lại bố cục của thành phố Trung Kinh bên này một lần nữa, ta muốn chứng minh ta mới là người có năng lực trác tuyệt.

- Ta muốn ở chỗ này dựng nên công trạng của bản thân, đồng thời quảng bá danh tiếng đến những thành phố khác, ta muốn trong một năm này để cho Bộ Sự Vụ phải kinh động vì những công trạng của ta.

- Có công trạng làm chỗ dựa, lão sư mới có lý do giải thích thay cho ta, vậy là ta liền có thể quay về Bộ Sự Vụ, quay về với cương vị sự vụ quan kia.

- Đến lúc đó, ta sẽ yêu cầu lão sư hỗ trợ mình, để cho ta cũng trở thành sự vụ quan kiểu mới.

Khóe miệng của Cao Tư Vực nhếch lên hiện ra nụ cười, bên trong nụ cười này kèm theo sự hưng phấn đến run rẩy.

Người này được mọi người gọi là tên điên cuồng, hiển nhiên sẽ làm một vài sự tình điên cuồng.

Giờ phút này, một chiếc xe Audi A6L đang lái về phía công ty truyền thông Trung Kinh.

Lái xe chính là Trương Manh, ngồi trong xe chính là Quý Minh Dương.

Sắc mặt của Quý Minh Dương không tốt lắm, rõ ràng có mấy phần tiều tụy, ngồi trong xe vẫn còn nhìn tập văn kiện, đôi mắt mệt mỏi khép hơ, tay đưa lên xoa xoa ấn ấn hai huyệt thái dương để giảm bớt căng thẳng.

- Quý thị trưởng, kỳ thực chuyện này không cần ngài tự mình đi.

Trương Manh nhịn không được nói.

Những ngày gần đây Thị Trưởng quá mức vất vả, khiến cho lòng người xót xa.

- Chỉ cần có thể giải quyết thích đáng, tôi tự mình ra mặt thì tính là cái gì đâu.

Quý Minh Dương thả tay xuống, miễn cưỡng cười một tiếng.

- Lần này, tập đoàn Chấn Bắc phái xuống một người mới nhậm chức người phụ trách sản nghiệp tỉnh vực cũng thật quá đáng. Ở thời điểm mấu chốt như thế này, lại đem mấy công ty lớn mấu chốt của địa phương dời đi, hơn nữa chia cắt công ty truyền thông Trung Kinh, quả thực là một cái đả kích nặng nề cho thành phố của chúng ta.

Trương Manh nhịn không được giận dữ nói.

Mấu chốt là ở ngay giai đoạn phát triển mấu chốt này, quả thật là muốn đòi mạng mà.

Hơn nữa đối phương nói rõ là cố ý.

Thật đáng hận.

Nếu như không phải thời gian ngay giai đoạn này, thì cái tên chó chết Cao Tư Vực kia, quả thật đem toàn bộ công ty con thuộc sở hữu của tập đoàn Chấn Bắc đều dọn đi thì như thế nào.

Thật sự cho rằng văn phòng thị trưởng không chiêu mộ được công ty tập đoàn lớn khác sao.

Trương Manh nghĩ đến những chuyện này, vừa tức vừa hận, hết lần này tới lần khác còn không hết lo lắng.

- Không còn biện pháp nào, chúng ta cũng không thể xen vào chuyện công ty bọn họ muốn ở hay đi. Vì thành phố Trung Kinh, nếu như ta thân là Thị Trưởng có thể khuyên nhủ đối phương thu hồi ý định, thì tự mình chạy đi mấy chuyến cũng đáng.

Quý Minh Dương khẽ thở dài một tiếng.

Quý Minh Dương vừa nói, vừa lục lọi trong túi áo tìm tòi cặp kính lão đeo lên, tiếp tục xem những xấp văn kiện kia.

Hiện tại, thành phố Trung Kinh đang trong thời điểm phát triển vô cùng quan trọng, hắn dù một giây một khắc cũng không nguyện ý trì hoãn.

Trương Manh nhìn vào kính chiếu hậu, thấy gương mặt của ngài Thị Trưởng càng ngày càng gầy gò, trên đầu chỉ mới một năm thôi liền có thêm rất nhiều sợi tóc trắng.

Trong lòng Trương Manh nhịn không được thổn thức một hồi, càng cảm thấy khổ sở.

- Nếu như Bạch Tiểu Thăng còn ở đây thì tốt quá. Tính ra hắn là người có rất nhiều biện pháp hay.

Trương Manh bỗng nhiên nói.

Đề cập đến Bạch Tiểu Thăng, Quý Minh Dương liền ngẩng đầu lên, đôi mắt ẩn sau cặp kính lão cũng chớp lên liên hồi.

- Đúng vậy a, cái tên tiểu tử kia có rất nhiều biện pháp hay ho a.

Quý Minh Dương cười.

Nụ cười này, ở những ngày gần đây quả thật là hiếm thấy nha.

- Tôi nghe nói, hắn được thăng chức. Ngài nói xem, chúng ta có nên tìm hắn thương lượng một chút không?

Trương Manh nhịn không được nói.

Quý Minh Dương lắc lắc đầu.

- Tiểu Thăng cho dù có thăng chức đi chăng nữa, nhiều nhất cũng chỉ sợ cùng với cái tên Cao Tư Vực kia ngang cấp. Hơn nữa tên Cao Tư Vực này hành sự điên cuồng, một bộ dáng không có gì có thể làm hắn sợ sệt. Cũng không đơn giản chút nào. Tôi chỉ sợ sẽ gây phiền toái cho Bạch Tiểu Thăng, mà còn không giải quyết được sự tình. Vậy thì cần gì chứ.

Quý Minh Dương nói.

- Quý thị trưởng, hình như ngài chưa bao giờ cân nhắc qua sự tình như thế?

Trương Manh nhịn không được hỏi.

- Mọi chuyện luôn có ngoại lệ.

Quý Minh Dương cười nhạt, lại lần nữa cúi đầu nhìn vào tập văn kiện.

Sau lần đối thoại này, Trương Manh cũng không biết nói cái gì, đành phải im lặng chăm chú lái xe.

Khi chiếc xe Audi chạy qua một quán cà phê, ở trong tiệm, Bạch Tiểu Thăng ngồi gần cửa sổ vừa lúc ngẩng đầu nhìn ra, ánh mắt bỗng nhiên hiếu kì nói.

- Đây không phải là xe cá nhân của Thị Trưởng Quý Minh Dương sao? Hắn cũng muốn đi công ty truyền thông Trung Kinh à?

Bạn cần đăng nhập để bình luận