Thừa Kế Hai Ngàn Tỉ

Chương 1355: Về nhà (1)

Đồng thời, mục tiêu lớn của Bạch Tiểu Thăng cũng làm hai người nghe đến nhiệt huyết sục sôi.

Họ có thể làm ra tiền, cũng không thiếu tiền, chỉ là các con số đằng sau. Làm một việc lớn, trở thành nhân vật tiêu điểm của toàn cầu, mới gọi là chí hướng!

Như thế nhân sinh mới gọi là nhân sinh, như thế sống mới có ý nghĩa!

So với mục tiêu lớn kia, trở thành xí nghiệp hai trăm tỷ, cũng không kém xa lắm!

- Tiểu Thăng, ông chủ, cậu có thể có quyết đoán này, bọn tôi sẽ cùng cậu làm đến cùng!

Ron hưng phấn kêu to.

Lý Khâu Sơn cũng có ý này.

Kỳ thực những năm gần đây, không chỉ một mình Bạch Tiểu Thăng tiến bộ, bọn họ có thời gian cũng học quản lý kinh doanh, mở rộng tầm nhìn chiến lược, còn có những tài năng kinh doanh tuyệt vời.

Nếu không phải vậy, hai xí nghiệp này cũng sẽ không đi đến ngày hôm nay.

Những điều này, Bạch Tiểu Thăng cũng tự hiểu rõ, cũng yên tâm để bọn họ quản lý bên dưới.

- Trừ cái đó ra, thật ra bọn tôi còn có việc muốn nói với cậu.

Lý Khâu Sơn cười nói.

- Chuyện gì?

Bạch Tiểu Thăng ngạc nhiên hỏi.

- Hai công ty chúng tôi đang chuẩn bị tiến ra quốc tế dưới sự hỗ trợ của Trịnh tiên sinh, còn có Đằng Vân thiếu đổng Lục tiên sinh, có thể hợp tác rộng với tập đoàn Đằng Vân, tập đoàn Chấn Bắc.

Ron cười toe toét.

Chuẩn bị tiến ra quốc tế?

Đây là chuyện tốt!

Bạch Tiểu Thăng cười,

- Trong chuyện này, còn cần hai người các người quan tâm nhiều hơn. Trịnh Đông Tĩnh, Lục Thanh Phong đều là bạn tốt của tôi, cũng là đối tác các người hoàn toàn có thể tin tưởng, các người có thể yên tâm. Đối với chuyện này, có các người là đủ rồi, tôi không cần nhúng tay vào.

Dù sao, Bạch Tiểu Thăng cũng đủ bận rộn, lại có nhiều người có thể tin như vậy, hoàn toàn không cần hắn phải phân tâm.

Đương nhiên, đây cũng là một loại tín nhiệm và uỷ quyền cực lớn.

Thử hỏi, có ông chủ của công ty nào có thể từ bỏ việc lớn như tiến ra thị trường quốc tế, để người khác làm việc đó, đó liên quan đến xí nghiệp trăm tỷ đô chứ không đùa đâu.

Ron, Lý Khâu Sơn cười.

Trên thực tế, theo hiểu biết của họ về Bạch Tiểu Thăng, Bạch Tiểu Thăng thật sự có thể nói ra như vậy thì sẽ làm như thế.

Loại tín nhiệm này cũng làm cho bọn họ cảm thấy thư thái, cảm giác hưởng thụ.

- Yên tâm đi, chuyện này chúng tôi sẽ làm tốt. Sau mười năm tiến ra thị trường, chúng tôi sẽ để công ty bay vọt, để cậu trở thành người giàu có trong nước, tỷ phú thế giới!

Ron, Lý Khâu Sơn hai người đều lộ ra lòng tin hoàn toàn.

Bạch Tiểu Thăng đối với lời nói của hai người chỉ cười một tiếng, cũng nói với bọn họ,

- Tôi bây giờ quản lý khu Đại Trung Hoa của tập đoàn Chấn Bắc, trước mắt đang đao to búa lớn thực hiện cải cách. Trên thực tế, mọi phương diện đều cần hai công ty các người tham gia, giúp cho hai bên càng phát triển, cùng có lợi!

Lời này của Bạch Tiểu Thăng lần nữa khiến hai con ngươi của Ron và Lý Khâu Sơn phát sáng.

Vốn là, hai công ty đã phát triển rất nhanh rồi, hiện tại ông chủ là Tổng giám đốc của tập đoàn Chấn Bắc, còn chỉ đạo cải cách lớn, nếu hợp tác sẽ rất tiện lợi...

Thế thì đâu cần mười năm để thành doanh nghiệp thế giới?

Năm năm là đủ rồi!

Trong lòng Ron và Lý Khâu Sơn tràn đầy nhiệt tình, Bạch Tiểu Thăng mô phỏng phương án hợp tác, phương thức văn kiện cần có cho hai người biết, đồng thời công bố đã giao phó xong có thể lập tức tiến hành hợp tác.

Kể từ đó, Ron và Lý Khâu Sơn lập tức không còn nói chuyện phiếm nữa.

Bọn họ la hét muốn dập máy, muốn đi tìm những người có chức vụ cao, đáng tin cậy trong công ty tổ chức nghiên cứu hợp tác.

Bạch Tiểu Thăng bỏ mặc họ nhiệt tình như thế, cũng tạm dừng nói chuyện, đi làm việc.

Bạch Tiểu Thăng tắt video, đứng dậy giãn eo một cái.

Lâm Vi Vi cười mang đến một chén Hồng trà, nhẹ nhàng đặt lên tay hắn.

- Xem ra bọn họ cũng rất nóng vội, vội vàng muốn đưa anh Tiểu Thăng thành tỷ phú thế giới!

Lâm Vi Vi cười trêu chọc.

Bên kia Lôi Nghênh cũng mỉm cười, ánh mắt đầy vẻ chờ mong.

Một mặt, bọn họ cũng muốn nhìn Bạch Tiểu Thăng trèo lên đỉnh cao.

Mặt khác, ngẫm lại một ngày có thể trở thành trợ lý của tỷ phú thế giới, cũng là đỉnh cao của bọn họ!

- Đến lúc đó, tôi nhất định sẽ tăng lương cho hai người.

Bạch Tiểu Thăng nói đùa,

- Giống như tiền lương của thư ký tổng thống chịu không!

Lâm Vi Vi cười một cái,

- Anh Tiểu Thăng, anh đừng lừa bọn em nha, tiền lương của thư ký tổng thống sợ không cao bằng của bọn em bây giờ.

Hiện tại, cô và Lôi Nghênh có một triệu tiền lương mỗi năm, thực ra mới chỉ tính khoản nhỏ.

Bởi vì Bạch Tiểu Thăng cho bọn họ cổ phần của Tôn Bạch Chí Thắng và Tuyết Liên Vạn Hoà.

Thử nghĩ, Tôn Bạch Chí Thắng và Tuyết Liên Vạn Hoà hiện ở thị trường có giá trị như thế nào, xí nghiệp trăm tỷ, tương lai càng không thể đo lường!

Có thể nói, mặc kệ là Lâm Vi Vi hay Lôi Nghênh, đều là người giàu có.

Đồng thời càng ngày càng giàu!

Cho nên có câu nói “theo đúng người có thể thay đổi cuộc sống của mình” quả không sai.

- Tổng bộ đã xử lý gần như tất cả mọi chuyện. Trước mắt hai công ty giao cho Đại Thanh Sở, chúng ta chuẩn bị đi Châu u.

Lôi Nghênh hướng Bạch Tiểu Thăng hỏi ý kiến.

Liên quan tới việc Thorne mời, Bạch Tiểu Thăng đã nói cho Lâm Vi Vi và Lôi Nghênh biết.

Dù sao, hai người này cũng là bạn bè thân thiết cùng đi với hắn.

Trước mắt, sự việc bên này xử lý gần hết, cũng nên chuẩn bị lên đường rồi.

Hạ lão cũng đã nói để họ kết thúc trong tuần này, nghĩa là vài ngày sau xuất phát, chuẩn bị sớm là điều tự nhiên.

Lâm Vi Vi nghe Lôi Nghênh nói xong cũng nhìn về phía Bạch Tiểu Thăng.

Trên thực tế, những điều cần thiết cũng không cần Bạch Tiểu Thăng nói, Lâm Vi Vi đã sắp xếp xong tất cả, chỉ là xem Bạch Tiểu Thăng còn yêu cầu gì không mà thôi.

- Cũng không cần chuẩn bị gì nhiều, dù sao Internet phát triển, cái gì cũng thuận tiện.

Bạch Tiểu Thăng cười cười, lập tức nghĩ, nói,

- Nhưng trước khi lên đường, anh còn chút việc muốn làm.

- Chuyện gì?

Lâm Vi Vi và Lôi Nghênh lập tức hỏi.

- Về nhà.

Bạch Tiểu Thăng cười nói.

Hắn đã lâu chưa về nhà, trước khi đi Châu u, dù sao cũng phải về nhìn một cái mới được.

Một chiếc xe lửa mới tinh đang cấp tốc chạy như bay. Trong khoang thương vụ, Bạch Tiểu Thăng đang ngồi ở bên cạnh cửa sổ ngắm nhìn cảnh vật bên ngoài.

Sáng nay, hắn mang theo Lâm Vi Vi và Lôi Nghênh bí mật rời khỏi tổng bộ ở Lâm Hải, ngồi xe lửa đi Trung Kinh.

Một thời gian dài chưa có trở về, càng gần nhà, tâm lý của Bạch Tiểu Thăng càng thoải mái.

Hiện tại cũng đã sắp hết năm, hắn một mực vẫn ở bên ngoài hoạt động, chuẩn bị cho tương lai, cũng thật sự có chút xem nhẹ người nhà.

Kỳ thực không cần biết Bạch Tiểu Thăng bận rộn như thế nào đi chăng nữa, thường thường, hắn cũng sẽ cùng người nhà gọi video trò chuyện.

Nhưng cuối cùng vẫn là không có ở gần nhau để gặp mặt.

Trong video, bà nội Lý Phượng Quan càng trông có vẻ già hơn, cha mẹ cũng có ngày càng nhiều tóc bạc. Bạch Tiểu Thăng lo lắng cũng càng nhiều.

Thế nhưng mà người trong nhà luôn nói, bây giờ bên ngoài hắn là người có tiền đồ, có lý tưởng của chính mình, có sự nghiệp của bản thân, nên muốn hắn hảo hảo vì đó mà tiếp tục phấn đấu.

Không cần lo lắng cho việc trong nhà, mọi chuyện vẫn hết sức tốt đẹp.

Bạch Tiểu Thăng cũng sẽ đem một chút thành tích trong sự nghiệp của mình nói cho cha mẹ, nói với bà nội, để bọn họ thấy cao hứng, còn định kỳ sẽ gửi vào tài khoản của cha mấy trăm vạn, nói cho cha biết, đây chỉ là một phần cực ít trong số tiền hắn kiếm được, để bọn họ không cần phải tiết kiệm không nỡ tiêu tiền, đặc biệt phải chú ý vấn đề ăn uống của bà nội.

Thậm chí, Bạch Tiểu Thăng còn để cho Tuyết Liên Vạn Hòa đầu tư ở đó một Đại Siêu Thị, mấy công ty, định kỳ cung cấp vật phẩm cùng phục vụ, nói với mọi người trong nhà mình là người nhà mở để họ không cần phải khách khí.

Theo Bạch Tiểu Thăng, đây đều là những việc hắn phải làm.

Dù sao, có tiền, không thể giúp đỡ người thân, để họ sống được thoải mái hơn, công việc càng tốt hơn, thì còn có ý nghĩa gì nữa.

Lâm Vi Vi ngồi ở bên cạnh Bạch Tiểu Thăng, nhìn thấy ánh mắt ôn nhu của hắn, trên miệng nở một nụ cười vô cùng ấm áp.

Bạch Tiểu Thăng như thế này thật là làm cho Lâm Vi Vi nhìn đến ngây dại.

Bạch Tiểu Thăng trong lúc vô tình xoay đầu, mắt thấy Lâm Vi Vi đang nhìn hắn, lập tức lộ ra một nụ cười.

Khuôn mặt của Lâm Vi Vi đỏ bừng lên, như là một quả táo đã chín hết sức mê người, một màn thẹn thùng kia phá lệ rung động lòng người.

Lâm Vi Vi cũng gấp rút điều chỉnh hô hấp, mở miệng cười làm dịu đi sự xấu hổ,

- Anh Tiểu Thăng, Trung Kinh của chúng ta phát triển cũng thật nhanh a.

- Đúng vậy.

Bạch Tiểu Thăng tán đồng gật gật đầu, đưa mắt nhìn về phía ngoài cửa sổ.

Cảnh sắc ngoài cửa sổ như chạy băng băng qua tầm mắt hắn.

Quan sát mọi vật cả chặng đường này, Bạch Tiểu Thăng ngoại trừ nhớ người nhà, cũng là thủy chung chú ý sự biến hóa của bên ngoài.

Không thể không nói, hai năm này hiệu quả cải cách của Trung Kinh cực kỳ lớn, biến hóa cũng hết sức lớn, thậm chí còn ảnh hưởng đến xung quanh.

Tỉnh An Giang cũng hạ quyết tâm, muốn biến Trung Kinh thành thành phố điển hình.

Càng đến gần Trung Kinh, càng có thể cảm giác được cái loại biến đổi kia ngày càng nhiều, khắp nới đều đang thi công, đường sắt, công lộ, cầu nối những thứ này đều là cơ sở kiến thiết.

Các tòa cao ốc cũng thi nhau như măng mọc lên.

- Lần này trở về, trước tiên về nhà một chút, rồi tranh thủ thời gian đi thăm Quý Thị trưởng.

Bạch Tiểu Thăng thầm nói.

Cũng đã rất lâu không có gặp Quý Minh Dương thị trưởng.

Bạn cần đăng nhập để bình luận