Thừa Kế Hai Ngàn Tỉ

Chương 1158: Trận đấu này đánh như thế nào?

Ở trong phòng khách sạn mà Lâm Kha nghỉ chân, bốn người Bạch Tiểu Thăng ngồi xuống vây quanh sô pha. Trên bàn uống trà bày ra bốn cái máy vi tính xách tay.

Bây giờ đã là mười giờ tối rồi.

Ngay lúc vừa nãy, Bạch Tiểu Thăng lại tiến hành phân tích tin tức xuất hiện trên internet trong mấy giờ tới nay, đồng thời sửa chữa phân tích báo cáo lúc trước rồi phân phát cho ba người kia nhìn.

Công việc phân tích là Bạch Tiểu Thăng tự mình làm lấy không cần bất kì người nào giúp đỡ.

Có điều, Bạch Tiểu Thăng cũng nói rồi, đây không phải chỉ có một người hắn làm, mà nhờ sự giúp đỡ từ công ty phục vụ số liệu thương mại Tôn Bạch Trí Thắng cung cấp số liệu.

Bạch Tiểu Thăng nói cái nhà công ty kia có bạn của hắn, một chút số liệu vẫn là không thành vấn đề.

Rốt cuộc Lâm Kha bỗng nhiên tỉnh ngộ.

Biết được Bạch Tiểu Thăng không phải thật sự là “không phải con người”, nàng có một cảm giác thở phào nhẹ nhõm không tên.

Liên quan đến công ty cung cấp số liệu Tôn Bạch Trí Thắng kia, Lâm Kha cũng biết đến, mà Hạ lão cũng ca ngợi là công ty cung cấp số liệu rất lớn, đồng thời tập đoàn cũng đang chuẩn bị hợp tác cùng với bọn họ.

Không nghĩ tới, Bạch Tiểu Thăng còn quen biết người của Tôn Bạch Trí Thắng, đồng thời nhìn dáng vẻ này chắc là người kia cũng phải là cán bộ cấp cao!

Đã như thế, Lâm Kha cũng sinh ra cảm giác “thì ra là vậy” đối với sự phân tích nhanh chóng như vậy của Bạch Tiểu Thăng đối với các tin tức kia.

Lâm Vi Vi và Lôi Nghênh đứng ở bên cạnh Bạch Tiểu Thăng tự nhiên là biết, Tôn Bạch Trí Thắng vốn là “chính mình”.

Có điều Bạch Tiểu Thăng không nói toạc ra thì tự nhiên bọn họ cũng không thể nói.

Không phải là không yên lòng đối với Lâm Kha mà là muốn tránh đi rất nhiều rắc rối không đáng có.

Dù sao tuổi còn trẻ mà trở thành đại sự vụ quan như Bạch Tiểu Thăng đã đủ khiến cho người ta sợ hãi rồi, lại khống chế một nhà công ty cung cấp số liệu mạnh nhất Châu Á như vậy, có quá nhiều thứ nói rồi đều cần phải giải thích.

Thật ra không kể Lâm Kha, ngay cả Lâm Vi Vi và Lôi Nghênh cũng không biết rõ.

Lúc đầu căn bản là Bạch Tiểu Thăng không có đánh tiếng chào hỏi với bên Tôn Bạch Trí Thắng kia.

Bởi vì loại công việc phân tích này một mình hắn cũng có thể làm được đến!

Hơn nữa làm càng tốt hơn!

Dù sao, không có người nào có thể sánh kịp hiệu suất của Hồng Liên!

Hầu như chỉ trong nháy mắt, Hồng Liên liền có thể kiểm tra ra toàn bộ bài báo trên internet.

So sánh nội dung, phân tích nội dung, dự đoán tình thế…

Não người làm sao có thể đánh đồng với nó!

Bạch Tiểu Thăng thì lại làm một “người kiểm định” cùng với “người suy xét” căn cứ theo kết quả mà Hồng Liên phát sinh ra.

Thời gian có thể nói là thừa sức.

Trước mắt, báo cáo phân tích liên quan với sách lược truyền thông của đối phương đã ra lò, đồng thời hoàn tất đổi mới.

Lẽ ra cũng nên là thời điểm mấy người Bạch Tiểu Thăng hành động bước kế tiếp.

- Thật ra, tôi cũng đã xử lý qua rất nhiều sự kiện có tính nguy cơ.

Lâm Kha mở miệng nói,

- Chỉ có điều, mỗi lần đều không phải phát sinh ở trên người của mình, vì lẽ đó không cảm giác được cái gì. Lần này ngày hôm nay phát sinh trực tiếp ở trên đầu mình khiến cho tôi phải bối rối, cũng may mà có mọi người tới đây, bằng không tôi vẫn còn luống cuống tay chân.

Lâm Kha nói không sai.

Lần này nếu như không phải Bạch Tiểu Thăng chạy tới đúng lúc, khuyên can một phen.

E là nàng cũng không thể nào bình tĩnh lại được.

- Nhưng tôi vẫn rất loạn, không có ý tưởng gì hay, lần này còn muốn dựa vào anh đến sắp xếp, tôi nghe lời chỉ huy của anh.

Lâm Kha nói bằng giọng nghiêm túc với Bạch Tiểu Thăng.

- Vậy bây giờ chúng ta nên làm cái gì!

Bạch Tiểu Thăng nở nụ cười.

- Ở trong chuyện xử lý sự kiện có tính nguy cơ, nếu như là đối với công ty, nhất định phải ngay lập tức đứng ra tiếp nhận tất cả nghi vấn và trách nhiệm, không thể lập lờ, không thể có thái độ ám muội, không thể dùng tốc độ chậm chạp, công ty đến chịu trách nhiệm bằng thái độ và làm ra hành động thực tế nhanh chóng đáp lại đối với sự kiện. Bằng không, tình thế sẽ chuyển biến xấu thêm một bước.

- Đối với cá nhân mà nói, thật ra cũng có chỗ giống nhau!

- Im lặng đồng nghĩa với ngầm thừa nhận. Phản bác, nếu như không có chứng cứ, lại trông có vẻ yếu ớt. Nhưng cuối cùng, vẫn phải lấy ra một dáng vẻ oai phong mà đến!

Bạch Tiểu Thăng nói chuyện như vậy khiến Lâm Kha hoảng sợ một chút.

- Vậy bây giờ cũng đã đi qua mấy tiếng rồi! Có phải là chúng ta quá lạc hậu rồi không!

Lâm Vi Vi và Lôi Nghênh nhìn nhau nở nụ cười.

Bạch Tiểu Thăng cười nói với Lâm Kha.

- Trên đường tới đây tôi cũng đã sắp xếp luật sư đệ trình tố tụng hướng về tòa án Thanh Cảng, kiện truyền thông nhà họ Ngô phỉ báng đối với danh dự của cô. Bọn họ cắt câu lấy nghĩa ở trên một vài bộ phận lời tuyên bố trên truyền thông trái với nguyên tắc công bằng của truyền thông.

- Liên quan đến vấn đề chất lượng hạng mục Vân Hợp ở Thanh Cảng, tôi xin bên thứ ba tham gia, tiến hành kiểm tra chất lượng để chứng minh rằng ở hạng mục này căn bản không có cái gì gọi là che giấu mua chuộc dư luận, bởi vì nó không tồn tại vấn đề gì nghiêm trọng.

- Tôi còn để tổng bộ lấy thân phận của cô, phát đi một phần báo cáo, là tổng bộ phê chuẩn phương án tiến hành bồi thường đối với chủ đầu tư của hạng mục Vân Hợp của Thanh Cảng, để chứng minh là cô có thái độ xử lý tích cực đối với chuyện này.

- Cám ơn cô đã sớm nói rõ với Hạ lão, Hạ lão nhân lúc trước khi Trầm Bồi Sinh bọn họ khởi xướng dư luận ở tổng bộ, vẫn là đặc phê đối với chuyện này.

- Ba việc này đều là làm trước khi truyền thông chưa hề xào lên chuyện này!

Bạch Tiểu Thăng cười nói.

- Mặc dù coi như có, ở trận này dường như không có nhiều vang động trong làn sóng dư luận. Nhưng cũng may có thời gian khá là đủ, coi như mai phục ba cái đinh làm đề phòng, chỉ cần đúng lúc tiếng động đang lớn mạnh, sẽ cho chúng ta một niềm vui bất ngờ ở phía sau!

Bạch Tiểu Thăng nói những lời này khiến cho Lâm Kha lấy làm kinh hãi.

Hắn lại ở ngay trên đường đi một bên phân tích ra tình thế, một bên liền áp dụng ngay kế sách phản công trở lại!

Thật là nhanh!

Hơn nữa dòng suy nghĩ rất rõ ràng!

Lâm Kha trợn to mắt thán phục, thật sự là có mấy phần chịu phục rồi.

- Mà đây còn không phải là toàn bộ chúng tôi làm đâu nhé.

Lâm Vi Vi cười nhẹ giọng nói.

Trong ánh mắt của Lâm Vi Vi lúc liếc nhìn Bạch Tiểu Thăng tất cả đều là sùng bái.

Suy nghĩ của một người có thể nào nhanh nhẹn như vậy, toàn diện như vậy!

Anh Tiểu Thăng, thật không hổ danh là đại sự vụ quan trẻ nhất từ trước tới nay.

Ánh mắt của Lôi Nghênh cũng là cảm khái, có loại cảm giác khâm phục đến cực điểm.

- Bây giờ tôi thật sự là nhìn anh với ánh mắt khác xưa rồi, đại sự vụ quan Tiểu Thăng!

Lâm Kha nghe Lâm Vi Vi nói xong, không nhịn được thở dài một hơi, mơ hồ lần đầu tiên có loại cảm giác cúng bái đối với Bạch Tiểu Thăng.

Nàng còn muốn nói cảm ơn, tuy nhiên biết Bạch Tiểu Thăng không thích như vậy, cũng không phải người thích nói nhiều.

Lời chưa kịp ra khỏi miệng, Lâm Kha đã thay đổi đề tài.

- Cái kia… Bây giờ chúng ta làm cái gì?

Bạch Tiểu Thăng hơi hơi trầm tư rồi nói.

- Lần này bọn người Trầm Bồi Sinh là dẫn dắt dư luận bên trong và bên ngoài đến bức cung tổng bộ, muốn đẩy chuyện này đến giới hạn không thể ngăn chặn được, đến mức muốn khiến cho tổng bộ đưa ra xử lý đến tôi và cô để làm ngừng lại cơn bão giông này. Vậy các người cảm thấy chúng ta phải nên làm như thế nào?

Bạch Tiểu Thăng hắn là đã có ý nghĩ, không phải vậy thì sẽ không đầy hứng thú còn có tâm tình đi “lắng nghe ý kiến mọi người”.

Nhìn thấy hắn nhàn nhã ổn định như thế, Lâm Kha lại có loại cảm giác an lòng không tên.

Nàng quyết tâm suy nghĩ một chút, giống như lúc nãy thăm dò hỏi.

- Đánh một trận chiến dư luận với bọn họ à?

Lấy cách của đối phương để đi đối phó lên người đối phương.

Cái thứ dư luận này không thể so với cái khác, không dùng được bí quyết “câu kéo” để khiến cho nó xê dịch được.

Người ta lại đây nói ba câu chỉ trích, không trả lời, vậy thì ba người thành dũng mãnh, để cho người không rõ sự thật tin đó là sự thật đứng ở phía đối diện.

Thanh thế của đối phương tăng lên, thanh thế bên phe mình tất sẽ suy yếu đi. Giống như sóng biển chạm vào nhau, thắng được một con sóng lớn, chắc chắn đó gần như tưởng tượng không có căn cứ.

Vì lẽ đó, cách nói này của Lâm Kha khiến cho Lâm Vi Vi và Lôi Nghênh không khỏi gật đầu.

- Đánh trận chiến dư luận, chúng ta cũng không sợ, mà anh Tiểu Thăng cũng là bạn tốt với Lục Thanh Phong của tập đoàn Đằng Vân! Mạng lưới truyền thông chúng ta cũng có người mình!

Lâm Vi Vi nói.

Lâm Kha không nhịn được phải giật mình.

- Bạch Tiểu Thăng, anh còn quen biết Lục Thanh Phong sao? Đấy cũng là người cầm lái tương lai của Đằng Vân nha!

Lần này Lâm Kha đã hoảng sợ thật rồi.

Nếu để cho nàng biết là Bạch Tiểu Thăng còn có một lời hứa mười năm với Lục Vân, không chỉ là bạn bè với Lục Thanh Phong mà còn là bạn tốt, càng là anh em tốt với con rể tương lai của Lục Vân, không biết sẽ có cảm tưởng gì.

- Lợi dụng một số người quen biết, chúng ta còn có thể lôi kéo càng nhiều đại V cổ vũ, thậm chí còn phản chiến lại những đại V của bên đối phương.

Không riêng gì nhà họ Lục, còn có thể xin sự giúp đỡ từ học trò khắp nơi của Tống Giai đại sư nơi đó, đây đều là những con át chủ bài chưa dùng đến đây.

Bạch Tiểu Thăng nhìn ba người đang bàn tán sôi nổi một phen nhất thời nở một nụ cười.

- Trận chiến dư luận, dòng suy nghĩ dựa vào dư luận mà đánh chính xác là không sai.

- Có điều đánh kiểu ngươi tới ta lui, như vậy thật ra chúng ta vẫn là rơi xuống thế yếu.

- Không bằng đánh lạc hướng một chút!

Nghe Bạch Tiểu Thăng nói chuyện như vậy, Lâm Vi Vi, Lôi Nghênh và Lâm Kha nhất thời đều dùng ánh mắt tò mò nhìn về phía hắn.

- Vậy trước mắt chúng ta rốt cuộc là nên làm cái gì đánh cái trận chiến dư luận chậm rãi hay sao?

Lâm Kha hỏi.

Bạch Tiểu Thăng nở nụ cười.

- Đánh như thế nào sao? Vậy dĩ nhiên là --

- Tranh giành thứ tự dẫn đầu!

Bạn cần đăng nhập để bình luận