Thừa Kế Hai Ngàn Tỉ

Chương 784: Nguy cơ như núi lở



Bước chân Lâm Vi Vi vội vàng, giày cao gót nện trên mặt sàn, gần như chạy chậm thẳng tới phòng họp.

Trên đường nàng lại nhận được hai cuộc điện thoại liên tiếp, lần này là trợ lý nghiệp vụ của Trần La gọi tới. Sở dĩ không phải Trần La là vì hắn vẫn đang bận nghe điện thoại, căn bản không nhàn rỗi, chỉ có thể để người ngoài báo cáo.

- Xảy ra chuyện gì?

Lâm Vi Vi cắn chặt môi dưới, ánh mắt tràn đầy vẻ lo lắng.

Từ tin tức nhận được trước mắt, nhiều công ty lớn ở Hà Đông đã đổi ý. Nhiều hợp đồng lớn hết hiệu lực!

Trong đó không thiếu bội ước.

Bọn hắn hủy hợp đồng, nhiều lắm là bồi thường một ít tiền, không thiệt hại nhiều, nhưng đối với truyền thông Trung Kinh, đối với Bạch Tiểu Thăng mà nói lại có ý nghĩa khác biệt hoàn toàn.

- Nhất định là có người giở trò quỷ, không thì không có khả năng những công ty này cùng một thời điểm đổi ý như vậy, đây là có dự mưu!

Lâm Vi Vi tăng tốc, thần sắc lo lắng:

- Nhất định là Mục Bắc Thần giở trò quỷ.

Trong điện thoại, nhiều lần xuất hiện tên tập đoàn Thiên Chinh. Chứng cứ rõ ràng chỉ hướng Mục Bắc Thần.

Lâm Vi Vi vừa sợ vừa giận, vừa đi vừa mắng:

- Cái tên Mục Bắc Thần không biết xấu hổ, thực lực không bằng anh Tiểu Thăng, quả nhiên giở trò.

- Chỉ là… làm sao hắn làm được…

Điểm này Lâm Vi Vi tuyệt đối không nghĩ ra.

Nhiều công ty lớn gần như “nghe lệnh” như vậy, Mục Bắc Thần có năng lực lớn như vậy sao, không, Trần gia có năng lực lớn như vậy sao? Lâm Vi Vi cũng không hiểu.

Mang theo nghi hoặc, nàng một đường chạy tới phòng họp số 3, gõ cửa vài cái rồi trực tiếp xông vào.

Phòng họp nhất thời trở nên yên tĩnh.

Đám người kinh ngạc nhìn Lâm Vi Vi, ánh mắt Bạch Tiểu Thăng cũng đầy vẻ ngạc nhiên.

- Bạch tổng, tôi có chút sự vụ khẩn cấp, cần gặp ngài một chút!

Lâm Vi Vi kiềm chế cảm xúc, nghiêm mặt nói với Bạch Tiểu Thăng.

- Trần tổng giám, ông chủ trì hội nghị tiếp nhé.

Bạch Tiểu Thăng không hỏi một tiếng, quả quyết đứng dậy, nhanh chân đi về phía Lâm Vi Vi. Lúc trước, Lâm Vi Vi có thể vì hắn liều lĩnh chống lại Tống Trường Không, Trần Trường Khoảnh. Hắn tín nhiệm Lâm Vi Vi, thậm chí nói cho nàng rất nhiều tin tức cơ mật.

Lâm Vi Vi làm việc có chừng mực, nếu không phải tình huống gấp gáp cực điểm, tuyệt đối sẽ không mạnh mẽ xông vào phòng họp như thế.

- Đi, tới phòng làm việc của tôi.

Bạch Tiểu Thăng chỉ nói với Lâm Vi Vi một câu sau đó đi ra ngoài.

Ra khỏi phòng họp, hai người nhanh chân tới phòng làm việc của Bạch Tiểu Thăng. Trên đường, Lâm Vi Vi cấp bách báo cáo tình huống với Bạch Tiểu Thăng.

Lúc này, nàng lại tiếp mấy cuộc điện thoại nữa, cũng là Trần La để trợ lý gọi tới.

Từng hợp đồng, lần lượt hết hiệu lực!

Lâm Vi Vi cảm giác được từng đợt đau lòng.

Bạch Tiểu Thăng càng nghe sắc mặt càng ngưng trọng, lông mày nhíu lại. Bước chân của hắn có chút nặng nề, mỗi bước đạp xuống tựa hồ có sức nặng ngàn cân. Mà hắn thủy chung không nói một lời.

Nhưng Lâm Vi Vi để ý thấy, bàn tay Bạch Tiểu Thăng nắm thật chặt, mu bàn tay nổi lên từng đường gân xanh.

- Anh Tiểu Thăng!

Lâm Vi Vi lo lắng gọi tên hắn.

- Anh không sao.

Bạch Tiểu Thăng giãn mày, cười với nàng một tiếng, thanh âm lại có chút khàn khàn, vẻ mặt vẫn ngưng trọng. Bạch Tiểu Thăng cũng là người, cũng có cảm xúc, mặc dù không bị hư danh làm mệt mỏi như Mục Bắc Thần, Trịnh Thanh Hồng. Nhưng từ chỗ cực vui rơi xuống, hắn cảm thấy phẫn nộ, nôn nóng, có chút khó kiềm chế cũng là điều bình thường.

- Anh Tiểu thăng!

Lâm Vi Vi bỗng dừng bước chân, nhìn thẳng vào mắt hắn. Bạch Tiểu Thăng bị ánh mắt nàng hấp dẫn. Hắn nhìn thấy trong mắt nàng lộ ra vẻ chân thành tha thiết cùng tín nhiệm.

- Đừng nóng vội được không, anh có biện pháp ứng đối mà.

Lâm Vi Vi nhẹ giọng khuyên nhủ.

Ánh mắt, lời nói, sự tín nhiệm này giống như một liều thuốc trấn an.

Bạch Tiểu Thăng nhìn chăm chú, trong mấy hơi thở cảm thấy tâm tình bình phục không ít.

- Được.

Bạch Tiểu Thăng lúc này mới cười với nàng một tiếng.

Nụ cười này, thư giãn không ít.

Mục tiêu của mình là tổng giám đốc tập đoàn Chấn Bắc! Vấn đề trước mắt này căn bản không đáng nhắc tới trong tương lai! Mình không thể e ngại những điều này!

Bạch Tiểu Thăng mặc niệm một lần trong lòng, tâm tình càng thêm bình tĩnh.

- Vi Vi, nói kĩ càng với anh tình huống ra sao?

Bạch Tiểu Thăng mở miệng nói.

Thanh âm của hắn trầm ổn hữu lực, lộ ra một cỗ tỉnh táo.

Bước chân của hắn đã nhẹ nhàng hơn, giống như chuẩn bị khởi xướng công kích với khó khăn.

- Vâng!

Lâm Vi Vi nhìn thấy Bạch Tiểu Thăng như vậy, lập tức nở nụ cười ngọt ngào, bước chân cũng nhanh hơn.

Bạch Tiểu Thăng như thế này mới chính là Bạch Tiểu Thăng mà nàng quen thuộc, nàng tín nhiệm, ở bên hắn có sóng to gió lớn gì cũng không sợ!

Thời điểm đi tới phòng làm việc của mình, Bạch Tiểu Thăng đã biết hết mọi chuyện qua lời kể của Lâm Vi Vi. Cùng lúc này, điện thoại của Lâm Vi Vi lại vang lên lần nữa.

- Đưa cho anh.

Bạch Tiểu Thăng cười một tiếng, cầm điện thoại của Lâm Vi Vi.

- Alo, tôi là Bạch Tiểu Thăng, anh đừng vội, nói kĩ càng tình huống bên kia cho tôi.

Bạch Tiểu Thăng nói với đối phương.

Lúc này, Trần La có cảm giác sắp phát điên, không ngừng có điện thoại gọi đến cho hắn.

Hợp tác tại tỉnh Hà Đông của bọn hắn như một chiếc thuyền thủng trăm ngàn lỗ, khắp nơi xảy ra vấn đề, làm hắn kinh hoảng.

- Điện thoại của Bạch tổng.

Trợ lý nghiệp vụ đưa điện thoại qua cho hắn.

- Đưa tôi!

Trần La đoạt lấy điện thoại:

- Bạch tổng, tôi…

- Đừng gấp! Chậm rãi nói!

Lúc đầu Trần La có chút hoang mang lo sợ, không biết nói từ đâu, nhưng khi nghe thấy ngữ khí trấn định của Bạch Tiểu Thăng tựa hồ như gặp được tâm phúc.

Trần La hít sâu một hơi, cố gắng ổn định lại tâm thần, sắp xếp suy nghĩ, lúc này mới mở miệng nói:

- Bạch tổng, cho đến bây giờ tôi nhận được 7 cuộc điện thoại, phân biệt là…

- Anh Trần, trước mắt truyền thông Trung Kinh đã bị 7 công ty ở Hà Đông dừng hợp tác lại. Trong đó hai công ty lớn đã chuyển sang hợp tác cùng truyền thông Thiên Chinh. Lên xuống như thế này, tôi tin họ Bạch đã không đáng để lo!

Lúc này Trịnh Thiên Hồng đang trò chuyện với Trần Cửu Thiên.

- Anh Trịnh, cảm ơn rất nhiều!

Trần Cửu Thiên cười nói.

- Không cần cám ơn.

Trịnh Thiên Hồng cười nói qua điện thoại:

- Hôm nay tôi không có ở bộ sự vụ, nhưng tôi nhận được tin tức những chứng cứ của họ Quách đã đến. Bộ sự vụ rất xem trọng! Tổng giám đốc khu Đại Trung Hoa là Hạ tiên sinh cũng bị kinh động. Động tác bên anh cũng không chậm!

- Thân thể của em trai anh…

- Khôi phục rất tốt, may mà có anh Trần đưa bác sĩ, dược phẩm tốt tới.

- Vậy là tốt rồi, vậy là tốt rồi, hai ta không trì hoãn nhau!

- Đúng vậy! Ha ha!

Hai người đều phát ra tiếng cười niềm nở.

Tin tức Bạch Tiểu Thăng thất bại đồng thời cũng truyền đến bên phía Mục Bắc Thần, là do Trần Cửu Tranh gọi cho hắn.

- Bắc Thần, lần này yên tâm đi, hai cái đại hợp đồng của họ Bạch đã vào tay anh! Lần này anh xứng đáng có thành tích đệ nhất. Người phụ trách sản nghiệp tỉnh vực trừ anh ra không có thể là ai khác rồi!

Trần Cửu Tranh vui vẻ nói.

- Ừ!

Mục Bắc Thần cũng không lộ vẻ cao hứng.

Ánh mắt của hắn cũng không có vẻ cao hứng khi thắng lợi.

- Bạch Tiểu Thăng, ta thừa nhận ngươi rất mạnh, rất mạnh!

- Chỉ là mạnh thì thế nào! Đây không phải thế giới từng người cậy mạnh, cuối cùng ngươi bại bởi hiện thực!

Ánh mắt Mục Bắc Thần lộ vẻ lạnh lùng.

P/S: Kỳ này BTT te tua không biết làm sao để xoay chuyển tình thế. Mọi người đón xem vào ngày mai nhé hết 10 chương của hôm nay rồi. Ahihi.

Bạn cần đăng nhập để bình luận