Thừa Kế Hai Ngàn Tỉ

Chương 479: Vương Liêm Vân người đàn bà đanh đá



Bạch Tiểu Thăng muốn đi.

Trước khi rời đi, hắn còn muốn đùa nghịch một chút làm bộ dáng như thân sĩ nhẹ nhàng phất ống tay áo rời đi cũng có chút khí thế nhưng rất tiếc không có thất thải tường vân* như mọi người thường nói.

*thất thải tường vân là mây bảy màu

Kết quả là hắn còn chưa đi ra tới cửa.

Từ bên ngoài đã có một nhóm người hô to gọi nhỏ xông tới.

Cầm đầu là một người phụ nữ trung niên, nhìn không tới hai trăm ký nhưng kém cũng không nhiều. Một thân ảnh đầy thịt chen chúc làm cho người ta có cảm giác quần áo trên người bà ta như muốn nứt ra. Trên khuôn mặt từng miếng thịt mỡ rung động theo từng bước chân của bà ấy!

Mỗi một bước đi của bà ta làm cho, Bạch Tiểu Thăng có cảm giác dưới mặt đất đang run rẩy.

Vừa mới vào cửa bà ta đã rống một tiếng khiến cho Bạch Tiểu Thăng bị ù tai luôn!

- Bà ta là mẹ của Trương Tuyên sao!

Bạch Tiểu Thăng nghe ý trong lời quát của bà ta liền hiểu, khuôn mặt lập tức có mấy phần cổ quái.

Trương Thư Thành rõ ràng có một bộ dáng gầy gò, vậy mà lại cưới một cô vợ cường tráng như vậy, có chút không cân xứng a.

Có thể sinh rồi nuôi nấng ra Trương Tuyên, người mẹ này thật đúng là rất giỏi. . .

Không, hẳn là nên nói Trương Thư Thành, thật đúng là rất giỏi. . .

Bạch Tiểu Thăng trong lòng trêu ghẹo một tý.

Mẹ của Trương Tuyên, tên là Vương Liêm Vân. Nói đến gia đình của Trương Thư Thành mặc dù cũng có tiền, nhưng mà không so được với Vương Gia. Ông ta cũng là dựa vào tài sản Vương gia, mới từng bước một đi lên tới ngày hôm nay.

Vương Liêm Vân trước sau làm việc độc tài, mà Trương Thư Thành cơ hồ chuyện gì cũng sẽ nhiều lần nhẫn nhịn, không tranh giành với vợ, thành đối tượng làm trò cười cho các ông chủ trong giới—— "Trương sợ vợ" .

Giờ phút này Trương Thư Thành nhìn thấy Vương Liêm Vân tới, biểu tình lập tức biến đổi.

Ông ta có lẽ sẽ bởi vì lợi ích, chịu đựng Bạch Tiểu Thăng, nhưng mà Vương Liêm Vân thì khác, nàng mặc kệ cái gì hợp tác hay không hợp tác, cái gì lợi ích hay không lợi ích, đánh con trai của nàng thì sẽ không yên với nàng!

Lúc học tiểu học, có một vị giáo viên dùng tay đánh một cái tượng trưng vào mông con bà ta, Vương Liêm Vân liền vận dụng hết thảy tài sản, ép vị giáo viên kia từ chức, qua điều này có thể thấy được tính cách cảu bà ta như thế nào rồi!

Có người mẹ như vậy che chở, đứa nhỏ này lớn lên sẽ có bộ dáng ra sao, Trương Tuyên lớn tuổi như vậy làm việc phóng đãng không xem ai ra gì, chín thành là do mẹ hắn nuông chiều.

Trong nhà tổ chức một buổi tiệc rượu, vị nữ chủ nhân này lại đi đánh bài, đến khi thua sạch mới trở về, vừa về đến nhà liền nghe nói con trai của nàng trước mặt mọi người bị một nam nhân đạp bay, người đánh ngược lại không bị gì lại vẫn còn tham gia tiệc rượu.

Vương Liêm Vân lập tức dẫn người giết tới đây!

- Ai đánh con tôi, đứng ra đây!

Tròng mắt Vương Liêm Vân đều đỏ lên, hoàn toàn không để ý tới tại đây có khách nhân trọng yếu hay không, hoàn toàn không để ý tới mặt mũi của Trương Thư Thành.

Trương Thư Thành ở bên kia, xấu hổ vô cùng.

Doãn Hạo Nhiên biến sắc, sau khi đồng cảm với Trương Thư Thành lại vô cùng lo lắng nhìn Bạch Tiểu Thăng.

- Cậu biết là ai làm không? !

Vương Liêm Vân thấy hỏi một lần không ai đáp lại, lập tức trợn trừng lên nhìn bốn phía xung quanh bỗng thầy Bạch Tiểu Thăng, nhìn từ trên xuống dưới sau đó hỏi.

- Không rõ lắm.

Bạch Tiểu Thăng một mặt bình tĩnh trả lời,

- Nếu không, cô qua bên kia hỏi một chút đi, tôi đi trước.

- Ừ.

Vương Liêm Vân liền tránh đường cho Bạch Tiểu Thăng đi qua.

- Mẹ, là nó, là nó đánh con.

Bên kia, Trương Tuyên giơ tay hô to, liều mạng chỉ Bạch Tiểu Thăng.

- Đúng, là cậu ta!

- Là cậu ta đạp Trương thiếu gia, chúng tôi đều thấy được!

- Là tên này!

Rất nhiều khách mời lấy lại tinh thần, đều chỉ Bạch Tiểu Thăng.

Người ở đây, nhất là nam nhân lúc thấy Bạch Tiểu Thăng dám cùng Mạc Hân tiểu thư thân thiết, đã tức tối nghiến răng nghiến lợi ước ao được như hắn ta., Bây giờ sắp thấy người đó gặp báo ứng bọn họ rất hưng phấn rất muốn tên đó bị đánh gãy chân chó!

Thì ra, người muốn xem náo nhiệt nhiều như vậy a? Bạch Tiểu Thăng nhịn không được cười lên.

Hôm nay cũng không biết làm sao lúc mình muốn đi ba lần bốn lượt đều xảy ra chuyện làm cho mình không thể nào đi được. Xem ra bây giờ mình cũng không thể đi được rồi.

Trò vui này, xem ra là tránh không khỏi! Bạch Tiểu Thăng thầm than.

Bên kia, sắc mặt của Mạc Hân cũng có chút biến đổi, nàng không muốn xem Bạch Tiểu Thăng xảy ra chuyện.

- Trương thiếu gia, chuyện này, có thể hay không nhìn tại mặt mũi của Mạc Hân mà quên đi không?

Mạc Hân hỏi một câu.

- Nàng cầu ta, tự nhiên là được. Nhưng mà mẹ ta đã tới, chuyện này ta không thể làm chủ được nữa a.

Tay Trương Tuyên mở ra làm động tác bó tay. Nhưng kỳ thật, trong lòng của hắn vô cùng sảng khoái, hắn căn bản cũng không muốn buông tha cho Bạch Tiểu Thăng, chỉ có điều chính mình chịu không được lời cầu xin của Mạc Hân.

Hiện tại mẹ của hắn đã tới, hắn cuối cùng cũng có lí do từ chối.

Trên mặt Mạc Hân lập tức hiện ra vẻ lo lắng.

Vương Liêm Vân này nàng có nghe qua, là người ngang tàng, hống hách không xem ai ra gì, thương con, nhịn không được con trai mình chịu một chút uất ức

Trước mắt, Bạch Tiểu Thăng đang gặp nguy hiểm!

- Doãn lão, Liêm Vân đã tới tính tình của nàng tôi ngăn không được! Lần này, sợ là không thể cho ngài mặt mũi, hi vọng ngài có thể hiểu được.

Trương Thư Thành cười khổ, hướng Doãn Hạo Nhiên nói.

Trương Thư Thành một mặt bất đắc dĩ, nhưng cũng là ẩn ẩn mang theo vài phần sảng khoái.

Có người vợ mang tiếng xấu này, Trương Gia của bọn họ cũng có thể phế đi tên thanh niên này. Nãy giờ hắn suy nghĩ vẫn không ra tại Trung Kinh có nhà nào họ Bạch, vậy thì không cần kiêng kị!

Doãn Hạo Nhiên trầm mặc không nói, yên lặng mắt nhìn cha con Trương gia.

Các ngươi phấn khởi, lại không biết tai họa sắp đổ xuống a!

Doãn Hạo Nhiên nhịn không được lắc đầu.

Gia chủ Trương Gia Trương Thư Thành này, trách không được nhiều năm như vậy vẫn không đưa Trương gia vào được vị trí mười nhà đứng đầu Trung Kinh, căn bản là một tên ngu ngốc! Mình không thể bị dạng này kéo xuống nước!

Đang nghĩ ngợi, âm thanh ồn ào ở bên kai bỗng nhiên truyền tới.

Doãn Hạo Nhiên tranh thủ thời gian nhìn sang.

Lúc vừa rồi, Vương Liêm Vân ngăn không được sự tức giận, một tay quất về hướng Bạch Tiểu Thăng.

Bạch Tiểu Thăng chỉ là di chuyển sang bên cạnh một bước, chân dưới nhẹ nhàng điểm một cái.

Vương Liêm Vân liền nặng nề nằm trên sàn nhà, ngay cả toàn bộ phòng khách cũng bị chấn động.

- Liêm Vân!

Thần sắc Trương Thư Thành biến đổi, kinh sợ xen lẫn,

- Tên kia, mày còn dám đánh trả!

Bạch Tiểu Thăng nghe vậy khóc cười không xong.

Lời này còn có thể nói ra sao, tôi không hoàn thủ, thì một cú đánh bằng tay gấu của vợ ông sao tôi chịu nổi.

- Tụi bây, đám rác rưởi này còn đứng đó nhìn làm gì, đánh, đánh cho tôi, đánh chết hắn cho tôi!

Vương Liêm Vân nằm sấp trên mặt đất, mãnh liệt nện lên sàn nhà.

Lập tức, mấy chục người hầu đồng loạt lên, muốn quần đấu với Bạch Tiểu Thăng!

- Dừng tay lại cho tôi!

Một tiếng la vô cùng bén nhọn tiếng truyền đến. m thanh như sét bổ khiến cho Trương Thư Thành giật nảy mình.

Giọng nói này là từ bên cạnh truyền đến, do Doãn Hạo Nhiên phát ra, bên trong thanh âm còn mang theo sự thê lương lo lắng, sợ hãi.

- Trương Thư Thành, ông còn không để bọn họ dừng tay! Ông đây là muốn chết phải không!

Doãn Hạo Nhiên rốt cục kiềm chế không được, đứng từ xa hô to.

- Bạch tổng, chuyện nơi này, hoàn toàn không liên quan đến Doãn Hạo Nhiên, cùng Doãn Gia chúng tôi! Để làm chứng cho sự trong sạch của mình tôi nguyện ý cùng cậu sóng vai tác chiến!

Doãn Hạo Nhiên hô một tràng xong thuận tay nhặt một chai rượu dưới đất lên sau đó tiến lên đứng bên cạnh Bạch Tiểu Thăng, chuẩn bị tư thế muốn đánh nhau.

Bạch Tiểu Thăng sững sờ, sau đó có chút khóc cười không được.

Ông gài này muốn làm chứng cho mình trong sạch, không muốn cho mình hiểu lầm cũng liều mạng như vậy.

- Doãn lão, ngài làm cái gì vậy?

Trương Thư Thành trợn tròn mắt.

Không riêng ông ta, Mạc Hân, Trương Tuyên, tất cả mọi người cũng trợn tròn mắt.

- Trương Thư Thành, tôi khuyên ông một câu, hôm nay ông tốt nhất đừng đụng vào một cọng tóc của cậu ta, không thì Thần Tiên cũng không thể nào cứu được các Trương Gia của các ông đâu, các ông biết rõ cậu ta là ai sao?

Doãn Hạo Nhiên chỉ vào Bạch Tiểu Thăng, mãnh liệt hít một hơi, lớn tiếng nói.

- Cậu ta là tổng giám đốc tân nhiệm của truyền thông Trung Kinh Bạch Tiểu Thăng! Người của Trương gia các ông đánh cậu ta xong sau này đừng hòng đặt chân tại Trung Kinh nữa.

Bạn cần đăng nhập để bình luận