Thừa Kế Hai Ngàn Tỉ

Chương 2657: Tập trung một đường



Cuộc họp nhằm vào Bạch Tuyên Ngữ - vị Đại diện chủ tịch hội đồng quản trị này cuối cùng cũng đã đến. Bầu không khí ở tổng bộ của tập đoàn có vẻ khá nghiêm trọng, trong mắt ai nấy đều có vẻ một lời khó nói hết.

Dù sao, Bạch Tuyên Ngữ là một vị Đại diện chủ tịch hội đồng quản trị được tất cả mọi người tương đối tán thành, hắn một lòng vì công việc, cúc cung tận tụy, đó là chuyện rõ như ban ngày.

Có thể nói, cho dù là người không thích Bạch Tuyên Ngữ, cũng sẽ phải khen hắn có nhân phẩm ngay thẳng.

Lúc này, tập đoàn xảy ra nhiều chuyện như vậy, chọc phải rắc rối lớn như vậy, tất cả mọi người tin tưởng điều này tuyệt đối không phải là ý định ban đầu của Bạch Tuyên Ngữ, mà hắn phải đối mặt một trận tai bay vạ gió là trả giá cho sai lầm.

Thật ra phần lớn trong lòng người đều đang lên tiếng bất bình thay cho Bạch Tuyên Ngữ.

Nhưng lại không cam lòng, phần lớn người này cuối cùng cũng chỉ là người làm công, nói không dễ nghe, vị trí thấp, lời nói nhẹ, không nói nên lời cũng không thể nói giúp, chỉ có thể ở ủng hộ trong lòng.

Cuộc họp buộc tội bắt đầu trước hai giờ, người tham dự cuộc họp bắt đầu xuất hiện.

Đầu tiên là bảy vị Phó chủ tịch có biệt hiệu "Bảy bá chủ", bảy người này quanh năm suốt tháng cũng không có nổi hai ngày có thể tập trung ở tổng bộ, hiện tại xem như đã đến đông đủ.

Trong bảy người, kẻ khiến người khác chú ý nhất là Bạch Tiểu Thăng, anh gần như độc chiếm tất cả phong cảnh trong hai năm qua.

Bất kể là lấy sức một người cứu giúp Bộ sự nghiệp thứ sáu, hay kiếm được vụ làm ăn lớn như núi như biển cho tập đoàn hiện nay, trên người Bạch Tiểu Thăng có hào quang rực rỡ thậm chí vượt qua Phó chủ tịch có công lao lâu năm.

Bạch Tiểu Thăng vừa xuất hiện, trên con đường nhất định đi qua lại chật ních những nhân viên nữ trẻ tuổi xinh đẹp. Ánh mắt các cô nhìn Bạch Tiểu Thăng đều mang theo một dòng nước thu, đặc biệt lấp lánh.

Mà Bạch Tiểu Thăng cũng xem như là một Phó chủ tịch ít phô trương nhất, chỉ đi một mình tới phòng họp, thậm chí không dẫn theo một người đi cùng.

So với Bạch Tiểu Thăng, Basil Phó chủ tịch không có cảm giác tồn tại trong bảy Phó chủ tịch hoàn toàn không có công trạng, hoàn toàn không có thành tích. Lại thêm hôm nay Perros cũng tới, hắn tất nhiên không thể đột ngột phô trương, chỉ đành vô cùng khiêm tốn dẫn theo hai trợ lý đi tới trong phòng họp, thậm chí bàn tán nói xấu cũng không đáng giật mình bao nhiêu.

Sau "Bảy bá chủ", tiêu điểm chú ý của mọi người là người đứng đầu sáu bộ phận sự nghiệp lớn. Đám người Sách n Tư, Tưởng Quát, lão Brown, phu nhân Margaret vừa xuất hiện, lại khiến cho mọi người chú ý.

Không chỉ Tổng giám đốc sự nghiệp, lần này ngay cả giám đốc điều hành của các khu lớn cũng có mặt.

Bình thường giám đốc điều hành rất hiếm khi xuất hiện ở tổng bộ lãnh đạo cấp cao, cho nên bọn họ vừa đến đã thu được sự quan tâm, thật ra cũng không kém hơn các vị Tổng giám đốc sự nghiệp – lãnh đạo trực tiếp của bọn họ.

Ngoại trừ ban thực quyền, các cấp tổng bộ hành chính, nhân sự, hậu cần đều có một người quản lý chính chạy tới phòng họp, nơi đó cũng có vị trí nhỏ của bọn họ.

Khi đám người tới gần như đông đủ, Bộ giám sát Ôn Ngôn mới xuất hiện.

Chỉ là mọi người thấy sắc mặt anh ta trầm xuống, bước chân vội vàng, không nói một lời.

Người đàn ông trước giờ gặp người luôn mỉm cười ấm áp, hôm nay bất kể là ánh mắt hay vẻ mặt đều lạnh lùng lạnh, thậm chí làm người ta không dám nhìn thẳng.

Sau khi ban quản lý đến, người của Hội đồng quản trị bên kia cũng tới.

Lấy chủ tịch Perros dẫn đầu rồi tới mười vị cổ đông lớn, nghe nói là đại biểu cho hơn mười cổ đông nhỏ.

Còn có rất nhiều nhân viên đi theo, trận thế thực sự không nhỏ.

- Tới nhiều người như vậy, còn nói là đại biểu cho toàn thể cổ đông, tôi thấy căn bản là muốn tạo áp lực cho Đại diện chủ tịch hội đồng quản trị của chúng ta, muốn gây áp lực cho ban quản lý của chúng ta thôi, đây là chơi trò tâm thuật!

- Những người Hội đồng quản trị vừa gặp phải chuyện không nghĩ xem giải quyết thế nào, chỉ muốn làm thế nào tìm được người tới gánh tội, bị phạt. Không góp thêm viên gạch cho tập đoàn, chỉ muốn chơi nội chiến! Tôi khinh!

- Buộc tội chó má gì chứ, rõ ràng là tới đoạt quyền!

Bộ phận trung tầng thông cảm cho Bạch Tuyên Ngữ lại bất mãn với Hội đồng quản trị, thậm chí bắt đầu giận dữ, hoàn toàn không sợ bị người ta nghe thấy, không sợ đắc tội bị trả thù gì đó.

Đám người Perros tới không lâu lắm, lại có một nhóm người xuất hiện ở trụ sở chính Tập đoàn Chấn Bắc.

Người này đến, thậm chí ngay cả Perros cũng tự mình dẫn người đi ra đón, trên đường tới phòng họp còn vừa nói vừa cười với người dẫn đầu bên phía đối phương, thái độ này có vẻ đặc biệt nhiệt tình.

Không phải mọi người đều có thể nhận ra đám người đi tới, nhưng có hơn 90% số người lại nhận ra người dẫn đầu.

Không chỉ bởi vì người kia thường xuất hiện trên các chương trình ti vi, truyền thông, còn bởi vì ông ta có thân phận không tầm thường, có người ba tốt, có một xuất thân lớn làm người ta ngẩng đầu ngưỡng mộ.

Ngoài ra, bản thân hắn cũng có thể được tính là một nhân vật truyền kỳ trong giới kinh doanh - ngài Howard đến từ gia tộc Wolfgold!

Howard xuất hiện cũng làm cho rất nhiều người cảm thấy giật mình.

- Vì sao đám người ngoài này lại tới cuộc họp buộc tội trong tập đoàn Chấn Bắc chúng ta?!

Nhưng cho dù Howard tới dự thính, cũng khiến cho người ta cảm thấy không hợp với lẽ thường.

- Anh không phải không biết vì sao ngài Bạch Tuyên Ngữ - Đại diện chủ tịch hội đồng quản trị của chúng ta bị buộc tội. Nguyên nhân còn không phải là liên quan tới vụ kinh doanh cùng gia tộc Wolfgold sao? Bây giờ bọn họ đang nắm lấy vấn đề của tập đoàn chúng ta không tha, không ngừng tạo áp lực, muốn chúng ta cho một lời giải thích. Anh muốn, ở dưới các loại áp lực, lãnh đạo cấp cao có thể không đồng ý cho bọn họ tới dự thính sao?

- Tôi cũng nghe nói tới đạo lý này. Chẳng qua tôi mới nhận được tin tức là Hội đồng quản trị đồng ý bọn họ tới, thậm chí hôm qua ban quản lý mới nhận được tin tức.

- Các vị Phó chủ tịch ban quản lý, các vị Tổng giám đốc sự nghiệp... sẽ đồng ý sao?

- Không đồng ý, còn có thể làm sao? Các người cũng biết, lúc này gia tộc Wolfgold ở bên ngoài như hổ đói rình mồi, đã đệ trình với tổ chức tư pháp của mười mấy đất nước điều tra việc kinh doanh của chúng ta ở các nơi, bọn họ đang chuẩn bị cạnh tranh với chúng ta trong kinh doanh đấy!

- Bọn họ đúng là lòng dạ đen tôi!

- Dưới áp lực như vậy, ban quản lý thật sự rất khó xử...

- Tôi thấy chủ tịch Tuyên Ngữ chính là bị bọn họ hãm hại thôi. Bọn họ vẫn muốn tham dự, muốn thấy chủ tịch Tuyên Ngữ bị buộc tội, đúng là quá đáng!

- Xuỵt, có mấy lời không thể nói loạn được. Chỉ là ngay cả tôi cũng vô cùng tức giận đấy! Quá uất ức mà!

...

Vì nhóm người Howard xuất hiện, trên dưới trụ sở chính Tập đoàn Chấn Bắc bàn luận xôn xao, cũng khiến cho tâm trạng bất mãn dâng cao.

Mà ban quản lý ở tổng bộ chưa chắc sẽ không phẫn nộ và bất mãn, chỉ là bọn họ giấu cảm xúc rất sâu, cũng không thể hiện ra mà thôi.

Perros mời đám người Howard đến phòng họp, ở trước mặt tất cả Phó chủ tịch, Tổng giám đốc sự nghiệp sáu khu, giám đốc điều hành khu lớn, thu xếp cho bọn họ ngồi ở hàng ghế đầu.

Phần lớn người của ban quản lý nhìn thấy cảnh này đều lạnh lùng, không có chút phản ứng nào.

Lòng Ôn Ngôn hướng về nhóm người của Hội đồng quản trị, đã thể hiện sự nhiệt tình với đối phương một cách lộ liễu.

Bạch Tiểu Thăng nhìn Howard, trong ánh mắt hoàn toàn không có vẻ gì xúc động.

Thật ra anh đã sớm đoán được cảnh này, thậm chí từng nói với Bạch Tuyên Ngữ, còn khuyên hắn tuyệt đối không thể làm ảnh hưởng tới tâm trạng.

Sau khi ngồi xuống, Perros vẫn còn cười nói với Howard, chợt phát hiện cả phòng họp đã yên tĩnh hơn rất nhiều.

Có người đi đến, đồng thời trực tiếp lên trên đài chủ tịch.

Perros và Howard ngước mắt nhìn qua, ánh mắt hai người chợt nghiêm lại.

Người đi lên đài không phải là ai khác, chính là Đại diện chủ tịch hội đồng quản trị tập đoàn Chấn Bắc - Bạch Tuyên Ngữ.

Lúc này, Bạch Tiểu Thăng ngồi ở phía dưới nhìn Bạch Tuyên Ngữ trên đài.

Có lẽ trải qua một ngày nghỉ ngơi dưỡng sức, vẻ mặt Bạch Tuyên Ngữ nhìn qua không quá mệt mỏi, đã tốt hơn rất nhiều.

- Cố gắng lên!

Bạch Tiểu Thăng thầm nói một câu, vì Bạch Tuyên Ngữ.

Mà một chỗ khác, Ôn Ngôn đang nhìn Bạch Tuyên Ngữ với ánh mắt sắc bén lại kèm theo sự khuyến khích nhưng không phải dành cho Bạch Tuyên Ngữ, mà là vì mình.

Khuyến khích mình giết chết người đàn ông này!

Bạn cần đăng nhập để bình luận