Thừa Kế Hai Ngàn Tỉ

Chương 2658: Cuộc họp bãi miễn (1)



Bạch Tuyên Ngữ vừa đến, không khí cả hội trường rõ ràng đã khác hẳn. Tất cả mọi người đều nhìn chằm chằm vào Đại diện chủ tịch hội đồng quản trị trẻ tuổi này, ánh mắt, vẻ mặt và tâm trạng của mỗi người một khác.

Ở trên đài, ánh mắt Bạch Tuyên Ngữ bình tĩnh nhìn lướt qua mọi người, cho dù thấy Howard ở đây cũng hoàn toàn không sửng sốt.

Perros sớm đã đánh tiếng với hắn, hắn cũng đồng ý.

Nhưng bây giờ, Bạch Tuyên Ngữ không chào hỏi Howard, nhiều nhất chỉ là gật đầu.

Ánh mắt Bạch Tuyên Ngữ chỉ duy nhất dừng lại ở chỗ của Bạch Tiểu Thăng một lát, hắn thấy sự cổ vũ, ủng hộ và những điều khác trong mắt của Bạch Tiểu Thăng nhưng lúc này không tiện trả lời, chỉ tập trung một lát.

Bất chợt, ánh mắt Bạch Tuyên Ngữ không nhìn người nào nữa mà nhìn về phía trước.

Về phần Ôn Ngôn, từ đầu tới cuối hắn đều không nhìn.

Dưới đài, Ôn Ngôn nhìn chằm chằm vào Bạch Tuyên Ngữ, tất nhiên nhìn thấy cảnh tượng đối phương không để ý tới mình, bàn tay đặt dưới bàn không khỏi siết chặt.

Hắn không nhìn là thấy hành vi của mình trơ trẽn sao?

Được làm vua thua làm giặc, chỉ có người thắng mới có tư cách khinh thường đối thủ, mà anh thì không!

Trong giây phút đó Ôn Ngôn thật muốn nói cho Bạch Tuyên Ngũ nghe lời trong tim của mình.

Từ nhỏ đến lớn, anh thắng tôi quá nhiều lần, mà lần này, tôi sẽ lấy về những thứ vốn thuộc về tôi!

Tiếng gào thét trong lòng Ôn Ngôn cũng chỉ dừng lại trong tưởng tượng, cuối cùng, anh ta vẫn bình tĩnh, không nói lời nào.

Dù sao, về sau anh ta sẽ trở thành Đại diện chủ tịch hội đồng quản trị, làm sao có thể mất tự chủ vào giờ phút này được.

Bạch Tuyên Ngữ kiêu ngạo, đợi lát nữa sẽ phải trả giá đắt!

- Cuộc họp có thể bắt đầu rồi chứ, chủ tịch Tuyên Ngữ!

Dưới đài, có người cao giọng nói.

Người lên tiếng chính là Chủ tịch hội đồng quản trị Perros.

Ở trong phòng họp này, ở trong hệ thống lớn của tập đoàn Chấn Bắc, ngoại trừ Bạch Tuyên Ngữ thì chỉ có ông ta có tư cách ra lệnh nhất, dù sao ông ta là đại biểu được cổ đông của tập đoàn chọn ra, Chủ tịch hội đồng quản trị.

Mọi người ở đây im lặng nhìn về phía Bạch Tuyên Ngữ, chờ hắn lên tiếng. Cả phòng họp im ắng tới mức có thể nghe được tiếng kim rơi.

- Có thể bắt đầu.

Bạch Tuyên Ngữ bình tĩnh trả lời.

Perros giơ tay chỉ là trên đài, có người bước nhanh lên đài, trong tay cầm micro.

Lại là Basil.

Basil khách sáo gật đầu chào Bạch Tuyên Ngữ trước, lại chào mọi người dưới đài, cố gượng cười nói:

- Hôm nay, tôi được chủ tịch Perros nhờ cậy làm người chủ trì của cuộc họp này, tôi sẽ cố gắng hết sức lo liệu một cách công bằng chính trực, hi vọng mọi người ủng hộ.

Basil nói lời này lại giống như lá rụng vào hồ nước sâu, ngay cả chút gợn sóng cũng không có.

Đối với mọi người ở đây, người đi lên là một con người hay là một con chó, căn bản không quan trọng.

Basil cũng chỉ đành lúng túng cười, nhìn về phía Perros, chờ ông ta ra hiệu.

Thật ra cuộc họp này để Basil chủ trì là thích hợp nhất, thứ nhất hắn là Phó chủ tịch ban quản lý của tập đoàn, thứ hai hắn là nhân viên quan trọng kiêm cổ đông của Hội đồng quản trị.

Chỉ có điều, đây chính là một tiêu chuẩn tốn sức không được cám ơn, nếu có thể, Basil cũng không muốn đứng ở phía trên.

Ở dưới đài, Perros đã lấy được micro, trực tiếp trầm giọng nói với Bạch Tuyên Ngữ:

- Ngài Bạch Tuyên Ngữ - Đại diện chủ tịch hội đồng quản trị, xin hỏi ngài vào ngày 15 tháng này, ngài có gặp ngài Howard của gia tộc Wolfgold ở thành phố Iver Nam Mỹ, chưa trải qua cuộc họp các lãnh đạo cấp cao của tập đoàn bàn bạc đã hứa hẹn tập đoàn sẽ cung cấp đầy đủ nguyên liệu và con đường ưu đãi để thúc đẩy hai bên ký kết mười ba dự án hợp tác trong khu vực Nam Mỹ. Có thể có chuyện này không?

Nếu đây là cuộc họp trách hỏi, vậy đầu tiên phải kể sự thật cho mọi người nghe. Giai đoạn này lại cần phải "đúng sự thật".

- Không sai.

Trên đài, Bạch Tuyên Ngữ dứt khoát thừa nhận.

Là trước đây hắn đồng ý, hắn không hề tránh né.

- Tốt như vậy, vào ngày hai mươi ở Iver, Phó chủ tịch Mord của tập đoàn gọi điện thoại báo cáo một loạt hợp tác ở khu vực phía tây Châu Phi với gia tộc Wolfgold bao gồm nguồn sinh lực, lấy quặng, công trình cơ sở, ngài có cho chỉ thị phê duyệt không?

- Từng có.

Bạch Tuyên Ngữ lại hào phóng thừa nhận.

Tiếp theo, Perros nói ra mấy sự thật, Bạch Tuyên Ngữ đều gật đầu.

Dưới đài, Howard cười nhạt nhìn Bạch Tuyên Ngữ trên đài, chờ đợi trò hay tiếp theo.

Trên đài, Basil tất nhiên thành một cái cọc có cũng được không có cũng được, bởi vì tất cả đều do Perros tự hỏi, nhưng bản thân hắn cũng âm thầm thở phào nhẹ nhõm.

Chỉ dựa vào khí thế của Bạch Tuyên Ngữ, Basil hắn lại tính là gì, sợ rằng vừa hỏi ra, bản thân hắn đã chột dạ trước.

- Ngài Bạch Tuyên Ngữ, ngài vẫn luôn chủ trì cục diện của Nam Mỹ, vì sao mấy doanh nghiệp quan trọng của tập đoàn xuất hiện vấn đề trên phương diện nguyên vật liệu và con đường mà ngài lại không biết, còn tùy tiện hứa hẹn cho nhà Wolfgold.

Giọng Perros nghiêm khắc rõ ràng lộ ra sự chỉ trích, nhưng nói đến đây còn không quên liếc nhìn Howard, gật đầu thăm hỏi:

- Người bạn hợp tác rất quan trọng của tập đoàn chúng ta đã vì vậy mà chịu tổn thất không nhỏ!

Howard cũng đáp lại, cầm micro lên, đặc biệt nghiêm túc nói với Bạch Tuyên Ngữ trên đài:

- Ngài Bạch Tuyên Ngữ, mấy chục xưởng gia công của chúng tôi đã bị ép phải ngừng sản xuất vì không đủ nguyên vật liệu. Bởi vậy đã có hai mươi mấy dự án hợp tác chậm kỳ hạ, bị chính quyền địa phương xử phạt, điều này gây ra ảnh hưởng cực lớn đối với danh dự của gia tộc chúng tôi. Ngoài việc đó ra, còn có hơn mười công ty bởi vì vấn đề con đường, đối mặt với rắc rối đến nay vẫn khó có thể giải quyết. Xin hỏi anh tính thế nào với những điều này!

Đám người tập đoàn Chấn Bắc ở dưới đài nghe vậy, ánh mắt phức tạp.

Nói thật, bọn họ càng muốn tin tưởng Bạch Tuyên Ngữ hơn.

Nhưng lời đối phương nói là sự thật, không thể chống trả, cũng sẽ không nói ra ở trong trường hợp này.

Ánh mắt Bạch Tiểu Thăng lại rét lạnh, liếc nhìn Perros và Howard, rồi lại nhìn Ôn Ngôn.

Bọn họ chính là lập mưu tính kế với một người lèo lái con tàu lớn trong giới kinh doanh, chắc chắn phải làm rất chu đáo.

Những doanh nghiệp xảy ra vấn đề, chắc là dốc hết của cải của Ôn Ngôn và Perros, mà gia tộc Wolfgold cũng thật sự chảy máu, như vậy có khả năng vượt qua được kiểm tra.

Nói tóm lại một câu, những người này thật sự đã bỏ cả vốn liếng.

Mưu trong kế ngoài, thật thật giả giả, thật giả lẫn lộn, thủ đoạn cũng làm đến cực hạn.

Bạn cần đăng nhập để bình luận