Thừa Kế Hai Ngàn Tỉ

Chương 2381: Cuộc gặp mặt cấp cao (2)

Cho dù muốn trừng trị đối phương, vậy cũng chờ sau này lại tính tiếp.

- Chúng ta không cần để ý tới hắn.

Lâm Vi Vi nói với mọi người:

- Chúng ta vẫn nên làm việc trước đã.

Bạch Tiểu Thăng và Lôi Nghênh lập tức hiểu ý, cố nhịn xuống.

Troga cũng hung hăng trừng mắt với Steven.

Thấy Troga không để ý tới mình, ấn thang máy duy nhất trong mấy thang máy có thể lên tầng cao nhất, Steven nhíu mày nói:

- Các người đi thang máy bên này làm gì? Thang máy này chỉ có thể đi thẳng tới tầng cao nhất thôi.

- Chuyện này chẳng liên quan đến anh!

Troga hừ lạnh nói.

- Theo tôi được biết, tầng cao nhất đang tổ chức một cuộc gặp mặt quan trọng, mà loại người như anh không có tư cách tham gia!

Steven híp mắt lại:

- Tôi cũng muốn tham gia buổi gặp mặt này, ba tôi là một trong năm người chủ trì.

Troga nghe vậy liền sửng sốt, không khỏi liếc nhìn Bạch Tiểu Thăng.

Anh ta không ngờ cuộc gặp mặt này tự nhiên lại có thể mời được ba của Steven, đây chính là một ông trùm thật sự trong ngành đấy.

Như vậy tiêu chuẩn của cuộc gặp mặt lại không thấp đâu.

Steven thấy vẻ mặt khác thường của Troga thì hình như đã hiểu rõ, cười lạnh nói:

- A, tôi đã hiểu rồi, chắc anh nghe được tin đồn nào, cho nên mới nhờ quan hệ muốn đến tìm thử xem có cơ hội gì, đúng không?

- Tôi cho ngươi biết, dựa vào loại người buôn bán nhỏ như anh mà cũng xứng lộ mặt trong trường hợp này sao? Rõ ràng là làm trò cười cho người trong nghề, bẩn mắt của các vị quý khách!

- Cho dù anh có qua, tôi cũng sẽ bảo đảm không cho anh vào! Anh có thể đi vào được, tôi cũng sẽ làm cho anh trở thành trò cười cho tất cả mọi người ở đó!

Đối mặt với những lời sỉ nhục và uy hiếp trắng trợn của Steven, Troga làm một người đàn ông thật sự chịu hết nổi, bỗng nhiên quay đầu muốn bất chấp tất cả ra tay vwois đối phương.

Ngay cả chút chính trực cũng không có thì tính là đàn ông gì!

Bạch Tiểu Thăng nắm lấy cổ tay Troga, nhìn anh ta khẽ lắc đầu, sau đó nhìn về phía Steven.

- Ngài Steven, tôi khuyên ngài nói chuyện nên tích đức một chút đi.

Bạch Tiểu Thăng thản nhiên nói:

- Trung Quốc chúng tôi có câu nói rất hay, 'Làm người giữ lại một con đường, ngày khác còn dễ gặp lại'.

Steven cười lạnh, khẽ hất cằm:

- Anh tính là gì chứ? Ở đây cũng có phần cho anh nói chuyện!

Bạch Tiểu Thăng không tranh cãi cùng hắn.

Lúc này thang máy vừa kêu lên, cửa mở ra.

Bạch Tiểu Thăng kéo Troga đi vào, Lâm Vi Vi cũng vào theo.

Sau khi Lôi Nghênh đi vào liền quay người lại, ngăn cản trước cửa giống như ngọn núi.

Ánh mắt Steven lạnh lùng đứng ở đó, tay đút vào trong túi quần:

- Tôi tất nhiên sẽ không đi cùng thang máy với các người, nếu các người muốn đi tới tự rước lấy nhục thì đợi lát nữa sợ rằng sẽ mất hết mặt mũi thôi.

Giây phút cửa thang máy từ từ đóng lại, vẻ mặt Lôi Nghênh vô cảm nhìn Steven và giơ tay làm một động tác cắt cổ.

Cửa thang máy đóng lại và đi lên.

Bên ngoài mặt Steven tái xanh, nhổ nước bọt:

- Thật sự không biết sống chết!

Nhóm người Bạch Tiểu Thăng đi thang máy lên trên, trong thang máy, Bạch Tiểu Thăng trấn an Troga:

- Anh không cần phải để ý tới người kia, trong giới kinh doanh chính là vậy, sẽ luôn có vài con ruồi đáng ghét vo ve gây ầm ĩ ở bên cạnh anh.

Nghe Bạch Tiểu Thăng an ủi, Troga mỉm cười cảm ơn:

- Nếu để cho người ta nói mấy câu sỉ nhục mà chết, vậy tôi cũng sẽ không cần kinh doanh nữa, nhưng có một việc anh nói sai rồi, anh ta đâu phải là con ruồi nhỏ, dựa vào bối cảnh của nhà bọn họ, dù thế nào cũng phải là chỉ con cóc kêu ộp ộp.

Mọi người cười to.

Troga lại nói:

- Đợi lát nữa lên phía trên, chúng ta đừng ở cùng một chỗ, tôi sợ khi Steven gây khó dễ cho tôi, tôi không nén được cơn giận. Đừng vì tôi mà khiến cho bạn của các người khó xử.

Bạch Tiểu Thăng mỉm cười, nói với ẩn ý sâu xa:

- Sẽ không đâu.

Trong lúc nói chuyện, thang máy đã đến tầng cao nhất.

Mọi người ra khỏi thang máy và tới thẳng phòng tiệc.

Bên trong đã có rất nhiều người, không chỉ có các vị doanh nhân tới, còn có người thân của bọn họ nữa.

Troga đảo mắt nhìn qua, lập tức kinh ngạc nói:

- Đây là... làm sao có nhiều ông trùm hương liệu như vậy chứ!

Nói thật, Troga liếc mắt nhìn qua cũng phát hiện tới bảy, tám người quen mặt.

Những người này đều nhận biết được qua ti vi và báo chí, chứ chưa từng tới gần nói chuyện.

Không ngờ tiêu chuẩn của buổi gặp mặt này lại cao như thế, ngay cả Troga cũng có cảm giác không thể tin nổi.

Bạch Tiểu Thăng liếc mắt nhìn thấy một bóng dáng nào đó trong đám đông liền cười và khẽ nói với Troga:

- Bên kia có một bạn, tôi đi qua đó chào hỏi trước. Anh qua tùy tiện uống vài chén, đừng nóng vội.

Troga vội nói:

- Anh cứ đi lo chuyện của anh đi, không cần để ý tới tôi.

Bạch Tiểu Thăng vỗ nhẹ vào vai anh ta và dẫn theo Lâm Vi Vi, Lôi Nghênh đi về phía đám đông.

Troga nhìng xung quanh, thấy vẫn có nhân vật lớn nào đó bước vào.

Đang lúc này, phía sau truyền đến tiếng bước chân, Steven đi qua bên cạnh, liếc nhìn Troga với ánh mắt dữ tợn.

- Nếu anh muốn đâm đầu vào chỗ chết, vậy thì đừng trách tôi!

Bạn cần đăng nhập để bình luận