Thừa Kế Hai Ngàn Tỉ

Chương 2409: Không có đàm phán (2)

Chỉ sợ vẻ buồn bực này hơn phân nửa là giả vờ.

Vì tự nhiên chiếm lý trong chuyện này, đổi thành lợi thế trên phương diện đàm phán kinh doanh.

Đúng là một người phụ nữ thông minh lại giảo hoạt.

Bên kia, Phil thấy tình thế trở nên xấu hơn thì lập tức sốt ruột nhìn về phía Bạch Tiểu Thăng, nháy mắt ra hiệu cho anh nhanh nghĩ cách tới xoa dịu tình hình.

Sớm biết thế, trước đây cô cần gì phải làm vậy chứ! Bạch Tiểu Thăng rất muốn nói với Phil một câu.

Nhưng lúc này, anh vẫn phải giải quyết mâu thuẫn mới phát sinh này trước đã.

- Quý cô Amido!

Bạch Tiểu Thăng cao giọng, nói rõ thân phận của mình cho đối phương biết:

- Tôi là Bạch Tiểu Thăng - Tổng giám đốc sự nghiệp của tập đoàn Chấn Bắc, tôi tới là muốn bàn chuyện bồi thường với cô!

Amido đi tới bên cạnh xe của mình, chuẩn bị lên xe thì nghe được câu này, cô ta dừng lại và xoay người nhìn về phía Bạch Tiểu Thăng.

Tổng giám đốc sự nghiệp của Tập đoàn Chấn Bắc là thân phận thế nào, cô ta tất nhiên biết.

Trên thực tế, mấy ngày qua, Amido vẫn tránh nói chuyện với Phil cũng là có tính toán riêng.

Cùng lúc tạo áp lực cho Phil, khiến cuộc đàm phán càng có lợi cho mình, để nhận được bồi thường nhiều hơn.

Mặt khác, cô ta đang đợi lãnh đạo cấp cao thật sự của Tập đoàn Chấn Bắc đứng ra.

Điều này có nghĩa là lợi ích càng cao hơn, còn có cảm giác thỏa mãn.

Nếu thật sự là tổng giám đốc sự nghiệp, vậy hoàn toàn có thể bàn bạc!

Phil thấy Amido dừng lại còn nhìn qua thì tinh thần lập tức phấn chấn.

Lấy thân phận của Bạch Tiểu Thăng, đối phương cuối cùng cũng không thể không để ý tới rồi.

- Cậu là Tổng giám đốc sự nghiệp của Tập đoàn Chấn Bắc sao?

Amido bỗng nhiên cười lạnh và nói mát:

- Vậy tôi chẳng phải sẽ là Phó chủ tịch tập đoàn Chấn Bắc sao? Tôi nói em trai này, lần sau em muốn bịa ra một thân phận cũng phải hợp tới tuổi tác của em chứ?

Lời này làm cho Phil sửng sốt.

Đối phương không ngờ lại không tin?

Amido lại lạnh lùng liếc nhìn Phil rồi lên xe luôn.

Sau đó, chiếc xe kia nghênh ngang rời đi.

Trong lúc đó, Bạch Tiểu Thăng đứng yên tại chỗ lại không nói nửa câu.

Phil ngơ ngác nhìn theo bóng chiếc xe kia biến mất, lại nhìn Bạch Tiểu Thăng và lẩm bẩm nói:

- Vậy làm sao bây giờ, chúng ta có cần đuổi theo không?

Bạch Tiểu Thăng ngược lại bình tĩnh nói:

- Không, chúng ta tới khách sạn nghỉ ngơi, hôm nay không thể gặp quý cô Amido kia nữa.

- Nhưng hôm nay thật vất vả mới 'bắt' được cô ta, hôm nay không nói chuyện, nếu như hôm khác không hẹn gặp được cô ta thì phải làm sao!

Phil vừa nghe liền sốt ruột:

- Dự án này dừng một ngày sẽ tốn rất nhiều tiền.

Bây giờ toàn bộ dự án, tất cả mọi chuyện đều bị chặn lại ở chỗ của Amido, công trình không thể kéo hao được, nếu không chuyện rắc rối sẽ thi nhau kéo tới.

Bạch Tiểu Thăng đi tới mở cửa xe, lên xe trước và rất nghiêm túc nói với Phil:

- Vừa rồi cô muốn thử gặp như vậy, tôi không ngăn cản cô. Sự thật chứng minh cô sai rồi, cũng đừng mắc thêm lỗi lầm nữa.

- Hôm nay đã gặp qua, hơn nữa còn với cách sthwcs không tính là vui vẻ. Đối phương đang nổi nóng, chúng ta nói gì cũng không vào.

- Hơn nữa, tôi người quản lý lãnh đạo cấp cao của tập đoàn không có sĩ diện sao, Cho dù tôi không cần, chẳng lẽ tập đoàn Chấn Bắc cũng không cần à?

Bạch Tiểu Thăng nói dứt lời liền lên xe.

Lâm Vi Vi, Lôi Nghênh không nói thêm lời nào, cũng lên xe theo.

Phil bị Bạch Tiểu Thăng giáo dục một trận thì buồn bực khoanh tay đứng ở bên ngoài có vài phần không phục.

Nhưng cô ta nghĩ lại cũng thấy đúng. Thân phận của Amido đáng để Tổng giám đốc sự nghiệp tập đoàn Chấn Bắc phải dây dưa không ngừng sao?

Nếu không phải điểm mâu thuẫn đều tập trung ở trên người phụ nữ kia, mình làm sao có thể coi trọng cô ta như vậy được.

Bạch Tiểu Thăng không cần danh tiếng, nhưng tập đoàn vẫn còn cần mặt mũi đấy.

- Không gặp thì không gặp, anh có lý.

Phil bĩu môi căm giận nói một câu, sau đó cũng lên xe.

Nhưng sau khi lên xe, Phil thay đổi sắc mặt, mỉm cười nói với Bạch Tiểu Thăng:

- Tôi suy nghĩ thông suốt rồi, ngài Bạch, quyết định của anh là đúng.

Bạch Tiểu Thăng mỉm cười, anh tất nhiên từ trong ánh mắt của Phil, nhìn ra được cô ta còn có phần không phục.

Chiếc xe của bọn họ tiếp tục đi vào trong thành phố Daqing Jiao, Bạch Tiểu Thăng đột nhiên hỏi Phil:

- Phần lớn chủ hộ của mấy tòa nhà thương mại là ông chủ doanh nghiệp, cô có tin tức về doanh nghiệp của bọn họ không? Mặt khác, cô nói bọn họ đều đang quan sát để ý Amido, đều để cô ta sai đâu đánh đó như thiên lôi à? Chẳng lẽ giữa bọn họ có thương hội sao?

Phil nghe vậy liền giải thích với Bạch Tiểu Thăng:

- Tổng cộng có mười lăm chủ doanh nghiệp mua sản nghiệp trong mấy tòa nhà lớn, tất cả đều là nhân vật nổi tiếng trong ngành thương nghiệp Kadoya, hoặc các chủ doanh nghiệp lớn ở các nước xung quanh. Chúng tôi vẫn kiên trì làm dự án cao cấp, còn rất được công nhận. Nếu anh cần tài liệu của bọn họ, sau khi về tôi sẽ gửi tài liệu cho anh.

- Ban đầu, bên này quả thật có một thương hội nhưng tổ chức rời rạc. Chỉ có điều tôi ngược lại có nghe nói Amido đặc biệt giỏi về giao tiếp, hai năm qua hoạt động sôi nổi trong thương hội ở địa phương, mọi người đều đang đồn thương hội kia sắp được lập lại, mà cô ta là người được nhiều người lên tiếng chọn làm hội trưởng nhất. Tôi nghĩ, trong mắt bọn họ, cô ta chắc phải có chút uy tín.

Nghe Phil nói vậy, Bạch Tiểu Thăng không khỏi gật đầu.

Anh bắt đầu có hứng thú với Amido và thương hội kia.

Vào giờ phút này, ở trong xe của Amido, Amido híp mắt lại và trầm ngâm suy nghĩ.

Thân phận của Phil không tệ, nghe nói còn là con gái của phu nhân Margaret - Tổng giám đốc sự nghiệp Bộ sự nghiệp thứ sáu, cô ta đã điều tra qua về điều này.

Chẳng lẽ người trẻ tuổi đi cùng với Phil đúng là một vị tổng giám đốc sự nghiệp của tập đoàn Chấn Bắc?

Trợ lý đưa qua một ly rượu vang, khẽ hỏi:

- Cô Amido, cô đang suy nghĩ gì vậy?

- Không có gì.

Amido lấy lại tinh thần, nhận lấy ly rượu vang và đưa lên môi, giữa chừng thì dừng lại.

- Nel, bây giờ cô điều tra xem trong tập đoàn Chấn Bắc có một Tổng giám đốc sự nghiệp tên là Bạch Tiểu Thăng không?

Amido nói.

- Có.

Trợ lý căn bản không cần điều tra, nói thẳng.

- Làm sao cô biết?

Amido nhướng mày, ngạc nhiên nói.

Người trợ lý kia liền nói ngay:

- Trước đây không lâu tôi có xem tin tức, chính phủ bên Kustier có báo cáo trạm phát điện thủy triều lớn thứ ba đã được sử dụng lại, là dự án hợp tác với tập đoàn Chấn Bắc, tập đoàn Chấn Bắc phái người tới chịu trách nhiệm chính là một Tổng giám đốc sự nghiệp tên là Bạch Tiểu Thăng. Nhưng báo cáo chỉ có một cái tên, không có ảnh chụp, nhưng có nhắc tới là người tuổi trẻ tài cao. Từ trước đến nay ngài ngoại trừ tạp chí thời trang và kinh tế thì không quan tâm tới lĩnh vực chính trị, tôi cũng vô ý thấy được, cho nên không nói với ngài. Vừa rồi, tôi nghe anh ta tự xưng là Bạch Tiểu Thăng cũng cảm thấy cái tên này quen tai, sau mới nhớ ra chính là người được Kustier nhắc tới.

Amido liền hăng hái:

- Nói vậy, tập đoàn Chấn Bắc thật sự có quản lý cao cấp trẻ tuổi như vậy à!

- Tình hình còn cần phải xác nhận lại, nhưng thấy anh ta có thể ngồi cùng xe với Phil thì chắc hẳn không sai được.

Người trợ lý nói:

- Dù sao nói dối trong chuyện này cũng chẳng có ích lợi gì.

Ánh mắt Amido nhìn về phía một chỗ, ánh mắt ung dung, hình như đang nhớ lại người đàn ông trẻ tuổi kia.

- Cô nói không sai, giả mạo quản lý cao cấp trong chuyện này chỉ có hại chứ không có lợi, bọn họ sẽ không ngu ngốc như thế. Cũng là lúc đó tôi quá nóng nảy, không chịu nghe gì.

- Vậy bây giờ, có cần tôi liên hệ với bọn họ không?

Trợ lý liền nói ngay.

Amido suy nghĩ một lát lại xua tay chặn lại.

- Thôi quên đi, hôm nay cứ như vậy đi. Cho dù chủ tịch hội đồng quản trị của Tập đoàn Chấn Bắc tới, tôi cũng không gặp. Nếu không trao đổi sẽ khó tránh khỏi rơi xuống hạ phong.

- Mặc kệ hai người bọn họ vài ngày, cho bọn họ bớt nóng đã, sau đó lại bàn sau cũng không muộn.

Trong mắt Amido lộ ý trêu đùa:

- Cho dù là quản lý cao cấp của tập đoàn Chấn Bắc, tôi cũng muốn làm cho cậu nhóc kia hiểu rõ sự lợi hại của chị đây!

Bạn cần đăng nhập để bình luận