Thừa Kế Hai Ngàn Tỉ

Chương 2506: Không có gì đáng nói (1)

Bạch Tiểu Thăng ngồi xuống sát bên cạnh Phó tổng giám đốc Ma Căn, còn lịch sự mỉm cười với ông ta. Lúc này Phó tổng giám đốc Ma Căn mới hiểu ra.

Vừa rồi, Bạch Tiểu Thăng dường như sỉ nhục ông ta!

Bạch Tiểu Thăng nói theo quy định của Trung Quốc không thể ngồi chung với người lớn tuổi, từ chối lời mời của Lý Vận Nguyên, kết quả lại ngồi xuống bên cạnh ông ta.

Điều này là có ý gì? Dường như bất giác làm vai vế của ông ta thấp hơn Lý Vận Nguyên?!

Phó tổng giám đốc Ma Căn vừa rồi còn có chút vênh váo đắc ý, lúc này phải nén giận trong lòng.

Thấy Lý Vận Nguyên chuyển sang tươi cười, còn không để ý liếc nhìn mình, người đang ngồi đây có am hiểu sâu về phong tục của Trung Quốc vội vàng cúi đầu uống trà, mượn điều này để che giấu tâm trạng, ông ta càng căm hận Bạch Tiểu Thăng ngồi bên canh.

Ôn Ngôn mỉm cười đứng lên giảng hòa:

- Vừa rồi, ngài Tiểu Thăng chúng ta nói lễ nghi trên bàn ăn Trung Quốc là biểu thị sự tôn trọng đối với phó tổng giám đốc Lý Vận Nguyên vốn là người Trung Quốc. Đám người chúng ta không biết quy định trong đó thì không cần phải chú ý, cứ thoải mái là được rồi, cũng không cần lại đổi chỗ ngồi làm gì.

Anh ta nói vậy cũng là muốn xoa dịu bầu không khí ở đây.

Dù sao bữa tiệc chào mừng chưa bắt đầu, không đáng để chọc cho Phó tổng giám đốc Ma Căn thổi râu mép trừng mắt.

Mọi người đang ngồi đều biết tâm trạng của Ôn Ngôn, thi nhau gật đầu.

Phó tổng giám đốc Ma Căn cũng tỏ ra rộng lượng, dường như hoàn toàn không để lòng.

Ôn Ngôn làm người chủ trì bữa tiệc, đối mặt với mọi người, mỉm cười cầm ly rượu lên nói:

- Hôm nay, tôi cũng là nhận được lời nhờ cậy của ngài Bạch Tuyên Ngữ và Tư Đồ Dần, đến đây chủ trì bữa tiệc này, cũng cảm ơn các vị đã nể tình.

Ôn Ngôn đầy nhiệt tình nói:

- Đây là ngày lành, ngài Bạch Tiểu Thăng tổng giám đốc sự nghiệp của tập đoàn chúng ta đắc thắng trở về, cũng có nghĩa là Bộ sự nghiệp thứ sáu bên kia nhất thời có xu hướng suy tàn đã bắt đầu hoàn toàn tốt đẹp! Thật đáng mừng!

Mọi người đều tươi cười, châu đầu ghé tai, liên tục gật đầu.

- Tổng giám đốc sự nghiệp của Bộ sự nghiệp thứ sáu nghiệp - phu nhân Margaret còn có công việc phải giải quyết tốt hậu quả cần làm, cho nên không thể đến đây, đáng tiếc là không thể tới tham dự. Nhưng trong bữa tiệc này, tôi cũng muốn gặp chúc mừng bà ấy!

Ôn Ngôn nói:

- Còn cả các vị đang ngồi ở đây nữa.

- Các vị phó tổng giám đốc đáng kính trọng là nền tảng vững chắc cho tập đoàn, có các người trấn giữ, tập đoàn mới có khả năng ổn định mà không phải lo lắng.

- Các vị tổng giám đốc sự nghiệp là nền tảng vững chắc của tập đoàn. Có các người dẫn đầu, kinh doanh của tập đoàn mới có khả năng vững bước đi về phía trước.

- Ngài Bạch Tiểu Thăng, phu nhân Margaret có thể giải quyết vấn đề nguy cơ của Bộ sự nghiệp thứ sáu nhanh như vậy, cũng không thiếu được sự ủng hộ và gấp rút tiếp viện của các vị...

Ôn Ngôn cẩn thận nói mấy câu khiến mọi người đang ngồi đều liên tục gật đầu.

- Ở đây, tôi đề nghị mọi người cùng nâng ly vì sự ổn định, phồn vinh của tập đoàn, vì ngài Bạch Tiểu Thăng đại thắng trở về, vì một ngày mai càng thêm tươi sáng của chúng ta, cùng uống ly này!

Ôn Ngôn nâng ly nói.

Mọi người liên tục vỗ tay, cầm ly rượu lên và uống cạn.

Chờ uống xong một ly này, Ôn Ngôn ra hiệu nhân viên phục vụ rót rượu cho mọi người. Anh ta nhìn về phía Bạch Tiểu Thăng mỉm cười nói:

- Tiếp theo là người có công mời chúng ta, ngài Bạch Tiểu Thăng nâng ly riêng.

Nghe vậy, mọi người cũng đều nhìn về phía Bạch Tiểu Thăng.

Phó tổng giám đốc Ma Căn hơi nghiêng người, rũ mí mắt, trên mặt cười như không cười.

Bên kia, Caroline vẫn duy trì ý cười, bình thản nhìn về phía Bạch Tiểu Thăng.

Không quan tâm trong lòng hai người này hận thế nào, ngoài mặt vẫn khống chế cảm xúc đúng chỗ.

Đám người Lý Vận Nguyên đều cười nhìn chằm chằm vào Bạch Tiểu Thăng.

Bạch Tiểu Thăng cầm ly rượu và đứng lên, đối mặt với ánh mắt chú ý của mọi người, anh trái lại im lặng vài giây, lúc này mới nói:

- Tôi cảm ơn mọi người, cảm ơn ngài Ôn Ngôn trước.

Mọi người khẽ vỗ tay.

Đợi tiếng vỗ tay ngớt xuống, Bạch Tiểu Thăng sờ lên ngực của mình nói:

- Thật ra, trong lòng tôi có rất nhiều lời muốn nói, đủ mọi cảm xúc đan xen, trước đây tôi luôn nghĩ có thể nói cho mọi người nghe. Nhưng trước mắt có một cơ hội như thế, những lời này đã nghẹn ở trong lòng, ở trong họng, hình như có rất nhiều muốn nói lại dường như không biết phải nói gì.

Mọi người đều cho rằng Bạch Tiểu Thăng quá xúc động, không khỏi cười.

Bạch Tiểu Thăng nói tiếp:

- So với cái gọi là công trạng của tôi, thật ra các vị đã đánh ra giang sơn cho tập đoàn chúng ta mới là người đáng được mời một ly rượu. Đặc biệt là các vị phó tổng giám đốc, không có các vị sẽ không có tập đoàn hôm nay, tôi nghĩ, sở dĩ ông chủ tịch giao trọng trách cho các vị, một mặt là cảm ơn, mặt khác là muốn các vị bảo vệ tập đoàn trăm năm không bại, thực sự trở thành tập đoàn lớn số một, số hai trên thế giới.

Lúc Bạch Tiểu Thăng nói lời này, ngay cả ánh mắt nhìn về phía Phó tổng giám đốc Ma Căn cũng có vẻ vô cùng chân thành.

Đây cũng là lời thật lòng của anh.

Bất kể bây giờ Phó tổng giám đốc Ma Căn thế nào, nghĩ năm đó, Phó tổng giám đốc Ma Căn nhất định cũng đã bỏ rất nhiều tâm huyết, tình cảm cho tập đoàn.

Dù sáng nay Bạch Tiểu Thăng sẽ tự mình kết thúc cuộc đời của vị phó tổng giám đốc ở tập đoàn này, nhưng hôm nay, anh vẫn muốn thay chú hai của mình cảm ơn trước.

Ôn Ngôn hiểu rõ lời nói của Bạch Tiểu Thăng, trong lòng xúc động, không khỏi thầm than.

Phó tổng giám đốc Ma Căn hơi nhướng mày, trong chớp mắt có chút xúc động, nhưng chỉ thoáng cái đã không còn.

Trong mắt Caroline lại có chút lạnh lẽo, không biết là châm chọc Bạch Tiểu Thăng ra vẻ ta đây, hay cười nhạo ngài Ma Căn trong các phó tổng giám đốc bây giờ lại thành người phá tập đoàn.

Lý Vận Nguyên và hai vị phó tổng giám đốc bên cạnh nghe Bạch Tiểu Thăng nói lời này, vẻ mặt có vài phần hoảng hốt, có chút thổn thức.

- Lúc này, phó tổng giám đốc Lộ Thành An của chúng ta đang nằm trong bệnh viện, đây cũng là một chuyện làm cho tôi rất đau lòng, thậm chí đã xóa tan vui sướng được trở về của tôi lần này. Ở đây, tôi muốn dùng chén rượu này cầu chúc cho ông. Những lời còn lại, không nói cũng được.

Bạch Tiểu Thăng vừa dứt lời liền uống cạn ly rượu.

Mọi người đang ngồi, bất kể là phó tổng giám đốc hay tổng giám đốc sự nghiệp đều xúc động, dưới lời kêu gọi của Bạch Tiểu Thăng, bọn họ chủ động cầm ly rượu lên và cùng uống cạn.

Đương nhiên, so với đám người Lý Vận Nguyên đều chân thành, Phó tổng giám đốc Ma Căn và Caroline lại chỉ thể hiện ngoài mặt, theo đám đông mà thôi.

Uống cạn ly rượu này, Bạch Tiểu Thăng cũng giành được tiếng vỗ tay công nhận thật lòng của 70% lãnh đạo cao nhất của tập đoàn.

Dù sao, người cảm ơn vĩnh viễn làm người ta cảm thấy có thể tin tưởng.

Ôn Ngôn tươi cười gật đầu với Bạch Tiểu Thăng, sau đó nói với mọi người:

- Ngài Bạch Tiểu Thăng thật là có tâm! Tôi tìm hiểu được tình hình mới nhất từ bên phía bệnh viện là tình hình của ngài Lộ Thành An rất ổn định, đến trị liệu đúng lúc nên chuyện khôi phục là không có vấn đề. Phó tổng giám đốc Lộ Thành An là người may mắn, tôi tin tưởng chắc chắn có thể được thượng đế che chở, nhanh chóng trở lại bên cạnh chúng ta.

Trước đây không lâu, Ôn Ngôn đã phái người của Bộ giám sát đuổi những người do người khác phái tới tìm hiểu tình hình, cũng áp dụng các biện pháp giữ bí mật về bệnh tình của Lộ Thành An.

Đây không chỉ đơn giản là một cụ già đột ngột phát sinh bệnh hiểm nghèo, bệnh nặng phải nằm viện nữa. Bởi vì thân phận chức vụ, phương diện này khó bảo đảm sẽ không dính dáng tới quan hệ lợi hại, dẫn tới mọi người chú ý.

Đặc biệt là bên phía Phó tổng giám đốc Ma Căn, tình hình sức khỏe của phó tổng giám đốc Lộ Thành An có ảnh hưởng cực lớn đối với bọn họ.

Bạn cần đăng nhập để bình luận