Thừa Kế Hai Ngàn Tỉ

Chương 238: Tôi muốn cứu các người



- Còn muốn kéo nữa à? !

Lâm Bắc Thần nhận được điện thoại của trợ lý Tống Trường Không, thất thanh kêu lên.

Tống tổng Tống Trường Không là muốn hi sinh hắn sao!

- Nhưng. . .

Lâm Bắc Thần nhìn cửa phòng họp một chút, do dự có nên nói thật, nói cho trợ lý là hiện tại hắn cũng không có cùng ngài Ron gặp mặt, mà là một người khác nhận lời mời, ở bên trong trò chuyện.

Không được!

Giờ mà làm lớn chuyện, nhỡ đâu bị tổng giám đốc biết, dựa vào tính cách của hắn, còn không phải đem mình. . .

Lâm Bắc Thần lập tức cảm thấy một trận không rét mà run, cả người đều không khỏe.

Không thể nói!

Có thể kéo một hồi thì là một hồi đi! Cúp điện thoại, mình liền thử lại đi vào, kết thúc cái sự việc này!

Lâm Bắc Thần không nhịn được lau mồ hôi trán.

- Tổng thanh tra Lâm, Tống tổng mới vừa nói, anh phải kiên trì lên, chỉ cần anh thành công ngăn chặn ngài Ron. Ông ấy sẽ không quên công lao của anh, vị trí phó tổng giám đốc không phải là trống chỗ sao, ông ấy sẽ hướng tập đoàn, tiến cử anh!

Trợ lý của Tống Trường Không nói nhẹ qua điện thoại.

Hai con mắt của Lâm Bắc Thần bỗng nhiên sáng lên!

Phó tổng giám đốc Trung kinh truyền thông!

Cách gọi này như có ma lực. Để Lâm Bắc Thần trong nháy mắt kích động.

Lâm Bắc Thần hít sâu một hơi, bình phục lại tâm trạng, ở trong điện thoại đối với trợ lý của Tống Trường Không khẳng khái phân trần.

- Xin chuyển lời cho Tống tổng, Bắc Thần nhất định tận hết sức lực, ngăn chặn ngài Ron, vì công ty tranh thủ thời gian!

Trong điện thoại, trợ lý của Tống Trường Không thỏa mãn nói tốt, sau đó tắt máy. Tim của Lâm Bắc Thần đập nhanh liên hồi, mắt nhìn cửa phòng họp, nghe bên trong truyền đến tiếng nói chuyện.

- Mình sẽ để Bạch Tiểu Thăng đi nói chuyện với ngài Ron, chờ Tống tổng bọn họ đến thì mình lại thế chỗ. . . Nếu không kịp, liền nói Bạch Tiểu Thăng là người mình mới tuyển, mọi việc đều là mình sắp xếp!

Lâm Bắc Thần ánh mắt xoay chuyển tràn đầy nóng bỏng.

- Tóm lại, công lao này đều tính đến trên đầu mình!

Lâm tổng thanh tra đắc ý, lặng lẽ đẩy ra cửa ra một chút.

Nhìn trộm như nhìn một cô gái đang tắm.

Bạch Tiểu Thăng dựa trên ghế ngồi, ngông nghênh ăn hoa quả. Ron khua tay múa chân, một bên khua tay một bên nói.

Lâm Bắc Thần thấy líu lưỡi.

- Mình thế nào cảm giác hai người này, thân phận giống như rất mơ hồ, không biết ai đang phục vụ ai đây? !

Lâm Bắc Thần vẻ mặt chấn kinh, khép cửa lại, uốn éo mặt, liền thấy nghẹn họng trân trối nhìn xem nữ nhân viên cạnh mình.

Lâm Bắc Thần giật mình, kìm lòng không được nói.

- cô làm gì!

Sau khi hô lên, hắn hoảng sợ vội vàng che miệng của mình, vội vã cuống cuồng nhìn một cái phòng họp, cảm thấy bên trong không bị ảnh hưởng, lúc này mới thở phào một cái.

Nữ nhân viên kinh ngạc.

Đường đường tổng thanh tra, thường ngày chỉ huy các quản lý, trước mắt đang rình coi. . . Hèn mọn. . .

Mắt thấy Lâm Bắc Thần nhìn qua.

Nữ nhân viên cuống quít khoát tay bên trong khay, biểu hiện ra cho hắn nhìn.

Trên khay, là một ly trà.

- Bên trong không phải có khách à, tôi đi rót chén trà.

Nữ nhân viên thấp giọng nói.

Cô ta cùng Bạch Tiểu Thăng trò chuyện thật vui, đưa một bàn hoa quả, lại ở phòng giải khát nhiều đợi thên một chút, chờ người khác không chú ý, lấy loại trà tốt hơn.

Nhìn xem Thiết Quan m trong nước, chìm nổi giãn ra, nữ nhân viên kinh hồn táng đảm.

Quy trình đón khách đã nêu rõ, Bạch Tiểu Thăng không đủ để uống cái này, Đây là dành cho khách hàng cao cấp chuẩn bị.Lâm Bắc Thần hiển nhiên phát hiện.

Hắn nhìn xem rồi nhíu mày, để nữ nhân viên này nhất thời sợ hãi.

- Cái này. . .

Lâm Bắc Thần lông mày nhíu lại, nữ nhân viên bất an nhìn chăm chú, trở nên có chút tức giận.

- Đổ đi!

Đổ đi? Quá đáng tiếc!

Nữ nhân viên đau lòng.

- Đi đổi thành loại trà chiêu đãi cấp tổng giám đốc Vũ Di đại hồng bào!

Lâm Bắc Thần quát, có chút do dự.

- Hai chén.

Hừ, lần này để Bạch Tiểu Thăng chiếm tiện nghi.

Lâm Bắc Thần thầm nghĩ, coi như là ban thưởng cậu thay tôi ngăn chặn ngài Ron đi.

Nữ nhân viên nhất thời khó có thể tin, ở dưới ánh mắt dữ dằn của Lâm Bắc Thần vội vàng chạy về phòng giải khát.

Trong phòng họp, Bạch Tiểu Thăng liên tiếp gật đầu, đem Ron nói những cái kia quyết sách thật sâu ghi ở trong lòng.

Bạch Tiểu Thăng mới đến, cho dù có Hồng Liên hỗ trợ, cũng vẫn là hai mắt đen thui, chờ hắn đem trung kinh truyền thông nghiên cứu triệt để, chỉ sợ phải tốn rất nhiều thời gian, cho dù vậy, cũng không thể xủa lý chuyên nghiệp như Ron.

Ron không giống.

Bạch Tiểu Thăng căn cứ nội dung nói chuyện, không ngừng lục soát xác nhận, biết được thân phận chân thật của Ron, hắn là một tên chức phó tổng đối tác của công ty Kesson ở Châu u, thủ hạ có một tên phi thường cường đại thương nghiệp sách lược cố vấn đoàn đội, ở toàn bộ châu u đều phi thường nổi danh.

Kesson và trung kinh truyền thông nói chuyện bốn tháng, trong thời gian này, cái đoàn cố vấn nổi tiếng kia bật hết hỏa lực, không ngủ đêm nghiên cứu trung kinh truyền thông.

Có thể nói, Ron đối với trung kinh truyền thông ở trình độ quen thuộc, so với Tống Trường Không đều toàn diện, mà lại tường tận hơn nhiều.

Tống Trường Không trong nhà chưa tỏ, ngoài ngõ đã tường, cá tính lại cực độ bảo thủ không chịu thay đổi, rất nhiều chuyện rất nhiều vấn đề, mang tính lựa chọn coi nhẹ.

Ron đối với Bạch Tiểu Thăng nói những cái kia, mặc dù có giả có thật, nhưng tất cả đều là "đồ có thật" .

Nói không khoa trương, hôm nay lần này nói chuyện, nghe Ron nói mười phút, tương đương với Bạch Tiểu Thăng mình phỏng đoán hai tên tuần lễ.

Đương nhiên, tên Ron béo này cũng không phải người ngu, rất nhiều đều che giấu.

Bạch Tiểu Thăng một bên nghe Ron nói, một bên bằng vào Hồng Liên tra cứu, đối với công ty Khải Sâm tiến hành dò xét.

- Kesson là một trong những công ty quảng cáo nổi tiếng ở châu u, chi nhánh có ở mười mấy nước, ở toàn cầu có tương đối nổi tiếng cùng lực ảnh hưởng. . .

- Bốn tháng trước, trung kinh truyền thông cùng công ty Kesson hiệp đàm chiến lược hợp tác phương châm, thu hoạch được trung kinh chính phủ thành phố ủng hộ, song phương hợp tác ngạch, giai đoạn thứ nhất cao tới mấy trăm triệu. . .

Bạch Tiểu Thăng bất động thanh sắc.

Hồng Liên kiểm tra đến tin tức, còn không chỉ có những chuyện này.

- Hơn nửa năm, công ty Kesson phát sinh qua một lần nguy cơ tài vụ, sau khi bác bỏ tin đồn, liên quan tới lần này tin tức tương quan nội dung, bị xóa bỏ. . .

- công ty Kesson số định mức thị trường, gần nhất trong bốn năm hiện ra xu thế giảm dần, lượng giảm dần phân biệt là. . .

Bạch Tiểu Thăng nhìn xem Ron, chưa phát giác mỉm cười.

Tên béo này cùng hắn nói về trung kinh truyền thông thiếu hụt thời điểm, đạo lý rõ ràng, rất đã nha.

Còn cho là bọn họ Kesson trâu bò, nguyên lai chỉ là có tiếng một chút, kì thực đã đi xuống dốc.

Tên béo này chính là khi dễ bên này không tìm hiểu tình huống, còn có, bọn hắn đối mặt trái. Tin tức xử lý tốt thôi!

Bốn tháng này, cán bộ cao cấp của trung kinh truyền thông, nhất định khiến tên béo này bị tra tấn không nhẹ!

Bạch Tiểu Thăng nhìn xem tên béo, nụ cười bất thiện.

Ngoại quốc mập mạp chết bầm, ngươi chạy đến của ta bàn đắc chí, hôm nay gặp được ta, coi như là xong!

- Bạch, hiện tại đến phiên cậu, Nhanh tới nói một chút ý nghĩ của cậu!

Ron có chút vội vàng nhìn xem Bạch Tiểu Thăng.

Bạch Tiểu Thăng đối với hắn dẫn dắt quá lớn, giao cho đoàn đội tiến hành phát triển, nói không chừng có thể thay đổi Kesson một chút xu hướng suy tàn cục diện.

Ron vội vàng, Bạch Tiểu Thăng lại không vội, ăn hoa quả, ung dung nhìn xem hắn.

Hắn tại sao không nói, còn có vẻ mặt này. . .

Ron sững sờ, cảm giác không đúng.

Người trẻ tuổi này ánh mắt ngoạn vị nhìn xem mình, giống như cười mà không phải cười.

Ron học qua tâm lý học, hiểu một chút hơi biểu lộ phân tích, mới cùng Bạch Tiểu Thăng trò chuyện quá này, hiện tại xem xét, có cảm giã bị đối phương khống chế.

- Bạch, tôi đã là bạn chí cốt, nói cho cậu rất nhiều chuyện, làm sao, bây giờ cậu muốn đi ngược truyền thống tốt đẹp của các cậu?

Ron cau mày, giọng điệu có mấy phần không vui.

- Ruồng bỏ truyền thống tốt đẹp? Tôi đương nhiên sẽ không!

Bạch Tiểu Thăng nhún vai cười một tiếng, nhìn xem cái tên mập mạp này, nhìn chằm chằm vào ánh mắt của hắn,

- Là bạn bè cho nên tôi muốn giúp ông?

- Giúp tôi?

Ron không hiểu.

- Không hiểu? Không sao.

Bạch Tiểu Thăng cười to.

- Tôi muốn cứu công ty Kesson của các ông!

Bạn cần đăng nhập để bình luận