Thừa Kế Hai Ngàn Tỉ

Chương 1299: Tôi cho rằng Trầm Bồi Sinh có tội! (3)

- Vật chứng, nhân chứng, lời nói của hai bên, tất cả mọi người đều đã nghe qua.

Suoen Si nhìn người ngồi được sắp xếp ở chỗ kia, cười nói.

- Vậy tiếp theo chính là mọi người đưa ra ý kiến. Cứ nói thoải mái.

- Chúng ta không thể bỏ qua dù chỉ là một người xấu, nhưng cũng không thể oan uổng bất kỳ một người tốt nào.

- Ngay như cả Hạ Hầu Khải tiên sinh tự mình đưa ý kiến, mọi người cũng không cần có quá áp lực.

Lời nói này của Suoen Si tựa hồ vẫn còn có chút thiên về Trầm Bồi Sinh.

Kể từ đó, nguyên bản Trầm Bồi Sinh còn lớn tiếng kháng tụng, ra sức la hét cãi lại, như đạt được sự an ủi lớn lao đó, lời đến khóe miệng liền biến thành.

- Tất cả do Suoen Si tiên sinh quyết đoán!

Suoen Si cười rồi gật đầu.

Thái độ này của hắn làm cho Trầm Bồi Sinh cảm thấy an tâm một chút, cảm thấy là Suoen Si muốn giúp hắn, cũng làm cho Lâm Ngọc, Trình Lưu đứng phía dưới được an ủi phần nào.

Trên đài hội nghị, tất cả các sự vụ quan chấp hành vẫn im lặng như trước.

Tựa hồ không ai muốn là người thứ nhất đưa ra ý kiến.

- Phương Bắc Quân, ông hãy nói một chút đi. Ông đến từ khu Đại Trung Hoa, thăng chức cũng không được bao lâu, lại càng hiểu tình huống. Như vậy, ông hãy nói một chút cách nhìn của ông về chuyện này hoặc là đưa ra ý kiến xử lý đi.

Suoen Si cười rồi chỉ định.

Ánh mắt mọi người liền tập trung hướng về Phương Bắc Quân.

Còn đôi mắt của Trầm Bồi Sinh lúc này liền tỏa sáng.

Người thứ nhất đưa ra ý kiến thông thường sẽ làm vô tình ảnh hưởng đến người đưa ra ý kiến phía sau.

Mà Phương Bắc Quân chính là người của bọn hắn!

Trầm Bồi Sinh luôn rất tin cậy Phương Bắc Quân, cho nên từ đầu đến cuối đều tập trung tinh thần lên người khác, thậm chí không để ý đến cảm xúc vi diệu của Phương Bắc Quân.

Liền giờ phút này, Trầm Bồi Sinh cũng không có phát hiện có gì không bình thường, bởi vì Phương Bắc Quân thần sắc vẫn bình tĩnh vô cùng.

Lão Phương, phải xem đến ông rồi! Ông là người thứ nhất ủng hộ tôi, người thứ hai chính là Dư Hưng Diệu, lại sau đó là Chử Nhược Lan, có năm thì chiếm đến ba người. Suoen Si lại nghĩ đến bán cho chúng ta nhân tình, vậy thì tôi liền có thể vượt qua một kiếp này!

Trong mắt Trầm Bồi Sinh lộ ra vẻ chờ mong.

Phương Bắc Quân mờ mịt nhìn Suoen Si, nhìn đồng liêu bên cạnh, sau đó nhìn về phía Bạch Tiểu Thăng đang chăm chú bình tĩnh nhìn hắn.

Từ lúc tọa hạ bắt đầu, hắn tâm liền rất loạn rất loạn, một mực dày vò, đang cùng mình đấu tranh.

Dù là Hạ Hầu Khải mang theo nhân chứng xuất hiện, hắn cũng có chút hoảng hốt, không cảm thấy Bạch Tiểu Thăng có thể chiến thắng.

Bất quá, cuối cùng thì vẫn đến thời điểm lựa chọn.

Phương Bắc Quân nhìn chằm chằm Bạch Tiểu Thăng bên kia, lại nhìn về phía Trầm Bồi Sinh, trầm mặc mấy giây, bỗng nhiên nở nụ cười.

Trầm Bồi Sinh thấy thế, trong lòng cũng cười một chút.

- Tôi cho rằng, sự thật rõ ràng, chứng cứ vô cùng xác thực.

Phương Bắc Quân ngồi thẳng cái eo, gằn từng chữ, cuối cùng giống như là cất giọng hét to.

- Tôi cho rằng Trầm Bồi Sinh, có tội!

Câu nói này, rốt cục vẫn phải nói ra!

Trong lòng Phương Bắc Quân bỗng nhiên chợt nhẹ nhõm hơn, cảm giác vô cùng thoải mái.

Hắn nhìn về phía Bạch Tiểu Thăng, cười nhẹ.

Tiểu tử, cuối cùng tôi cũng không làm ... cậu thất vọng!

Từ lúc Phương Bắc Quân lên tiếng về sau toàn trường rơi vào tĩnh mịch, tất cả mọi người đều giật mình nhìn về phía hắn.

Phương Bắc Quân không dùng từ ngữ uyển chuyển để thể hiện mà ông ta trực tiếp dùng hai từ “ Có tội”.

Cái từ này, quá nghiêm trọng !

Nó như là một thanh đao nhỏ, lập tức, hung hăng đâm vào trái tim của Trầm Bồi Sinh!

Đôi mắt của Trầm Bồi Sinh trừng to tròn xoe như hạt châu, khẽ nhếch miệng, giật mình nhìn về phía Phương Bắc Quân, đồng thời hô hấp cũng trở nên có chút khó khăn.

Vì cái gì, Phương Bắc Quân lại nói như vậy !

Phương Bắc Quân chẳng lẽ không phải là mình hữu của mình sao!

Phương Bắc Quân trước mọi người nói như vậy, có nghĩ tới chính mình sẽ có hậu quả gì hay không!

Trầm Bồi Sinh đầu tiên là chấn kinh, tiếp theo là trở nên phẫn nộ, vô cùng phẫn nộ.

Thời khắc này Trầm Bồi Sinh rất muốn lấy tay chỉ vào mũi Phương Bắc Quân hỏi một câu,

- Lão Phương, ngươi làm như thế, đến tột cùng có thể có chỗ tốt gì!

Thời khắc nhìn chằm chằm vào Phương Bắc Quân Trầm Bồi Sinh chợt phát hiện, Phương Bắc Quân đang nhìn về phía Bạch Tiểu Thăng, bên trong thần sắc còn lộ ra một tia thoải mái.

Bạch Tiểu Thăng, là hắn !

Là hắn khiến cho Phương Bắc Quân phản chiến, đến đối phó với mình !

Trầm Bồi Sinh bỗng nhiên bừng tỉnh.

Bất quá, Trầm Bồi Sinh có vắt hết óc cũng nghĩ không ra được, Bạch Tiểu Thăng có thể cho Phương Bắc Quân chỗ tốt gì, khiến cho Phương Bắc Quân phản bội đối phó với mình !

Cái hắn có thể cho ngươi thì ta cũng có thể cho người mà ! Vì cái gì Phương Bắc Quân ngươi muốn phản bội ta!

Trầm Bồi Sinh hận không thể níu lấy Phương Bắc Quân, hỏi thăm cho minh bạch.

Lúc này, người chấn kinh tuyệt không chỉ có mình Trầm Bồi Sinh mà tất cả mọi người đều như vậy.

Ánh mắt của Lâm Ngọc, Trình Lưu nhìn đăm đăm, trợn mắt há hốc mồm.

- Làm sao lại. . . Phương Bắc Quân tiên sinh, hắn, hắn. . .

Lâm Ngọc đã nói không được rõ ràng một câu nguyên vẹn nữa.

- Có thể là Phương tiên sinh vẫn chưa nói xong đúng không, chắc sẽ còn chuyển hướng ví dụ như tiếp theo sẽ nói 'Nhưng mà'. . .

Trình Lưu nuốt một ngụm nước bọt, thì thào nói.

Nghe hắn nói câu này, trong lòng Lâm Ngọc cũng không khỏi dâng lên niềm hy vọng.

Đáng tiếc, tiếp đó, Phương Bắc Quân cũng không có nói thêm từ "Nhưng mà", càng không có bất kỳ thái độ cho thấy sự chuyển biến nào.

Hắn thật sự hồ lão sư sao ! Lâm Ngọc bỗng nhiên cảm giác hồi hộp.

Vậy thì bọn họ có thể bảo trì có được sự chấp thuận của ba vị Sự Vụ Quan Chấp Hành trở lên sao?

Trên đài hội nghị, Suoen Si nhìn về phía Phương Bắc Quân, cũng có chút ngoài ý muốn.

Từ lúc mới bắt đầu, Suoen Si đã nhìn ra Phương Bắc Quân đang xoắn xuýt, đang dao động.

Sớm nghe nói, Phương Bắc Quân qua lại rất gần với Trầm Bồi Sinh, không phải nên như Dư Hưng Diệu giữ lòng kiêng định sao.

Loại tâm tình dao động như thế này cũng có chút thú vị đó.

Suoen Si nghĩ là Phương Bắc Quân đã xuất hiện tâm tư dao động, thì chắc chắn sẽ không trả lời dứt khoát như thế, tất nhiên sẽ xuất hiện do dự hoặc là mập mờ.

Vậy hắn, ngược lại liền có thể thay Phương Bắc Quân đưa ra quyết định !

Thật không nghĩ đến chính là, Phương Bắc Quân thế mà ở trước mặt mọi người đưa ra quyết định một cách quyết đoán như vậy, kiên quyết ủng hộ Bạch Tiểu Thăng, mà không phải là Trầm Bồi Sinh.

Suoen Si nhìn về phía Bạch Tiểu Thăng với ánh mắt đầy hứng thú sau đó lại nhìn về phía Phương Bắc Quân, chân thành nói,

- Phương Bắc Quân, cái này là ý kiến cuối cùng của ông rồi sao? Có cần bổ sung thêm gì không ?

- Không có, Suoen Si tiên sinh !

Phương Bắc Quân ngồi thẳng lưng, chỉnh chỉnh lại y phục của mình cho ngay ngắn, ngôn từ chuẩn xác,

- Chứng cứ vô cùng xác thực, việc ác của Trầm Bồi Sinh nhiều như núi, thật sự là có tội lớn đối với tập đoàn Chấn Bắc, thực không thể nhân nhượng !

Phương Bắc Quân càng nói càng kiên định, ngữ khí kiên quyết.

Suoen Si hơi gật đầu, cũng không hỏi thêm gì nữa.

Trầm Bồi Sinh càng nghe càng tức đến phát run.

Phương Bắc Quân phản bội, còn phản bội triệt để như thế!

Hắn cũng từng tham gia mưu đồ của mình soán ngôi của Hạ Hầu Khải, thật sự không sợ lưỡng bại câu thương hay sao !

Dưới đài, Lâm Ngọc, Trình Lưu đã giật mình nói không ra lời.

Trên đài hội nghị, mấy vị Sự Vụ Quan Chấp Hành thần sắc khác nhau, nhìn kỹ phía dưới, làm cho người khác cũng phải nghiền ngẫm.

Sophia đang nhìn Bạch Tiểu Thăng, đôi mắt hơi tỏa sáng.

Ryan nhìn kỹ Phương Bắc Quân, như có điều suy nghĩ.

Dư Hưng Diệu trừng mắt, trong ánh mắt đầy sự không thể tưởng tượng nổi, tựa hồ không nghĩ tới, Phương Bắc Quân lại có thể nói như vậy.

Theo Dư Hưng Diệu thấy, Phương Bắc Quân là minh hữu của bọn họ, từ lúc bắt đầu đối phó với Hạ Hầu Khải đã bắt đầu đi cùng nhau.

Vậy mà không ngờ ngay giờ phút quyết định hắn lại phản bội ?

Lý do là gì chứ?

Dư Hưng Diệu không nghĩ ra, cũng không đoán ra được.

Hắn làm sao biết được Phương Bắc Quân lần này hoàn toàn là tuân theo bản tâm, đưa ra một lựa chọn khác biệt hoàn toàn so với chính mình.

Dư Hưng Diệu cho rằng, Phương Bắc Quân khẳng định là căn cứ vào lợi ích gì đó hoặc là cân nhắc theo lợi hại!

Chắc có một nguyên nhân nào đó mà hắn không biết làm cho Phương Bắc Quân thay đổi suy nghĩ !

Trữ Nhược Lan thủy chung vẫn nhìn Suoen Si, đối với câu hỏi mà Suoen Si dành cho Phương Bắc Quân nét mặt của nàng cũng không có phản ứng gì, nhưng trong con mắt hơi đổi, âm thầm suy nghĩ.

Hai vị cao quản tổng bộ không biết tên cũng nhìn nhau.

Tựa hồ cảm thấy ngôn ngữ sắc bén của Phương Bắc Quân cũng vượt ra ngoài ý định của bọn họ.

Không chỉ riêng một số người này mà ngay cả bản thân Bạch Tiểu Thăng cũng cảm thấy có mấy phần kinh ngạc.

Từ lúc bọn hắn đến đây đã cảm thấy lập trường của, Phương Bắc Quân không vững chắc, rất có thể sẽ một lần nữa đứng về phía Trầm Bồi Sinh.

Bạch Tiểu Thăng thật ra cũng đã chuẩn bị sẵn tinh thần cho tình huống xấu nhất.

Nhìn chung toàn bộ sự việc xảy ra, cho dù Hạ Hầu Khải mang theo những nhân chứng xuất hiện trong video trực tiếp đến đây, cũng chỉ thay đổi một chút tình huống suy tàn bên phía mình mà thôi.

Trầm Bồi Sinh có được nhân mạch cường đại, vẫn chiếm cứ ưu thế như cũ, thậm chí so bọn hắn còn mạnh hơn.

Dưới loại cục diện này, người có tâm tình không kiên định thì lựa chọn ổn thỏa nhất của họ sẽ là bên nào cường đại nhất. Cũng chính là bên phía Trầm Bồi Sinh bên kia.

Bạn cần đăng nhập để bình luận