Thừa Kế Hai Ngàn Tỉ

Chương 416: Tuyệt đối không thể nhẹ nhàng tha cho hắn!



- Anh, anh nói lại đi!

Thần sắc Trần Cửu Tranh giống như gặp quỷ.

- Em sao vậy?

Trần Cửu Thiên bị em trai minh dọa cho giật mình.

- Anh mới vừa nói tới tên người kia, anh nói lại lần nữa đi!

Trần Cửu Tranh thúc giục.

- Bạch Tiểu Thăng?

Trần Cửu Thiên ngạc nhiên nhưng vẫn nói lại lần nữa.

- Bạch Tiểu Thăng!

Trần Cửu Tranh kêu to:

- Có phải là Bạch của hắc bạch (đen trắng, phải trái, thiện ác), Tiểu của tiểu quỷ, Thăng của thăng chức hay không! Là một tên nam nhân trẻ tuổi, thoạt nhìn bình thản không có gì lạ, nhưng con ngươi thâm thúy sáng ngời, khóe miệng luôn treo nụ cười làm người ta chán ghét! Có phải người này hay không!

- Là hắn!

Trần Cửu Thiên nghe xong, tròng mắt cũng trợn tròn:

- Em gặp hắn rồi?!

- Đâu chỉ gặp rồi, thằng nhãi vô lại này đã hại em thật thảm!

Nhắc đến cái tên đó Trần Cửu Tranh hận đến nghiến răng nghiến lợi.

Nếu không phải là Bạch Tiểu Thăng, một phen ngôn luận không thích đáng kia của mình làm sao sẽ bị Tổ Thanh Tra tập đoàn nghe được!

Lại còn bị cảnh cáo!

Bị Tổ Thanh Tra cảnh cáo, việc này nói lớn thì là lớn, nói nhỏ thì là nhỏ!

Trần Cửu Tranh lão từ hôm nay không thể không ‘ngủ đông’ một đoạn thời gian, không được trương dương nữa.

Cho dù về sau, cũng phải cẩn thận hơn, cẩn thận hơn nữa!

Đều là thằng nhãi này làm hại!

- Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, em mau nói ra cho anh nghe xem!

Trần Cửu Thiên vừa nghe được tin tức của Bạch Tiểu Thăng, ánh mắt liền phóng ra hàn mang, lập tức có tinh thần!

Hóa ra nhãi con này không có biến mất, vậy mà lại chạy tới Trung Kinh!

Tên sao chổi này!

Trần Cửu Thiên nhịn không được muốn chửi ầm lên, hơn nữa nghe chú em nhà mình nói vậy, giống như cũng ăn thiệt thòi của hắn.

Trần Cửu Thiên lại càng nén giận!

Bạch Tiểu Thăng hãm hại con trai lão, hãm hại lão, hãm hại lão xong còn muốn hãm hại đến em trai lão!

Đây cũng là hãm hại đủ một nhà Trần gia bọn họ a!

Có người ức hiếp người khác như vậy sao!

Bạch Tiểu Thăng, tao tuyệt đối không để mày yên!

Trần Cửu Thiên trong lòng nảy sinh ý nghĩ ác độc.

Trần Cửu Tranh bị anh ruột vội vàng thúc giục, lập tức bắt đầu kể lại.

Bạch Tiểu Thăng phá hủy kế hoạch chiêu mộ đoàn đội Ron của lão, khinh nhục Trần Trường Khoảnh - tài tuấn của Trần gia bọn họ, không hiểu sao lại trở thành tổng giám đốc truyền thông Trung Kinh, thiện ý tìm kiếm hợp tác của bản thân bị cự tuyệt, mất mặt không nói, lại bị Tổ Thanh Tra tập đoàn nghe được, còn cảnh cáo ngay mặt!

Mỗi một sự kiện, Trần Cửu Tranh đều liệt kê từng cái, trong lòng hừng hực hỏa khí.

- Anh, thằng nhãi này cmn là một viên sao chổi! Đụng liền xui xẻo, còn là đại xui xẻo!

m thanh Trần Cửu Tranh hung ác kết luận một câu.

Kết luận này ngược lại đặc biệt nhất trí cùng anh trai lão…

- Tên Bạch Tiểu Thăng này!

Trần Cửu Thiên nghe Trần Cửu Tranh miêu tả xong, trái lại tỉnh táo không ít, vuốt cằm, ánh mắt sáng tối chập chờn nói:

- Nghe em nói như thế, bối cảnh sau lưng hắn không đơn giản đâu!

- Em cũng cho là như vậy, không khéo lại là cao tầng trong khu vực Đại Trung Hoa!

Trần Cửu Tranh lập tức nói ra suy đoán của mình cho Trần Cửu Thiên biết.

- Không có khả năng là cấp tổng giám đốc khu Đại Trung Hoa hoặc cấp cao hơn, nếu đúng như vậy mà nói, hắn làm việc liền đơn giản, chuyện gì cũng bất quá một câu nói là xong, sẽ không phiền phức như thế, làm càn như thế!

Trần Cửu Thiên tỉnh táo phân tích nói:

- Phía dưới tổng giám đốc khu Đại Trung Hoa, có thể chi phối mà bổ nhiệm hay miễn nhiệm người đứng đầu của một công ty con lệ thuộc trực tiếp, chí ít phải là tổng giám đốc cấp khu vực hoặc là sự vụ viên cao cấp, sự vụ viên cũng không được!

Trần Cửu Tranh gật gật đầu, tỏ vẻ tán đồng:

- Bất quá, đây là Trung Kinh, sản nghiệp trực thuộc khu vực của tổng giám đốc khu Hoa Đông là anh, cấp bậc tổng giám đốc khu vực khác, tay sẽ không dài như thế chứ?!

Không phải nói giữa các tổng giám đốc cấp khu vực không có mâu thuẫn, mà là nói, nếu Bạch Tiểu Thăng là ‘cột thu lôi’ do vị tổng giám đốc cấp khu vực nào đó ném qua, nhìn từ đại cục, bất quá là chỉ là một con tốt nho nhỏ, nháo không tốt còn có thể bị gièm pha, mất nhiều hơn được.

Cũng không phải biện pháp hay gì…

- Con tốt qua sông húc xe ngựa!

Ánh mắt Trần Cửu Thiên sáng tối chập chờn, lạnh giọng nói:

- Em vẫn còn xem thường hắn ư, chúng ta chịu thiệt còn ít sao! Tên Bạch Tiểu Thăng này chính là cái gậy quấy phân heo!

Nghe Trần Cửu Thiên mắng Bạch Tiểu Thăng là gậy quấy phân heo, Trần Cửu Tranh nhịn không được tằng hắng một cái.

Trần Cửu Thiên cũng lập tức tỉnh ngộ.

Chính mình rõ là bị chọc tức, mắng Bạch Tiểu Thăng như thế, vậy bọn hắn thành cái gì…

- Tổng giám đốc cấp khu vực có khả năng này, nhưng sự vụ viên cao cấp càng có khả năng hơn!

Ánh mắt Trần Cửu Thiên âm trầm, cười lạnh nói:

- Anh biết rõ những năm này, có một số người vô cùng nóng mắt nhìn chằm chằm vào vị trí của anh, thậm chí sớm đã có chút động tác nhỏ, nếu như lần này Bạch Tiểu Thăng là người của bọn họ, vậy anh càng không thể bỏ qua cho thằng nhãi này!

- Có thể là người của Tổ Thanh Tra hay không?

Trần Cửu Tranh bỗng nhiên nói, bất quá liền lập tức lắc đầu, tự mình phủ định:

- Người của Tổ Thanh Tra sẽ không cao điệu như thế, đường hoàng như thế, thậm chí để người khác của Tổ Thanh Tra đến cảnh cáo em… Bạch Tiểu Thăng có lẽ khiến cho Tổ Thanh Tra coi trọng, đang trong kỳ hạn quan sát!

- Có khả năng này!

Trần Cửu Thiên gật đầu, sau đó nhíu lông mày:

- Nếu chỉ là người của sự vụ viên cao cấp, vậy anh đây coi như liều mạng trả giá một chút, cũng muốn giết gà dọa khỉ! Bất quá, Tổ Thanh Tra nhúng tay vào… vậy liền có chút khó giải quyết!

- Phải buông tha cho Bạch Tiểu Thăng sao?!

Trần Cửu Tranh nói.

Lúc nói lời này, lão phi thường không cam lòng.

- Buông tha cho hắn?

Trần Cửu Thiên liếc nhìn Trần Cửu Tranh, hừ lạnh một tiếng:

- Việc này không có khả năng, coi như là vì tiểu Phong, anh cũng sẽ không bỏ qua cho hắn!

Tính cách hai anh em nhà này không sai biệt lắm, có thù tất báo, nhất là sau khi bản thân ngồi ở địa vị cao, đều là hạng người có thể chiếm lợi, không thể chịu thiệt…

- Bất quá, cũng không thể hành động thiếu suy nghĩ! Dù sao phía sau tên Bạch Tiểu Thăng này, vô cùng có khả năng là sự vụ viên cao cấp, càng quan trọng hơn là có dính dáng đến Tổ Thanh Tra!

Trần Cửu Thiên cau mày, đứng lên, đi tới đi lui bên cạnh.

Ánh mắt của lão nhìn về phía hư vô, tựa hồ đang suy tư.

Trần Cửu Tranh an tĩnh nhìn lão, cũng không quấy rầy.

Một lát sau, Trần Cửu Thiên dừng lại, khóe miệng lộ ra một tia tươi cười âm tàn khó lường.

- Bạch Tiểu Thăng vừa đảm nhiệm tổng giám đốc sao? Vậy liền để hắn trải qua mấy ngày tốt đẹp nữa, trong khoảng thời gian chờ đợi này…

Trần Cửu Thiên đi đến bên cạnh Trần Cửu Tranh, cúi người, nói thầm một phen.

Trần Cửu Tranh nghe đến cặp mắt vô cùng sáng ngời, liên tiếp gật đầu không ngừng, trên mặt cũng lộ ra một nụ cười ác độc.

- Em nghĩ thế nào?

Trần Cửu Thiên nói.

- Không tồi!

Trần Cửu Tranh gật đầu, vô cùng khâm phục nói:

- Chỉ cần làm lưu loát một chút, tin tưởng coi như là Tổ Thanh Tra, cũng không phát hiện được!

Trần Cửu Thiên lạnh lùng cười một tiếng, ánh mắt giống như xuyên thấu hư không, như hóa thành lưỡi dao, như đang muốn đâm vào trong máu thịt của Bạch Tiểu Thăng…

- Bạch Tiểu Thăng, là địch với Trần Cửu Thiên tôi, coi như cậu là người của sự vụ viên cao cấp, cũng phải chết!

Trần Cửu Thiên nhẫn tâm nói.

Trước mắt đã có kế hoạch đối phó Bạch Tiểu Thăng, tâm tình của Trần Cửu Tranh thật tốt.

- Anh, anh đừng vội đi, buổi tối ăn cơm ở chỗ em đi, nơi này có tên người hầu làm canh cá phải nói là nhất tuyệt!

Trần Cửu Tranh cười nói.

Trần Cửu Thiên trông thấy em trai nhiệt tình, tâm tình cũng tốt đẹp lên.

Dù sao Bạch Tiểu Thăng cũng chạy không được, đối phó hắn cũng phải đợi thời cơ đến, không vội.

- Được, buổi tối không đi!

Trần Cửu Thiên cười nói:

- Hai anh em chúng ta, hảo hảo uống một chén!

Bên này, hai anh em nói chuyện đến thống khoái.

Bên kia, Bạch Tiểu Thăng, Vương Tân Thành cũng say sưa uống rượu, nói chuyện đến vui vẻ.

Bạn cần đăng nhập để bình luận