Thừa Kế Hai Ngàn Tỉ

Chương 299: Sự tự tin của Trần Trường Khoảnh



Tống Trường Không vậy mà lại bày xuống một cái võ đài như thế này, còn thẳng thắn nói cho hai nguời Bạch Tiểu Thăng, Trần Trường Khoảnh.

Ông ta giới hạn điều kiện là ai có thể dùng cái giá thấp nhất nắm bắt được Thương Uyển Uyển, như vậy sẽ được phụ trách các công việt liên quan đến bộ phim truyền hình này, đồng thời còn được làm trưởng phòng truyền hình điện ảnh!

Cái này kỳ thật là vấn đề có độ khó khăn không nhỏ, hai người đều là đại biểu của công ty vậy mà lại tự động đưa ra điều kiện riêng để hợp tác cùng một người, đúng là trước nay chưa từng có!

Làm thế sẽ để cho Thương Uyển Uyển so sánh giữa hai bên, không dễ dàng đồng ý điều kiện của một bên nào đó. Nếu như Bạch, Trần hai người, bất kỳ người nào vì tốc chiến tốc thắng, mà cho Thương Uyển Uyển quá nhiều chỗ tốt, nàng ta ngược lại sẽ nghĩ mình có có thể được thêm nữa thì như vậy sẽ càng phiền toái hơn!

Đương nhiên trong những điều kiện mà Thương Uyển Uyển đã nói có rất nhiều cái không phải có tiền là đáp ứng được, ví dụ như yêu cầu kịch bản, yêu cầu nhân vật, bên trong này lại có rất nhiều yêu cầu vô hình khác, ước chừng có quanh co cũng vô ích.

Phải làm sao để đáp ứng cho hai bên cùng hài lòng là cả một vấn đề.

Không thể không nói, Tống Trường Không ra cho hai người cái vấn đề khó khăn không nhỏ nha.

Đối với đề nghị này, thời điểm Bạch Tiểu Thăng còn đang trầm mặc thì Trần Trường Khoảnh đã gật đầu.

- Tống tổng đề nghị này rất tốt, chúng tôi thân làm phó tổng, lẽ ra nên vì công ty giải quyết khó khăn! Chuyện này, liên quan đến sự phát triển của phòng truyền hình điện ảnh, xác thực ai giải quyết được thì do người đó chủ trì cái phòng này này là tương đối tốt, Bạch tổng, cậu nghĩ đúng không?

Trần Trường Khoảnh nhìn Bạch Tiểu Thăng, cười hỏi.

Lần này, Trần Trường Khoảnh đã quyết định vận dụng tài nguyên sau lưng mình để giải quyết Thương Uyển Uyển.

Nguyên bản, hắn cũng đã cùng trợ lý nói qua, loại nhân tình này có thể không cần phải tận lực không cần. Lúc ấy là bởi vì vừa đến hắn có tự tin, tin tưởng vào năng lực của mình, thứ hai cũng không muốn bởi vì việc nhỏ nhặt mà nợ nhân tình của những người họ hàng kia.

Nhưng mà chuyện này khác biệt.

Thúc đẩy cho họ hàng hợp tác cùng Thương Uyển Uyển thu lợi được rất nhiều mặt!

Loại chuyện này mà làm tốt, mình Trần Trường Khoảnh không những sẽ không thiếu nhân tình, ngược lại có khả năng sẽ thu hoạch được nhân tình của người khác cũng nên.

Nếu làm không tốt, mình không cần nhân tình, cũng có thể tại truyền thông Trung Kinh bên này thu hoạch nổi bật, nắm giữ phòng truyền hình điện ảnh, thắng được danh dự, đều là chỗ tốt!

Tóm lại trăm lợi vô hại, Trần Trường Khoảnh hắn đường nào đều có lời!

Trừ cái đó ra, còn có thể ép Bạch Tiểu Thăng một lần!

Trần Trường Khoảnh đối với chuyện này có sự hưng phấn mà không có từ nào có thể diễn tả được, còn có khát vọng thật sâu.

Đối với quyết định này của Tống Trường Không, hắn hận không thể lập tức đồng ý.

Đương nhiên, hiện nay còn phải xem ý kiến của Bạch Tiểu Thăng.

Bạch Tiểu Thăng thần sắc bình tĩnh, nhìn Trần Trường Khoảnh có chút kích động rồi cười nói.

- Trần tổng đã vội vã đồng ý như vậy, Tống tổng lại hết sức chủ trương, tôi nghĩ tôi không có lựa chọn nào khác, vậy thì cứ như vậy đi.

Bạch Tiểu Thăng nhún vai, nói.

- Được, thế thì quyết định như vậy đi!

Tống Trường Không vỗ đùi, cười to nói.

Sự tình phiền lòng rốt cục giải quyết, vậy kế tiếp, chính mình liền đợi đến thưởng thức trò hay hai hổ đấu nhau là được rồi. Hi vọng lần này, có thể so với lần trước càng đặc sắc, càng kịch liệt, hi vọng bọn họ đấu đến ngươi chết ta sống!

Tống Trường Không mặt mỉm cười, trong lòng càng vui vẻ hơn.

Bạch Tiểu Thăng, lần này cậu nhất định phải thua, cậu không có bất kỳ cái cơ hội gì, mặc cho cậu xảo trá đủ kiểu, nhưng thực lực vẫn là thực lực, trước thực lực tuyệt đối, cái thủ đoạn gì đều vô dụng!

Trần Trường Khoảnh mặt ngoài mỉm cười, trong lòng nhịn không được đắc ý.

Lần này hắn ta rốt cục đã có cơ hội nghiền ép Bạch Tiểu Thăng, cuộc sống sảng khoái cùng lắm cũng chỉ như thế này thôi.

Bạch Tiểu Thăng mặt ngoài mỉm cười, sau đó nhịn không được ngáp một cái.

Hôm nay cũng thực là đủ bận bịu, hắn thật buồn ngủ, muốn trở về nằm trên chiếc giường mềm mại, ăn no rồi ngủ một giấc say. . .

. . .

Trao đổi thỏa đáng, ba người lại tùy ý trò chuyện, sau đó ai về nhà nấy.

So sánh với Bạch Tiểu Thăng, Trần Trường Khoảnh cũng ở tại cao ốc Trung Kinh, cũng coi như là lâu đài, đương nhiên, đêm hôm khuya khoắt, hắn ta hẳn là không có cách nào đi nói chuyện cùng Thương Uyển Uyển.

Trở về phòng, Trần Trường Khoảnh đơn giản rửa mặt một hồi, rồi sau đó nhắm mắt nghỉ ngơi, trong đầu đang hiện lên các tài nguyên mà chính mình có thể điều động.

- Chú hai

Trần Trường Khoảnh nghĩ chỉ chốc lát, mở mắt ra, đôi mắt lập tức sáng tỏ.

Hắn không cần vận dụng quái vật khổng lồ, trước mắt, đồng dạng có một vị thân thích thích hợp có thể giúp một tay.

Chú hai Trần Trường Khoảnh, ở tại Trung Kinh, lúc hắn đến cũng có đi qua thăm hỏi.

Có chú hai hỗ trợ, như vậy đủ rồi.

Bởi vì chú hai là người của Tập Đoàn Chấn Bắc, khu Đại Trung Hoa, khu Hoa Đông, người tổng phụ trách sản nghiệp An Giang .

Trừ truyền thông Trung Kinh ở bên trong là sản nghiệp riêng biệt, tập đoàn tại tỉnh An Giang và các sản nghiệp khác đều thuộc về quản lý của ông ấy.

Xem ra ngày mai phải đi một chuyến!

Trần Trường Khoảnh nhếch miệng lên một vòng ý cười.

Trần Trường Khoảnh đã tính trước, nét mặt ung dung, trở về phòng đi ngủ, chỉ đợi ngày mai một lần liền có thể cầm xuống Thương Uyển Uyển.

- Bàn xong xuôi, mình còn có thể làm cho Thương Uyển Uyển phối hợp diễn trò hay, lần này mình sẽ mạnh mẽ chỉnh Bạch Tiểu Thăng một chút!

Trần Trường Khoảnh nghĩ đến việc này, tâm tình càng thêm vui sướng.

Bạch Tiểu Thăng đem tin tức xấu của phòng game online nói cho Tống Trường Không, hại cho hắn thua một cách triệt để, để cho những người trong phòng game online mắng hắn, hắn đều biết. Lần này, Trần Trường Khoảnh hắn cũng muốn chơi có chút ngoan độc!

Một bên khác.

Bạch Tiểu Thăng về tới chỗ mình thuê nó là một khu nhà trọ gần một quán rượu, đẳng cấp cũng không thấp.

Cái này vẫn là do Dương Thiến Nhi người con gái kia chọn, nói ở chỗ này phồn thịnh thuận tiện, bình thường có thể quan sát cảnh sắc xung quanh, rất thoải mái.

Dù sao là công ty xuất tiền, lại cách công ty không ra lắm, Bạch Tiểu Thăng cũng không có gì dị nghị.

Vừa nghĩ tới Dương Thiến Nhi, Bạch Tiểu Thăng có chút đau đầu, cô nàng này cũng sắp trở về rồi. Hai ngày nay ở trên Wechat, cũng không ít quấy rối hắn.

Dương Thiến Nhi biết Bạch Tiểu Thăng đem toàn bộ phòng truyền thông internet mới lật đổ làm mới lại, hiện nay cùng với tâm trạng vui vẻ sung sướng thì cũng xen lẫn sự khiếp sợ.

Đối với những nhân viên đang làm việc ở bên ngoài như bọn họ, Bạch Tiểu Thăng cũng không có quên, mỗi người theo như bình quân tiền thưởng của nhân viên, được 25,000 tiền thưởng.

Mới đầu Dương Thiến Nhi còn rất cao hứng hận không thể gọi hắn là anh Tiểu Thăng, nhưng sau đó biết được còn có chuyện đầu tư vậy mà Bạch Tiểu Thăng không có nói cho nàng.

Dương Thiến Nhi lúc này nói tới năm chữ.

- Anh nhất định phải chết, cũng công bố muốn trở về báo thù.

May mắn, nàng còn không có biết, sở dĩ tổ phỏng vấn của nàng bị tăng thêm nhiệm vụ, hoàn toàn là do Bạch Tiểu Thăng giật dây. . .

Bạch Tiểu Thăng rửa mặt đơn giản một chút, sau đó trực tiếp quăng chính mình lên giường, dùng gương mặt cọ lấy cái gối, chuẩn bị đi gặp Chu công*.

*: ý chỉ đi ngủ và năm mơ ấy :D

Nhưng lúc này điện thoại di động của hắn lại ‘tích tích’ vang lên, là âm thanh nhắc nhở của Wechat.

Cô nàng Dương Thiến Nhi này, đêm hôm khuya khoắt như vậy còn không ngủ lại gửi tin nhắn tới, đây là muốn phiền chết mình à.

Bạch Tiểu Thăng không tình nguyện cầm điện thoại di động lên.

Không nhìn? Không nhìn thì phiền phức sẽ càng lớn!

Nhẹ thì sẽ có một đợt tin nhắn oanh tạc, nghiêm trọng hơn là nữa đêm sẽ có điện thoại quấy rầy.

Quá đáng hơn là, Dương Thiến Nhi có một lần gọi điện thoại tới cho mẹ hắn, Lý Thu Vân trực tiếp gọi tới, nghiêm túc phê bình, nói đến lỗ tai Bạch Tiểu Thăng đau rát.

Đây là đối tượng mai mối do bà nội giới thiệu, làm không chu đáo, vậy mà học hướng phụ huynh mách lẻo.

Bạch Tiểu Thăng sau khi kinh sợ, thì một chút biện pháp cũng không có, chỉ có thể khuất phục.

Nhưng lúc này đây, Bạch Tiểu Thăng ngạc nhiên phát hiện, người nhắn tin không phải Dương Thiến Nhi, mà là —— Ngụy Mặc Nhiễm!

Bây giờ đã là mười một giờ đêm, Ngụy Mặc Nhiễm làm sao có tinh thần gửi tin nhắn cho mình, nàng còn chưa ngủ sao?

Bạch Tiểu Thăng tò mò, hỏi một câu, thì ra là Ngụy Mặc Nhiễm hiện nay không ở trong nước, mà là ở nước ngoài, bên kia vừa vặn là buổi chiều, nàng lại vừa vặn rảnh, nhất thời quên thời gian trong nước, nên mới nhắn tin cho Bạch Tiểu Thăng.

Bạch Tiểu Thăng cười khổ, cưỡng ép nhịn xuống cơn buồn ngủ, cùng Ngụy Mặc Nhiễm trò chuyện.

Trò chuyện một chút, Bạch Tiểu Thăng tâm tư hơi động, gửi tới cho Ngụy Mặc Nhiễm một cái tin nhắn.

- Có một người tên Thương Uyển Uyển là ngôi sao mới trong nước, cô biết không?

Bạn cần đăng nhập để bình luận