Thừa Kế Hai Ngàn Tỉ

Chương 1452: Coi như mấy người các ngươi gặp may

Trong ánh mắt của Victor lộ ra sự hưng phấn, nhe răng ra cười nói với Bạch Tiểu Thăng

- Thì ra lại là ngươi nha! Tiểu tử, ta đã muốn tính sổ chuyện giữa chúng ta với ngươi từ sớm rồi! Không ngờ ngươi còn dám lết xác tới Mala Radohoshch, còn dám xuất hiện trước mặt của ta nữa!

Nghe lời nói đầy hận ý của đối phương cộng thêm việc Sidore gọi người này là ba, Bạch Tiểu Thăng ngay lập tức xác định được thân phận của hắn.

Bạch Tiểu Thăng nhịn không được cười cười:

- Thì ra là đội trưởng của dàn nhạc Sa Vi, Victor tiên sinh, thật vinh dự khi được gặp mặt!

Bạch Tiểu Thăng tiếp tục cười nói:

- Ở Mala Radohoshch cũng không phải là chỗ của dàn nhạc Sa Vi các người, mắc gì mà ta không dám đến đây chứ, huống chi ta đến đây là để xem dàn nhạc Egor biểu diễn chứ không phải đến tìm các ngươi để trả thù đâu, cho nên xin hãy yên tâm không cần phải khẩn trương như vậy đâu.

Bạch Tiểu Thăng nói ra lời này làm cho hai cha con Victor nhịn không được trợn trắng mắt.

Ai mà thèm khẩn trương chứ, tên tiểu tử phương Đông ngươi không có mắt nhìn hay sao!

- Sao vậy, Victor tiên sinh cũng đến xem dàn nhạc Egor biểu diễn sao?

Bạch Tiểu Thăng cười hỏi.

Thực ra lúc nãy mấy câu nói của Bạch Tiểu Thăng cũng có chút ý trêu chọc ẩn dấu bên trong. Ngay lúc nhìn thấy hai cha con Victor xuất hiện, Bạch Tiểu Thăng thực ra cũng rất 'vui mừng'.

Trước mắt nếu muốn giải quyết ổn thỏa phiền toái của dàn nhạc Egor thì vẫn phải trị tận gốc hai cha con Victor này, nếu như bọn họ đã tự đến đây vậy thì cũng đỡ phiền Bạch Tiểu Thăng mất công tốn thời gian đi tìm, có thể giải quyết nhanh gọn lẹ rồi.

- Tên tiểu tử phương Đông này vẫn cứ ngông cuồng như trước kia nha, con thấy cũng không cần nói nhiều lời với nó làm chi, trực tiếp ra tay trừng trị một là được.

Sidore hưng phấn xoa hai tay.

Hiện tại bọn họ đã xưa đâu bằng nay, nơi này lại còn là địa bàn của bọn họ nữa chứ, vì vậy muốn thu thập một tên nhóc con phương Đông không có chút tiếng tăm nào thật sự là chuyện dễ như trở bàn tay.

Còn dễ hơn cả giết một con kiến nữa đấy!

Sidore nhớ tới chuyện bản thân từng bị Bạch Tiểu Thăng 'sỉ nhục', bây giờ mắt thấy có thể báo thù ngay lập tức, trong lòng hắn có bao nhiêu hưng phấn thì khỏi nói cũng có thể đoán được rồi!

- Bắt thằng nhóc con này lại ngay!

Sidore quơ tay ra lệnh cho một tên bảo vệ đang đứng ở bên cạnh

Tên đại hán kia nghe lệnh liền tiến lên.

Lôi Nghênh nhanh chóng đẩy Ywen ra, đi về phía trước nửa bước, đứng che ở trước người Bạch Tiểu Thăng, ánh mắt vô cùng sắc bén, lạnh lùng mà nhìn mấy tên bảo vệ đó.

Ở trong mắt hắn, những tên này chỉ là một mớ rác rưởi vô tích sự, còn muốn động vào người của Bạch Tiểu Thăng sao?

Nếu như bọn họ có thể chạm được vào người Bạch Tiểu Thăng thì Lôi Nghênh hắn đúng là một tên vô dụng rồi!

Không khí lập tức trở nên khẩn trương lên rất nhiều, thậm chí rất nhiều người đang ra vào rạp hát cũng dừng chân đứng ở một khoảng xa hóng chuyện.

- Chỗ này không phải là nơi thích hợp để đánh nhau, lỡ như người của tam đại gia tộc và Thorne cộng thêm mấy người bạn bè của bọn họ đến nhìn thấy chúng ta đứng ở đầu đường đánh nhau như vậy thì cũng rất mất thân phận đấy.

Lâm Vi Vi nhịn không được lên tiếng nhắc nhở Bạch Tiểu Thăng và Lôi Nghênh.

Một khi bắt đầu đánh nhau thật, bên kia lại người đông thế mạnh, tuy rằng Lôi Nghênh vẫn có thể dễ dàng đối phó được nhưng khó ở chỗ là không thể bảo vệ chu toàn cho mọi người, một khi không bảo vệ được tuyệt đối thì Bạch Tiểu Thăng cũng có khả năng khó tránh được việc tự mình ra tay.

Lâm Vi Vi cũng không quá lo lắng chuyện thắng thua này nọ, bởi vì hai người này cùng nhau đánh lộn chưa bao giờ thua cả.

Chỗ quan trọng là đường đường là tổng giám đốc khu Đại Trung Hoa của Tập đoàn Chấn Bắc, tự mình mời một đám khách quý đến thưởng thức buổi biểu diễn âm nhạc sang trọng, kết quả lại ở bên ngoài cửa rạp hát biến thành lưu manh đi đánh nhau với một đám người khác, nếu chuyện này truyền ra ngoài thì rất dễ tổn hại đến thanh danh của Bạch Tiểu Thăng.

Lâm Vi Vi chủ yếu chỉ lo lắng mỗi việc này mà thôi.

- Đúng vậy.

Bạch Tiểu Thăng nhìn về phía đối diện, giọng lạnh lùng nói

- Nhưng mà muốn bảo vệ mặt mũi cũng không phải lí do để chúng ta bị người khác khi dễ, bọn họ nếu như dám động thủ thì chúng ta cũng không cần phải khách khí làm gì. Quan trọng là phải đánh nhanh thắng nhanh. Lôi Nghênh, một lát đánh nhau động tác nhanh một chút.

- Biết rồi.

Lôi Nghênh nhìn những người đó, lạnh lùng cười, ánh mắt lại sắc bén như ưng.

Mà cái ý nghĩ sẽ nương tay với bọn họ cũng yên lặng bị hắn hủy diệt.

Trong chốc lát nữa nếu như thực sự đánh nhau, thì những người bảo vệ kia có bị gãy tay trẹo chân gì đó cũng không thể trách hắn được!

- Victor tiên sinh, Sidore thiếu gia, không thể đánh nhau ở đây được nha, ở đây thường xuyên có rất nhiều nhân vật lớn đến đấy.

Ywen vừa nhe răng trợn mắt xoa xoa cánh tay của mình vừa đi đến trước mặt của Sidore và Victor khuyên nhủ.

Mấy câu này của Ywen cũng làm cho Victor hơi nhíu mày lại, sau đó hơi giơ tay lên, những người bảo vệ kia lập tức dừng động tác lại.

Sidore cũng nhịn không được liếc mắt nhìn cha của mình.

Lời Ywen nói không sai, hôm nay không phải là ngày bình thường, hôm nay sẽ có rất nhiều nhân vật lớn đến đây, chuyện này có ý nghĩa rất lớn đối với dàn nhạc Sa Vi của bọn họ.

Nếu như bây giờ ở ngay lối ra vào dàn trận đánh nhau với một tiểu tử nhỏ bé vô danh thì mặc kệ thắng hay là thua thì bọn họ vẫn đều thiệt thòi lớn.

Đúng lúc này, đột nhiên có người hô to

- Victor tiên sinh, sao các ngươi còn đứng ở chỗ này, sao không đi vào trong đi.

Hai cha con Victor giương mắt nhìn, thì ra là quản lí của rạp hát Mala Radohoshch đang vội vàng đi tới chỗ này, lúc nhìn thấy ba người Bạch Tiểu Thăng còn kinh ngạc nhìn họ một cái, không biết ba người trẻ tuổi này đến đây làm gì mà còn khiến cho Victor đứng lại nói chuyện với bọn họ lâu như vậy

Nhìn thấy quả lý của rạp hát, Victor liền thu hồi toàn bộ hận ý của mình đối với Bạch Tiểu Thăng, vội vàng hạ giọng hỏi

- Đã xử lý xong hết rồi?

Ở đây nhiều người mắt tạp cho nên quản lý rạp hát chỉ vội vàng gật đầu, đang định nói chuyện với Victor thì bỗng nhiên nhìn về phía sau, hấp tấp nói:

- Lại có một nhân vật lớn đến nữa rồi, là nhà kịch gia Karalo tiên sinh!

Vừa nói chuyện, quản lý rạp hát cũng nhanh chân lướt qua bên người Victor, gương mặt đầy tươi cười nghênh đón.

Vì tị hiềm, bây giờ hắn cũng không tiện nói chuyện quá thân mật với đám người Victor.

Victor xoay người nhìn qua, đầu tiên là giật mình hết hồn sau đó ánh mắt đột nhiên sáng rực lên.

Vị Karalo tiên sinh này tuy rằng chỉ là một nhà kịch gia nhưng con trai của ông chính là làm ở ngân hàng, con gái của ông lại là một chuyên viên tài chính!

Thân phận địa vị của ông bây giờ cũng không hề tầm thường chút nào!

Đây đều là những nhân vật Victor muốn đi làm quen một phen đó.

- Sidore, đi theo ba đi gặp khách quý!

Victor hấp tấp nói, sau đó liếc mắt nhìn ba người Bạch Tiểu Thăng , gọi Ywen đứng gần mình một chút rồi ghé vào tai hắn nói:

- Ngươi, đi nói cho hắn biết bây giờ Egor đang ở chỗ nào đi!

Theo như ý tưởng của Victor thì vừa nãy Bạch Tiểu Thăng nói muốn đến đây xem dàn nhạc của Egor biểu diễn, vậy thì cứ để cho hắn đến chỗ rạp hát Dolado đi, trước khi buổi biểu diễn đó kết thúc thì chắc chắn hắn sẽ không rời khỏi, vậy thì một lát mình có thể thu xếp một chút thời gian rảnh để đi trừng trị tên này rồi!

Hơn nữa không thể để cho mấy tên này vào trong đó quấy rầy mấy nhân vật lớn kia được, như vậy bản thân mình làm việc cũng yên tâm hơn nhiều!

Dù sao thì mặc kệ như thế nào bọn họ cũng không thể thật sự ra tay đánh nhau ở đây được.

Dù sao hôm nay sẽ có rất nhiều đại nhân vật đến đây.

Coi như bọn họ may mắn gặp đúng dịp này! Sidore liếc mắt nhìn đám Bạch Tiểu Thăng một cái thật sâu, trong lòng hừ lạnh.

- Đã hiểu

Ywen là một người khôn khéo cỡ nào chứ, ngay lập tức đã hiểu được ý đồ của ông chủ nhà mình.

Dặn dò xong xuôi, Victor dẫn theo Sidore vội vàng chạy qua chỗ Karalo tiên sinh.

Ywen lại đi thẳng tới chỗ ba người Bạch Tiểu Thăng.

Lôi Nghênh dùng ánh mắt lạnh lùng nhìn hắn làm cho Ywen cũng không dám đến quá gần, vội vàng dừng bước sau đó lộ ra gương mặt tươi cười, hai tay giơ lên tỏ vẻ mình không phải đến để gây chuyện.

- Ba vị là đến xem dàn nhạc Egor biểu diễn sao, thực đáng tiếc, Egor tiên sinh không có ở đây!

Ywen cười nói

- Bọn họ hiện giờ đang ở rạp hát Dolado, các ngươi muốn xem thì qua bên đó mà xem, ở đây không có buổi biểu diễn các người muốn xem đâu!

Bạch Tiểu Thăng ngẩn ra

- Các người còn không biết chuyện này sao? Xem ra Egor cũng không coi mấy người là bạn bè chân chính rồi.

Ywen tươi cười lời nói có vài phần châm ngòi ly gián.

- Bạn bè như vậy đúng là không đáng qua lại rồi.

Lôi Nghênh lạnh lùng nhìn hắn, Ywen đứng đối diện hắn miễn cưỡng cười:

- Ta không có lí do gì để lừa gạt các ngươi hết, thật đó! Không tin các ngươi cũng có thể gọi điện thoại cho hắn xác nhận thử coi!

Bạch Tiểu Thăng nhìn chăm chú vẻ mặt của Ywen, hắn hoàn toàn không cần phải gọi điện xác nhận gì, chỉ cần nhìn biến hóa trên vẻ mặt của Ywen là biết ngay đối phương cũng không có nói dối.

Tên Ywen này nói đều là sự thật

- Chúng ta đi!

Bạch Tiểu Thăng trầm giọng nói

- Đi rạp hát Dolado

Bạn cần đăng nhập để bình luận