Thừa Kế Hai Ngàn Tỉ

Chương 2587: Người kiêu ngạo (1)

Riviyan thật sự thiếu cảm giác kính nể và e sợ đối với Bạch Tiểu Thăng.

Một nguyên nhân chủ yếu nhất trong đó chính là Bạch Tiểu Thăng thật sự quá trẻ.

Phóng tầm mắt trên thế giới, với tuổi này, nếu như hoàn toàn dựa vào mình lại có thể làm được gì, lại ngồi vào vị trí nào? Riviyan có phán đoán của bản thân ông ta.

Không mượn giúp đỡ bên ngoài, ở tuổi này cho dù đạt được “mục tiêu nhỏ” trong miệng các đại lão cũng khó.

Bạch Tiểu Thăng này có tài đức gì có thể trở thành Phó chủ tịch đế quốc thương nghiệp của tập đoàn Chấn Bắc, làm cho người đứng đầu doanh nghiệp lớn cấp trăm tỷ như mình cũng phải cúi đầu nghe theo?

Riviyan tin tưởng chắc chắn, bốn chữ "Tuổi trẻ tài cao" này vượt quá mức độ nên có, bình thường đều là dựa vào tổ tông che chở, gia tộc đến nâng đỡ mà thôi.

Cho dù có vinh quang đi tới vị trí cao thì phần lớn cũng chỉ là có đức không xứng vị trí, chức vụ lớn nhưng không đủ năng lực.

Điểm ấy không chỉ nói Bạch Tiểu Thăng, cho dù vị Đại diện chủ tịch hội đồng quản trị Bạch Tuyên Ngữ của tập đoàn, Riviyan cũng âm thầm cho rằng anh ta không phải người được lựa chọn tốt nhất cho Đại diện chủ tịch hội đồng quản trị!

Bạch Tiểu Thăng và Đại diện chủ tịch hội đồng quản trị Bạch Tuyên Ngữ Trung Quốc cùng họ, ai có thể bảo đảm không phải là dựa vào quan hệ để lên chức...

Riviyan từng bước một này đi tới ngày hôm nay, luôn khoe khoang mình là người của phái thực lực, trong lòng có phần kiêu ngạo, phản cảm với những người dựa vào quan hệ "thăng chức”.

Ngoài ra, còn có một nguyên nhân.

Đó chính là trên người Bạch Tiểu Thăng có quá nhiều lời đồn đại, hơn nữa vô cùng kì diệu.

Từ trước đến nay Riviyan không thích những lời đồn đại.

Ông ta thấy, càng truyền đi kỳ lạ thì tất nhiên càng không đáng tin cậy.

Lại thêm trước đây ông ta chưa từng giao tiếp với Bạch Tiểu Thăng, lần đầu tiên, Bạch Tiểu Thăng lại nhã nhặn, thậm chí có phần quá tốt tính càng làm cho Riviyan có chút khinh thường.

Chính bởi vì có tâm trạng như vậy, Riviyan ở trước mặt Bạch Tiểu Thăng, cũng lại ít nhiều lộ vẻ thờ ơ.

Lâm Vi Vi và Lôi Nghênh phía sau Bạch Tiểu Thăng không phải là người mù, tất nhiên nhìn ra được, bọn họ không nhịn được âm thầm nhìn nhau, nhíu mày.

Theo hai người thấy, ông ta chỉ là một người quản lý doanh nghiệp lại có thái độ như vậy với Bạch Tiểu Thăng, thật sự không biết điều!

Đám người Olmo ở bên cạnh thấy Riviyan không ngờ lại trực tiếp "Đổi trắng thay đen", phản công phản đối Phó chủ tịch Bạch Tiểu Thăng tới muộn, trong lòng không khỏi rất bội phục, tất cả thấy Bạch Tiểu Thăng dễ nói chuyện, "dễ đối phó" như vậy thì âm thầm lắc đầu.

Nhưng ở trước mặt, mọi người cũng không dám to gan, tiếp đón không chu đáo như Riviyan, ngược lại đều chủ động nhiệt tình, lần lượt giới thiệu mình với Bạch Tiểu Thăng.

- Nếu đã đón được Phó chủ tịch Bạch Tiểu Thăng, vậy chúng ta cũng trở về thôi.

Riviyan nói với mọi người:

- Đi tới khách sạn trước, mở tiệc chào đón ngài Bạch đi.

Mọi người lần lượt gật đầu.

Chờ mọi người đều đồng ý, Riviyan mới cười khẽ, nhìn ngược lại phía Bạch Tiểu Thăng nói:

- Ý của ngài thì sao?

Mọi chuyện đã an bài xong, còn cần hỏi gì nữa!

Chẳng lẽ không phải là cần xin chỉ thị và ý kiến của cấp trên xong mới nói kết quả với những người khác sao?

Lâm Vi Vi phát hiện ra Riviyan này lại cố ý xem thường Bạch Tiểu Thăng.

Ánh mắt Lôi Nghênh có phần lạnh lùng.

Bạch Tiểu Thăng lại hoàn toàn không để ý tới những tiểu tiết này, chỉ mỉm cười, nói:

- Rất tốt, cứ như vậy đi. Tôi vừa vặn có rất nhiều tình huống, muốn tìm thời gian nói chuyện tìm hiểu với mọi người một chút.

- Vậy thì có gì đâu, chúng tôi sẽ nói rõ cho Phó chủ tịch Bạch Tiểu Thăng ngài.

Riviyan cười toe toét, giơ tay làm động tác mời.

Khi Bạch Tiểu Thăng gật đầu, bước nhanh về phía trước, Riviyan lại không hề khách sáo, gần như rời đi song song với Bạch Tiểu Thăng.

Những người khác thấy vậy, không khỏi bội phục Riviyan lớn mật và ngạo nghễ.

Thấy trong tay Lâm Vi Vi, Lôi Nghênh còn có túi lớn, túi nhỏ, Olmo vội vàng bảo người cầm giúp.

Nhìn Riviyan ngông nghênh đi song song với Bạch Tiểu Thăng, ánh mắt Lâm Vi Vi mơ hồ có vẻ không vui, lúc này từ chối người bên ngoài giúp đỡ, đi theo.

Lôi Nghênh cũng vậy.

Olmo thấy thế cũng đành thôi, phất tay ra hiệu cho người phía dưới không cần lo cho.

Mọi người đi theo phía sau Bạch Tiểu Thăng và Riviyan, chỉ thấy Riviyan chủ động nói với Bạch Tiểu Thăng về tình hình bên ngày.

Bạch Tiểu Thăng nghe rất nghiêm túc, phần lớn thời gian không hề nói xen vào, nghe đến chỗ cần quan tâm mới cắt ngang một chút.

Điều này lại giống như Riviyan mới là cấp trên, đang chỉ điểm cho đám con cháu vậy.

Trên đường, người không biết nhìn thấy tất nhiên sẽ cho là vậy.

Ra khỏi sân bay, lên xe, mọi người ngồi xe chạy tới khu thành phố Hamore.

Trong xe vẻ mặt, Riviyan nghiêm túc nói cho Bạch Tiểu Thăng nghe về cuộc chiến trong giới kinh doanh của gia tộc Falklin và gia tộc Milutlo trong thời gian này đã mang tới đả kích nặng nề thế nào cho giới kinh doanh của Bắc u.

- Ngài Bạch, ngài cũng biết các doanh nghiệp lớn nhỏ của tập đoàn chúng ta ở Bắc u đã có gần trăm doanh nghiệp rơi vào rắc rối chỉ trong một tuần gần đây. Có thể nói mỗi ngày đều có mấy doanh nghiệp đối mặt với chuyện đóng cửa. Tập đoàn đã sớm có sự chuẩn bị cho tình huống này. Mà những doanh nghiệp lớn hàng đầu của chúng tôi, giống như công ty công ty Rainstorm của tôi có tài sản hơn trăm tỷ đều cảm giác như cây lớn trong cơn lốc, chấn động khó chịu, giống như đi trên băng mỏng, rất sợ sẽ bị ảnh hưởng trong đợt xung đột tiếp theo của tồn tại lớn kia, công ty tồn tại mấy chục năm lại bị phá trong tay chúng tôi, vậy chính là lỗi lớn!

Riviyan nói đến đây, vẻ mặt đặc biệt nghiêm trọng.

Lâm Vi Vi ở bên cạnh nghe ông ta nói có phần nghiêm trọng, khó tránh khỏi có ấn tượng mới với người quản lý ngạo mạn này.

Bất kể thế nào, người ngạo mạn này vẫn rất sức chân thành, rất có trách nhiệm đối với tập đoàn.

Bạch Tiểu Thăng nghe xong gật đầu:

- Trước khi tôi tới đã đọc qua tình hình do các người báo lên. Chỉ có điều vào tuần trước, các người báo cáo mỗi tuần. Tổng bộ của tập đoàn ngược lại cứ mỗi ngày đều có hai thông báo, nhưng trên thế giới cũng chỉ là phương diện trạng thái chỉnh thể liên quan đến đều là sự kiện lớn mới cụ thể xuống tới địa phương. Sau này chúng ta ngồi xuống, cẩn thận giao lưu một chút.

Riviyan liếc mắt Bạch Tiểu Thăng, mỉm cười nói:

- Ngài chưa từng nắm bắt công việc bên Bắc u, về các phương diện mạng lưới quan hệ, con đường, tài nguyên sợ rằng vẫn có phần yếu ớt. Rất nhiều tình huống, cho dù ngài có hiểu rõ lại có thể làm ra được chỉ thị cao thâm tinh diệu gì, cũng vẫn nên suy nghĩ kỹ xem chúng tôi có năng lực đi thi hành quán triệt hay không đã...

Riviyan cố ý nhắc nhở Bạch Tiểu Thăng chú ý thực tế, đừng ra lệnh, điều hành an bài lung tung.

Trong xe, Lâm Vi Vi vừa có chút thiện cảm với Riviyan đã lập tức không còn.

Giờ phút này, Vi Vi khẽ nhíu mày, chỉ cảm thấy Riviyan quả thật là cả gan làm loạn, không ngờ lại đang chỉ dạy cho một vị Phó chủ tịch của tập đoàn!

- Ngài đang dạy tôi làm việc à?

Bạch Tiểu Thăng dời tầm mắt nhìn về phía Riviyan, giống như nghiêm túc lại dường như tùy ý, cười mà như không cười nói.

Ánh mắt của Bạch Tiểu Thăng không hiểu sao có vẻ uy hiếp, lập tức làm cho Riviyan có chút quá đáng cảm thấy có một áp lực vô hình.

Bầu không khí chợt trở nên căng thẳng.

Sau hơi thở, Bạch Tiểu Thăng chợt cười to, thoáng thay đổi vẻ mặt nói với Riviyan nói:

- Đùa một chút, ngài Riviyan đừng để bụng, ngài yên tâm đi, tôi sẽ không ra chỉ thị an bài lung tung.

Riviyan lấy lại tinh thần, cố nặn ra một nụ cười.

Chỉ có điều vào giờ phút này ngay cả ông ta cũng cảm giác, cơ mặt bất giác căng cứng.

Vào giây phút vừa rồi, người trẻ tuổi này vẫn thật sự dọa người...

Quả nhiên người ở địa vị cao luôn có một hai phần uy phong như vậy...

Thôi quên đi, lời thật thì khó nghe, người trẻ tuổi như vậy không nghe lọt tai lời khuyên bảo của mình, nhỡ thẹn quá thành giận, người xui xẻo vẫn là tôi, còn có cả công ty.

Trong lòng Riviyan thầm nghĩ, cũng thay đổi cách suy nghĩ, quyết định không nên quá mức tùy tiện mà thể hiện tình cảm với Bạch Tiểu Thăng.

Có chút nhạc đệm nhỏ như vậy, trong xe đã yên tĩnh hơn rất nhiều.

Bạn cần đăng nhập để bình luận