Thừa Kế Hai Ngàn Tỉ

Chương 1435: Chấm dứt phiền phức (2)

Dyson nhanh chân đến bên cạnh Phong Hướng Nam, thấp giọng hỏi:

- Phong tiên sinh, người đó là ai vậy?

Phong Hướng Nam không để ý tới đại sư Owen nhưng không thể phớt lờ Dyson.

Giấu diếm cũng vô ích, huống hồ hai gia đình cũng có mối quan hệ tốt.

Phong Hướng Nam đè thấp giọng, dùng âm lượng cực nhỏ nói vào tai Dyson :

- Là Thorne. Anh ta họ Bạch.

Chỉ mấy chữ như vậy cũng đủ khiến Dyson vô cùng sốc, vẻ mặt khó tin vừa nhìn Phong Hướng Nam vừa nhìn về phía Bạch Tiểu Thăng.

Bạch Tiểu Thăng vẫn đang nói chuyện điện thoại với người kia.

Dyson mơ hồ nghe Bạch Tiểu Thăng nói về cái gì mà hợp tác giai đoạn một, hợp tác giai đoạn hai,...đợi đến lúc 20 công ty sẽ cùng lúc ký một hợp đồng.

Đôi mắt Dyson nheo lại.

Thorne, người này là ai, ông ta đương nhiên biết rõ.

Nắm trong tay hàng trăm công ty ở châu u, người đứng đầu của tập đoàn Chấn Bắc đẳng cấp thế giới.

Thế lực của gia đình Thorne rất lớn, cũng là người bọn họ không thể so sánh được.

Nói cho cùng, ba gia tộc lớn trong ngành rượu vang châu u chỉ thật sự mạnh trong nghề làm rượu vang của họ, nhưng trong mắt những người khổng lồ thật sự, họ chẳng là gì cả!

Những lĩnh vực mà đại gia tộc này liên quan đến không chỉ ngân hàng, tài chính, khai thác mỏ, khoa học kỹ thuật mà còn cả quân đội.

Họ sẽ không bao giờ chỉ nhắm vào một lĩnh vực.

Về sức mạnh, gia tộc này có thể đến ảnh hưởng đến một quốc gia và cả thế giới.

Sức mạnh của gia tộc Thorne chính là như vậy.

Gia đình Hawke vì cái gì có thể cùng Phong gia, Wright trở thành ba gia tộc đứng đầu ngành rượu vang, chính là có Thorne ủng hộ.

Một khi Thorne không còn ủng hộ nữa, bọn họ sẽ có kết cục gì?

Điều này không cần nghĩ cũng có thể thấy được.

Nếu như Phong gia, Wright gia đắc tội với Thorne, chuyện khiến cho hai gia tộc này sụp đổ thật sự không phải chuyện khó khăn gì.

Dyson nghĩ như vậy, nhịn không được phải nuốt một ngụm nước bọt, cảm giác run sợ toàn thân.

Dyson còn nghe được, sở dĩ Thorne vứt bỏ giao hảo với nhà Hawke chính là vì gia đình Hawke không biết sống chết, dám đắc tội với một người có quyền, một người trẻ tuổi.

Người đó cũng thuộc tập đoàn Chấn Bắc và phụ trách công việc kinh doanh của tập đoàn ở phía Đông.

Thân phận không thua kém Thorne.

Vừa rồi Phong Hướng Nam nói hai câu, một câu nhắc đến Thorne, còn câu thứ hai,...

Dyson nhìn Bạch Tiểu Thăng đang nghe điện thoại, và đôi mắt nheo lại.

Chính là hắn ta!

Hắn ta là người phụ trách ở phía Đông đó.

Không có gì lạ, người trẻ tuổi kia vừa nhìn đã thấy ngập tràn khí chất.

Đúng vậy, có thể khiến Thorne tiếp điện thoại, cùng trò chuyện.

Mọi chuyện đã rõ ràng.

Dyson nhìn Bạch Tiểu Thăng không thể không kinh ngạc.

Chàng trai này, tuổi còn trẻ đã có địa vị như thế này.

Điều đó chỉ có thể nói rằng, sức mạnh đằng sau lưng hắn ta, sâu như biển, không phải là thứ họ có thể suy đoán!

Hiện tại so sánh, cũng chỉ như chó đấu với voi, thật sự toàn là một bầy kiến hôi.

Dyson lo sợ, thầm thán phục cũng đã biết chính mình nên làm gì!

- Đại sư Owen, vừa rồi lời ông nói cũng chỉ là lời nói từ một phía. Bây giờ chúng tôi đã rõ, trận đấu kia ông đã thua rồi.

- Còn ông, thế mà vẫn không nhận, vẫn nói rằng người ta gian lận! Điều này thật đáng xấu hổ, chúng tôi không thể bỏ qua được nữa.

- Chúng tôi không thể để yên, cho ông làm nên việc ti tiện như vậy.

Dyson đứng bên cạnh Phong Hướng Nam, quát to với đại sư Owen.

Wright, tên phản bội này!

Đại sư Owen trừng mắt, dùng ánh mắt không thể tưởng tượng nổi nhìn kẻ phản bội thứ hai, quay sang chỉ trích chủ nhân mình, ông nói không ra lời.

Những người theo Phong Hướng Nam, Dyson cùng những người kia thấy thế, nhìn nhau, nhao nhao lên tiếng.

Dù sao, bọn họ cũng không phải ngu ngốc, nếu làm ngơ chuyện này e rằng sau này không còn chỗ làm ăn nữa.

- Tôi cảm thấy chuyện này thật kỳ quặc, làm sao có thể ở trước mặt mọi người mà gian lận!

- Đúng vậy, nhiều con mắt nhìn như vậy, gian lận là không thể nào.

- Đại sư Owen nhất định do thua một người trẻ tuổi nên mới ngượng nghịu mặt mũi. Có thể hiểu được, một bậc thầy đã thua một người trẻ...

- Ai nói một bậc thầy là không bất bại, ai nói người trẻ tuổi không thể thắng được ông ấy!

Lập tức, lập trường của những người này thay đổi hoàn toàn.

Vẫn là câu nói đó, những người này kỳ thực không quan tâm cái gì là sự thật, bọn họ chỉ quan tâm đến lợi ích thôi.

Trong mắt người bình thường, gió chiều nào theo chiều nấy vô cùng xấu xa.

Nhưng đối với người kinh doanh, đó mới là “lý trí”, thuyền đi trên biển, chính là gió chiều nào thuyền theo chiều nấy, ngược gió mà đi mới là ngu ngốc.

Theo đó mà nói, gia chủ Wright thay đổi lập trường, tóm lại không hề sai.

Không có ý nghĩa gì khi chống lại hai gia tộc lớn.

m thanh trong hội trường bỗng trở nên ồn ào hơn.

- Trong hoàn cảnh vừa rồi, chúng tôi đã chứng kiến tất cả, đúng là người trẻ tuổi kia đã thắng! Đại sự ngượng nghịu mặt mũi, nhất định không đồng ý, haizz, đúng là tự chuốc lấy nhục.

- Thân là người có thẩm quyền, muốn đưa ra phát biểu, ngay cả Hội trưởng Hiệp hội rượu cũng phải hỏi qua ý kiến của cấp dưới, đại sư Owen làm sao có thể xem mình là người nắm giữ vị trí cao nhất.

- Vừa rồi tôi cũng muốn vì chính nghĩa, lên tiếng nói ra sự nghi vấn về đại sư Owen, nhưng tiếc là chưa kịp, cuối cùng cũng có cơ hội rồi.

Lập tức, tường đổ mọi người đẩy. Đại sư Owen trở thành chủ đề trong lời nói của mọi người.

Mọi người nhìn ông ấy mà chỉ trỏ, giọng nói lộ rõ sự khinh thường.

Đối mặt với sự bàn tán của mọi người, sắc mặt đại sư Owen lập tức trắng bệch, từng bước lui về phía sau trong miệng thì thào:

- Các ngươi, các ngươi....

- Đại sư Owen, hiện tại bây giờ, sự việc xảy ra đến nông nổi này, đều do một mình ông gây ra, chẳng thể trách người khác được.

- Tôi nghĩ chuyện này nói ra một câu xin lỗi e rằng không thể giải quyết được.

Phong Hướng Nam bình thường nhân đức nhưng lúc này đối với đại sư Owen, lời lẽ vô cùng khắc nghiệt.

- Tôi nghĩ nơi này ông không cần ở lại nữa, ở lại chỉ thêm chướng mắt, ông nhanh đi đi!

Phong Hướng Nam hạ lệnh đuổi khách.

Đại sư Owen khó tin nhìn về phía hắn.

- Chuyện ngày hôm nay, tôi sẽ gặp mặt chủ tịch Hiệp hội rượu vang, hỏi rõ ông ấy, cũng nên cho chàng trai trẻ đây một câu trả lời thỏa đáng! Nếu không chúng tôi sẽ không bỏ qua. Sau này tiền tài trợ cũng không nên nghĩ đến nữa.

Phong Hướng Nam hừ lạnh nói.

- Còn rượu mới, con gái tôi cũng góp sức một nữa, cũng không hoàn toàn là công lao của một mình ông. Tiệc rượu này thiếu đi ông cũng không sao!

- Hống hồ, giữa chúng ta cũng chỉ có thỏa thuận, ông có thể phản đối nhưng cũng vô dụng mà thôi.

Dyson cũng lạnh giọng lên tiếng.

- Chúng tôi có thể khiến ông khuynh gia bại sản, ở cái ngành rượu vang này không còn tên tuổi.

Trước thái độ của hai vị tộc trưởng, đại sư Owen nghe xong thân thể run rẩy, mặt trắng bệch như tờ giấy.

Phong Hướng Nam và Dyson cũng không phải nói đùa, hai người họ cùng với những khách mời trong hội trường gây áp lực với đại sư Owen.

Hiệp hội rượu vang cũng sẽ không bảo vệ ông ta.

Đại sư Owen có chút tuyệt vọng nhìn Phong Hướng Nam, Dyson và nhìn chàng trai trẻ đứng sau hai người.

Bạch Tiểu Thăng đã nghe xong điện thoại, cất điện thoại di động, nhìn đại sư Owen với ánh mắt sắt lạnh, không có chút thương hại nào.

Đối với những người cố gắng hại mình bằng cách xấu xa, Bạch Tiểu Thăng không bao giờ có chút thương hại.

Đại sư Owen và Bạch Tiểu Thăng nhìn nhau trong một thời gian ngắn, liền bị dọa đến cổ co rụt lại, thu hồi ánh mắt. Trong lòng nảy sinh ý muốn cầu xin tha thứ cũng tan vỡ.

Kỳ thực, đại sư Owen không có dũng khí để trước mặt mọi người mà cầu xin tha thứ.

Dù sao, danh hiệu bậc thầy đã trải qua rất nhiều năm, hào quang có đủ, một khi đã phá vỡ nó, về sao không còn mặt mũi xuất hiện trong ngành nữa.

Cuối cùng, đại sư Owen không chịu đựng nổi sự chế giễu cùng ánh mặt khinh miệt của mọi người, hốt hoảng rời đi.

Trước khi đi, một lời cũng không để lại.

Điều ông ta nên lo lắng vẫn còn phía sau.

Tất cả khách mời ở hội trường, nhìn thấy đại sư Owen rời đi, nhưng vẫn như cũ, cảm giác vừa sợ hãi vừa thán phục.

Một vị bậc thầy có tiếng tăm, cuối cùng lại bị đuổi đi như một con chó!

Các khách mời tiếp tục nhìn về phía Bạch Tiểu Thăng.

Một cuộc điện thoại có thể khiến hai tộc trưởng đứng về phía mình, thậm chí thay đổi lập trường, không biết người đó có lai lịch như thế nào.

Nhưng nhất định sẽ không thấp hơn gia chủ của hai gia tộc.

Tất cả mọi người hiếu kỳ về thân phận của Bạch Tiểu Thăng, nhưng có lẽ hôm nay bọn họ sẽ không thể biết được.

Phong Hướng Nam và Dyson không phải ngu ngốc.

Bạch Tiểu Thăng có thể ở lại tiệc rượu này lâu như vậy, thậm chí còn thi đấu với đại sư Owen nhưng vẫn không ai biết thân phận của hắn.

Theo suy nghĩ thì hắn ta cố tình giấu đi thân phận.

Hai người này cũng ăn ý không vạch trần thân phận.

Chủ của tửu trang Antonio bên này ngơ ngác nhìn, ảo não nhéo vào đùi một cái thật mạnh, xem đây là mơ hay thật.

Cho dù có chuẩn bị tâm lí nhưng chuyện vừa xảy ra vẫn làm cho ông ta không thể chấp nhận được, Antonio đau đớn hít từng ngụm không khí.

Thật ra, so với đau đớn thể xác, Antonio đau lòng hơn. Mặc dù Bạch Tiểu Thăng tương đối kín đáo, không ai biết thân phận thật của cậu ta, nhưng hai năm dài đằng đẵng, Antonio thật sự đã quên tên Bạch Tiểu Thăng.

Nhưng giờ phút này, Antonio đã nhìn thấy tận mắt uy quyền của Bạch Tiểu Thăng.

- Vừa rồi phải chi mình dũng cảm một chút, cầu xin đại sư Owen giúp hắn, cũng coi như được một phần tình cảm. Mình làm sao lại...Xem ra, mình cũng chỉ có thể là chủ một tửu trang nhỏ!

Antonio nghĩ như vậy, trong lòng có chút phiền muộn, cảm thấy mình không có duyên với những cơ hội lớn như vậy.

Bạn cần đăng nhập để bình luận