Thừa Kế Hai Ngàn Tỉ

Chương 814: Gióng trống khua chiêng

Ngày tiếp theo, ở tổng bộ khu Đại Trung Hoa, mọi người đi làm mà sau lưng tiếng nghị luận vang lên bên tai không dứt.

- Cậu có nghe nói gì không, sau buổi tối tan tầm ngày hôm qua, vị sự vụ quan mới nhậm chức Bạch Tiểu Thăng kia xin tổng giám đốc điều tra một sự việc.

- Đúng vậy ! Tôi cũng có nghe nói qua, hình như là điều tra Trần Cửu Tranh, người phụ trách biên chế sản nghiệp ở khu vực An Giang.

- Tội danh cũng không hề nhỏ, lạm dụng chức quyền mưu lợi cá nhân, ở giữa kiếm tiền riêng bỏ túi. Loại bỏ thế lực đối lập, kéo bè kéo cánh. Tôi nghe nói có khả năng liên quan đến kim ngạch, đủ để cho Trần Cửu Tranh phải ngồi tù.

- Kiểm tra đối chứng với những tài liệu bên trong, nghe nói…Rất chính xác !

- Thật sự là không nghĩ tới. Lần này, sợ là Trần Cửu Tranh bị rắc rối to rồi.

- Cái vị sự vụ quan họ Bạch này, sao có thể ngoan lệ như thế, cây đuốc thứ nhất của vị quan mới nhận chức lại có thể đốt lên cháy hừng hực thao thiên như thế. Nghe nói là hắn từ Trung Kinh đi lên. Trung Kinh lại là trực thuộc tỉnh An Giang, Trần Cửu Tranh công tác ở đó thật là dễ dàng để thu thập chứng cứ…

Đủ mọi loại nghị luận, bao nhiêu ánh mắt, cũng đều nhìn chằm chằm vào văn phòng của Bạch Tiểu Thăng.

Sáng sớm, sau khi đến văn phòng Bạch Tiểu Thăng, Lâm Vi Vi cầm lên một ly cà phê Latte cười nói với Bạch Tiểu Thăng:

- Cà phê mới mua thêm, hạt cà phê cũng chọn lựa rất kỹ, rất không tệ, anh Tiểu Thăng, anh thử một chút đi.

- Tốt.

Bạch Tiểu Thăng mỉm cười tiếp nhận ly cà phê, nhấp một miếng, cảm giác thật sự là không tệ.

Nhân lúc này, Lâm Vi Vi báo cáo cho Bạch Tiểu Thăng:

- Sáng ngày hôm nay, có tới mấy nhóm người. Em đoán là bọn họ tới tìm anh, kết quả bọn họ lại chỉ theo em nói chuyện phiếm. Còn nói cái gì mà về sau sẽ là bạn bè ở tổng bộ, sẽ chiếu cố thật nhiều đối với em.

Lâm Vi Vi cười lạnh nói:

- Theo em thấy, bọn họ cũng là quanh co lòng vòng đến để nghe ngóng tin tức.

Bạch Tiểu Thăng cười một tiếng với cô:

- Những người nào, có đẹp trai hay không?

- Toàn là những người tầm bốn mươi năm mươi tuổi, còn đẹp trai hay không gì nữa?

Lâm Vi Vi trước là bĩu môi, sau đó làm mặt xấu với Bạch Tiểu Thăng cười một tiếng :

- Hừ, ngược lại là có hai người phong cách cũng không tệ, hai bà dì kia gương mặt xinh đẹp mỹ lệ thục nữ. Bọn họ cũng là trợ lý sự vụ quan, lưu họ không lưu tên, căn bản vốn sẽ không có giao tiếp thực tế.

Bạch Tiểu Thăng cười gật đầu, thưởng thức cà phê.

- Những người này, không lẽ là thay Trần gia đến để hỏi thăm tình hình? Cái này thì cũng quá nhiều đi.

Lâm Vi Vi nhịn không được nhíu mày.

- Chỉ sợ một người cũng không phải.

Bạch Tiểu Thăng thong thả đặt ly cà phê xuống bàn.

- Vi Vi, em thật sự xem sự vụ quan là có thể làm cả một đời hay sao? Không phải!

- Sự vụ quan cũng có khảo hạch, chỉ bất quá là nếu như khảo hạch thất bại cũng không nghiêm trọng lắm. Nhưng nếu như trong thời gian năm, sáu năm nếu như không làm nên trò trống gì, bộ sự vụ cũng không phải là nơi bọn họ dưỡng già, không thể cứ thế mà một mực chờ đợi. Những trợ lý sự vụ quan nào còn có hi vọng thăng cấp, tập đoàn cũng nuôi không nổi bọn họ.

- Cho nên, nội bộ sự vụ quan cũng có nhiều phe phái đông đảo, cạnh tranh lẫn nhau như mạch nước ngầm. Không phải là đồng minh thì sẽ là đối thủ, cả hai bên đều sợ bị đối phương vượt qua.

Tay Bạch Tiểu Thăng vân vê cái cằm, cười mỉm nói:

- Đặc biệt là thể loại sự vụ quan mới thăng chức như anh thế này. So với người bên ngoài tất nhiên là có nhiều quyền ưu tiên hơn. Nếu anh thật sự làm ra một cái thành tích gì lớn lao, nói không chừng sẽ đoạt lấy tư cách thăng chức của ai đó.

Thì ra là thế!

Lâm Vi Vi gật đầu:

- Ở Trần gia bên kia, bây giờ sợ là đã nhận được tin tức rồi, bọn họ không vội mà đi xác nhận tin tức hay sao?

Trần gia?

Sợ là tối ngày hôm qua tin tức vừa lộ ra, bọn họ đã biết rõ ràng rồi!

Bạch Tiểu Thăng trong lòng cười lạnh.

- Người của bọn họ tất nhiên sẽ đến, bất quá tất nhiên là cũng sẽ không đến quá sớm, cũng sẽ không quá muộn, với lại sẽ trực tiếp nói chuyện với anh!

Bạch Tiểu Thăng nói.

Vừa nói đến đây, cửa phòng bị gõ lên hai tiếng.

- Mời vào.

Bạch Tiểu Thăng cất lớn giọng nói.

Lôi Nghênh đẩy cửa bước vào, nói với Bạch Tiểu Thăng:

- Sự vụ quan Bạch, có người muốn gặp ngài.

Vừa nói xong, sau lưng Lôi Nghênh liền vang lên một giọng nói bất mãn:

- Tôi đã nói rồi, tôi tìm hắn thì không cần phải thông báo, anh còn cứ cản tôi.

Đây là giọng nói của một cô gái, ngọt ngào, bên trong còn lộ ra sự hấp dẫn.

Bạch Tiểu Thăng nghe xong giọng nói này, lập tức vui vẻ, thậm chí còn đứng dậy ra đi đón.

- Lôi Nghênh, đều là người một nhà cả.

Bạch Tiểu Thăng nói.

Lôi Nghênh lúc này mới nghiêng người tránh ra nhường một cái vị trí, người phía sau mới có thể bước vào, ném cho Lôi Nghênh một vẻ mặt giận dữ. Lúc nhìn thấy Bạch Tiểu Thăng thì lại ngọt ngào cười một tiếng:

- Sự vụ quan Bạch!

- Triệu Thiên Trạch!

Đồng dạng cũng là thông qua đợt tuyển chọn, bất quá chức vụ lại là trợ lý sự vụ quan. Thân phận so sánh với Bạch Tiểu Thăng là thấp hơn một cấp bậc.

- Còn khách khí như vậy sao, nhanh vào đi, mời ngồi.

Bạch Tiểu Thăng cười nói.

Nói cho cùng nơi đây cũng là tổng bộ, làm việc phải công tư rõ ràng, Triệu Thiên Trạch xưng hô hắn cùng với chức vụ như vậy mới đúng.

- Vi vi, rót trà.

Bạch Tiểu Thăng cười nói.

Lâm Vi Vi ứng tiếng, bất quá thời điểm nhìn Triệu Thiên Trạch, trong ánh mắt mơ hồ lộ ra một tia cảnh giác.

Từ lúc tới cái tổng bộ này, đây vẫn là một người phụ nữ tuổi tác tương đương lại xinh đẹp như thế, thậm chí còn mang theo mấy phần gợi cảm hấp dẫn.

Lại hình như có mối quan hệ rất thân với Bạch Tiểu Thăng, Lâm Vi Vi tự nhiên sẽ ẩn ẩn để ý.

Lôi Nghênh nhìn biểu hiện của Lâm Vi Vi một chút, hé miệng cười một tiếng, lặng yên không một tiếng động lui ra ngoài.

Hắn không hiểu nhất là đạo lý giao tiếp với phụ nữ, so với để cho hắn viết công văn báo cáo còn muốn đau đầu hơn.

Lâm Vi Vi vừa đi ra ngoài, chỉ còn lại Triệu Thiên Trạch cùng với Bạch Tiểu Thăng.

Triệu Thiên Trạch ngắm nghía Bạch Tiểu Thăng, trái một chút phải một chút.

- Tôi lại trở nên đẹp trai có phải không?

Bạch Tiểu Thăng chẳng biết xấu hổ cười hỏi.

- Đúng thật là đẹp trai.

Triệu Thiên Trạch không tiếc lời khen ngợi, lập tức cười nói :

- Chỉ là không nghĩ tới lúc gặp lại, anh đã trở thành cấp trên của tôi.

Không thể không nói, sau mỗi một lần khảo hạch, thân phận hai người ngày càng cách xa.

- Cô rồi cũng sẽ có một ngày như thế.

Bạch Tiểu Thăng cười nói :

- Thế nào, cô bây giờ là làm trợ lý cho vị sự vụ quan nào?

- Nào có nhanh như thế, tôi còn phải tiếp nhận tập huấn nghiệp vụ nữa.

Triệu Thiên Trạch nói :

- Bất quá, bởi vì hành động ngày hôm qua của anh, không biết có phải có người biết rõ mối quan hệ giữa tôi và anh khá thân thiết hay không mà tôi nhận được mấy lời mời. Thậm chí còn có người nói cho tôi biết không cần phải đi tập huấn nghiệp vụ, có thể trực tiếp nhận công tác.

Lâm Vi Vi đưa trà vào, mỉm cười một chút nhìn Triệu Thiên Trạch, lại sâu sắc liếc nhìn Bạch Tiểu Thăng một cái, sau đó mới đi ra ngoài.

Triệu Thiên Trạch đối với ánh mắt nhìn theo của Lâm Vi Vi, nhếch miệng cười lên một nụ cười ý vị thâm trường.

Cô tự nhiên đã nhận ra, cô nhóc này đối với mình rất đề phòng, lại rất phi thường thông minh mà không nói lấy một câu, thậm chí còn không có ở chỗ này mà làm chướng mắt.

‘Không hổ là cậu em Bạch chọn trợ lý, hoàn toàn khác biệt với trợ lý bình thường. Đáng tiếc, mỗi một người sự vụ quan chỉ có thể có hai người trợ lý thường trực, bằng không thì mình làm trợ lý cho em ấy cũng là rất tốt.’

Triệu Thiên Trạch nói ở trong lòng.

- Những người mời cô, mỗi một người đều không ai có ý tốt, cũng không có chỗ tốt nào cả.

Bạch Tiểu Thăng chân thành nói :

- Để sau này, tôi nói một tiếng với trợ lý tổng giám đốc Vương Mục Bắc, để cho hắn đưa ra đề nghị mới là tốt nhất.

Mắt thấy Bạch Tiểu Thăng có suy nghĩ như thế, Triệu Thiên Trạch trịnh trọng gật đầu, trong mắt nhìn Bạch Tiểu Thăng đều là ý cười.

Hai người hàn huyên chuyện cũ, bất tri bất giác đã hơn nửa giờ trôi qua.

- Tôi phải đi rồi, dù sao thì bây giờ vẫn đang trong thời gian làm việc, không thể quấy rầy anh như vậy.

Triệu Thiên Trạch cười nói.

Cô muốn đi về, Bạch Tiểu Thăng gật gật đầu, gọi Lâm Vi Vi vào tiễn cô ra.

Dù sao thì thân phận của hắn bây giờ, trong tình thế như bây giờ, không thích hợp có một chút cử động nào, phải tận lực chú ý mọi hành động.

- Sự vụ quan Bạch, có người muốn gặp anh!

Trong ánh mắt Lâm Vi Vi lộ ra một vòng cổ quái.

Nhìn cái biểu tình như thế này, là ai tới đây nhỉ?

Trong lòng Bạch Tiểu Thăng có chút tò mò.
Bạn cần đăng nhập để bình luận