Thừa Kế Hai Ngàn Tỉ

Chương 2184: Cò kè mặc cả

Ở trên đường đi, Miro xem như đã ngả bài với Bạch Tiểu Thăng. Hóa ra giới kinh doanh Karan đã sớm tập trung lại, Miro chính là người được đề cử ra đại biểu bọn họ để đàm phán với bên phía Bạch Tiểu Thăng.

Cái này cũng khó trách, vì sao ở chỗ của tiểu vương quốc Karan lại có người kết nối với giới kinh doanh...

Vì sao cả một buổi sáng khảo sát không tệ, lại không ký được hợp đồng nào...

Bạch Tiểu Thăng sớm có cảm giác hơi kỳ lạ, bây giờ xem như đã nhận được đáp án.

Chỉ có điều khiến cho Bạch Tiểu Thăng thán phục, sợ là Miro này.

Hắn thật sự giỏi giữ bình tĩnh, cho tới bây giờ mới nói ra, hơn nữa còn biểu hiện giống như kẻ háo sắc, che giấu được cả Bạch Tiểu Thăng, cho tới bây giờ mới vào vấn đề chính, thật không biết người này suy nghĩ như thế nào.

Đối mặt với Bạch Tiểu Thăng hình dung mình "Không để lộ tài năng", Miro vẫn rất "Khiêm tốn", lắc đầu thở dài nói:

- Không nói dối gì ngài, ngài Bạch, tôi thật sự không muốn nhận phần việc này, nhưng không được, ai bảo tôi cũng phải lăn lộn ở trong giới kinh doanh Karan, nếu không nể mặt bọn họ thì về sau còn gặp mặt thế nào Nhà tôi lại không ở Karan, phía sau thậm chí không có một chỗ dựa. Tôi cũng không muốn vừa bắt đầu đã ngả bài với ngà, như vậy thật không hợp tới tình người. Tôi mới gặp ngài đã như quen thân, thật lòng muốn kết bạn với ngài.

Lời Miro nói làm cho Bạch Tiểu Thăng quả thật cảm thấy buồn cười.

Nhà anh ta không ở tiểu vương quốc Karan, ngay cả một chỗ dựa cũng không có à?

Giới kinh doanh Karan này còn vẫn nể mặt anh ta như vậy, để cho anh ta làm người đại diện chính sao?

Theo lẽ thường, chức vụ này nên do nhân vật có đức cao vọng trọng của chính quyền đứng ra gánh vác.

Từ điểm này có thể thấy gia thế bối cảnh của Miro chắc hẳn không đơn giản.

Còn có một điểm nữa chính là, nói cái gì mới quen đã thân, nói cái gì không hợp tình người... Bạch Tiểu Thăng không hề cảm thấy mình và Miro có tình cảm sâu sắc như vậy.

Nếu không phải đối phương coi trọng Lâm Vi Vi, có ý đồ khác, sao lại muốn thân thiết với mình chứ!

Bạch Tiểu Thăng chợt nhớ tới trước đây rất lâu, khi ở Trung Quốc anh từng xem qua một chuyện cười:

- Từ giây phút nhìn thấy em gái anh, tôi nhất định sẽ kết giao anh em với anh...

Chắc hẳn Miro này cũng không khác cho lắm...

- Ngài Miro, chúng ta đều làm việc cho đất nước của mình, có mấy lời nói trước vẫn có lợi cho mọi người hơn.

Bạch Tiểu Thăng nói:

- Không biết giới kinh doanh Karan có thái độ như thế nào, muốn điều kiện hợp tác với bên phía chúng tôi.

Cũng không biết hoàng thất Karan có biết chuyện này hay không, chỉ có điều cho dù biết, bọn họ cũng sẽ giả vờ không biết. Nếu là hoàng thất Karan dẫn đầu, vậy có vẻ rất không thích hợp, nhưng nếu là phía dưới "tự phát" làm, bọn họ vừa vặn có thể không gánh chịu bất kỳ trách nhiệm nào, ngồi mát ăn bát vàng.

Miro cười hì hì nói:

- Đất nước Karan này rất nhỏ, đại khái chỉ tương đương với một tỉnh của Trung Quốc, một bang của nước M, giới kinh doanh bọn họ không yêu cầu quá đáng, chỉ hi vọng ở vài ngành sản xuất có thể cho cùng rót vào một điểm, mua vào không chỉ là sản phẩm còn có dây chuyền sản xuất, kỹ thuật, bán ra không chỉ là nguyên liệu, còn hi vọng được làm ở địa phương...

Miệng Miro nói không ngừng, nói ra rất nhiều yêu cầu của bên phía bọn họ.

Bạch Tiểu Thăng im lặng lắng nghe không lên tiếng, chờ nghe xong mới cười nhạt:

- Giới kinh doanh Karan làm vậy không phải là làm chuyện buôn bán, đây là muốn bên chúng tôi viện trợ xây dựng thôi. Nếu đã như vậy, ngược lại không bằng để hoàng thất Karan đứng ra, tôi nghĩ, vì mối quan hệ hữu hảo giữa hai bên, Trung Quốc sẽ cân nhắc.

Viện trợ xây dựng cũng không phải là viện trợ xây dựng cho đất nước trung bình như Karan.

Miro nghe vậy thì lập tức toét miệng cười và nói:

- Ngài Bạch, ngài thật biết nói đùa, cái gì gọi là viện trợ xây dựng chứ? Bên tôi cũng có thể rót ưu đãi cho các ngài về ngành sản xuất...

Miro lại nói một tràng.

Bạch Tiểu Thăng nghe xong mỉm cười nói:

- Tôi để cho doanh nhân A bỏ vốn ra kỹ thuật, đưa ra nhượng bộ, sau đó để cho doanh nhân B kiếm lợi ích từ bên phía các ngài, điều này có thích hợp không?

Miro nói đại khái chính là ý này.

Miro nghe vậy thì nhún vai, nói:

- Chúng tôi làm chính là hòa giải lợi ích bên trong. Để cho doanh nhân B kiếm tiền, lén đạt được hợp tác với doanh nhân A, bọn họ lại phân chia lợi ích một lần nữa.

Bạch Tiểu Thăng nhướng mày.

Miro mỉm cười lại nói:

- Lúc này nếu như đoàn thương nghiệp riêng lẻ thì không thể làm thế được. Nhưng nếu ngài Bạch là người dẫn đầu đoàn thương nghiệp này, tôi tin tưởng có thể làm được. Bên phía tôi đã làm được, cũng không tệ lắm, tất cả mọi người rất hài lòng đấy.

Cho dù Miro nói hời hợt, nhưng Bạch Tiểu Thăng không khỏi nhìn chằm chằm vào người đàn ông này.

Nói đơn giản nhưng muốn làm thì trong đó tuyệt đối không dễ dàng như vậy, điều hòa lợi ích khắp nơi vĩnh viễn là chuyện khó xử lý nhất trong một đoàn thể.

Nếu muốn làm được như lời Miro nói, bản thân anh ta cần phải có năng lực xuất chúng, còn phải có đủ thứ để làm cho người ta tin phục, nói ví dụ như gia thế, bối cảnh...

- Nếu ngài Miro từng thao tác như vậy, nói vậy hẳn cũng biết, đây không phải là điều bây giờ tôi có thể đưa ra kết luận được, tôi phải trở về thương lượng với mọi người một lát.

Bạch Tiểu Thăng cười nhạt nói.

- Được được, dù sao đây không phải là việc kinh doanh của bản thân, cũng nên trở về thương lượng.

Miro liên tục gật đầu, ra vẻ mình cũng hiểu.

- Chỉ có điều trước đó, thứ lỗi cho cá nhân tôi không thể chấp nhận điều kiện bên phía ngài đưa ra.

Bạch Tiểu Thăng nói thẳng:

- Bảng giá quá cao!

Miro cười ha hả:

- Ngài Bạch, tôi cảm thấy còn có thể mà.

- Tôi cảm thấy cao!

Bạch Tiểu Thăng kiên trì nói.

Miro nhún vai:

- Cho dù tôi tiếng Trung Quốc nói không tốt nhưng trong lòng vẫn ghi nhớ một câu của Trung Quốc, bởi vì câu này là một câu nói rất chí lý trong giới kinh doanh.

- A, câu nào vậy?

Một câu nói có thể khiến cho Miro theo đuổi như vậy, làm cho Bạch Tiểu Thăng cũng thấy hứng thú.

- Hét giá trên trời, trả tiền ngay tại chỗ!

Lại một câu như vậy mà là "lời lẽ chí lý" à, Bạch Tiểu Thăng rất muốn nói cho Miro biết, nếu nói như vậy, "Lời lẽ chí lý" ở Trung Quốc đủ cho anh ta học đến chết...

- Vậy tôi không khách sáo nữa.

Bạch Tiểu Thăng cười, bình tĩnh nói:

- Đầu tiên, bắt đầu nói từ khai thác mỏ, tôi cảm thấy nên điều chỉnh như vậy...

Bạch Tiểu Thăng nói liên tục, trực tiếp đẩy từng đề nghị của Miro, năng lực kể lại và ghi nhớ này làm cho Miro cũng không nhịn được phải nhìn bằng ánh mắt khác thường, quan trọng là giá, Bạch Tiểu Thăng hạ thấp đến mức làm cho Miro không thể nhẫn nhịn được.

- Không được không được, ngài ép giá quá thấp, ngài nên trả giá từng bước thôi.

Miro vội vàng lắc đầu.

Vì vậy, hai người này lại ở trong xe, anh tới tôi đi, không ngừng đấu võ mồm.

Hai người đẹp ngồi trong cùng chiếc xe này thấy vậy cũng trợn tròn mắt.

Cuối cùng, chiếc xe dừng hẳn, Miro dùng tay ra hiệu tạm dừng với Bạch Tiểu Thăng:

- Trên đường về, chúng ta thảo luận tiếp.

Bạch Tiểu Thăng cũng gật đầu.

Vừa lúc, anh còn sợ trên đường về sẽ nhàm chán đấy.

Ở trạm dừng thứ ba sẽ có hai doanh nghiệp cần khảo sát, nhà thứ nhất có quy mô rất lớn, có người nói cổ đông lớn nhất là người của nước M, mà nhà thứ hai, theo Miro nói là doanh nghiệp của anh ta, là một công ty chế tạo trang bị rất lớn.

Khi Bạch Tiểu Thăng nghe Miro nói như thế, trong đầu thuận tiện điều tra bối cảnh công ty này của Miro, muốn lội ngược dòng xem bối cảnh của anh ta rốt cuộc thế nào.

Đương nhiên, trước khi điều tra, Bạch Tiểu Thăng đã cảm thấy điều này sẽ không dễ dàng như vậy.

Quả nhiên, Bạch Tiểu Thăng có khả năng điều tra ra được, lại chỉ dừng ở công ty này mà thôi, ngay cả người chịu trách nhiệm ngoài mặt cũng không liên quan gì đến Miro.

Xem ra, Miro này che giấu quá kỹ.

Bạn cần đăng nhập để bình luận