Thừa Kế Hai Ngàn Tỉ

Chương 1838: Dã tâm của Robert

Bạch Tiểu Thăng ngạc nhiên nhìn chăm chú vào Bạch Nguyệt Phong, ánh mắt sửng sốt. Cô gái da trắng đứng với Bạch Thiên Vũ cha cô chính là Caroline?

Người chịu trách nhiệm khu Bắc Mỹ của tập đoàn Chấn Bắc sao?

Cũng là chị của Robert à ?

- Anh nhìn tôi như vậy làm gì, trên mặt tôi có gì à, bị nhọ sao?

Bạch Nguyệt Phong thấy Bạch Tiểu Thăng nhìn mình chằm chằm, còn có dáng vẻ bị dọa cho giật mình.

Nhưng điểm quan tâm của người phụ nữ cuối cùng cũng khác...

Bạch Nguyệt Phong không nhịn được muốn móc cái gương nhỏ ra soi xem có phải trang điểm của mình có vấn đề không.

Chờ một lát, cô có thể còn phải đi ra ngoài gặp người đấy.

- Không sao, cô nhìn rất đẹp, trang điểm cũng không tệ...

Bạch Tiểu Thăng biết cô hiểu sai ý mình, vội vàng trấn an.

Sau đó, Bạch Tiểu Thăng lại nhìn về phía cô gái đứng trên đài cao - Caroline.

Chỉ thấy cô ta trang điểm thoả đáng, khí chất hơn người, có vẻ trầm tĩnh hơn nhà kinh doanh bình thường, quả nhiên mang theo phong cách của dân chính trị.

- Hình như anh rất quan tâm tới Caroline?

Robert cảnh giác híp mắt lại quan sát Bạch Tiểu Thăng.

Chị của Robert – Caroline - lúc này đang tranh cử chức thị trưởng thành phố Ganand, điều này rất quan trọng đối với gia tộc và việc kinh doanh của gia tộc bọn họ, không thể có chút sơ xuất nào.

Bất kỳ người ngoài nào "quá quan tâm" tới Caroline, Robert đều đặc biệt cảnh giác.

Càng khỏi phải nói tới Bạch Tiểu Thăng và người cao to bên cạnh cậu ta có bản lĩnh khiến người ta cảm thấy kinh sợ.

Không chỉ vậy, Bạch Tiểu Thăng và Bạch Nguyệt Phong còn là bằng hữu khác phái hoàn toàn không có liên quan máu mủ gì cũng khiến cho Robert rất đề phòng, đố kị, theo bản năng đã dán nhãn cậu ta "không phải người tốt".

- Phu nhân Caroline rất nổi tiếng, tôi ngưỡng mộ đã lâu nên hi vọng có cơ hội được nói chuyện với cô ấy một lát.

Bạch Tiểu Thăng trả lời Robert.

Robert nghe vậy lại không che giấu được sự cười nhạo:

- Thật sao. Nhưng tôi nghĩ hôm nay phu nhân Caroline không có thời gian đâu! Hơn nữa, không phải người nào cũng có thể nói chuyện với chị ấy được.

Robert ngầm nói Bạch Tiểu Thăng còn không đủ tư cách!

Muốn nói chuyện cùng Caroline một lát sao? Cậu ta tưởng mình là ai?

Ánh mắt Robert không che giấu vẻ đùa cợt.

Lúc này, Caroline cách vị trí thị trưởng thành phố Ganand rất gần rồi!

Hôm nay nhận được nhà họ Bạch ủng hộ ở diễn thuyết trên đường phố người Hoa, số phiếu sẽ tăng lên vô hạn, thậm chí vượt qua người cao nhất kia! Đến lúc đó sẽ thật sự là một lần bay lên trời!

Hôm nay là ngày quan trọng như vậy, trong trường hợp quan trọng như thế, làm sao có thể tùy tiện lãng phí thời gian cho một thằng nhãi không biết tên được chứ?

Robert hi vọng Bạch Tiểu Thăng tự hiểu lấy mình.

- Ôi, tôi nhớ Phu nhân Caroline làm việc trong tập đoàn Chấn Bắc, hình như là tổng giám đốc gì đó bên Bắc Mỹ thì phải?

Bạch Nguyệt Phong chợt nhớ tới điều này, cô nhìn về phía Bạch Tiểu Thăng tìm chứng cứ.

- Là tổng giám đốc sự nghiệp, quản lý tất cả công việc của tập đoàn Chấn Bắc ở Bắc Mỹ!

Robert cướp lời Bạch Tiểu Thăng, trả lời vấn đề này.

Hắn tươi cười rất kiêu ngạo:

- Cho dù tập đoàn Chấn Bắc và gia tộc của chúng ta đều là tầng cao nhất trong giới kinh doanh, nhưng rõ ràng thuộc về hàng ngũ còn mạnh hơn, trở thành người tổng phụ trách một bộ phận sự nghiệp của tập đoàn Chấn Bắc là chuyện đặc biệt không đơn giản, không chỉ cần bối cảnh cực tốt, năng lực cá nhân cũng phải là cực cao. Chị của tôi - Phu nhân Caroline đã tốn mười năm để trở thành tổng giám đốc sự nghiệp của khu Bắc Mỹ. Người ở cấp bậc như chị ấy đã vô cùng hiếm thấy rồi! Ngay cả cha tôi cũng hết lời khen ngợi!

Robert nói đặc biệt đắc ý, rất sùng bái chị mình.

Bạch Nguyệt Phong không nhịn được nhìn về phía Bạch Tiểu Thăng.

Trong lòng cô lại chấn động.

Hai năm trước Bạch Tiểu Thăng đã làm giám đốc điều hành khu Đại Trung Hoa, hai năm sau còn tiến thêm một bước, cùng cấp với Caroline.

Người ta tốn mười năm, anh chỉ cần hai năm, còn không dựa vào quan hệ nhân mạch.

Đúng là quái vật!

Bạch Nguyệt Phong nhìn Bạch Tiểu Thăng với ánh mắt quái vật.

Robert cũng không biết những lời mình nói mang tới chấn động thế nào cho Bạch Nguyệt Phong, hơn nữa còn không phải bởi vì Caroline chị hắn lợi hại, mà vì so sánh hai bên, Bạch Tiểu Thăng mới có vẻ càng biến thái hơn.

Bạch Tiểu Thăng nhìn Bạch Nguyệt Phong cười và nhún vai, không có vẻ gì đắc ý cả.

Robert thấy hai người này lại "mày qua mắt lại" thì ngọn lửa đố kỵ trong lòng càng bốc lên cao, ánh mắt nhìn Bạch Tiểu Thăng cũng lộ vẻ oán độc.

Người đàn ông này sai khiến thủ hạ đánh mình ngã xuống đất ngay trước mặt đám đông!

Người đàn ông này hợp tác với thủ hạ làm cho kế hoạch của mình thất bại, đánh người của mình một trận tơi bời!

Bây giờ, thế mà còn dám ở ngay trước mặt mình, mắt qua mày lại với Bạch Nguyệt Phong...

Cậu ta thật sự coi như tôi không tồn tại sao?

Robert nắm cột trúc bên cạnh, tay cũng nổi gân xanh.

Hai người này vừa không có quan hệ máu mủ, nghĩ thôi cũng biết mình thậm chí không có cơ hội chen vào!

Chị Caroline bảo mình phải tán được Bạch Nguyệt Phong, làm như vậy không chỉ gia tộc có lợi, còn có thể giúp chị ấy phát triển trong giới chính trị...

Không quan tâm là suy nghĩ từ phương diện nào, Bạch Tiểu Thăng – tồn tại chướng mắt này đều giống như xương cá đâm cho Robert khó chịu.

Làm cho Robert càng nhìn người đàn ông này, càng kích động muốn ném anh xuống...

Ý nghĩ này vừa xuất hiện thì giống như cây cổ không ngừng sinh sôi, không thể ngăn chặn được.

Robert chống tay vào hàng rào trúc và nhìn xuống phía dưới.

Lúc này, bọn họ đứng trên đài cao cách mặt đất hai mét, chỗ này vẫn tính là chắc chắn, nhưng rào chắn thì không mấy vững chắc. Phía dưới để một ít vật liệu bằng trúc, nêu từ nơi này rơi xuống sẽ không tới mức mất mạng, nhưng hẳn là phải rất đau, nói không chừng sẽ trẹo chân bong gân phải vào bệnh viện.

Như vậy cũng tốt, cậu ta sẽ không thể quấn quít lấy Bạch Nguyệt Phong, ở bên cạnh làm chướng mắt cô nữa.

Robert còn để ý tới Lâm Vi Vi, Lôi Nghênh.

Bọn họ hoàn toàn không chú ý tới mình.

- Cho dù bản lĩnh của cậu ta có lợi hại mấy đi nữa, nhưng tôi bất ngờ ra tay, cậu ta hoàn toàn không đề phòng...

Robert nhìn bóng lưng Bạch Tiểu Thăng mà quả thật cảm thấy tay chân ngứa ngáy khó chịu.

Bạch Tiểu Thăng không chú ý tới Robert, anh đang khẽ nói chuyện với Bạch Nguyệt Phong về hành trình giao lưu của Caroline ở đây.

Trên thực tế, Bạch Tiểu Thăng thật sự muốn nói chuyện với Caroline.

Thứ nhất, mọi người xem như là đồng nghiệp, lại là cùng cấp, nếu có thể hợp tác sẽ là chuyện tốt hai khu lớn cùng có lợi.

Thứ hai, giữa bọn họ cũng có chút ít hiểu nhầm.

Dù sao, Bạch Tiểu Thăng nửa đường "Cướp” ý định hợp tác của Thôi Thần, tuy không phải cố ý nhưng tóm lại cũng nên nói rõ ràng mới tốt.

Bạch Nguyệt Phong tất nhiên không nghi ngờ chuyện Bạch Tiểu Thăng có thể nói chuyện với Caroline, lúc này cô nói cho anh nghe tình hình mình biết được.

Còn nữa, Bạch Nguyệt Phong cũng muốn giới thiệu Bạch Tiểu Thăng làm quen với cha mình - Bạch Thiên Vũ.

- Ừ, theo hành trình sắp xếp rất kín. Lúc này Phu nhân Caroline lại sắp bắt đầu diễn thuyết, khoảng nửa giờ thì buổi diễn thuyết kết thúc, cô ấy và cha tôi sẽ rời đi theo vị trí hậu trường của chúng ta bây giờ. Đây là một cơ hội. Đến lúc đó, chúng ta có thể gặp mặt bọn họ ở đây. Nếu như anh cảm thấy trường hợp này không thành vấn đề thì cứ làm vậy đi.

Bạch Nguyệt Phong và Bạch Tiểu Thăng nói.

- Tốt lắm.

Bạch Tiểu Thăng nhìn Bạch Nguyệt Phong mỉm cười:

- Vậy tôi sẽ ở đây chờ Phu nhân Caroline diễn thuyết xong. Nguyệt Phong , cám ơn cô.

Bạch Nguyệt Phong vỗ nhẹ vào vai của Bạch Tiểu Thăng và nghịch ngợm mỉm cười nói:

- Cảm ơn gì chứ! Đây là chuyện tôi nên làm thôi!

Hành động lần này của hai người làm cho ánh mắt của Robert ở phía sau tối lại, Trên bàn tay nắm thân trúc càng nổi rõ gân xanh.

- Buổi diễn thuyết sẽ lập tức bắt đầu rồi!

Lâm Vi Vi bỗng nhiên nói.

Cô và Lôi Nghênh cũng cảm thấy rất hứng thú, không biết buổi diễn thuyết trên đường phố này sẽ nói gì, vì vậy bọn họ đứng tương đối sát phía trước.

Bạch Tiểu Thăng nghe vậy nhìn sang, nhưng góc nhìn của anh không tốt, vì vậy liền dịch sang bên cạnh.

Bạch Tiểu Thăng làm vậy ngược lại càng gần với chỗ lan can không mấy chắc chắn.

Nơi đó thậm chí có một đoạn gãy, căn bản không có tác dụng bảo vệ mấy.

Sau khi Robert nhìn thấy, hai mắt lập tức bị đoạn trúc gãy kia thu hút.

Vị trí kia tốt.

Chỉ cần lùi lại phía sau thêm một chút thì sẽ ngã xuống...

Bạn cần đăng nhập để bình luận