Thừa Kế Hai Ngàn Tỉ

Chương 1402: Lấy lại Collison (1)

Gia tộc Hawke có một cái trang viên ở ngoại ô Bristol Sayr. Ở trung tâm tòa trang viên có một tòa pháo đài cổ thời Trung Cổ, đây cũng coi như là biểu tượng tài phú và vinh quang của gia tộc Hawke. Nhưng thật ra thì bốn mươi năm trước tòa pháo đài này không thuộc sở hữu của gia tộc bọn họ, là ông nội của Demi Rose mua được từ trong tay của một vị quý tộc sa sút, với ý nghĩ muốn đời đời truyền xuống dưới.

Nhưng đáng tiếc, gia tộc Hawke vào thời ông cố rất là huy hoàng, ông nội rất vinh quang, nhưng đến thế hệ của lão Hawke chỉ có thể giữ vững sự nghiệp mà thôi, thậm chí tới đời của Andrew lại xuất hiện xu hướng muốn suy tàn.

Ngay cả lão Hawke cũng cảm thấy tương lai không mấy lạc quan cho lắm.

Sở dĩ gia tộc Hawke sẽ sa sút như vậy rất có thể là bởi vì từ đời lão Hawke, liền thiếu cái nhìn sâu xa, lại nhiều hơn một chút cả gan làm loạn cùng với sự tham lam vô tri.

Giờ phút này, lão Hawke đang ở trong thư phòng trò chuyện cùng con trai Andrew, thương lượng xem đưa “thành ý” như thế nào cho Bạch Tiểu Thăng.

Còn có sự uy hiếp.

Hai cha con đều rất hưng phấn, đôi mắt tỏa sáng.

Chuyện này nếu nói theo cách của người phương Đông là “Động thổ trên đầu Thái Tuế”.

Nhưng sau một hồi phân tích, cha con hai người lại cho rằng cũng không cần lo lắng quá mức về chuyện này.

- Ngày hôm qua cha con chúng ta đều đã gặp qua cái tên Bạch Tiểu Thăng kia, hắn cũng không hơn gì cái này, còn không phải thỏa hiệp với chúng ta hay sao.

Andrew cười lạnh.

- Con thấy là hắn không muốn đắc tội với Thorne tiên sinh! Dù sao thì nơi này cũng là Châu u, không phải Phương Đông của hắn!

Lão Hawke nhả một hơi xì gà, cũng hài lòng cười một tiếng.

- Không tệ, chỉ cần Thorne vẫn ở bên cạnh chúng ta, cái tên Bạch Tiểu Thăng kia lại có thể làm gì được chúng ta! Thorne chính là bùa hộ mệnh của gia tộc Hawke chúng ta!

- Chuyện này cũng là nhờ vào ánh mắt sáng suốt năm đó của cha, để cho Thorne chịu ân tình của gia tộc chúng ta thì mới có hắn ngày hôm nay, hồi báo lại chúng ta là việc mà hắn nên làm!

Andrew lại cười nói.

- Thật ra, nếu lui một vạn bước mà nói, là do tên Bạch Tiểu Thăng kia hung ác không muốn cứu Collison, muốn vạch mặt cùng chúng ta, mà chúng ta lại không có tổn thất lớn nào. Mà ở Phương Đông không chỉ có một tập đoàn Chấn Bắc của khu Đại Trung Hoa là có thể hợp tác, còn có cả Đằng Vân, còn có những nhà khác, chúng ta cũng không cần sợ như sợ cọp nha.

Lão Hawke nghe thế thì gật gù.

Tuy nhiên nếu thật sự làm mất lòng Bạch Tiểu Thăng thì cũng không phải là cách hay, nhưng cũng đúng như những gì Andrew vừa nói, bọn hắn cũng đang tích cực tìm kiếm bàn bạc hợp tác cùng với các đối tác lớn khác, cũng là đang tìm đường lui cho bản thân!

- Chúng ta là thương nhân, Bạch Tiểu Thăng kia cũng thế, chuyện này đơn giản là hắn ra giá, còn chúng ta trả giá, cùng lắm thì mọi người sẽ thay phiên nhau ra giá, từ từ cũng sẽ đến thôi.

Lão Hawke vung vẩy điếu xì gà trong tay, cười nói.

Cho tới bây giờ lão Hawke còn cho rằng Bạch Tiểu Thăng sẽ cò kè mặc cả cùng với hắn.

Theo hắn thấy, tối thiểu nhất là dựa vào mặt mũi Thorne tiên sinh, thì chút ít lòng kiên trì đó Bạch Tiểu Thăng vẫn nên có.

Andrew cũng gật đầu đồng ý.

Hai cha con càng trò chuyện càng vui vẻ, suy đoán là dù cho Thorne phù hộ, hay là có đường lui phía sau thì họ cũng không cần kiêng kị Bạch Tiểu Thăng quá mức.

Hiện tại chỉ cần nghĩ là làm sao thu được lợi ích lớn nhất, vậy thì làm tới cùng!

Sau này, coi như Bạch Tiểu Thăng có không vui đi chăng nữa, lại có thể làm gì được, còn có thể vươn tay sang đây mà trả thù bọn họ được sao.

Hợp tác có lâu dài hay không thì phải xem hợp đồng, nếu đối phương bội ước thì bọn hắn sẽ hung hăng mà đòi một số tiền bồi thường thật lớn, coi như cũng kiếm lời!

- Nhớ ngày đó, cha đã từng chứng kiến quy tắc một vụ làm ăn của Phương Đông với Phương Tây, người Phương Đông rất nhường nhịn, có rất nhiều không gian để nghiền ép họ!

Nụ cười của lão Hawke càng rạng rỡ hơn.

- Andrew, lần này nếu chúng ta khiến cho tên Bạch Tiểu Thăng kia nhượng bộ thành công, liền phải trắng trợn mà thông báo với bên ngoài, để cho thanh danh gia tộc Hawke chúng ta ở Châu u càng lên cao hơn nữa! Kể từ đó thanh danh của gia tộc chúng ta sẽ tăng lên nhanh chóng!

- Cho dù có thất bại, nhưng thanh danh chúng ta lại vang dội! Chuyện này sẽ mang đến hiệu ứng danh vọng, trong mắt của cha, chuyện này không hơn là khai thác thị trường Phương Đông mà thôi!

Lão Hawke ôm loại dự định này cho nên mới tiếp thu đề nghị của con trai, cùng đấu trí với Bạch Tiểu Thăng.

Cho dù tầm nhìn có hạn hẹp, tham lam thì hắn cũng có tính toán của riêng mình, có sự theo đuổi vận mệnh của gia tộc.

- Cha thật là cao kiến!

Ánh mắt Andrew đầy đồng ý cùng sùng bái.

Hai cha con nhìn nhau thật vui vẻ, cùng nhau cười to.

Đúng vào lúc này, cửa thư phòng của lão Hawke bị đẩy ra, Demi Rose nổi giận đùng đùng mà đi tới.

Lão Hawke, Andrew bị giật nảy mình.

- Demi Rose, sao con không biết quy củ như thế chứ, chẳng lẽ con không biết gõ cửa hay sao!

Lão Hawke tức giận nói.

- Chị à, em với cha đang nói chuyện quan trọng, không nên quấy rầy chúng ta.

Andrew cũng nói.

Demi Rose trầm mặt, hừ lạnh một tiếng.

- Vừa rồi ở ngoài con đã nghe hết rồi, các người có chút quá mức rồi! Cái tên gọi là Bạch Tiểu Thăng kia không dễ chọc đâu.

Demi Rose lại hướng về người ngoài như thế.

Lão Hawke sầm mặt lại, trên mặt Andrew cũng có mấy phần bất đắc dĩ.

- Tên gia hoả kia rất nguy hiểm, hắn. . . Sẽ không bị người uy hiếp đâu!

Demi Rose chân thành nói.

Từ khi nàng tiếp xúc với hắn tới nay, tên Bạch Tiểu Thăng kia nhất định là cái người không dễ dàng bị người khác đùa giỡn trong lòng bàn tay như thế.

Hắn không phản kích thì thôi, một khi đã phản kích, chỉ sợ là vô cùng đáng sợ.

Trên thực tế Demi Rose là đang lo lắng cho cha cùng với em trai của mình!

- Xem ra, thật sự là cha đã làm hư con rồi, Demi Rose, chuyện này không cần con phải đến xen vào. Hiểu không, mau trở về phòng cho cha!

Lão Hawke tức giận vung điếu xì gà, nghiêm nghị quát.

Hắn chưa từng đối đãi nghiêm khắc như thế với con gái của mình, Andrew cũng thấy kinh ngạc, nhịn không được nhìn về phía chị của mình, khuyên nhủ.

- Chị, chị không cần lo lắng. Cái tên Bạch Tiểu Thăng kia không đáng sợ!

Demi Rose còn chưa bao giờ bị cha la mắng lớn tiếng như thế.

Huống chi nàng còn xuất phát từ lo lắng cho người nhà, lập tức trong lòng cảm thấy oan khuất.

- Đi thì đi!

Demi Rose giậm chân một cái, quay người rời đi, trước khi đi còn nói với cha và em trai thêm một câu

- Các người không tin con, vậy thì chờ đó mà xem!

- Tên kia mà nóng giận, rất là đáng sợ!

Demi Rose hầm hừ rời đi, lão Hawke cũng hết sức tức giận, cô con gái bảo bối này của mình thật sự là quá mức kiêu căng, thế mà lại nói chuyện giúp người ngoài, còn nói khó nghe như vậy.

Ngụ ý của Demi Rose chính là cha con bọn hắn, gia tộc Hawke của bọn hắn không thể đón nhận được lửa giận của Bạch Tiểu Thăng ?

Tăng khí thế của người khác mà hạ thấp uy phong của bản thân !

- Cha, chị con cũng là lo lắng cho gia tộc Hawke của chúng ta, cũng không phải là thật sự hướng về tên Bạch Tiểu Thăng kia đâu.

Andrew làm như không thấy lão Hawke đang tức giận, tranh thủ thời gian "Giải thích" thay cho Demi Rose.

Bất quá, câu nói này của Andrew lại làm cho lão Hawke hơi chấn động.

- Nàng thật sự yêu thích tên Bạch Tiểu Thăng kia, đồng thời có năng lực khiến cho Bạch Tiểu Thăng kia cũng thích nàng, ta ngược lại thật ra là rất cao hứng !

Lão Hawke hừ lạnh nói, sao đó lại ngậm điếu xì gà nhìn xa xăm như suy nghĩ điều gì đó.

Quan hệ thông gia buôn bán, ở trong xã hội nhân loại, cũng như trong lịch sử nhân loại, quả thực là cả Trung Quốc và Phương Tây đều rất thông dụng.

Hơn nửa tuổi tác của hai người cũng hết sức tương xứng !

Nếu như Demi Rose thật sự cùng tên Bạch Tiểu Thăng kia thành hôn, đối với gia tộc Hawke mà nói, thật sự xem như là cơ hội trời cho.

- Con ngược lại thì thấy tên Bạch Tiểu Thăng kia cũng chẳng có gì ghê gớm cả, chị gả cho hắn, làm sao bằng được Thorne.

Andrew thấy thế, ngược lại hừ lạnh một tiếng, xem thường.

Lão Hawke lườm Andrew một chút, cũng cảm thấy chuyện này hoàn toàn là ý nghĩ hão huyền của mình, liền bỏ ngay cái suy nghĩ này đi.

- Tốt, chuyện kia sau này mới tính đi. Trước mắt, chúng ta phải đi tìm hiểu ý tứ của tên họ Bạch kia ! Xem hắn khi thấy được "Thành ý" của chúng ra sẽ có phản ứng như thế nào. Nói cho cùng, chúng ta vẫn phải dùng công ty Collison kia đến áp chế hắn, nhưng lại không thể làm cho quá ác. Bằng không, kết quả sẽ hoàn toàn ngược lại !

Lão Hawke đem đề tài trở lại.

- Tin tức, con đã sớm cho người đến đó thông báo, nhưng một mực không có hồi đáp

Andrew nhìn xem thời gian,

- Lẽ ra, cái tên Bạch Tiểu Thăng kia hẳn là sẽ không hài lòng, nhưng cho dù không hài lòng, cũng nên có phản hồi mới đúng. Làm sao từ đầu đến cuối không có hồi âm?

- Nếu không, để cho Thorne đi thăm dò một chút?

Andrew thử thăm dò đề nghị nói.

Nếu ở trước mặt, Andrew sẽ còn xưng hô Thorne một câu thúc thúc, dù là tuổi tác của Thorne không có khoa trương như vậy.

Nhưng là lúc thời gian riêng tư, Andrew sẽ chỉ gọi thẳng tên huý.

Lão Hawke căn bản là không thèm để ý con trai mình chẳng thèm tôn trọng Thorne, chỉ cần không để lộ ra bên ngoài gây trở ngại là được rồi.

Giờ phút này, lão Hawke cũng gật gật đầu, cảm thấy Andrew nói không sai, lúc này dập tắt điếu thuốc trong tay mình cầm điện thoại di động lên, tìm kiếm dãy số của Thorne.

Bạn cần đăng nhập để bình luận