Thừa Kế Hai Ngàn Tỉ

Chương 2197: Tiến độ thần tốc (1)

Lần này Miro tới đây đã chuẩn bị đầy đủ, tính kế chu đáo chặt chẽ, muốn một lần hành động giành được hợp tác của đoàn doanh nghiệp Trung Quốc bên này.

Kết quả không ngờ được Bạch Tiểu Thăng làm còn nhẫn tâm hơn anh ta, đánh ngược lại một quân cờ cho anh ta.

Ở trên màn ảnh lớn, Miro thể hiện ra bản kế hoạch thương nghiệp gọi là công khai, nếu như đoàn doanh nghiệp Trung Quốc không hợp tác với bọn họ, bọn họ sẽ đi hợp tác luôn với bên phía Osan, trái lại đoạt mối làm ăn với đoàn doanh nghiệp Trung Quốc, chuyện này là cố làm ra vẻ thôi, nhưng phần bản kế hoạch này là tài liệu và bản lĩnh thật sự.

Lần trước Miro đàm phán với Bạch Tiểu Thăng đã hiểu rõ anh là ai - khôn khéo vô cùng, giả dối vô độ.

Miro cho rằng muốn lừa gạt Bạch Tiểu Thăng thì phải làm ra thứ còn thật hơn cả thật.

Cho nên bản kế hoạch thương mại này là do Miro bảo đoàn đội xuất sắc nhất của mình làm ra, mua số liệu thương mại mới nhất, nhiều lần cân nhắc, suy nghĩ tinh tế!

Cho nên những doanh nhân lớn ở đây đều là người trong nghề lại không có một ai phát hiện ra vấn đề, tất cả đều chỉ cảm thấy áp lực đáng sợ.

Nhưng Miro không ngờ anh ta đã làm được đến tình trạng này, Bạch Tiểu Thăng vẫn nhìn thấu được.

Bạch Tiểu Thăng không phải chỉ nhìn ra được manh mối từ thứ này, mà còn ra tay từ mối quan hệ quốc tế, chỉ ra bản kế hoạch thương mại này không có khả năng thực hiện.

Điều này làm cho Miro vừa nghe, khóe mắt cũng không khỏi giật giật.

Karan cũng giống như nước Osan, không nằm trong top mười trên thế giới nên truyền thông quốc tế không quá quan tâm. Quan hệ giữa hai bên không tốt và có nhiều mâu thuẫn nhưng không có khói lửa chiến tranh, không đủ điểm nóng, cho dù truyền thông trong nước nói rất nhiều về chuyện này, nhưng bình thường cũng là trong khu vực. Lại thêm hai nước và Trung Quốc cách xa một biển rộng, cách xa mấy chục nghìn km, quan hệ giữa hai bên thế nào, sợ rằng lật tung tin tức của Trung Quốc cũng không thể nhìn thấy được.

Nhưng chính là ở dưới tình huống này, không ngờ Bạch Tiểu Thăng vẫn biết được, còn nói chắc như đinh đóng cột về phán đoán của mình!

Người của đoàn doanh nghiệp Trung Quốc đều tin tưởng và nghe theo anh.

Quan trọng là anh làm sao biết được những tin tức này?!

Bạch Tiểu Thăng, anh tới bên đây để tiến hành thương nghiệp khảo sát, hành trình lại rất gấp, thời gian thì ít, còn có lúc nhàn rỗi quan tâm tới quan hệ giữa các nước à? Anh quá rảnh rỗi không có việc gì làm nên xem tin tức gì vậy?

Miro rất muốn chất vấn Bạch Tiểu Thăng.

Sau khi Bạch Tiểu Thăng tìm được điểm đột phá liên quan tới quan hệ giữa hai nước, đồng thời nói ra ở trước mặt mọi người, Miro lại không phản bác được gì.

Bởi vì Miro biết, cho dù mình có tìm một trăm lý do để bịt lại, Bạch Tiểu Thăng cũng sẽ không tin tưởng, đồng thời sẽ tìm ra được một trăm chỗ sơ hở.

Càng điều tra thì chuyện này càng bất lợi cho mình.

Mà người như Bạch Tiểu Thăng tìm được vấn đề trong đó sẽ không cho đối thủ có bất cứ cơ hội nào khác, trên phương diện này đã không có gì có thể nói cho thỏa đáng được.

Chỉ có điều làm cho Miro cảm giác tức giận chính là Bạch Tiểu Thăng đâm thủng biểu hiện giả dối này thì cũng thôi, còn muốn nói sẽ lấy kế hoạch thương mại của anh ta về cho bọn họ sử dụng.

Đây không phải là khinh người quá đáng à!

Giây phút đó, Miro quả thật muốn phun ra máu.

Lúc này, thật sự có thể nói là anh ta ăn trộm gà không được còn mất nắm gạo, tiền mất tật mang.

Các doanh nhân Trung Quốc không ai không mặt mày rạng rỡ.

Có thể giải quyết được chuyện này, còn lấy được nhiều hợp đồng có chất lượng tốt như vậy từ tập đoàn Dương thị, ai không vui chứ?

Thoải mái nhất là thấy Miro vừa rồi hung hăng, thậm chí lộ ra sự kiêu ngạo lại sắp tức muốn nổ phổi, thật sự khiến cho người ta hả lòng hả dạ!

- Ngài Miro, lần này anh đã uổng công tới đây một chuyến rồi, đúng là vất vả cho anh.

- Đâu chỉ một chuyến chứ, trước đây đã chạy được mấy chuyến, lại thêm trao đổi với giới kinh doanh Karan, tốn rất nhiều sức lực đấy, ha ha.

- Chính là đáng tiếc, hai bên chúng ta không thể hợp tác, làm cho phần vất vả và cực nhọc này của ngài Miro xem như uổng phí rồi.

- Bây giờ chúng tôi có hợp tác tốt như vậy, cần gì phải uất ức cầu toàn, lại cầu xin người ta hợp tác chứ.

- Hi vọng những người trong giới kinh doanh Karan đã kỳ vọng cao vào ngài Miro sẽ không thất vọng vì anh ta!

- Nói đến chúng ta ăn, ở đều do ngài Miro cung cấp miễn phí, các người nói vậy có phải không tử tế hay không?

- Đúng vậy, chúng ta đến Osan bên kia còn muốn dùng bản kế hoạch thương mại của người ta, các người lại nói vậy, tôi cũng mất hứng đấy.

Mọi người ở đây cười hỉ hả, đều lấy Miro ra nhạo báng.

Miro đã gần phát điên rồi, anh ta rất muốn vỗ bàn, dứt áo ra đi.

- Các vị, mọi người vẫn nên tranh thủ thời gian xem kỹ hợp đồng, xem thử có ý kiến gì không. Tôi cần mọi người nhanh chóng cho ra phản ứng.

Bạch Tiểu Thăng bỗng nhiên lên tiếng, dẫn dắt sự chú ý của mọi người rời đi, kết thúc những lời trêu chọc trước vở tuồng này.

Sau đó, Bạch Tiểu Thăng kéo cánh tay Miro và dịch sát lại gần, mỉm cười nói:

- Ngài Miro, ngài có thể quá bộ, chúng ta quay về phòng nghỉ nói chuyện được không?

- Còn có gì hay để nói nữa chứ?!

Miro lập tức lạnh lùng nói.

- Đương nhiên là có rồi.

Bạch Tiểu Thăng cười:

- Tôi còn muốn hợp tác cùng bên ngài đấy.

Nghe Bạch Tiểu Thăng nói như vậy, nhìn anh thắng mà không có vẻ gì kiêu ngạo, Miro im lặng một lát, cũng buộc mình phải bình tĩnh lại.

Thua người không thua trận!

Anh ta cũng không muốn biểu hiện ra mình không có năng lực chịu đựng, kém tu dưỡng ở trước mặt nhiều người như vậy.

Lại nói, nếu anh ta thật sự rời đi như vậy, trở lại sẽ không có cách nào ăn nói với mọi người. Giới kinh doanh Karan chắc chắn xem anh ta là kẻ ngu xuẩn, ở sau lưng mắng chết anh ta.

Cả đoàn thương mại lớn như vậy, nếu như anh ta thậm chí không thể bàn bạc được với một nhà nào, vậy về sau anh ta sẽ trở thành trò cười cho giới thương mại ở Châu Phi mất.

Miro thở hắt ra một hơi và im lặng không lên tiếng, xem như đã lặng lẽ đồng ý với Bạch Tiểu Thăng.

Bạch Tiểu Thăng mỉm cười vỗ nhẹ vào cánh tay anh ta, dẫn theo anh ta đi ra phía ngoài.

Miro im lặng không lên tiếng đi theo sau lưng Bạch Tiểu Thăng, khi đi qua Lâm Vi Vi cũng lộ vẻ ủ rũ và có vài phần chán nản.

Lâm Vi Vi, Lôi Nghênh nhìn nhau. Cho dù bọn họ vui mừng vì Bạch Tiểu Thăng đánh thắng Miro nhưng chưa từng có biểu hiện bỏ đá xuống giếng đối với Miro.

Hai người Bạch Tiểu Thăng và Miro ra khỏi phòng họp lớn, đi vài bước liền đến phòng nghỉ. Anh đẩy cửa đi vào, còn có lòng tốt giữ cửa cho Miro.

Sau khi Miro đi vào, Bạch Tiểu Thăng mới thả tay, đóng cửa lại.

Phòng nghỉ được cách âm, sau khi Miro đi vào lại đứng ở bên cạnh Bạch Tiểu Thăng và lạnh lùng nhìn anh.

- Ngài Bạch, tôi không thể không nói, lần này ngài đã thắng tôi, hơn nữa còn thắng rất đẹp! Nhưng tôi vẫn không phục!

Miro nói.

Bạch Tiểu Thăng buồn cười nhìn Miro:

- Ngài Miro, oán giận của ngài lớn quá rồi. Tôi không biết trêu chọc ngài thế nào, giữa chúng ta không có thù oán, chỉ là một cuộc trao đổi mà thôi, hơn nữa còn chưa kết thúc. Tôi chỉ ký vài hợp đồng với người khác trong lúc trao đổi, cái này cũng không thể được sao?

Bạch Tiểu Thăng vừa nói vậy, Miro lập tức nhíu mày nhìn Bạch Tiểu Thăng.

Nghe ý của Bạch Tiểu Thăng là thật sự muốn đàm phán, vậy anh ta lại tạm thời nghe thử.

- Còn nữa, anh gọi thế nào là thắng? Lại thế nào là thua?

Bạch Tiểu Thăng cười nói.

Miro há hốc miệng, nhưng trước khi anh ta mở miệng, Bạch Tiểu Thăng đã cho ra đáp án của mình.

- Giữa tôi và anh hợp tác, tức là cả hai cùng thắng, không hợp tác chính là cả hai cùng thua!

Lời nói này làm cho Miro đều tìm ra được lỗi nào.

Bạch Tiểu Thăng tha thiết nói:

- Tôi thật sự muốn giành được hợp tác với anh - đại biểu của giới kinh doanh Karan, chỉ là điều kiện của anh đưa ra quá cao, bằng không chúng ta ngồi xuống nói chuyện một lát, nói ra một cái mức giá thích hợp. Như vậy sẽ tốt cho cả anh và tôi, không phải sao?

Thấy Bạch Tiểu Thăng như vậy, Miro lại thở hắt ra một hơi.

Sau đó, anh ta hừ lạnh nói:

- Miro tôi là một người thua được! Vừa rồi tôi thua anh chính là thua, không có gì phải che dấu! Tôi cũng muốn ký hợp đồng với các người, nếu không tôi trở về lại trở thành một trò cười lớn cho thiên hạ. Tôi không phủ nhận điều này! Sau khi anh thắng còn có thể cho người ta một bậc thang đi xuống, tôi thưởng thức anh!

Miro xem như tạm thời nuốt xuống cơn giận này.

- Vậy anh hãy tới đây ngồi xuống, chúng ta lại uống một chén trà đã.

Bạch Tiểu Thăng vỗ nhẹ vào cánh tay Miro mỉm cười thân thiết giống như người bạn cũ, sau đó đi về phía sô pha trước.

Miro đứng yên một lát, sau đó cũng vội vàng đi theo.

Bạn cần đăng nhập để bình luận