Thừa Kế Hai Ngàn Tỉ

Chương 1337: Gậy ông đập lưng ông

Sau cùng.

Dưới cái nhìn soi mói của toàn trường, giọng nói của La Thành Hâm đã vô cùng khàn khàn, không còn lời nào để nói.

50 vị sự vụ quan ở đây, đặc biệt là những người đã lên tiếng, vẻ mặt đều vô cùng hưng phấn, cảm giác bản thân đã giữ gìn được công chính.

Mặc dù có chút vấn đề, chính bản thân Hàn Nhật Trình cũng thừa nhận, nhưng mà hoàn toàn không nghiêm trọng như La Thành Hâm nói.

Bạch Tiểu Thăng lại lần nữa lên tiếng, để cho đám người yên tĩnh.

Sau đó, Bạch Tiểu Thăng nghiêm nghị nhìn toàn trường một lượt, chầm chậm nói,

- Tôi tin tưởng, trong lòng mọi người đã có phán đoán. Dù sao tôi cũng đã chứng kiến một trận trò hay !

Ánh mắt Bạch Tiểu Thăng sắc bén nhìn về phía La Thành Hâm,

- La sự vụ quan hãy nói ra suy nghĩ của mình ?

Bây giờ, La Thành Hâm ngay cả lời cũng sắp không nói ra được, tinh thần càng mỏi mệt không chịu nổi, lúc này đành chán nản lắc đầu.

- Vậy được, ông có thể đi nghỉ ngơi rồi chờ xử lý của tổng bộ. Vu cáo Đại sự vụ quan, ông phải biết hậu quả !

Bạch Tiểu Thăng phất phất tay,

- Ông đi xuống đi.

La Thành Hâm đã vô lực cãi lại, nghe thấy vậy thì giống như được đại xá, vội vàng thu thập đồ đạc của mình. Hắn không dám đối mặt với đám người, hoảng sợ rời đi giống như chạy trốn.

Thương Đạt Đông và Triệu Hân Dư thấy vậy thì lại tức giận.

- Làm người tốt, lại khó khăn như thế sao !

Trong lòng Thương Đạt Đông rất bi phẫn, phát ra một tiếng thở dài.

Bạch Tiểu Thăng nhìn quanh toàn trường, tiếp tục nói,

- Lần này, có 50 vị sự vụ quan làm Thẩm phán, Tôi tin tưởng, kết quả là công chính !

Nghe Tổng giám đốc mới nói như vậy, 50 vị sự vụ quan bên dưới lập tức ngồi thẳng tắp, ánh mắt sáng ngời.

Bọn hắn đã cảm nhận được giá trị của chính mình khi tham gia!

Vinh nhục danh dự của một vị Đại sự vụ quan, là do bọn hắn làm chủ !

Chế độ bồi thẩm này, nhân viên cũng không phải cố định, bọn hắn không có khả năng mỗi trận đều tham gia, càng không khả năng bị thu mua trước. Độ công tín của nó cũng làm cho bọn hắn cảm thấy sẽ không có sai lầm.

- Tại đây tôi tuyên bố, sự lên án đối với Hàn Nhật Trình, không được thành lập !

Bạch Tiểu Thăng nhìn về phía Hàn Nhật Trình, đưa ra kết quả này.

Trong nháy mắt, tiếng vỗ tay như sấm động.

Năm mươi người ở bên dưới nhiệt liệt vỗ tay, không phải vì chúc mừng Hàn Nhật Trình, mà là ăn mừng vì một Tân Chế Độ công chính.

Mấy người Hạ Hầu Khải và Lý Hạo Phong cũng cười vỗ tay.

Ngay cả Thương Đạt Đông và Triệu Hân Dư đều phải vỗ tay một cách không tình nguyện.

Sau khi tiếng vỗ tay vang lên, hai tay Bạch Tiểu Thăng ép xuống khiến cho mọi người yên tĩnh lại, sau đó tiếp tục nói,

- Tuy nhiên, Đại sự vụ quan Hàn Nhật Trình xác thực có một chút hành vi vi phạm quy định, điểm này không thể bàn cãi, bản thân hắn cũng rất thẳng thắn. Tôi thưởng thức cái thái độ này của hắn.

- Nhưng mà, thưởng phạt phải rõ ràng. Để trừng trị tôi tuyên bố, trong hai năm kể từ bây giờ Đại sự vụ quan Hàn Nhật Trình không được tăng lương !

Bạch Tiểu Thăng đưa ra xử phạt đối với Hàn Nhật Trình.

Các sự vụ quan lập tức nín thở ngưng thần, ánh mắt sáng ngời nhìn vào Bạch Tiểu Thăng.

Vị Tổng giám đốc trẻ tuổi này, thật đúng là thưởng phạt rõ ràng !

Dựa vào chút sai lầm mà Hàn Nhật Trình thừa nhận, loại trừng phạt này không đủ.

Hàn Nhật Trình chịu thừa nhận, cũng coi như một loại dũng khí, bảo toàn thanh danh của hắn.

- Đại sự vụ quan Hàn Nhật Trình, ông có phục không?

Bạch Tiểu Thăng hỏi Hàn Nhật Trình.

Giọng nói của Bạch Tiểu Thăng trầm thấp, lộ ra vô thượng uy áp.

Hàn Nhật Trình biết rõ, Bạch Tiểu Thăng đang xử phạt những sai lầm mà hắn từng mắc phải. So sánh với những sai lầm chính mình phạm vào, có thể bảo trụ được danh vọng địa vị, chuyện này đã đủ khiến Hàn Nhật Trình quá thỏa mãn. Hắn thậm chí còn vô cũng cảm kích đối với Bạch Tiểu Thăng.

- Cách xử phạt này của Bạch tổng, tôi phục !

Vẻ mặt Hàn Nhật Trình vô cùng thành khẩn,

- Hàn Nhật Trình tôi mặc kệ xuất phát từ loại nguyên nhân nào, trước kia đi nhầm thì là sai, tất nhiên phải bị phạt ! Nhưng xử phạt của ngài, tôi không nhận ! Tôi tự xin không được tăng lương trong năm năm!

Hàn Nhật Trình vẫn như cũ là một người am hiểu phối hợp với lãnh đạo, rất tự biết mình.

Kể từ đó, cũng làm cho những sự vụ quan đang ngồi lau mắt mà nhìn đối với hắn.

Bạch Tiểu Thăng cười một tiếng, tựa hồ cực kỳ hài lòng đối với thái độ này của Hàn Nhật Trình.

Chỗ ngồi của Đại sự vụ quan, hai người Thương Đạt Đông và Triệu Hân Dư không nhịn được phải trợn trắng mắt.

Chính bọn hắn đều cảm thấy có chút trơ trẽn. . .

Trận hội nghị này, đến bây giờ, tựa hồ muốn tuyên cáo kết thúc.

Mặc dù không tạo được án lệ Sự vụ quan vấn trách thành công Đại sự vụ quan, nhưng lại khiến cho các Đại sự vụ quan ở đây nhìn thấy, khả năng bị mưu hại cơ hồ là không. Chuyện này cũng coi như là một chút an ủi đối với bọn hắn.

Lúc Bạch Tiểu Thăng đang muốn tuyên bố tan họp, Lâm Vi Vi vội vàng đi lên đài, nói nhỏ bên tai Bạch Tiểu Thăng một chút.

Lông mày Bạch Tiểu Thăng nhướng lên, tựa hồ nghe được chuyện gì đó thú vị. Sau đó hắn gật đầu một cái, nói nhỏ hai câu.

Dưới cái nhìn của đám người phía dưới, Lâm Vi Vi rời đi.

Bạch Tiểu Thăng cười nhìn mọi người một chút,

- Ban đầu còn muốn cứ tan họp như vậy, nhưng mà không nghĩ tới, thế mà lại còn một trận nâng chứng!

Những sự vụ ngồi đây vẫn còn đang trong sự hưng phấn, nghe thấy Bạch Tiểu Thăng nói như vậy, lập tức đôi mắt sáng ngời.

- Còn có một trận ?

- Quá tốt rồi ! Vừa rồi tôi cảm thấy chưa đủ nghiền !

- Đúng vậy, tôi bỗng nhiên thấy ưa thích chế độ này!

Đám người thậm chí còn nhỏ giọng hưng phấn nói chuyện với nhau.

Bạch Tiểu Thăng mỉm cười nhìn đám người, ánh mắt chuyển sang hàng ghế Đại sự vụ quan, rơi xuống trên mặt hai người Thương Đạt Đông và Triệu Hân Dư.

Hai người thấy Bạch Tiểu Thăng nhìn chính mình thì lập tức kinh ngạc, nhưng mà sau đó giống như hiểu ra cái gì, hai đôi mắt dần dần trừng lớn.

Không phải là có người đưa ra chứng cứ vấn trách bọn hắn chứ!

- Trận nâng chứng vấn trách đột nhiên đến này, là nhằm vào hai vị Đại sự vụ quan ! Thương Đạt Đông và Triệu Hân Dư ! Đúng vậy, chính là hai người!

Bạch Tiểu Thăng vừa dứt lời, sắc mặt Thương Đạt Đông và Triệu Hân Dư bỗng nhiên biến đổi.

Ánh mắt toàn trường đồng loạt nhắm vào mặt hai người.

- Có nghĩa là, lần này không phải do một nhóm người.

Bạch Tiểu Thăng cười, dựng thẳng hai ngón tay lên,

- Mà là hai nhóm người !

Hai nhóm người ! Nếu là một nhóm người thì thôi, lại là hai nhóm người!

Vẻ mặt hai người Thương Đạt Đông ngốc trệ !

Chuyện này là sao?!

"Chuyện tốt" thành đôi !

Hai người này càng nghĩ càng kinh, càng nghĩ càng giận dữ.

- Vậy xin hai vị chuẩn bị kỹ lưỡng! Chúng ta sẽ nhân dịp sân bãi và thời cơ này, bắt đầu sau năm phút !

Bạch Tiểu Thăng nhàn nhạt nói.

Thế mà chỉ cho bọn hắn thời gian năm phút, năm phút đồng hồ thì chuẩn bị cái rắm à!

Còn thừa dịp sân bãi và thời cơ này ? Coi bọn họ thành cái gì chứ!

Mặt mũi Thương Đạt Đông và Triệu Hân Dư tràn đầy phẫn nộ, trên mặt hội tụ thành một câu.

Là ai muốn hại ta !

Hàn Nhật Trình một lần nữa trở về ghế Đại sự vụ quan, khi nghe thấy là do hai nhóm người đưa ra chứng cứ, lúc đầu cũng rất kinh ngạc, sau đó là đốn ngộ, tiếp theo là mỉm cười.

Lúc đi qua bên người Thương Đạt Đông và Triệu Hân Dư, hắn lẩm bẩm một mình,

- Thì ra là thế, căn bản không phải do ta đến tế cờ vì chế độ mới!

- Nếu như hai vị đã mở đầu, cũng đừng trách người khác gậy ông đập lưng ông !

Thần sắc của Thương Đạt Đông biến hóa, ngồi chờ ở vị trí lúc nãy của Hàn Nhật Trình.

Giờ khắc này, hắn trở thành đối tượng bị "Lên án”.

Mà nguyên bản người bị bọn họ tính kế, chuẩn bị đem ra giết gà dọa khỉ làm mẫu là Hàn Nhật Trình, ngược lại ngồi xuống vị trí Đại sự vụ quan, dùng thân phận là "Bồi thẩm đoàn" để quan sát.

Cổ nhân có nói 30 năm Hà Đông 30 năm Hà Tây, Phong Thủy Luân Chuyển, nhưng án theo bây giờ, tình thế quay cũng quá nhanh một chút đi.

Trong lòng Thương Đạt Đông lúc này quả thật cảm giác khó chịu.

Hắn làm sao cũng không nghĩ tới, sự tình của Hàn Nhật Trình vừa mới kết thúc bất quá chưa tới năm phút đồng hồ, liền đến lượt hắn!

Một trong các vị Đại sự vụ quan còn có Triệu Hân Dư, đồng dạng sắc mặt cũng rất khó coi.

Hiện tại là Thương Đạt Đông, lập tức sẽ là cô ấy theo sau.

Hai người bọn họ đưa ra chứng cứ vấn trách người khác trước mặt hai nhóm người phân biệt, thì đồng dạng cũng không tránh được bị người khác điều tra, người chạy không được ta cũng chạy không thoát.

Liên quan tới chuyện đưa ra bằng chứng đến tột cùng là ai đã sai sử bọn họ, trong lòng hai người Thương Đạt Đông và Triệu Hân Dư lúc này rất nhiều suy nghĩ đang liên tục xoay chuyển.

Muốn nói, người hiện tại mà bọn họ đang chống đối, không thể nghi ngờ là vị tân Tổng giám đốc chấp hành Bạch Tiểu Thăng kia.

Còn có cừu oán với bọn họ thì là Hàn Nhật Trình.

Bạch Tiểu Thăng nếu như muốn thu thập hai người bọn hắn, cũng không cần phải an bài hai nhóm người rắc rối phiền toái như vậy đi.

Có hai nhóm người phân biệt nhằm vào hai người bọn họ, chuyện này đúng là phiền phức.

Dù là một người trong nhóm người kia đưa ra bằng chứng thôi cũng được a !

Tên tiểu tử họ Bạch kia, mặc dù là một người trẻ tuổi, nhưng những ngày này nhìn tác phong làm việc của hắn rất là trầm ổn, đơn giản, dứt khoát, trực tiếp, không giống như người hành sự xốc nổi như thế.

Lại nói, hai người Thương Đạt Đông và Triệu Hân Dư đều cho rằng, Bạch Tiểu Thăng nhất định sẽ từ phương diện bọn họ "Kháng lệnh", không chăm chú quán triệt và chấp hành theo điều lệ của chính sách chế độ mới kia ra tay đối phó với bọn họ.

Bạn cần đăng nhập để bình luận