Thừa Kế Hai Ngàn Tỉ

Chương 1446: Tín niệm không chết, nhân tâm bất bại ! (2)

Ở Sa Vi Nhạc Đoàn, nếu như không có tài năng thực sự, vậy thì cũng chỉ là nhóm tôi tớ của những thành viên chủ chốt, nhận hết thảy xỉ vả và nhục nhã.

Nếu như tài hoa bộc lộ, liền sẽ bị nhóm trụ cột cũ chèn ép tập thể, muốn ngẩng đầu, còn khó hơn lên trời.

Nếu như tài hoa bộc lộ, thật sự dựa vào may mắn cùng thực lực tạo ra danh tiếng, cũng sẽ bị triệt để buộc chặt ở Sa Vi Nhạc Đoàn, trở thành công cụ kiếm tiền của Victor. Muốn đi, chuyện đó là không có cửa !

Nhìn về phía đám người Luque đứng ở sau lưng Victor, các thành viên cũ trong đoàn đội Egor không có người nào hâm mộ, mà chỉ có thương hại.

- Bây giờ, các người đã xong xuôi chính sự, có thể rời rồi, Victor tiên sinh !

Egor ở trên đài, lạnh lùng nhìn Victor, trầm giọng nói.

- Tôi nghĩ ông còn không hiểu rõ.

Victor lại lên tiếng cười to, sau đó chỉ Egor,

- Nên đi, là các người đấy!

- Các người không những không thể ở chỗ này diễn xuất, tập diễn đều không được phép !

Sidore cũng cười to nói.

Quản lý rạp hát cũng mỉm cười, ở bên cạnh gật gật đầu. Cái này đại biểu cho, bên phía rạp hát muốn khu trục Egor Nhạc Đoàn.

Gương mặt của Egor không biểu tình nhìn chăm chú hai cha con Victor, sau đó nói ra từng chữ một,

- Chúng - ta - đi !

Amelia phẫn nộ nhìn về hướng hai cha con phía dưới sân khấu hừ một tiếng, ôm chiếc đàn violon của mình, muốn cùng cha rời đi.

- Các người muốn đi tới rạp hát nào ?

Dưới bục sân khấu, Victor cười, tiếp tục nói,

- Tôi đều chào hỏi qua tất cả các rạp hát ở Mala Radohoshch, hôm nay bao trọn tất cả sân bãi của bọn họ! Các người coi như có đi hỏi, đều sẽ không có người tiếp nhận các người !

Sidore, Ywen, thậm chí Luque đều cười lạnh liên tục.

Egor dừng bước chân lại, ánh mắt lạnh lùng nhìn lại Victor.

Amelia tức giận đến mức muốn đem đàn violon trong tay đánh đối phương.

- Bất quá, tôi xem ở phân thượng các người đã từng cống hiến sức lực ở Sa Vi Nhạc Đoàn, cũng không có đuổi tận giết tuyệt, tôi trả lại cho các người lưu lại một cái nhà hát kịch, ngay tại phía tây nội thành Mala Radohoshch có cái nhà hát kịch nhỏ, có ba mươi mấy năm lịch sử, vừa bẩn vừa nát, nhưng mà phi thường thích hợp với các người !

Victor mỉm cười nói,

- Không cần cám ơn tôi !

Egor giận đến thân thể hơi phát run, nhìn thấy con gái Amelia đang muốn xông lên trước, đưa tay kéo nàng lại.

- Đi, chúng ta đổi địa điểm!

Egor nói với thành viên trong đoàn, lập tức xoay đầu đưa mắt nhìn Victor, trầm giọng nói,

- Victor, tôi không biết rõ ông có từng nghe chưa, ở Đông Phương, có nói đến chuyện 'Nhân quả'. Hôm nay ở chỗ này ông dùng mọi thủ đoạn, cũng sẽ là chôn xuống mầm mống vận rủi cho nhạc đoàn Savi sau này!

Egor nói câu này, khiến cho Victor trực tiếp quẳng xì gà xuống mặt đất, thậm chí giận quá thành cười.

- Đông Phương? Ông thế mà tin tưởng trò đùa đáng buồn cười của đám người phương Đông kia sao? Ha ha, tất cả người phương Đông đều là lừa đảo vô sỉ! Cũng giống như tên nhóc con Phương Đông hèn hạ ba năm trước đây! Về sau tôi mới biết rõ, cậu ta căn bản là đùa nghịch chúng ta, cậu ta căn bản không có năng lực làm gì với Sa Vi Nhạc Đoàn chúng tôi hết!

Người Victor chắc tới chính là Bạch Tiểu Thăng.

Vị Egor kia nhớ mãi không quên, cho đến hôm nay vẫn là " n nhân" của ông ấy.

- Nhưng mà cuối cùng, anh ta vẫn đem ông trêu đùa trong lòng bàn tay.

Egor cười lạnh.

- Hôm nay, Sa Vi Nhạc Đoàn của tôi đã không phải là Sa Vi Nhạc Đoàn trước đây, Victor tôi cũng đã không phải là Victor trước kia, gã Darren Collison từng giúp đỡ tên nhóc Đông Phương kia, cũng hoàn toàn không đặt ở trong mắt của tôi, thậm chí cách đây không lâu bọn họ còn lọt vào tai hoạ ngập đầu, cũng có còn được tôi trợ giúp. Tôi còn có quan hệ sâu sa với gia tộc Hawke, chính là đỉnh cấp gia tộc chuyên kinh doanh rượu! Càng đạt được sự ủng hộ của bọn họ, tranh giành chức vị Thị trưởng !

Victor lớn tiếng tuyên cáo trước tất cả mọi người.

Lời nói này, lập tức dẫn tới rất nhiều người hít một hơi khí lạnh.

Chuyện này xem như đầu tiên được biết đến, chuyện lớn được vạch trần !

Victor thu hoạch được sự ủng hộ từ phía gia tộc tư bản, còn là đại gia tộc số ít của Châu u, xác thực cái eo rất cứng, lực lượng lớn mười phần !

Đám người Luque nghe được thì đôi mắt cũng tỏa sáng, tựa như chính mình có được tiền đồ tương lai rộng lớn, ôm vào một cái bắp đùi to, đứng lên một chiếc thuyền lớn!

- Tôi nói cho ông biết, Egor, một ngày nào đó tên nhóc người Châu Á kia dám đến nơi này, dám xuất hiện ở trước mặt của tôi, tôi nhất định khiến cho cậu ta quỳ xuống khẩn cầu sự tha thứ của tôi. Mà tôi, sẽ sỉ nhục hắn giống như một con chó !

Victor hưng phấn kêu to.

Egor lạnh lùng liếc nhìn hắn một cái, đã lười nhác tranh giành miệng lưỡi, chỉ quay người gọi đám thành viên của Nhạc Đoàn mình, nhanh chóng thu dọn đồ đạc rời đi.

Đấu đá bằng miệng lưỡi với loại người này chẳng có ý nghĩa gì, bất quá nếu thật là có một ngày như vậy, gã Victor này dám uy hiếp vị ân nhân Đông Phương kia, vậy hắn coi như dùng hết thân già của chính mình này, cũng phải đem Victor nện thành bùn nhão !

n tình không thể bị nhục !

Đoàn đội Egor yên lặng thu thập đồ vật của mình, có thứ tự rời đi.

Đám người Victor kia nhìn xem náo nhiệt, đứng ở nơi đó quan sát.

Sidore, Ywen, thậm chí kẻ phản bội là Luque, đều dẫn người hô to gọi nhỏ, liên tục đùa cợt bọn hắn.

- Đều nhìn kỹ xem, bọn hắn có lấy thêm thứ gì hay không. Dù sao, những thứ ở bên trong Nhà hát lớn Mala Radohoshch, có thể đều rất đáng tiền đấy!

- Bảo bọn họ cẩn thận một chút, đừng có dùng mấy thứ rách rưới trong tay kia, đụng hỏng đồ đạc quý báu đang bày trí ở nơi này. Nếu không, đù là đem bọn họ bán đều không bồi thường nổi !

- Uy, những người này không thể động tác nhanh lên à, tất cả cút đi, còn chậm chập như thế ! Là không muốn đi sao !

- Có người muốn bỏ tối quay về chỗ sáng, về Sa Vi Nhạc Đoàn không. Victor Đoàn Trưởng có thể dành cho các người lương bổng cao!

Ở dưới sự cầm đầu của ba người này, người do Victor mang tới cùng những "Kẻ phản bội" đi theo Luque, đều đổi sang châm chọc khiêu khích.

Trái lại thành viên của Egor Nhạc Đoàn, tuy rằng mỗi người đều mang sắc mặt tái xanh, khó coi, nhưng vẫn như cũ có thứ tự xếp hàng rời đi.

Tại trên thân bọn họ, mới có thể nhìn ra phong thái thân sĩ cùng tu dưỡng.

Đợi cho người cuối cùng rời đi, Victor cáu gắt một cái, dữ tợn nói,

- Thật sự là một đám không biết phân biệt tốt xấu, hôm nay, liền để bọn họ khó mà còn cơ hội đặt chân ở Mala Radohoshch này nữa !

- Đúng đúng, nghị viên Victor đã lên tiếng, bọn họ căn bản là không xoay người được.

Ở bên cạnh, quản lý rạp hát vội vàng cười làm lành xoa dịu.

- Há, ông cũng biết rõ tôi lên tiếng? Không tệ, ở nơi này tôi có tiếp xúc với cả hai giới thương nhân và chính khách.

Victor hoàn toàn ra vẻ thần bí, lườm quản lý rạp hát một chút, cười lạnh nói,

- Những đại nhân vật các kiểu bên này, đều là bằng hữu của tôi! Chỉ cần tôi nói một tiếng, bọn họ một người cũng sẽ không đi nghe đám người Egor biểu diễn nhạc! Huống chi, tôi còn để cho nhạc đoàn Egor đổi sang một cái địa điểm vừa bẩn thỉu xập xệ, những đại nhân vật kia nếu đi, vậy thì là tự hạ giá trị bản thân, đối với tự thân bọn họ đều khinh nhờn. Cho nên, Egor cùng tôi đánh cược? Ông ta nhất định phải thua !

Victor hoàn toàn tự tin, thần sắc kiêu ngạo.

Quản lý rạp hát đầu tiên là một mặt chấn kinh, lại một mặt khâm phục, biểu lộ hơi có vẻ xốc nổi.

Bất quá, ngược lại là rất nhanh nắm bắt được tâm ý của Victor.

- Vậy tôi phải sớm chúc mừng nghị viên Victor, đem bọn người chướng mắt này đuổi ra khỏi Mala Radohoshch !

Quản lý rạp hát cười nói.

Ở bên cạnh, Sidore, Ywen, thậm chí Luque đều thừa cơ chúc mừng.

Victor nghe thấy vậy lòng tràn đầy vui sướng, cất tiếng cười to.

Sau khi rời khỏi Nhà hát lớn Mala Radohoshch, đám người Egor bước chân hơi có vẻ nặng nề.

Trên đường, Egor chậm dần bước chân, cho đến dừng lại, thành viên nhạc đoàn cũng nhao nhao dừng lại, vây xung quanh đoàn trưởng của bọn hắn .

- Rất xin lỗi, mọi người.

Egor lòng tràn đầy áy náy nhìn lại đám người nói,

- Buổi tối hôm nay, có lẽ là buổi biểu diễn cuối cùng của chúng ta ở Mala Radohoshch.

- Bất quá, vậy thì thế nào !

Egor lập tức nói vang lên,

- Chỉ cần trái tim yêu quý âm nhạc của chúng ta không chết, chúng ta sẽ không thua!

Hồi tưởng ba năm trước đây, vị kia thiếu niên Đông Phương truyền lại cho mình sự lạc quan tích cực, Egor liền không muốn thua cả trong lời nói.

- Chúng ta không thua!

Amelia cùng mọi người trong nhạc đoàn Egor, đồng loạt nắm chặt nắm đấm, cùng kêu lên hô to.

Một đám người có tín niệm ở cùng một chỗ, thì không có cái gì có thể sợ.

Dù sao, tín niệm không chết, nhân tâm bất bại !

Egor mang theo nhạc đoàn của mình, mang theo những người còn muốn ở bên cạnh mình, đi theo mình, những người có lý tưởng, có kiên trì, bước đi và biến mất ở cuối con đường bên ngoài nhà hát lớn Mala Radohosh.

Sau khi bọn họ đi, Victor cùng đoàn người của anh ta cũng rời khỏi nhà hát đó.

Người quản lý nhà hát ân cần đưa tiễn.

- Sau này còn cần ngài Victor chiếu cố nhiều hơn, khi ngài tranh cử Thị Trưởng, chúng tôi đều sẽ bầu chọn cho ngài, tôi chúc ngài có cuộc tranh cử thành công trước!

Quản lý rạp hát vui vẻ nói.

Lời này, Victor nghe được vô cùng thoải mái.

- Chà, nói hay lắm.

Victor mặt mũi tràn đầy sắc xuân, khuôn mặt béo tràn đầy phú quý.

- Trong năm tới, đoàn nhạc Sa Vi của tôi có 32 buổi hòa nhạc lớn và tôi sẽ tổ chức ở đây cho các anh. Các nhà hát lớn trong thành phố đều gửi thư mời cho chúng tôi, nhưng chúng là người quyết định. Tôi có rất nhiều việc phải bàn với các nhà đầu tư trong nhà hát của anh! Có điều tốt, chúng tôi tất nhiên sẽ không quên anh.

- Đương nhiên, đương nhiên.

Bạn cần đăng nhập để bình luận