Thừa Kế Hai Ngàn Tỉ

Chương 1877: Phương pháp giải quyết

Mock rõ ràng đã nghĩ ra hai loại phương án giải quyết khủng hoảng của gia tộc bọn họ, nhưng khi nói đến cách thứ hai lại bảo là không thể.

Tây Nhã nghe được điều này thì có vài phần luống cuống, không nhịn được nói:

- Sao lại không thể? Mock, có thể hay không thì anh cứ nói ra xem đã!

Mock liếc nhìn Tây Nhã và thấy Bạch Tiểu Thăng đang nhìn mình thì ngập ngừng một lát mới nói tiếp:

- Cách giải quyết thứ hai là dựa vào mạng lưới quan hệ. Trong đó lại chia làm hai loại. Loại đầu tiên là tìm người hòa giải, khuyên bảo đối phương thu tay lại. Nếu muốn “khuyên” thành công thì thân phận của người trung gian đi khuyên phải đặc biệt không tầm thường, phải khiến cho đối phương suy nghĩ, muốn tiếp nhận ý kiến của hắn!

Mock nói đến đây lại than thở:

- Nhưng đối phương là doanh nghiệp chịu sự quản lý của tập đoàn Chấn Bắc, nhất định sẽ không nể mặt ai... Khó có thể nói được. Anh thấy người trung gian này không dễ chọn. Nếu như nhà chúng ta có mạng lưới quan hệ này thì đã sớm dùng rồi.

Tây Nhã không lên tiếng.

Mock nói tiếp:

- Loại thứ hai trong đó chính là tìm lão đạo của nhà doanh nghiệp kia, loại giám đốc cao hơn, mời hắn tới ra lệnh cho nhà doanh nghiệp kia thu tay lại với chúng ta...

Mock cười gượng nói:

- Hình như càng không thể nào làm được!

Tây Nhã không nhịn được liếc nhìn Bạch Tiểu Thăng.

Cái gọi là mạng lưới quan hệ này, Mock cảm thấy căn bản không tìm được người trung gian thích hợp. Nhưng anh ta lại không biết, Bạch Tiểu Thăng hoàn toàn phù hợp với người được chọn cho cách thứ hai này...

Chỉ là làm vậy có thể khiến cho Bạch Tiểu Thăng khó xử không?

Mock không chú ý tới ánh mắt vi diệu của Tây Nhã mà nói tiếp:

- Các người biết người chịu trách nhiệm trực tiếp của nhà doanh nghiệp tập đoàn Chấn Bắc kia là ai không?

Tây Nhã không nhịn được nhìn về phía anh ta. Cô thật sự không biết điều này.

Bạch Tiểu Thăng không mở miệng.

- Bây giờ người kia có danh tiếng không nhỏ đâu. Cô ta chính là…

Mock hít sâu một hơi và chậm rãi thở ra, sau đó mới nói:

- Cô Caroline!

- Cô Caroline đang tranh cử chức thị trưởng kia sao?

Tây Nhã kinh ngạc nói.

Mock chắc chắn gật đầu:

- Chính là cô ta!

Ngay sau đó, vẻ mặt Mock cũng có vài phần nghiêm trọng, trầm giọng nói:

- Từ những tài liệu có thể thu thập được thì cô Caroline là người có thủ đoạn mạnh mẽ, làm việc cứng rắn, phong cách xử sự của cô là lạnh lùng, nhanh gọn, quyết đoán, rất ít khi bị người khác dao động! Nếu chỉ có doanh nghiệp này ngầm đối phó với gia tộc của chúng ta còn dễ nói, nếu như, nếu như...

Mock khẽ cắn môi, cuối cùng nói ra suy nghĩ tệ nhất trong lòng mình:

- Nếu như cô ta mới là người đứng sau sai khiến, con đường nhân mạch này không những không thể thực hiện được, chúng ta còn phải đối mặt với rắc rối cao hơn gấp mười lần!

Tây Nhã nghe xong thì thấy sau lưng ớn lạnh.

Caroline nổi tiếng thế nào, Tây Nhã cũng đã nghe nói qua. gia tộc Caroline cũng đặc biệt tốt, bản thân cô ta đã đảm nhiệm chức vụ lớn trong tập đoàn tài chính cấp thế giới.

Càng nghĩ, trong lòng Tây Nhã càng thấy nặng nề.

Cho dù Bạch Tiểu Thăng đứng ra, cô Caroline này cũng chưa chắc đã nể mặt...

Tây Nhã có chút bối rối.

- Ngài Bạch.

Mock nghiêm mặt nói với Bạch Tiểu Thăng:

- Con người tôi ngu dốt, trước mắt không nghĩ ra được thêm biện pháp giải quyết nào tốt hơn, chỉ nghĩ được có hai con đường như thế có thể giúp được chúng tôi. Nhưng cách trước cần số lượng tài chính tới, còn phải thực hiện cùng một lúc! Con đường mạng lưới quan hệ sau lại khó hơn gấp mấy lần! Tôi biết anh muốn giúp chúng tôi, nhưng tôi vẫn mong anh hãy suy nghĩ kỹ càng, xem điều này có thể mang đến phiền toái cho anh không? Gia tộc chúng tôi không muốn bất nghĩa tới mức kéo bạn bè cùng chôn vùi!

Mock nói rất tha thiết.

Tây Nhã nghe vậy cũng không ngừng rối rắm.

Cô quả thật muốn Bạch Tiểu Thăng giúp nhà bọn họ, nhưng cũng sợ liên lụy tới anh.

- Ngài Mock là muốn nói cho tôi biết mạo hiểm trong đó trước khi tôi ra tay, bảo tôi suy nghĩ có phải là muốn tôi đúng lúc thu tay lại đúng không?

Bạch Tiểu Thăng lại là mỉm cười:

- Nhưng con người tôi một khi đã nói ra thì tuyệt đối sẽ không lùi bước giữa đường.

Bạch Tiểu Thăng nói lời này làm cho Tây Nhã rất cảm động.

Cũng khiến cho Mock không nhịn được gật đầu, ánh mắt đầy vẻ biết ơn.

- Thật ra ý nghĩ ban đầu của tôi chính là tìm một đối tác có thế lực mạnh cho các người, để các người liên thủ làm chuyện buôn bán, bọn họ sẽ bỏ rất nhiều vốn giúp các người vượt qua cửa ải khó khăn.

Bạch Tiểu Thăng mỉm cười và nói:

- Đừng lo lắng, phía đối tác mà tôi giới thiệu không phải là quỷ hút máu, càng không ký những hợp đồng không công bằng, bọn họ sẽ bỏ tài chính theo hình thức nhập cổ phần.

Bạch Tiểu Thăng nói như vậy thực sự làm cho Mock giật mình, đồng thời trên mặt cũng lộ vẻ vui mừng.

Tây Nhã cũng vậy.

- Như vậy đi, để tôi sắp xếp cho bọn họ phái đại biểu tới, vào... ngày mai đi! Ngày mai, bọn họ cho người đi khảo sát một vài nhà xưởng và hàng hóa của các người.

Bạch Tiểu Thăng mỉm cười nói với Tây Nhã:

- Đây chỉ là hình thức thôi, chỉ cần các người duy trì tình trạng làm việc ổn định có trật tự để cho bọn họ thấy các người dưới khó khăn vẫn có thể có năng lực tổ chức mạnh mẽ. Về phần các chuyện khác, đợt lát nữa gặp tộc trưởng Taylor, tôi sẽ nói chuyện với ông ấy. Tôi sẽ để cho bọn họ tiến hành trò chuyện, để bên kia cho ra một vài điều kiện ngay tại đó. Yên tâm, tôi tuyệt đối sẽ không để cho gia tộc các người phải chịu thua thiệt đâu.

Bạch Tiểu Thăng nói vô cùng chắc chắn.

Điều này thật sự khiến cho Tây Nhã, Mock cảm thấy được cổ vũ.

Nếu như thật sự có số lượng tài chính lớn được chuyển vào, như vậy cũng có thể giải quyết được tình thế nguy hiểm lúc này, cho dù không thể giải quyết tất cả thì cũng có thể giải quyết được sáu phần, gia tộc bọn họ lại sẽ nghênh đón khả năng xoay chuyển tuyệt đối.

Đến lúc đó, dựa vào phong cách vững vàng của tộc trưởng Taylor để dẫn theo gia tộc rời khỏi vũng bùn cũng không phải là chuyện khó!

- Nói như thế, tôi thật sự muốn thay gia tộc cảm ơn ngài Bạch!

Mock vui vẻ mỉm cười và nói.

Bạch Tiểu Thăng cười và tới gần Mock, Tây Nhã, hạ thấp giọng nói với hai người:

- Nhưng, những gì mới vừa nói, các người nghe là được rồi, vẫn phải giữ bí mật đấy.

Tây Nhã nghe vậy thì vẻ mặt lập tức biến đổi.

Cô nghĩ đến chuyện mình gặp phải hôm nay, lại nghĩ tới lời Bạch Tiểu Thăng nói, trong nhà còn có cơ sở ngầm của doanh nghiệp đối địch thì thấy rất không được tự nhiên!

Nếu để cho tôi biết người nào ăn cây táo, rào cây sung, tôi nhất định sẽ không buông tha cho hắn! Tây Nhã âm thầm nghiến răng.

Trên thực tế, cô đã xác định mục tiêu là những người bên cạnh Kaden.

Bạch Tiểu Thăng cũng nói:

- Hơn nữa, càng đặc biệt không thể để cho Kaden, còn có những người bên cạnh bọn họ biết được, nhiều người nhiều miệng, không nên để xảy ra chuyện gì khác thì hơn!

- Được!

Mock gật đầu và tán thành lời Bạch Tiểu Thăng nói.

Trong khi nói chuyện, mọi người đã đến bên ngoài một gian phòng.

Gian phòng kia chính là chỗ tộc trưởng Taylor tiếp khách, cũng là một trong những nơi làm việc hàng ngày của ông.

- Bạch, anh ở bên ngoài chờ một lát, tôi vào đưa đồ xong sẽ bảo cha tôi sớm kết thúc cuộc họp bên kia.

Tây Nhã nói.

Khi nói chuyện, cô vẫn rất áy náy.

Dù sao, Bạch Tiểu Thăng là tới cứu mạng mà cô còn phải bảo anh chờ ở bên ngoài.

- Cô đi đi.

Bạch Tiểu Thăng cười.

- Vậy tôi sẽ ở cùng với ngài Bạch, tạm thời chờ ở bên ngoài vậy.

Mock nói với Tây Nhã.

Lúc này, những người lớn tuổi trong nhà chưa chắc muốn nhìn thấy anh ta. Vừa nhìn thấy, sợ rằng sẽ không cho anh ta sắc mặt tốt.

Tây Nhã gật đầu và đi tới, nhẹ nhàng gõ lên cánh cửa, khi lấy có người mời vào, cô mới ngoái đầu nhìn lại Bạch Tiểu Thăng và Mock cười, rồi mới đẩy cửa đi vào.

Cánh cửa kia lập tức đóng lại.

- Đành làm phiền ngài Bạch chờ ở đây một lát vậy.

Mock có chút áy náy nói với Bạch Tiểu Thăng.

Bạch Tiểu Thăng mỉm cười, trả lời:

- Không sao.

Hai người ở bên ngoài hạ thấp giọng, trò chuyện câu được câu chăng.

Mười mấy phút sau, cánh cửa kia lại được mở ra.

Từ bên trong đi ra không phải là Tây Nhã, mà là một vài người trung tuổi bao gồm cả nam lẫn nữ. Vẻ mặt mỗi người bọn họ đều có phần thâm trầm, hình như rất khó chịu. Lúc rời đi, ánh mắt bọn họ lạnh lùng liếc nhìn Mock và Bạch Tiểu Thăng.

Mock đặc biệt lễ phép chào hỏi những người lớn tuổi nhưng không một người nào nghiêm túc trả lời anh ta, nhiều lắm thì "Ừ" hoặc "Hừ" một tiếng vô cùng có lệ.

Mock lại không để ý, vẫn mỉm cười lễ phép nghiêm túc chào hỏi từng người.

Lâm Vi Vi cũng không nhịn được mà cảm thấy xấu hổ thay anh ta.

Không bao lâu, người cũng đã đi hết.

Cánh cửa kia lại "yên lặng" mấy phút, cuối cùng có âm thanh vang lên, Tây Nhã đi ra.

- Bạch, cha tôi muốn gặp anh.

Tây Nhã nhìn chằm chằm vào Bạch Tiểu Thăng và nói.

Bạch Tiểu Thăng gật đầu và bước nhanh tới.

Tây Nhã thấy Mock, Lâm Vi Vi và Lôi Nghênh theo sau thì lập tức ngượng ngùng nói:

- Cha tôi nói chỉ gặp một mình anh ấy.

Lúc này Mock dừng chân, mỉm cười và nói:

- Thật sao? Vậy anh lại chờ ở bên ngoài cũng được.

Tây Nhã cười:

- Thật ra em cũng không thể vào.

Lâm Vi Vi và Lôi Nghênh vừa thấy vậy thì tất nhiên sẽ không nhiều lời.

Bạch Tiểu Thăng mỉm cười và bước nhanh vào cánh cửa kia, trước đó còn nói với Tây Nhã một câu.

- Tin tôi đi. Tôi sẽ tộc trưởng Taylor sẽ trò chuyện với nhau rất vui vẻ, đợi chúng tôi đi ra sẽ không còn vấn đề gì cần phải lo lắng nữa!

Bạn cần đăng nhập để bình luận