Thừa Kế Hai Ngàn Tỉ

Chương 394: Lại là tên Bạch Tiểu Thăng này!?



Bạch Tiểu Thăng mang theo Lâm Vi Vi đi đến một cửa hàng Michelin, hăng hái chọn một loạt các món ăn đủ cho ba bốn người ăn luôn, đến mức để cho nhân viên phục vụ cũng tưởng rằng bọn họ sẽ còn có bạn bè đến.

Không lâu sau đó nhân viên phục vụ cũng bỏ đi ý nghĩ này, hai vị này chỉ dùng bàn nhỏ cho hai người, bộ dao, nĩa cũng chỉ có hai bộ.

- Xem ra là vì tán gái. . . Thật là có tiền, những món ăn này cũng phải đến sáu bảy ngàn a!

Phục vụ viên không nhịn được âm thầm líu lưỡi, đối với người có tiền như Bạch Tiểu Thăng cũng phải nhìn nhiều thêm một chút.

- Anh Tiểu Thăng, nơi này rất đắt nha. . .

Sau khi phục vụ viên đi, Lâm Vi Vi không nhịn được nhỏ giọng nói cùng Bạch Tiểu Thăng,

- Còn nữa, gọi nhiều đồ ăn như vậy chúng ta cũng ăn không hết a.

- Ai nói cứ gọi món ăn thì phải ăn hết, chúng ta không thể lãng phí sao!

Bạch Tiểu Thăng cười nói.

Khi nói chuyện, Bạch Tiểu Thăng lại gọi một chai rượu đỏ thượng đẳng của nước Pháp.

- Những ngày này em đã vất vả rồi! Giờ chế độ của chúng ta đã thử nghiệm thành công, không phải rất có giá trị để ăn mừng sao! Ngoại trừ những nhân viên chuyển cương vị kia thì người chân chính nỗ lực vất vả chỉ có hai người chúng ta, cũng chỉ có em sẽ bởi vì chuyện này mà cảm thấy cao hứng, anh cám ơn em! Nào chúng ta cùng cạn một ly nào!

Bạch Tiểu Thăng nâng ly nói.

Lâm Vi Vi có chút thụ sủng nhược kinh, sắc mặt hơi đỏ lên, ánh mắt chứa đầy ý cười cũng giơ ly rượu lên.

- Cạn ly!

Bữa tiệc tối bất ngờ này làm cho lòng của Lâm Vi Vi thủy chung có loại cảm giác ấm áp, Bạch Tiểu Thăng thì ngược lại, lấy tâm tính bình thường đối đãi.

Mặc dù biết rõ hắn không có ý tứ gì khác, tất cả là do bản thân cả nghĩ, nhưng mà Lâm Vi Vi vẫn rất hưởng thụ khoảng thời gian này.

Lúc hai người đang hưởng thụ mỹ vị, thì điều mà ngay cả Bạch Tiểu Thăng cũng không nghĩ tới là Tống Trường Không, Trần Trường Khoảnh đang bận rộn soạn thảo cho hắn một bản " Thư lên án " để báo cáo cho tập đoàn!

- Phó tổng giám đốc Bạch Tiểu Thăng của truyền thông Trung Kinh, khi mới nhận chức chỉ dựa vào yêu thích cá nhân cưỡng ép bãi miễn Tổng thanh tra của phòng truyền thông internet. Sau khi tiếp quản phòng thì trắng trợn khai trừ nhân viên quản lý, không thông qua khảo hạch, kiểm tra mà trực tiếp phân công nhân viên tầng dưới chót lên làm quản lý, phải chăng ở đây có tồn tại hiện tượng nhận hối lộ, bởi vì không có quyền điều tra nên không biết được!

. . .

- Cùng Ron của tập đoàn Kesson nhanh chóng ký kết hợp đồng, đối phương không có kèm theo điều kiện gì, hoài nghi hai người trước đây có quen biết, sau đó còn tích cực đề cử đoàn đội của Ron tiến vào công ty, hoài nghi có mục đích khác!

. . .

- Trong lúc tại nhiệm, cưỡng ép nhúng tay đối với phòng truyền hình điện ảnh quan trọng của công ty, ở trước lúc khai máy bộ phim truyền hình lớn hàng năm của phòng, vẻn vẹn bởi vì ngôn ngữ không hợp đã khai trừ nam chính số một Lục Phạm Ngữ, tùy ý tăng giảm nhân vật bên trong kịch bản!

. . .

- Trong lúc tại nhiệm, kiêu ngạo vô độ, nhiều lần cường ngạnh đối với tổng giám đốc Tống Trường Không, phó tổng giám đốc Trần Trường Khoảnh, thậm chí trước mặt mọi người nhục nhã!

. . .

Tống Trường Không, Trần Trường Khoảnh vội vàng tổng kết tội trạng cho Bạch Tiểu Thăng.

Cùng một sự việc nhưng xem cách nói thì ...

Một sự tình rất khách quan, nhưng lấy cách nói khác biệt, cuối cùng sẽ hiện ra hiệu quả khác nhau.

Dưới sự tự thuật của hai vị này, Bạch Tiểu Thăng đã trở thành một người kiêu ngạo bá đạo, một phó tổng trong mắt không có chế độ, không có lãnh đạo, tùy ý làm bậy, giống như sắp tại truyền thông Trung Kinh tự lập vương, để hai vị tổng giám đốc, phó tổng giám đốc khác không có cách nào tiến hành công tác quản lý bình thường.

Chỉ có độ dài một ngàn chữ nhưng lại bao hàm sự "Phẫn nộ" cùng "Gào thét" của Tống Trường Không và Trần Trường Khoảnh.

Tống Trường Không sửa lại một lượt, Trần Trường Khoảnh lại sửa lại lần nữa, hai người đều rất hài lòng.

Bản này rất có mùi vị của "Ý kiến tranh luận" lúc trước của Bạch Tiểu Thăng, khi giao đến trong tay phía trên thì nhất định có thể dẫn phát sự tán đồng.

- Lần trước Bạch Tiểu Thăng bởi vì vài chữ sai trong 'Ý kiến tranh luận' dẫn đến hình tượng ở tập đoàn bên kia rất kém, hiện giờ mới không đến nửa tháng lại xảy ra chuyện này, tôi xem cậu ta có chết hay không!

Trần Trường Khoảnh cười lạnh nói.

Tống Trường Không cũng cảm khái.

Kỳ thật đến bây giờ ấn tượng của hắn đối với Bạch Tiểu Thăng vẫn là không tệ, đặc biệt là khi nghe được lời từ đáy lòng của Bạch Tiểu Thăng.

Đương nhiên ấn tượng không tệ là một chuyện, nhưng giống như Trần Trường Khoảnh nói, một nhân vật lợi hại như thế lưu tại truyền thông Trung Kinh, tóm lại đối với chính mình là một sự uy hiếp!

Thà rằng cứ đuổi đi là yên tâm nhất!

Huống chi. . .

- Vì đợt kiểm tra đánh giá năng lực cá nhân 5 năm của tôi, cũng chỉ có thể ủy khuất Bạch Tiểu Thăng cậu rồi! Hi vọng về sau cậu có thể tiếp nhận lần giáo huấn này, khi đến nơi tiếp theo sẽ biết cụp đuôi để đối nhân xử thế, cũng coi như đối với sự trưởng thành của cậu có một chút trợ giúp.

Tống Trường Không than thở nói.

- Bây giờ thì gửi đi a, tập đoàn bên kia. . . Đối với loại chuyện này chỉ sợ không có đáp lại nhanh như vậy.

Trần Trường Khoảnh nói.

Tống Trường Không cũng đồng ý gật gật đầu.

Hai người cùng kí tên vào, sau đó chọn gửi đi.

Án theo lệ cũ, tập đoàn sẽ liên hệ với bọn hắn tiến hành hỏi thăm, sau đó lại phái nhân viên đến tiến hành thẩm tra đối với Bạch Tiểu Thăng, hoặc là để Bạch Tiểu Thăng đi đến khu Đại Trung Hoa của tập đoàn để báo cáo.

- Bất kể như thế nào thì tập đoàn bên kia chắc chắn sẽ ý thức được chúng ta đã vạch mặt nhau, ban lãnh đạo ở đây đã không ổn định rồi, bọn họ kiểu gì cũng sẽ để cho hai phe chúng ta tách ra, hoặc là điều Bạch Tiểu Thăng đi, hoặc là điều chúng ta đi, nhưng Bạch Tiểu Thăng có quá nhiều vấn đề, với lại chỉ có một người. Vậy thì cậu ta bị điều đi gần như là trăm phần trăm rồi, đây là chuyện ván đã đóng thuyền!

Trần Trường Khoảnh cười nói,

- Chúc mừng Tống tổng, người chúng ta chán ghét, cuối cùng cũng sắp đi rồi!

- Cùng vui!

Tống Trường Không cũng cười một tiếng.

Đối với việc gửi " Thư lên án " cho tập đoàn, ban đầu một chiêu này Tống Trường Không chắc chắn sẽ không có khả năng đồng ý dùng, một khi đã dùng là triệt để không chết không thôi!

Dù sao đi tố cáo người ta, diệt tiền đồ của người ta thì chả khác nào đẩy người ta vào chỗ chết!

Đừng nhìn Tống Trường Không luôn dùng các loại thủ đoạn để đối phó với Bạch Tiểu Thăng, nhưng đến một bước này thì hắn vẫn một mực không dám.

Nếu không phải Trần Cửu Tranh đưa ra điều kiện có dụ hoặc quá lớn thì Tống Trường Không tuyệt đối sẽ không đồng ý!

Ánh mắt Trần Trường Khoảnh bao hàm thâm ý nhìn hắn một cái, sau đó miệng nhếch lên một vòng ý cười, chỉ cần lên danh sách thì Tống Trường Không đã thực chất ngồi cùng với hắn trên một con thuyền rồi, ai cũng chạy không được!

- Tên Bạch Tiểu Thăng này cũng không đơn giản, ngay cả Kevin tiên sinh đều bị cậu ta giải quyết, mình không tin hắn không có thủ đoạn khác. Mình cùng với cậu ta có mâu thuẫn rất sâu! Cho tới giờ tâm thần luôn có chút không tập trung. Hên là mình đã kéo được nhiều minh hữu, có vinh cùng vinh có nhục cùng nhục, một người không giải quyết được thì cùng một chỗ tiến lên, mình cũng không tin lần này Bạch Tiểu Thăng còn có thể chống đỡ nổi!

Trần Trường Khoảnh cười lạnh.

Hắn đường đường là nhân tài kiệt xuất của một gia tộc lớn nhưng lại bị Bạch Tiểu Thăng làm cho phải lo trước lo sau, bây giờ cuối cùng cũng có thể thở dài một hơi rồi.

Tại Bộ sự vụ thuộc Khu Đại Trung Hoa của Tập Đoàn Chấn Bắc.

Cái ngành này, là công việc mà nhân viên cao tầng phải trực luân phiên mỗi tuần, một cái bộ môn có biên chế hơn trăm người, hai mươi bốn giờ luân chuyển cương vị, xử lý các vấn đề được chuyển lên từ các công ty con thuộc khu Đại Trung Hoa.

Lúc trước, người thẩm tra cùng hồi đáp "Ý kiến tranh luận" của Bạch Tiểu Thăng, là vị họ Lý này.

Rất đúng dịp, tuần này lại là hắn trực sự vụ.

Kỳ thật cũng là do sự vụ viên tuần này có việc đột suất, bị tổng phụ trách khu Đại Trung Hoa mang theo về tổng bộ, nên hắn phải lâm thời thay thế.

Các văn kiện được chuyển tới trong tay của hắn đa phần là của nhân vật số một, số hai của công ty liên doanh phía dưới, tất cả đại biểu cho tình huống quan trọng hoặc là khẩn cấp.

Những ngày này coi như bình tĩnh.

Mặc dù mỗi ngày cũng có vài chục báo cáo, nhưng cũng chỉ là báo cáo của một tổng giám đốc hoặc là phó tổng giám đốc mà thôi, tự nhiên có người sẽ xử lý, Lý sự vụ viên chuẩn bị đợi tới tám giờ sẽ đi.

Kết quả là có một phần văn kiện được gửi tới.

- Truyền thông Trung Kinh?

Hắn không nhịn được phải nhíu mày, buồn cười nói,

- Lại là bọn họ, lần này lại có chuyện gì đây.

Hắn ấn mở phần tài liệu này, đọc từng câu từng chữ, lông mày không nhịn được phải nhăn lại.

Bạn cần đăng nhập để bình luận