Thừa Kế Hai Ngàn Tỉ

Chương 1166: Âm mưu thực sự

- Lão sư, lời này của ngài , là … có ý gì?

Lâm Ngọc không nhịn được kinh ngạc nói.

- Ngài cứ như thế mà tin tưởng rằng, Bạch Tiểu Thăng sẽ thắng sao?

Lâm Ngọc liếc nhìn Trình Lưu, tiếp tục nói:

- Chúng ta bận rộn như thế liệu có ý nghĩa gì? Ván cờ này không phải là dùng để bắt Bạch Tiểu Thăng sao?

Lâm Ngọc không hiểu, không riêng gì mình hắn ngay cả Trình Lưu cũng vậy.

Lẽ nào, lão sư bày ra cái thế cục này, không phải là dự định vây giết Bạch Tiểu Thăng sao?

Sao có thể có chuyện đó?

Lâm Ngọc không tin.

Trình Lưu cũng không tin.

Bọn họ cũng có thể nói là hậu duệ dòng chính của Trầm Bồi Sinh, sớm đã trải qua vô số khảo sát.

Đối với bọn họ, Trầm Bồi Sinh không cần giấu họ bất cứ chuyện gì.

- Ta có từng nói qua ván cờ này có thể dùng vây bắt Bạch Tiểu Thăng sao?

Đối diện với khuôn mặt nghi hoặc của Lâm Ngọc, Trầm Bồi Sinh nở nụ cười, chăm chú nói:

- Cậu ta là một vị đại sự vụ quan! Càng chưa nói hắn có tổng giám đốc Hạ Hầu Khải, hai vị đại sự vụ quan là Trịnh Thiên Hồng và Lý Hạo Phong cùng rất nhiều vị đại sự vụ quan khác chống đỡ.

- Mấy người thử nói xem, chỉ bằng mấy lời nói như vậy, liền có thể đưa hắn vào chỗ chết sao? Các ngươi thực sự tin như vậy sao?

Trầm Bồi Sinh hỏi ngược lại Lâm Ngọc và Trình Lưu khiến hai người bọn họ không còn gì để nói.

Nói thật, khi thấy tình thế tốt đẹp như vậy, bọn họ cảm thấy chắc chắn lần này Bạch Tiểu Thăng coi như xong!

Danh tiếng thối nát, thân bại danh liệt!

Một đại sự vụ quan như vậy, coi như Hạ Hầu Khải dám dùng, muốn bảo vệ che chở thì phía bên tổng bộ của tập đoàn Chấn Bắc cũng sẽ không ngồi yên mà không để ý đến!

Bọn họ cũng sẽ nhân cơ hội này mà công kích Hạ Hầu Khải!

Nhưng lão sư của họ - Trầm Bồi Sinh lại nói, thế cục lần này, căn bản dựng lên không phải dùng để vây bắt Bạch Tiểu Thăng!

Vậy những sự hi sinh quá lớn kia là vì cái gì?

Chỉ để tạo ra vài rắc rối cho Bạch Tiểu Thăng thôi sao?

Hay là còn có âm mưu gì đây !

Hai người thật sự không thể hiểu nổi!

- Các người nhất định rất muốn biết, mục đích ta làm như vậy là vì cái gì đúng không?

Lần này, Trầm Bồi Sinh cười haha, chủ động đưa ra câu hỏi.

Lâm Ngọc, Trình Lưu gật đầu dồn dập.

- Lần này Bạch Tiểu Thăng lại đấu thắng Trầm Bồi Sinh ta một lần nữa, coi như hắn lại lập nên một chiến tích to lớn nữa đi.

- Người này, tâm tình kiềm chế tốt, nhưng cho dù tốt đến đâu thì vẫn phải có thất tình lục dục! Chân chính làm được không bị hoàn cảnh chi phối, đó chính là thánh nhân rồi.

- Dù lần này Bạch Tiểu Thăng thắng, cũng sẽ hơi đắc ý, cũng sẽ hăng hái thừa thắng xông lên!

- Vậy thì cứ để hắn thừa thắng xông lên đi! Tương lai sắp tới, ta còn chuẩn bị một phần quà lớn để hắn ăn mừng thắng lợi, chờ hắn đến đây lấy đây!

Trầm Bồi Sinh khí định thần nhàn nói, cách làm của ông ấy gầy đây khiến cho Lâm Ngọc và Trình Lưu càng thêm kinh ngạc.

Cho Lâm Ngọc lấy công trạng, trợ giúp hắn cướp đoạt chức đại sự vụ quan, đây còn có thể lý giải được.

Nhưng mà nào có việc tặng cho đối thủ “Quà” như vậy...

- Ta đối với Bạch Tiểu Thăng, kỳ thực cũng thật là có hai phần kiêng kỵ, nói ta đề phòng hắn cũng đúng.

- Vì lẽ đó, thay vì để hắn đi đến tổng bộ làm chính sự, ta đẩy hắn rời xa tổng bộ tới những địa phương kia làm việc, khiến hắn trở nên bận bịu, khiến hắn cảm thấy hắn đang làm mấy chuyện có ý nghĩa.

- Không chỉ thế, ta còn muốn Trịnh Thiên Hồng, Lý Hạo Phong,Trần Vũ Thành đặt hết sự chú ý lên người Bạch Tiểu Thăng.

- Ở bên ngoài, không ở bên trong!

Trầm Bồi Sinh cười nói:

- Đương nhiên, đây cũng chỉ là một trong những mục đích nho nhỏ của ta mà thôi, không phải là cái quan trọng nhất!

Lâm Ngọc, Trình Lưu ngưng thần lắng nghe.

- Thật ra lần này, lý do ta gây ra rắc rối cho Bạch Tiểu Thăng chính là muốn hắn đi tìm kiếm sự giúp đỡ! Để hắn tìm người giúp đỡ và cách ly Trầm Bồi Sinh ta sang một bên!

- Dù sao, chuyện này có hay không có sự góp mặt của ta, thực ra sẽ dẫn đến hai kết quả khác nhau.

Trầm Bồi Sinh nói một cách rất tự nhiên.

Điều này không phải khoe khoang.

Lâm Ngọc, Trình Lưu còn đang tiếc hận rằng, lão sư không có tọa trấn ở bên này điều hành.

Nếu không phải vậy, Bạch Tiểu Thăng tuyệt đối không thể, không thể có cơ hội trở mình dễ dàng như vậy được.

Nhà họ Ngô cũng sẽ kiên định hơn, sẽ không dễ dàng dao động như vậy.

Muốn trách thì trách cái hội nghị kéo dài cả một ngày kia, đem lão sư Trầm Bồi Sinh giữa chân lại.

Bất quá nghĩ đến việc này, trong đầu Lâm Ngọc bỗng nhiên linh quang hiện ra, con ngươi không nhịn được hơi co rụt lại.

Coi như lão sư bị hội nghị ngăn cản, muốn hỏi tình hình bên này, thậm chí chỉ điểm một, hai cũng không phải là không thể.

Phòng hội nghị số một, chỉ có một nhà vệ sinh, nếu như trên đường đi vệ sinh, lão sư hoàn toàn có thể tìm ra cách liên lạc với bọn hắn.

Nhưng mà, lão sư không có làm gì hết, lão sư căn bản không quan tâm đến động thái của bên kia.

- Lão sư, chẳng lẽ lần hội nghị này ngài tính toán ở yên bên trong cả ngày sao?

Lâm Ngọc không nhịn được bỗng nhiên đặt câu hỏi.

Trình Lưu kinh ngạc nhìn Lâm Ngọc một chút, giả thuyết này cũng doạ cho mí mắt của hắn nhảy một cái.

Có thể từ một chuyện khác thôi diễn ra tính tất yếu của buổi hội nghị này, cùng với việc kéo dài thời gian.

Cái này cần sử dụng đầu óc tốt thế nào mới làm được!

Trầm Bồi Sinh nở nụ cười dịu dàng nhìn Lâm Ngọc.

Thật không hổ danh là học sinh mình vừa ý, phản ứng nhanh gọn, hoàn toàn có hy vọng vượt qua chính mình!

Chỉ là, Lâm Ngọc cùng đứa bé họ Bạch kia so sánh, ông luôn có cảm giác, vẫn là Lâm Ngọc kém hơn một ít…

Trầm Bồi Sinh ngoài miệng dù có nói như thế nào đi nữa, rằng hắn muốn gạt bỏ Bạch Tiểu Thăng, nhưng trong lòng vẫn có một chút tiếc nuối.

Thật muốn nói ra rằng, Bạch Tiểu Thăng mới là đệ tử hoàn mỹ trong lòng hắn.

Đáng tiếc một điều là, Bạch Tiểu Thăng nhất quyết phải cùng chính mình đấu đến chết mới thôi.

Đáng tiếc!

Trầm Bồi Sinh mỗi khi nhắc tới Bạch Tiểu Thăng, đều có một loại cảm giác đau lòng.

Trước mắt, hắn lại đang rất kiên trì giải thích ý nghĩ của chính mình cho Lâm Ngọc hiểu.

- Nếu như Bạch Tiểu Thăng cầu viện trợ, phản kích lại chúng ta, chính là đối mặt với một phiền toái lớn!

- Nếu ta lại ở phòng hội nghị nguyên một ngày, công việc cuốn lấy ta, khiến ta bị phân tâm không thể để ý tới Nam Đô thanh cảng chuyện bên đó, liền có vẻ đặc biệt cực kì trọng yếu.

- Một mực ở cuốn lấy ta làm chuyện này, một mình Trịnh Thiên Hồng không làm nổi, Lý Hạo Phong cũng không thể nào, thậm chí bất kỳ một vị nào trong mấy vị đại sự vụ quan cũng không thể làm được.

Trầm Bồi Sinh nhếch miệng lên để lộ ý cười, tràn đầy tự tin nói:

- Duy chỉ có Hạ Hầu khải, mới có năng lực này, mới có tư cách này!

- Có thể biết được điểm ấy, Hạ Hầu khải tuyệt đối sẽ làm vậy! Vì cứu Lâm Kha, vì cứu Bạch Tiểu Thăng, Hạ Hầu Khải sẽ cuốn lấy ta. Còn làm thế nào, tính toán phương pháp như thế nào, ta cũng có thể nghĩ ra vài cách! Nhưng hợp lý nhất, chính là mở hội nghị!

Mà ta, cũng muốn đến nhìn một chút, tình trạng cơ thể của lão Hạ đến tột cùng là làm sao! Hắn có thể hay không kiên trì, duy trì cái hội nghị kéo dài cả một ngày này!

Trầm Bồi Sinh nhếch miệng lên một tia ý cười tự nhiên, cúi đầu nhìn bàn tay của chính mình.

...

Nhớ lại lúc đó hắn đỡ Hạ Hầu Khải một cái, trong lòng bàn tay hắn cảm giác được, cánh tay của Hạ Hầu Khải gầy gò mà run rẩy, chạm đến thì khiến người ta cảm thấy, như một chiếc lá bị gió thu thổi làm cho run lẫy bẩy.

Loại cảm giác vô lực thậm chí gầy yếu kia, thực sự là khiến tâm tình của hắn sung sướng cực kỳ!

Hạ Hầu Khải, lão Hạ, chung quy ngươi cũng già hơn tha thân thể của ngươi như vậy, so với ta còn kém xa!

Cũng không biết sau lần này, ngươi có ngã bệnh liệt giường hay không nữa!

Lần này không có... Vậy lần sau? Hay là lần sau nữa?

Lão Hạ, ngươi đây chính là đang tự thiêu đốt chính mình, rọi sáng cho người khác. Vậy thì ta cho ngươi hy sinh, tạo ra cơ hội cho ta!

Đương nhiên, thân thể yếu đuối của ngươi, loại này dựa vào con đường số mệnh bàng môn tà đạo, ta sẽ không hoàn toàn để tâm tới.

Nếu là ta ta sẽ đi một con đường ổn thỏa. Rồi đến một thời điểm nào đó, những người trụ cột dưới tay ngươi sẽ không còn nữa, mặc dù còn lại Bạch Tiểu Thăng ở nơi đó nhưng lúc đó ngươi cũng là một người cô đơn rồi!

Những lời này, tất cả đều là Trầm Bồi Sinh suy nghĩ trong lòng, hắn không có nói ra.

Trầm ngâm chốc lát, Trầm Bồi Sinh ngẩng đầu lên, nhìn Lâm Ngọc cùng Trình Lưu mỉm cười, nói một câu,

- Thật ra, nếu muốn bắt Bạch Tiểu Thăng thì then chốt không phải là ở chỗ Bạch Tiểu Thăng mà là ở bên Hạ Hầu Khải cơ!

- Không có người che chở, Bạch Tiểu Thăng mới mặc người ta nhào nặn!

Lâm Ngọc, Trình Lưu không nhịn được gật đầu, ánh mắt sáng bọn họ sáng ngời như đuốc.

...

Suốt đêm không có chuyện gì xảy ra.

Sáng sớm ngày thứ hai, công ty truyền thông nhà họ Ngô bên kia tuôn ra một tin tức, gây ra một hồi náo động trên toàn bộ mạng xã hội ——

Hai ngày nay xôn xao sôi sùng sục, mạng xã hội rầm rộ lên vụ sự kiện của Lâm Kha, truyền thông của nhà họ Ngô có một vị chủ biên hết sức sáng tạo, đưa ra tin tức nóng hổi, vinh quang thăng chức.

Hiện nay, tên chủ biên này đã lẩn trốn, hướng đi của hắn trở thành câu đố, công ty đã báo án.

Truyền thông nhà họ Ngô ngay lập tức phát hiện vấn đề, hướng về mình tự trách, lại ngay lập tức hướng về phía Lâm Kha, hướng về phía tập đoàn Chấn Bắc chi nhánh Trung Quốc xin lỗi, công bố đồng ý tiếp nhận tất cả trách phạt, đồng ý đối với Lâm Kha thanh toán mấy triệu phí tổn thất danh dự cùng phí tổn thất tinh thần.

Một hồi, mạng xã hội lại ồ lên!

Hai ngày trước, còn công kích Lâm Kha, đầu bút lông xoay một cái, không được dấu vết bắt đầu khiển trách tên tác giả giả tạo tin tức, dẫn đến bạo lực dư luận, đồng thời lớn tiếng kêu gọi luật pháp phải ngay lập tức quản chế.

Cái tin tức này vẫn phát huy nhiệt lượng dư thừa, để mọi người nghị luận không ngớt.

So với chân tướng, mọi người đối với loại xoay ngược tình thế kinh ngạc như thế này lại càng cảm thấy hứng thú hơn...

Mà Bạch Tiểu Thăng, Lâm Kha từ bên trong tâm điểm của sự kiện cấp tốc thoát thân, bắt đầu lên tiếng yêu cầu Nam Đô và các tập đoàn xí nghiệp liên quan ở Thanh Cảnh phải tiến hành điều tra rõ ràng.

Có "Địa đầu xà" nhà họ Ngô chống đỡ, có Ngô Đại Tôn biết được Trầm Bồi Sinh có một bộ phận "Kế hoạch", có Bạch Tiểu Thăng chờ người làm ra thôi diễn.

Một nhóm lớn nhân vật dưới trướng Trầm Bồi Sinh, đều bị đem ra xét xử.

Ngay lập tức bút lớn viết lên công trạng để báo cáo đưa đến tổng bộ.

Lập tức, toàn bộ tổng bộ lần thứ hai sôi trào.

- Tôi nói Đại sự vụ quan Bạch Tiểu Thăng là kẻ khả nghi, bên trong chắc chắn no túi tiền riêng, lạm dụng chức quyền, vốn chính là tin tức giả dối không có thật, các người thử nhìn một cái xem, tin tức đều được làm sáng tỏ, sự vụ quan Lâm Kha cũng được bồi thường đấy thôi!

- Chúng ta nên tin tưởng vào đại sự vụ quan Bạch Tiểu Thăng hắn chính là thần tượng của chúng ta tại bộ sự vụ !

- Mấy người xem, đại sự vụ quan Bạch Tiểu Thăng lại đưa tới danh sách xử trí, đều là những nhân vật có vấn đề!

- Nhất định là bọn họ liên hợp lại âm mưu hãm hại đại sự vụ quan Bạch Tiểu Thăng!

...

Trong lúc nhất thời, thanh danh của Bạch Tiểu Thăng lại lần nữa vang dội, phong quang vô lượng!

Bạn cần đăng nhập để bình luận