Thừa Kế Hai Ngàn Tỉ

Chương 1309: "Bầu trời sống động" của khu Đại Trung Hoa (1)

Tóm lại, thời điểm Trầm Bồi Sinh ra đi, đối với một chút "Lời đồn", có thể nói đã đặt vào kỳ vọng cao.



Những người được hắn lưu lại khu Đại Trung Hoa, cũng cố gắng ra sức thổi phồng.



Cũng thực sự tạo ra một chút hiệu quả.



Nhưng mà, đến ngày thứ hai sau hội nghị, bên tổng bộ đã gửi thông báo đến.



- Trầm Bồi Sinh bị điều tra, chuyển giao cho bộ phận tư pháp chính quyền địa phương !



Cái tin tức vô cùng châm chọc này, lập tức đem toàn bộ cao tầng khu Đại Trung Hoa, đều cho vỡ mộng.



Tình huống như thế nào !



Trong hai năm qua, dưới sự điều hành của Hạ Hầu Khải, khu Đại Trung Hoa một lần nữa phân chia sản nghiệp thành các khu vực nhỏ, trong nước có Đông Bắc, Hoa Bắc, Hoa Đông, Hoa Nam, Hoa Trung, Tây Bắc, Tây Nam, một vài khu ở hải ngoại, tổng cộng mười lăm khu, cũng chính là mười lăm vị cấp phụ trách khu vực nhỏ, cộng thêm chín vị Đại sự vụ quan của Tổng bộ.



Tất cả đều bị tin tức này, làm cho rung động thật sâu, trợn mắt hốc mồm, thật lâu không nói gì.



Trầm Bồi Sinh bị lật đổ?



Điều này cũng quá khó mà tin nổi !

Điều này cũng quá đột ngột!



Hai mười bốn người này, có người vui mừng như điên, có người khó có thể tin được, có người không muốn tin tưởng, có người không dám tin tưởng.



Trong thời gian đầu, bọn hắn cùng nhau bình ổn lại tinh thần, muốn xem một chút có phải là một thông báo nhất định không có sự nhầm lẫn hay không, có phải sẽ xảy ra một phần vạn khả năng là tuyên bố sai lầm hay không?



Lý Hạo Phong, Trịnh Thiên Hồng, Hứa Du Nhược trong thời gian đầu còn chạy đến gặp Hạ Hầu Khải để xác minh thông tin.



Sau cùng, khi cái này tin tức này được lặp đi lặp lại, xác nhận chính xác vô số lần, rốt cục được đám người cũng tiếp nhận.



Trầm Bồi Sinh quả là thật rơi đài !



Không đợi bọn hắn có thêm nhiều phản ứng, thông báo thứ hai cũng được gửi đến.



Đứng trước nguyên nhân thân thể của Tổng giám đốc Hạ Hầu Khải không được khỏe, chính thức từ chức Tổng giám đốc khu Đại Trung Hoa.



Tập đoàn đồng ý, đồng thời mời Hạ Hầu Khải ở lại trở thành cố vấn cao cấp cho quản lý khu Đại Trung Hoa.



Thông tin này đưa ra, tuy rằng bị tin tức Trầm Bồi Sinh bị xét xử lọt vào, che lấp bớt đi một phần ánh sáng, nhưng mà ẩn trong đó lại bao hàm ý nghĩ càng to lớn!



Nó mang ý nghĩa, ngay hiện tại khu Đại Trung Hoa không có Tổng giám đốc điều hành!



Nó mang ý nghĩa, đây là một cơ hội lớn!



Một vị phụ trách đại khu vực, người đó nhất định phải am hiểu sâu về công việc của khu quản hạt, dùng đến tầng lớp quản lý cao tầng nơi ấy, mới có thể triển khai công tác một cách tốt nhất.



Hình thức tuyển bạt người phụ trách từ bên trong hàng ngũ của khu vực, chứ không phải người từ bên trên chỉ định xuống, không sai biệt lắm chính là một trong số những quy tắc tuyển chọn người phụ trách đại khu vực của tập đoàn Chấn Bắc.



Trong thời gian sớm nhất, ở các nơi của khu Đại Trung Hoa, thậm chí những người quản lý cao cấp ở hải ngoại, cùng một thời gian đặt vé máy bay, vé đường sắt cao tốc, mục đích lạ thường cùng hướng về Lâm Hải !



Cũng chính là tổng bộ khu Đại Trung Hoa!



Bọn hắn muốn tới thử một cơ hội lên chức ngàn năm có một này!



Tuy rằng có xa vời, nhưng vẫn chạy theo như vịt !



Mà theo việc Trầm Bồi Sinh rơi đài, tất cả mọi người cũng lại lần nữa đem ánh mắt tập trung vào vị Tổng giám đốc của bọn hắn trước kia, Hạ Hầu Khải.



Trầm Bồi Sinh không có khả năng vô duyên vô cớ bị tổng bộ xét xử, kết hợp với lúc hắn còn ở trong nước, những người thân thiết bên cạnh Hạ Hầu Khải như Lý Hạo Phong, Trịnh Thiên Hồng, rõ ràng ở trong trạng thái đối lập với Trầm Bồi Sinh, một màn xảy ra trước mắt này, cũng giải thích tốt cho việc, là Hạ Hầu Khải ra tay, mới đánh xuống Trầm Bồi Sinh !



Vị lãnh đạo luôn thủy chung mang "Bệnh" này, nhìn như yên lặng nhưng kì thực không phải như vậy!



Không ra chiêu thì thôi, vừa ra tay, đối phương liền ngã!



Tất cả mọi người nghĩ tới đây, sau khi cảm khái, thì ánh mắt cũng nhấp nháy.



Hạ Hầu Khải được mời trở lại làm cố vấn cao cấp cho quản lý khu Đại Trung Hoa, danh hiệu vinh quang càng là cực cao, người kế nhiệm mới chức vị Tổng giám đốc kia, không có khả năng không phải hỏi thăm qua ý kiến của hắn.



Nói cách khác, vị cựu Tổng giám đốc Hạ Hầu Khải tiên sinh này, có được một quyền lợi mà trước mắt làm tất cả mọi người đều nóng mắt, quyền khuyến nghị !



Hắn đề cử ai, người đó sẽ có khả năng bước lên chức vị Tổng giám đốc khu Đại Trung Hoa !



Lập tức, tất cả mọi người đều bị kích động.



Cũng là xuất phát từ loại suy nghĩ này, cùng ngày hôm đó, nơi ở của Hạ Hầu Khải liền trở nên vô cùng náo nhiệt.



Người ở Lâm Hải đều nhao nhao đến đây quan sát, biểu hiện tấm lòng lo lắng, quan tâm với sức khỏe lão lãnh đạo.



Người không ở Lâm Hải, cũng liên tục gọi điện thoại đến, hỏi thăm sức khỏe lão lãnh đạo.



Tuy rằng trước đây, mỗi một người bọn hắn đều trốn ở xa, sợ mình gây vào phiền toái, nhưng hiện tại không phải Trầm Bồi Sinh đã rơi đài sao, những lí do không thể đến, không thể hỏi thăm kia đều có thể quy tội lên thân Trầm Bồi Sinh.



Là do Trầm Bồi Sinh ngăn cản bọn hắn quan tâm lão lãnh đạo, Trầm Bồi Sinh đơn giản là tội ác tày trời, vô cùng độc ác.



Chỉ một thời gian sau, danh dự của Trầm Bồi Sinh đã bị bôi nhọ bừa bãi . . .



- Nhìn thấy chưa, đây chính là bản chất con người!

Hạ Hầu Khải có chút ít cảm khái, cười nói với Phùng Ly, Lâm Kha đang chăm sóc hắn.



Tuy rằng nói như thế, nhưng Hạ Hầu Khải cũng không bỏ qua người nên gặp, người nên nhận điện thoại, hơn nữa dường như quên đi việc đám người này bạc tình bạc nghĩa đến mức nào, vào thời điểm Trầm Bồi Sinh còn đương nhiệm.

Tiếp theo đó, những người kia lại lần nữa chạy tới báo cáo tình huống công tác, tuy là chỉ cho phép bọn hắn hồi báo nội dung, nhưng cũng rất "Thú vị", đều là ở trong riêng phần quyền lực của mình, xét xử người nào hay chuyện gì.



Người lọt vào xét xử, đều là những người từng thuộc về phe Trầm Bồi Sinh.



Tường đổ bị mọi người cùng đẩy.



Mỗi người đều ra sức quét dọn "Dư nghiệt" của Trầm Bồi Sinh, đồng thời tha thiết thông báo lại cho Hạ Hầu Khải.



Bên phe Trầm Bồi Sinh, cũng coi như cơ hội cuối cùng cho đám người phát huy một chút nhiệt lượng còn thừa, giúp đỡ bọn hắn "Chữa trị" mối quan hệ với Hạ Hầu Khải .



Tối thiểu nhất, những người kia cho rằng điều đó còn có tác dụng.



Gặp nhiều người, phải nghe nhiều cuộc điện thoại, cuối cùng Hạ Hầu Khải cũng phải tránh ra ngoài, chỉ mong đôi tai được yên tĩnh.



Cùng ngày, cùng với Hạ Hầu Khải, còn có Lý Hạo Phong, Trịnh Thiên Hồng, Hứa Du Nhược, còn có Phùng Ly, Lâm Kha.



Phùng Ly và Lâm Kha tuy rằng không phải Đại sự vụ quan, nhưng mà bởi vì nguyên nhân chiếu cố chăm sóc Hạ Hầu Khải, cũng biết rõ nội dung thông báo.

Lại nói, các cô cũng sớm biết rõ, sự tình Bạch Tiểu Thăng được Hạ Hầu Khải phái đi tới tổng bộ.

. . .



Trầm Bồi Sinh rơi đài, dư nghiệt biến thành chuột chạy qua đường, thậm chí không cần chính mình tổn hao tâm tư "Giải quyết hậu quả cho tốt".



Hạ Hầu Khải cũng càng thêm vui vẻ, thậm chí trong đêm hôm đó chủ động yêu cầu làm chủ.



Tiếp sau đó, Trần Vũ Thành, Dư Doanh cũng được gọi tới tham gia liên hoan cùng nhau.



Trong bữa tiệc, mọi người đều cất tiếng hân hoan, sảng khoái ăn mừng một phen.

- Không nghĩ tới Tiểu Thăng thật sự làm được, thật là bội phục!

Lý Hạo Phong cảm thán và nâng chén.



- Tôi cảm thấy chén rượu này nên kính Bạch Tiểu Thăng, không có cậu ấy, một ngày này nếu có thể đến được, chỉ sợ là cũng phải chờ đợi thật lâu.

Trịnh Thiên Hồng nâng chén cười nói.

Hứa Du Nhược cũng cười gật đầu,

- Tôi đồng ý với câu nói này.



- Vậy thì kính Bạch Tiểu Thăng đang ở nước ngoài, chờ cậu ấy trở về chúng ta lại tụ họp, vẫn là tôi làm chủ, chúng ta lại náo nhiệt thêm một lần nữa.

Hạ Hầu Khải cười nói.



Những người trẻ tuổi tự nhiên cất tiếng reo hò.



Trong niềm vui mừng ấy, Hạ Hầu Khải cũng uống hai chén rượu.



Phùng Ly, Lâm Kha, Trần Vũ Thành, Dư Doanh cũng cùng luân phiên nâng chén.



Bình thường họ sẽ không uống, nhưng ngày hôm nay cao hứng, đều có thể uống một chút.



Sau một phen vui mừng, chủ đề được nhắc tới là chức vị Tổng giám đốc khu Đại Trung Hoa.

Ba người Lý Hạo Phong mượn rượu chếnh choáng, trong đôi mắt cũng rực sáng, gương mặt hào hứng.



Bọn hắn đều đang ở độ tuổi trung niên, hiện tại cũng đạt được nhiều thành tựu, tất nhiên đều muốn đạt được thành tựu cao hơn nữa.



Bất quá, mỗi người đều biết rõ, muốn làm Tổng giám đốc khu Đại Trung Hoa chắc chắn sẽ không dễ dàng như vậy !



Tập đoàn Chấn Bắc không phải công ty chỉ dành cho người có năng lực chuyên môn cao, càng là coi trọng năng lực, uy tín và thành tích!



Sau khi cân nhắc tất cả những yếu tố kia, bản thân ba người cũng đều không dám hứa chắc mình có thể đạt được hai yếu tố khác.



- Tuy nhiên cuối cùng, chức vị Tổng giám đốc này, vẫn là muốn lựa chọn từ trong số mấy người lãnh đạo các vị.

Đương nhiệm sự vụ quan Trần Vũ Thành hài hước nói,

- Tóm lại là không rơi trên đầu tôi.



- Hạ lão, bên phía tập đoàn chỉ sợ còn đang chờ ý kiến của ngài đấy.

Trần Vũ Thành hỏi với giọng đầy hứng thú,

- Nếu để cho ngài đề cử, ngài định đề cử vị nào hoặc là mấy vị ?



Lời nói này lập tức hấp dẫn ánh mắt của đám người Lý Hạo Phong nhìn về phía gương mặt Hạ Hầu Khải.



Bất quá, sau đó Hứa Du Nhược liền nhấc tay từ bỏ,

- Uy tín, thành tích của tôi, chính tôi luôn rõ ràng, khẳng định là không có cách nào so với Hạo Phong, so với Thiên Hồng, cũng kém một chút.



Trịnh Thiên Hồng nghe xong liền che mặt, cười nói,

- Nghe cô nói kiều này, tôi cảm thấy mình cũng không so sánh được với Lý Hạo Phong.



Hứa Du Nhược vội vã thanh minh chính mình không phải có ý tứ kia.

Bạn cần đăng nhập để bình luận