Thừa Kế Hai Ngàn Tỉ

Chương 2206: Kế hoạch có thay đổi

Bạch Tiểu Thăng dẫn theo Lâm Vi Vi, Lôi Nghênh từ đại sảnh phòng tiệc quay về phòng mình, vừa đi qua lối rẽ đã nhìn thấy có bốn năm người đang đứng ở cửa phòng của mình. Anh nhìn cẩn thận và nhận ra đó chính là đám người Đổng Thiên Lộ, Lư Thiên Đạo.

Hình như những người này mới đến. Đổng Thiên Lộ đang giơ tay lên, muốn gõ cửa.

Tiếng bước chân của ba người Bạch Tiểu Thăng đi tới cũng làm cho những người này chú ý.

Đổng Thiên Lộ vừa thấy anh thì tay dừng lại, không gõ cửa nữa.

- Tổng giám đốc Bạch đây rồi.

- Hóa ra cậu không ở trong phòng.

- Cậu trở về đúng lúc, thật khéo.

Mọi người nhất thời mồm năm miệng mười nói.

Bạch Tiểu Thăng mỉm cười đi tới và nói với mọi người:

- Mọi người tìm tôi có chuyện gì sao?

Mọi người nhìn nhau và đều gật đầu.

- Được, chúng ta vào trong phòng nói chuyện.

Bạch Tiểu Thăng nói.

Ở đây có nhiều doanh nhân lớn như vậy, dù sao cũng không tiện đứng nói chuyện trong hành lang, cũng không phải giữ bí mật mà để người ta nhìn thấy lại mất thân phận.

Bạch Tiểu Thăng đi tới và mở cửa phòng của mình, mời mọi người đi vào.

Lúc này, mỗi gian phòng của đoàn thương nghiệp bọn họ đều là phòng cao cấp, có phòng ngủ chính kèm theo phòng sách, diện tích bên trong phòng khách cũng không nhỏ, có đặt chiếc sô pha rộng rãi, mấy người này ngồi không có vấn đề gì.

Mọi người vào ngồi, Lâm Vi Vi đi pha trà cho mọi người.

Nhưng nơi đây không có dụng cụ pha trà, lúc này Lâm Vi Vi ra ngoài tìm nhân viên phục vụ để lấy đồ. Lôi Nghênh cũng đi hỗ trợ.

Sau khi Bạch Tiểu Thăng ngồi xuống, anh cười nhìn mọi người hỏi:

- Tất cả các người tới tìm tôi có chuyện gì vậy? Chẳng lẽ có liên quan tới bữa tiệc tối nay à? Tôi mới từ phòng tiệc bên kia trở về.

- Chuyện này không có liên quan tới bữa tiệc.

Lư Thiên Đạo mỉm cười nói trước:

- Chỉ có điều, tổng giám đốc Bạch, có thể điều chỉnh một chút về kế hoạch khảo sát của chúng ta ở Osan hay không?

- Kế hoạch khảo sát? Cần điều chỉnh sao?

Bạch Tiểu Thăng nghe vậy liền ngẩn người, ngạc nhiên nói:

- Mọi người đều biết đại khái về kế hoạch, còn cần điều chỉnh sao? Điều chỉnh thế nào? Vì sao phải điều chỉnh vậy?

Bạch Tiểu Thăng vừa hỏi như vậy, mấy người ở đây đều muốn mở miệng,

Cảnh tượng một chút ồn ào.

- Vẫn là để tôi nói đi.

Đổng Thiên Lộ cao giọng nói.

Những người khác nhìn nhau rồi gật đầu, không lên tiếng nữa.

Quả thật một người nói thì tương đối trực quan hơn.

Bạch Tiểu Thăng cũng nhìn về phía Đổng Thiên Lộ.

- Là như vậy, tổng giám đốc Bạch. Trước đây không lâu, tôi đi tìm tổng giám đốc Lư và tổng giám đốc Vương, muốn phối hợp một ít tài nguyên thương nghiệp, tới cùng hoàn thành một ít đơn đặt hàng của tôi ở chỗ tập đoàn Dương thị. Khi chúng tôi nói chuyện với nhau đã nói tới một vấn đề.

Đổng Thiên Lộ nhìn Bạch Tiểu Thăng, cười gượng nói:

- Chính là hai chúng tôi gần như đã điều động hết tài nguyên thương mại rồi.

- Sau đó, tổng giám đốc Lư, tổng giám đốc Vương nói với tôi, các sếp tổng khác cũng đi tìm bọn họ, lén đề cập qua về chuyện này. Tài nguyên trong giới kinh doanh của bọn họ đều đã điều động tới mức cao nhất rồi.

- Lần này nhờ vào trợ giúp của cậu, chúng tôi không chỉ giành được vụ hợp tác cực lớn với nhà họ Dương ở Tây Phi, còn có rất nhiều hợp đồng của giới kinh doanh Karan, còn làm cho chúng tôi tiến hành hợp tác với rất nhiều tập đoàn tài chính lớn ở Châu Mỹ và Châu u. Chờ đến Osan, chúng tôi xem kỹ lại thì không thể ký quá nhiều hợp đồng, không thể tiến hành hợp tác nhiều nữa.

- Chúng ta đã hỏi qua mọi người trong nửa đoàn thương nghiệp, tình hình bọn họ đều như vậy, thậm chí những người này đã quyết định không ký hợp đồng nữa.

- Nếu trong tay đám mấy người chúng tôi nắm nhiều dự án hợp tác có chất lượng tốt như vậy, nhiều hợp đồng lớn như vậy, đều mong có thể mau chóng về nước, làm một cuộc đặc biệt lớn, không muốn ở lại thêm nữa.

- Cho nên chúng tôi nghĩ, có thể mời cậu phản ánh lên trên, rút bớt hành trình khảo sát bên này, nhanh chóng kết thúc những hợp đồng cần phải ký.

Đổng Thiên Lộ nói lời này, những người khác cũng gật đầu, cũng làm cho Bạch Tiểu Thăng bừng tỉnh hiểu ra.

Hóa ra là kế hoạch hợp tác hoàn thành vượt mức, mọi người đều mong có thể mau chóng trở về nhà.

Nghĩ lại thì cũng này cũng là bình thường.

Doanh nghiệp này lại giống như con người, hợp đồng thì giống như cơm, bình thường muốn ăn nhiều nhưng không nhất định có thể ăn được hết. Số lượng lần này đủ rồi, mọi người trái lại không thể ăn nữa. Nếu như không biết tự lượng sức mình cố ăn no, ngược lại không phải là chuyện tốt.

Bạch Tiểu Thăng làm người dẫn đầu đoàn thương nghiệp, tất nhiên phải có trách nhiệm phản ánh tình hình này lên trên, cũng chỉ có thể là anh đi báo cáo.

- Được, tôi sẽ nhanh chóng phản ánh với cục trưởng Hầu.

Bạch Tiểu Thăng nói:

- Chỉ có điều dù sao chúng ta đi xa cũng mang tránh nhiệm trên vai, tôi tin tưởng cục trưởng Hầu bọn họ sẽ cố gắng thỏa mãn yêu cầu của mọi người, nhưng xuất phát từ một vài yếu tố có liên quan tới quan hệ quốc tế, chúng ta phải đợi thêm vài ngày cũng không nên oán trách.

- Đó là chuyện đương nhiên!

Đám người Đổng Thiên Lộ, Lư Thiên Đạo liên tục gật đầu.

- Như vậy đi.

Bạch Tiểu Thăng lại nói:

- Nếu các ngài đã nhận được ý kiến của mọi người về chuyện này, vậy tôi mời các vị giúp cho một chuyện, bây giờ các vị đi điều tra một lượt. Chúng ta sẽ tập hợp lại những người còn dự định ký hợp đồng, cảm thấy hứng thú với ngành sản xuất hay doanh nghiệp gì, để chuẩn bị thay đổi hành trình.

Bạch Tiểu Thăng vừa nói vậy, mọi người ở đây đều gật đầu.

Bạch Tiểu Thăng là một người làm việc chắc chắn, một khi đã nói ra liền hành động, mọi người còn ngồi chưa nóng mông đã bị anh điều ra ngoài.

Chỉ có điều trong mọi người ở đây không ai cảm thấy làm vậy có gì không thích hợp, ngược lại đều vội vàng rời đi.

Dù sao mỗi người đều đại biểu cho mấy người tới, cũng cần nhanh chóng quay lại truyền tin tức.

- Chúng ta cũng không đợi nữa, lập tức đi làm thôi.

Đổng Thiên Lộ lên tiếng trước.

Mọi người đánh tiếng với nhau, lúc này đều đứng dậy rời đi.

Bạch Tiểu Thăng đứng dậy tiễn bọn họ.

Chờ sau khi tiễn mọi người đi rồi, Bạch Tiểu Thăng trở lại ngồi xuống trên sô pha, suy tính mọi chuyện.

Lúc này, cửa bị người ta đẩy ra, Lâm Vi Vi và Lôi Nghênh mỗi người đang cầm một cái đĩa bước vào.

- Trà tới rồi.

Lâm Vi Vi cười nói, sau đó lại thấy trong phòng khách chỉ còn lại có một mình Bạch Tiểu Thăng liền sửng sốt.

Trước sau cô đi còn chưa tới năm phút, người đâu rồi?!

Lôi Nghênh cũng ngạc nhiên không hiểu.

- Anh Tiểu Thăng, vậy... đám người cô Đổng... đâu rồi?

Lâm Vi Vi ngạc nhiên đi tới và đặt khay trà xuống bàn, không nhịn được nói với Bạch Tiểu Thăng.

Bạch Tiểu Thăng bị kinh động, ngước mắt nhìn thấy bọn họ trở về thì lập tức cười.

- Các người về muộn rồi, bọn họ đã đi hết.

Lúc này Bạch Tiểu Thăng nói sơ qua cho hai người biết chuyện bọn họ vừa bàn.

Lâm Vi Vi và Lôi Nghênh đều tặc lưỡi lấy làm kỳ lạ.

- Hóa ra là do anh Tiểu Thăng, anh kéo tới cho bọn họ quá nhiều hợp tác, khiến cho bọn họ không tiếp nhận được nữa.

Lâm Vi Vi mỉm cười nói:

- Thật lợi hại!

- Đúng vậy, bây giờ sợ rằng mọi người đều đang vội vàng trở về, mau chóng bắt đầu làm việc, không muốn từ từ khảo sát nữa.

Lôi Nghênh cũng nói.

Bạch Tiểu Thăng nhún vai, hai tay chống lên trên đầu gối đứng lên, lấy điện thoại di động của mình và đi về phía phòng ngủ:

- Tôi đi gọi điện thoại cho cục trưởng Hầu, nói trước chuyện này cho ông ấy biết.

...

Trong phòng ngủ, Bạch Tiểu Thăng gọi tới điện thoại của Hầu Doãn Thành, nói thật về tình hình xảy ra.

Bên kia điện thoại, Hầu Doãn Thành cũng chà chà khen ngợi:

- Tiến độ ký hợp đồng của các người thật sự quá nhanh, rất nhiều hợp tác ngoài dự đoán mọi người. Như vậy đi, tôi sẽ phản ánh lên trên xem phải giải quyết vấn đề hành trình thế nào.

Bạch Tiểu Thăng lập tức thay mặt mọi người cám ơn Hầu Doãn Thành.

Bạch Tiểu Thăng cúp máy và để điện thoại di động xuống, không nhịn được khẽ cười một tiếng, lẩm bẩm:

- Như thế cũng rất tốt, bữa tiệc chào đón ở bên phía Osan còn chưa bắt đầu, lại không biết các vị khách đều đã muốn rời đi, các hợp tác có thể thành đều bị loại bỏ... Vậy kẻ cầm đầu gây họa là mình à?

Bạn cần đăng nhập để bình luận