Thừa Kế Hai Ngàn Tỉ

Chương 2218: Lại một lần đàm phán thất bại (2)

Wagner lập tức nói:

- Ngài Tiểu Thăng là không hài lòng về nội dung ưu đãi, hay sợ người của đoàn thương nghiệp các ngài cảm thấy không thích hợp? Không sao cả, khi tôi tới đây đã được trao quyền, chúng tôi có thể cho các người thêm chính sách ưu đãi, đồng thời thuyết phục các doanh nhân trong nước có thể giảm xuống 10% giá hợp tác trong năm đầu, như vậy hẳn là được rồi chứ?

Wagner nói như thế, có thể nói là đã cho Bạch Tiểu Thăng và đoàn thương nghiệp đủ mặt mũi.

Bảo giới kinh doanh Osan lại giảm giá thêm 10%, xem đây là sự bồi thường, đồng thời ban ngành của bọn họ cũng có nguy cơ sẽ bị truyền thông gây khó dễ.

Có thể nói, ông ta nhắc tới tình trạng này đã coi như mức cao nhất mà bọn họ có thể chịu được.

Đoàn doanh nghiệp Trung Quốc được lợi ích khổng lồ, nói vậy hẳn sẽ không từ chối nữa...

Nói thật, Wagner vừa nói vậy, Bạch Tiểu Thăng đúng là động tâm.

Nhưng 40% nội dung trong phần khung sườn của hợp tác thương nghiệp này không có mấy ý nghĩa đối với thương nhân Trung Quốc, thuộc về dạng có đầu tư cũng chỉ vô ích.

10% nội dung liên quan đến các ngành sản xuất mà trong hai ba năm sắp tới thậm chí sẽ bị Trung Quốc hoàn toàn loại bỏ ra khỏi thị trường.

Có 15% nội dung khác căn bản là nhét vào để "trợ giúp" cho bên này phát triển...

Bạch Tiểu Thăng tin tưởng, cho dù ở dưới ích lợi thật lớn như vậy dẫn dắt, đám người Đổng Thiên Lộ và Lư Thiên Đạo sau khi cân nhắc cũng sẽ nhịn đau mà từ chối.

- Ngài Wagner, thật đáng tiếc, trong nội dung phần hợp tác sơ lược của các ngài, chúng tôi chỉ có thể ký một phần thôi. Bây giờ năng lực đoàn thương nghiệp chúng tôi có thể chịu được cũng có hạn.

Bạch Tiểu Thăng nói:

- Chỉ có điều, nếu như các ngài bằng lòng, cá nhân tôi có thể đề cử phía hợp tác khác với các ngài.

Bạch Tiểu Thăng vừa nói vậy, vẻ tươi cười của ngài Wagner liền cứng đờ, bất chợt cười nói:

- Một phần, vậy ngài Tiểu Thăng chắc hẳn có thể ký được bao nhiêu?

- Về phần phía hợp tác khác, ban ngành chúng tôi tự có sắp xếp, cũng không cần ngài Tiểu Thăng quan tâm.

Ngài Wagner lại nói.

Bạch Tiểu Thăng nói cậu ta có thể giới thiệu phía hợp tác khác sao? Nực cười, vậy cậu ta có thể quen biết được mấy doanh nghiệp, quy mô có thể lớn tới mức nào chứ?

Ngài Wagner lập tức đưa ra lời từ chối.

Ông ta còn không biết Bạch Tiểu Thăng có năng lực lớn thế nào.

Khi lòng tốt của mình bị từ chối, Bạch Tiểu Thăng cũng không để ý.

Chỉ đơn thuần dựa theo những doanh nghiệp và ngành sản xuất được nêu ra trong phần sơ lược hợp tác được ngài Wagner mang đến, chưa chắc những tập đoàn tài chính lớn gia tộc lớn mà Bạch Tiểu Thăng quen biết sẽ cảm thấy hứng thú.

Thật ra Osan không phải không có lĩnh vực thương nghiệp hợp tác tốt hơn, chỉ có điều đám người ngài Wagner chắc đang nóng lòng bù đắp một ít thiếu sót, cho nên chỉ lấy ra một phần ngành sản xuất đang lạc hậu tới bàn chuyện hợp tác.

Khi bị hỏi có thể ký bao nhiêu, Bạch Tiểu Thăng cũng không vội trả lời mà có phần trầm ngâm.

Ngài Wagner thấy thế vội hỏi:

- Tám phần sao? Hay là bảy phần?

Trong lòng Wagner có điểm mấu chốt, đó chính là 65% phần hợp tác sơ lược do ông ta mang tới.

Không thể thấp hơn được nữa!

Bạch Tiểu Thăng giơ ba ngón tay, cố gắng làm cho vẻ tươi cười của mình có vẻ chân thành, làm cho giọng nói của mình có vẻ chân thành:

- Ngài Wagner, theo hiểu biết của tôi đối với đoàn thương nghiệp chúng tôi, trong tài liệu hợp tác mà ngài mang tới thì chúng tôi chắc hẳn cần... 30%.

30%?!

Ngài Wagner thoáng cái sửng sốt, nhìn Bạch Tiểu Thăng với vẻ không thể tin nổi.

Ông ta đã đưa ra điều kiện đến mức này mà Bạch Tiểu Thăng nói chỉ cần 30% hợp tác thôi sao?!

Điều này thật đúng là điên rồi!

- Ngài Bạch Tiểu Thăng, ngài đang nói đùa sao?

Wagner nụ cười trên mặt co rút, bắt đầu không khống chế được.

- Tôi chỉ có thể bảo đảm 30%, hơn nữa còn cần chúng ta lựa chọn nội dung cụ thể.

Bạch Tiểu Thăng hít sâu một hơi, nghiêm túc nói.

Có đôi khi đàm phán luôn cân nhắc uyển chuyển cũng không tốt, phải nói cho đối phương biết yêu cầu thật sự của mình.

Bạch Tiểu Thăng vừa nói ra yêu cầu này, ngài Wagner đã không thể kìm chế được nữa, lập tức tắt nụ cười.

- Ngài Bạch, ngài đang nghiêm túc à?

Wagner trầm giọng nói.

Bạch Tiểu Thăng dùng ánh mắt chắc chắn nhìn ông ta và gật đầu.

- Chúng tôi đã đưa ra thành ý như vậy, các người lại chỉ có thể làm thế thôi à?!

Wagner không nhịn được nói.

- Xin lỗi, ngài Wagner, kinh doanh chính là kinh doanh.

Bạch Tiểu Thăng trả lời.

Wagner bình tĩnh nhìn Bạch Tiểu Thăng hai giây, tin chắc chuyện này có cách nào cứu vãn mới khẽ gật đầu, giơ tay cầm lấy tập tài liệu trên bàn và bỏ vào trong túi công văn của mình.

- Nếu vậy thì thứ lỗi cho tôi phải rời đi trước, để báo cáo lại với cấp trên đã.

Wagner nói.

Cho dù trên mặt Wagner không tươi cười nhưng lời lẽ lại không quá hung ác lạnh lùng, chỉ có điều rõ ràng đã mất hứng.

- Tôi tiễn ngài.

Bạch Tiểu Thăng nói.

- Không cần đâu, mời ngài cứ tiếp tục hưởng thụ bữa tiệc của các người đi.

Wagner đứng dậy và nhìn Bạch Tiểu Thăng gật đầu, sau đó đi thẳng ra ngoài.

Bạch Tiểu Thăng đứng dậy đưa tiễn.

Sau khi ra khỏi phòng nghỉ, ngài Wagner gật đầu với Bạch Tiểu Thăng và đánh tiếng với người của mình rồi đi thẳng, trên mặt không vui không buồn, không thể nhận ra được cảm xúc nào.

Bạch Tiểu Thăng dừng lại và nhìn theo, trong lòng lặng lẽ than thở.

Trên vấn đề “lợi ích" quyết định cuộc nói chuyện này chỉ có thể dừng lại ở đây.

Chỉ có điều đàm phán kinh doanh không phải đều như vậy sao? Vĩnh viễn không thể nào một lần là xong được, còn có thể phải tiến hành vòng thứ hai, vòng thứ ba, nếu như có...

Khi Wagner và Bạch Tiểu Thăng đàm phán thất bại, Alger đang tiếp nhận sự chỉ điểm của Lisa.

- Ngài xem, cậu của ngài là nhân viên quan trọng của Bộ thương mại Osan, chỉ cần hạ quyết tâm từ phương diện này... vậy Bạch Tiểu Thăng và đoàn doanh nghiệp Trung Quốc này làm sao có thể không ngoan ngoãn đi vào khuôn khổ được. Dù sao, xảy ra chuyện, bọn họ cũng không gánh vác nổi!

Lisa truyền thụ suy nghĩ này cho Alger hết một lúc lâu.

Khi Alger đang nói, do uống nhiều rượu nên chỉ cảm thấy trong lòng nóng lên, cảm thấy có lý.

Lisa dạy phải tùy cơ hành động, đưa ra cho anh ta rất nhiều phương án kế hoạch, Alger không nhịn được liên tục gật đầu.

- Tôi sẽ lập tức qua tìm cậu tôi, đến lúc đó sẽ tuỳ cơ ứng biến.

Lúc này Alger đứng dậy, muốn quay trở về đại sảnh của bữa tiệc.

Lisa mỉm cười nâng ly nói:

- Vậy tôi ở đây đợi tin tức tốt!

Alger cười, dẫn theo người đẩy cửa rời đi.

Lisa nhìn ở cửa và cưới yếu ớt, nâng ly đặt ở bên môi, thản nhiên nhấp một hớp...

Alger ngồi có cảm giác say lại lao thẳng đến phòng tiệc.

Chỉ có điều, anh ta cũng chỉ hơi say, còn chưa say tới mức ngu ngốc, trong đầu vẫn đang suy ngẫm xem mình nên thuyết phục cậu mình thế nào.

Chuyện này không dễ dàng như vậy đâu...

Alger đang suy nghĩ, mới vừa đi tới chỗ rẽ trên hành lang liền nghe được một giọng nói quen thuộc:

- Ngài và Bạch Tiểu Thăng đàm phán xảy ra một vài vấn đề... Ngài không nên tức giận, nguyên nhân chuyện này không phải ở phía chúng ta...

Alger lập tức sửng sốt, sau đó lại thấy có người bước nhanh đến, hai người suýt nữa va vào nhau.

Người kia chính là ngài Wagner cậu của anh ta.

Chỉ có điều lúc này vẻ mặt của ngài Wagner thoạt nhìn cực kỳ khó coi.

Alger lập tức tỉnh rượu, đầu óc hoạt động nhiều nhất nhất từ trước tới nay.

Cậu của mình đàm phán với Bạch Tiểu Thăng cũng thất bại?

Hình như Bộ trưởng bộ thương mại Osan kia rất tức giận, thậm chí giận chó đánh mèo lên cậu của mình?

Cậu của mình thoạt nhìn chịu áp lực rất lớn đấy!

Vậy chuyện này...

Hình như đang phát triển theo một chiều hướng "thật sự không tệ".

trong nháy mắt, Alger kết hợp rất nhiều kế sách do Lisa đưa ra, chợt thông minh, lập tức làm ra một "sáng tạo".

- Alger?

Wagner cũng thấy Alger, lập tức nhíu mày.

- Cậu Wagner, cháu tìm cậu có việc!

Lúc này Alger nghiêm túc nói, lại hạ giọng nói:

- Cháu có thể giúp cậu đối phó với Bạch Tiểu Thăng của đoàn doanh nghiệp Trung Quốc! Cậu có muốn nghe không?

Bạn cần đăng nhập để bình luận