Thừa Kế Hai Ngàn Tỉ

Chương 768: Bộ phận nghiệp vụ điên rồi



Bộ phận nghiệp vụ của truyền thông Trung Kinh trải qua một chặng đường điều chỉnh tới nay, hiện tại chỉ còn một vị tổng thanh tra và năm vị quản lý.

Vốn trước đây lượng nhân viên trong bộ phận nghiệp vụ là một con số khổng lồ, đoàn đội rất cồng kềnh.

Dưới sự cải cách của Bạch Tiểu Thăng, phổ biến "hệ thống đối tác", chỉ còn tám mươi người nhân viên nghiệp vụ tinh anh trong biên chế.

Tổng thanh tra nghiệp vụ Trần Sinh, là một người có tài năng đặc biệt , và là một người rất có tinh thần làm việc.

Giờ khắc này, sáu người Trần Sinh đã ngồi chờ đợi ở trong phòng họp thứ ba.

- Tổng thanh tra Trần, lần này Bạch tổng gọi chúng tôi đến là có nhiệm vụ gì sao?

Có người hỏi.

Trần Sinh chưa trả lời mà những người khác cũng bắt đầu bàn luận.

- Tôi nghĩ là muốn biểu dương chúng ta, khoảng thời gian này chúng ta đạt được thành tích không nhỏ, phải phát tiền thưởng cho chúng ta!

- Cái anh này, tháng này cầm biết bao nhiêu tiền, kiếm được bồn đầy bát tràn, còn nhớ tiền tiếp, không sợ túi áo không chứa nổi sao!

- Ai lại sợ kiếm được nhiều tiền chứ!

Mọi người trò chuyện thật vui vẻ.

Từ lúc Bạch Tiểu Thăng thăng chức tổng thanh tra tới nay, cải cách dứt khoát hẳn hoi, đổi mới chế độ điều chỉnh đoàn đội.

Giúp cho những người như bọn họ được bộc lộ tài năng, thay thế mấy quản lý cũ ăn không ngồi rồi.

Có điều đoàn đội sắp xếp kỹ càng, cấp dưới tính ra lại thấy hơi thiếu, bọn họ dù sao cũng có chút ý kiến, lo lắng ít người không xong được nhiệm vụ, lo sợ tiền thưởng bị ít đi, thu nhập cũng sẽ bị ảnh hưởng.

Thế nhưng theo thời gian trôi qua, chế độ mới phát huy tiềm lực cho hiệu quả kinh người.

Chế độ thanh toán phần trăm cũng được thay đổi, chế độ càng được tăng lên, không cần xem sắc mặt của ai, bạn càng có năng lực xuất chúng, càng chịu khó làm việc là có thể thu càng nhiều!

Lần này, những nhân viên nghiệp vụ kia, quả thực là dần dần trở nên điên cuồng, mỗi người thành cuồng công tác, một lòng một dạ nghiên cứu năng lực nghiệp vụ, cực kỳ chủ động tính toàn, khiến những lãnh đạo như bọn họ cũng líu lưỡi!

Trước mắt, công nhân cầm được nhiều, bọn họ là lãnh đạo cũng nhận được tiền thưởng nhiều hơn, mỗi ngày đều tinh thần sung mãn, ý chí chiến đấu sục sôi.

- Có nhiệm vụ là tốt nhất, nhiệm vụ của Bạch tổng, tôi sẽ toàn lực ứng phó!

Trần Sinh nói giọng nghiêm túc.

Hắn cũng là từ chức quản lý phấn đấu lên đến nay, trong lòng hắn mang cảm kích với ơn dẫn dắt của Bạch Tiểu Thăng đối với bản thân.

Mọi người còn đang trò chuyện, cửa phòng họp thứ ba vừa mở, Bạch Tiểu Thăng cất bước đi tới.

- Bạch tổng!

Dẫn đầu là Trần Sinh, sau đó là mọi người đều đứng dậy.

- Không cần đứng lên, mọi người ngồi đi!

Bạch Tiểu Thăng cười đi tới vị trí của mình, trong lồng ngực còn ôm một đống lớn tư liệu.

Lâm Vi Vi không ở đây, Tống Nhất Minh lại bận bịu, những việc bé nhỏ không đáng kể này Bạch Tiểu Thăng đều tự mình đi làm. Dường như từ trước đến giờ hắn đều như thế, không hề có một chút bài bản, không hề có một chút tự cao.

Hắn ở trong con mắt của mọi người càng được kính trọng thêm.

Bạch Tiểu Thăng bỏ đống tư liệu trong tay xuống, thấy mọi người ngồi xuống hắn cũng nở nụ cười với mọi người.

- Lần này, tôi cần bộ phận nghiệp vụ các anh tập trung vào ba mươi công ty này!

Bạch Tiểu Thăng đem tin tức vắn tắt do mình làm được phân phát cho mọi người, một trang giấy trên cùng có giới thiệu tóm tắt của ba mươi cơ quan công ty cùng với hai ba câu nói bổ sung, đơn giản nhưng trực tiếp, vừa xem là hiểu ngay.

Trần Sinh xem lướt qua toàn bộ tin tức một phen, nhất thời kinh ngạc ngẩng đầu nhìn hướng về Bạch Tiểu Thăng.

- Liên quan đến ba tỉnh, hai mươi thành thị, hơn nữa đây có thể đều là công ty lớn!

- Còn đều là công ty thuộc tập đoàn!

Bạch Tiểu Thăng bổ sung một câu.

- Trong một tháng này, tôi nghĩ để cho các anh chỉ tập trung tất cả với ba mươi cơ quan công ty này! Trong vòng một tháng phải đạt thành hợp tác!

Câu nói này khiến tất cả quản lý ở đây không thể không kinh sợ.

Làm sao mà đột nhiên lại muốn nói chuyện hợp tác cùng nhiều công ty của tập đoàn như vậy.

- Cái này cũng là một loại thử thách của tập đoàn đối với cá nhân tôi!

Bạch Tiểu Thăng bình tĩnh nhìn mọi người và nói thẳng thắn.

- Mà tôi thì chỉ có thể dựa dẫm vào các vị!

Thần sắc của Bạch Tiểu Thăng lộ ra sự tín nhiệm lớn lao.

Vẻ mặt của Trần Sinh nghiêm nghị, nói.

- Bạch tổng, ngài nói quá lời! Nói chuyện hợp tác cùng công ty khác của tập đoàn là việc nằm trong phận sự của chúng tôi, về công hay về tư, chúng tôi đã làm là toàn lực ứng phó!

Những quản lý đang ngồi hoàn toàn gật đầu.

Trần Sinh lại tiếp tục nói.

- Ba mươi cơ quan công ty này, mỗi vị quản lý phụ trách sáu cơ quan, mỗi cơ quan công ty sắp xếp hai vị nhân viên nghiệp vụ tinh anh, ngoài ra tất cả tài nguyên của công ty ở ngoài, tùy ý mọi người điều động! Tôi cũng tới tham gia! Một tháng, bảo đảm có thể đạt được thành tích!

Hắn hoàn toàn tự tin đối với bộ ngành của mình!

Tất cả quản lý gật đầu dồn dập tràn đầy tự tin.

Bạch Tiểu Thăng cực kỳ thoả mãn với trạng thái tinh thần này của bọn họ.

Hắn chỉ có bổ sung một câu nói.

- Lần này, tất cả hợp tác đạt được thành quả, công ty trích phần trăm cho mọi người, sẽ tăng 20% so với cơ sở ban đầu!

Câu nói này khiến tất cả mọi người khiếp sợ, ngay cả trong ánh mắt Trần Sinh cũng lộ ra sự cuồng nhiệt!

Về công hay về tư, vì Bạch tổng hay vì chính bọn hắn.

Cũng đáng giá liều mạng!

Bạch Tiểu Thăng nhìn thấy trong mắt mọi người đã nhen lửa chiến ý, bèn nở nụ cười thoả mãn.

Cảm tình có thể để cho mọi người đồng tâm hiệp lực với nhau, nhưng mà đền đáp đầy đủ thì sẽ nhen lửa chiến ý của bọn họ!

- Tháng này, đều dựa vào mọi người rồi!

Bạch Tiểu Thăng nói.

- Bạch tổng nói như thế, chúng ta phải làm sao?

Trần Sinh nhìn mọi người.

Không đợi mọi người trả lời, hắn là người trước tiên nói ra đáp án.

- Liều mạng!

- Liều mạng!

Mọi người chiến ý vang dội.

Tình cảnh này, để cho trên mặt Bạch Tiểu Thăng xuất hiện nụ cười.

Niềm tin của hắn cũng vào thời khắc này, tăng lên dữ dội cho đến cực hạn!

- Mình có kế hoạch! Mình có Hồng Liên! Mình có bọn họ! Lo gì chịu không nổi! Người phụ trách sản nghiệp tỉnh vực, trừ mình ra không còn có thể là ai khác!

Bạch Tiểu Thăng hét lớn trong lòng.

Sau đó, mọi người phân chia ba mươi cơ quan công ty này.

Bạch Tiểu Thăng đem tư liệu của từng hạng mục phân phát xuống.

Mọi người nhìn thấy những tài liệu này, mắt đều dựng thẳng đầy vẻ chấn động!

- Tư liệu đầy đủ chi tiết như vậy, chuyện này làm sao có thể làm được!

- Các nhu cầu nội dung mọi thứ đều đầy đủ, không, phải gọi là chu đáo!

- Có một số cái ngay cả chúng ta cũng không nghĩ tới, quá tinh tế!

- Còn có những phân tích đối với những tổng thanh tra của cơ quan công ty kia ,chuyện này đối với bộ phận nghiệp vụ chúng ta mà nói, quả thực quá trọng yếu!

Mọi người mồm năm miệng mười, đều khen không dứt miệng, đối với những gì Bạch Tiểu Thăng Bạch tổng có thể làm này, ở trong lòng viết chữ “phục”.

- Có hỗ trợ như thế, chúng ta còn thất bại được sao? Một tháng bắt hết chúng nó!

Trần Sinh thậm chí phấn khởi lên.

Mọi người dồn dập đáp lời.

Hội nghị này mãi cho đến lúc trước khi tan việc mới kết thúc, lúc mà mọi người tản đi, lại đi vội vã gần như chạy.

- Tất cả quản lý của bộ phận nghiệp vụ làm sao đây, như là cùng nhau hít thuốc lắc vậy?

- Không biết, có thể có động thái lớn gì đó đi!

- Kia không phải tổng thanh tra bộ phận nghiệp vụ Trần Sinh sao, hắn làm sao mà cũng chạy!

Các công nhân viên thấy cảnh này đều cực kỳ kinh ngạc.

Đêm đó, tất cả nhân viên nghiệp vụ đều nhận được một thông báo.

Xem xong thông báo,tất cả nhân viên nghiệp vụ đều điên cuồng, từ nơi khác đi suốt đêm để quay về!

Hai ngày sau đó, bộ phận nghiệp vụ ở trong mắt của người trong công ty trở nên cực kỳ quái dị, đầu tiên là cả ngày liên tiếp mở hội nghị, mở các loại hội nghị.

Sau đó, hành chính và hậu cần, bị yêu cầu lập phiếu điều xe.

Hai bộ phận hành chính và hậu cần còn đang kinh ngạc thì thu được thông báo xuống dưới của Bạch Tiểu Thăng—— Mọi yêu cầu của bộ phận nghiệp vụ, cần toàn lực phối hợp không được chậm trễ!

Người của bộ phận nghiệp vụ như nắm đặc quyền, một đường bật đèn xanh ở trong công ty, khiến người ta líu lưỡi càng khiến người ta ước ao!

Mà tất cả nhân viên nghiệp vụ hành tung đều vội vã, thậm chí gấp đến mức khoe khoang, dường như là đang vội vàng làm cái gì vậy.

Trong vòng hai ngày, bộ phận nghiệp vụ từ tổng thanh tra cho tới công nhân, toàn bộ đều xuất ra hết sức lực!

Đến ngày thứ ba, có người phát hiện bộ phận nghiệp vụ người đi nhà trống, cả một cái văn phòng to lớn không có một bóng người!

Một hồi chiến dịch không có khói thuốc súng, chính thức mở ra màn che!

Bạn cần đăng nhập để bình luận