Thừa Kế Hai Ngàn Tỉ

Chương 584: Phát sinh tại báo cáo trước đó



Thứ sáu, rốt cuộc cũng đến.

Bạch Tiểu Thăng đã thức dậy từ sớm, bật ra khỏi giường hắn đứng cạnh cửa sổ thủy tinh, để cho những tia ánh sáng mặt trời đầu tiên vuốt ve lên khuôn mặt, cảm giác toàn thân thật thư thái. Hắn lặng lẽ ngắm nhìn mặt trời chậm rãi nhô lên từ đường chân trời xa tít tắp, lấp ló đằng sau những tòa nhà phố thị, tâm tình phấn chấn, hắn nhịn không được cười khẽ tự nói.

- Hôm nay, trời thật là đẹp a!

Rửa mặt xong, ăn qua loa vài thứ.

Đến công ty, Bạch Tiểu Thăng lẳng lặng chờ đợi.

Mười giờ sáng nay, Lâm Vi Vi và Tống Nhất Minh sẽ đến đây báo cáo.

Tất cả các công tác đã hoàn thành, đồng thời đã được kiểm tra thỏa đáng!

- Đúng ra mà nói, đã làm xong lúc bốn giờ sáng nay, hiện tại cũng đã rà soát lại không sai biệt lắm!

Tống Nhất Minh hiện tại đã có quầng thâm hai mắt, cả người tỏ ra vẻ mệt mỏi nhưng trong lời nói lại toát lên sự tự hào cùng Bạch Tiểu Thăng nói chuyện.

Đứng một bên là Lâm Vi Vi, vành mắt đen nặng trĩu, xem ra cũng thức trắng cả đêm.

- Hai người vất vả rồi!

Bạch Tiểu Thăng trịnh trọng nói với hai người.

- Trước mắt tôi cho phép hai người về nghỉ ngơi, trở về hảo hảo nghỉ ngơi cho thật tốt đi.

- Chuyện tiếp theo, cứ để tôi lo a.

Ánh mắt Bạch Tiểu Thăng nhấp nháy.

Sau đó, hắn cầm đống hồ sơ lên, đi tới Tòa thị chính.

Quý Minh Dương đã chờ sẵn trong phòng làm việc.

- Ngươi rõ ràng biết rằng, Quý thị trưởng đã từ chối đi hết thảy sắp xếp trước đó, từ chối các cuộc hẹn xã giao, đem tất cả thời gian toàn để lại cho ngươi!

- Cậu phải biết rằng Quý trị trưởng đã từ chối hết tất cả các lịch trình được sắp xếp trước đó, từ chối các cuộc hẹn xã giao để dành tất cả thời gian lại cho cậu đó!

Trương Manh cười nói.

Đây chính là Quý Minh Dương đối với Bạch Tiểu Thăng thực sự coi trọng, cũng là người Quý Minh Dương đặt vào hy vọng lớn nhất.

Mắt thấy Bạch Tiểu Thăng tinh thần sung mãn, ý chí chiến đấu sục sôi, không có chút nào khó khăn chán chường, Trương Manh cũng thấy cao hứng lên.

- Rất tốt, tinh thần không sai! Chúng ta phải có cái tinh thần này!

Quý Minh Dương thấy thế, cũng là cười ha hả khen.

- Hai vị lãnh đạo, vậy chúng ta nên lên đường a, tôi có chuẩn bị trước cho các vị bản báo cáo rồi.

Bạch Tiểu Thăng cười nói.

Quý Minh Dương, Trương Manh đều gật gật đầu.

Phải mất đến hai giờ ròng rã mới lái xe đến Tỉnh phủ.

Trên đường, ba người có ghé bổ sung năng lượng bằng bữa cơm trưa đơn giản.

Trong xe, Bạch Tiểu Thăng đem nội dung báo cáo cẩn thận tinh tế trình bày qua một lượt.

Quý Minh Dương liên tiếp gật đầu, Trương Manh không gì hơn ngoài chữ —— phục.

Như thế chỉ cần thời gian ngắn ngủi, đem trọn cái giai đoạn thứ tư hoàn thành đến loại trình độ này, xác thực làm cho người ta líu lưỡi.

Đặc biệt là cách lợi dụng nguồn tài nguyên, áp dụng phương thức làm việc mới, cũng đã làm cho người khác rung động thực sự.

- Kỳ thật, cậu không có thua, Bạch Tiểu Thăng! Cậu so với tên Mục Bắc Thần kia không chút nào thua kém, không, phải là mạnh hơn hắn a!

Trương Manh chân tâm thực lòng thốt ra, chấm cho Bạch Tiểu Thăng max điểm.

Quý Minh Dương cũng vô cùng hài lòng, thậm chí ngay cả chút buồn bực tại thời điểm thua trong tay thị trưởng Tô Xu cũng quét sạch, hướng Bạch Tiểu Thăng nói:

- Lần này, chúng ta đi báo cáo, cho lãnh đạo thấy thành tích! Cái gì vinh dự với không vinh dự, trong tỉnh không phát, tôi liền phát cho cậu! Quay về, tôi cho cậu chính sách đến đỡ, thị chính sẽ làm hậu đài cho cậu!

Có lời nói này, Bạch Tiểu Thăng tự nhiên là tiếu dung tràn đầy.

Bất quá, là mình chính là mình!

Mình chưa nói bại, cái chữ bại này vốn không có duyên với mình a!

Ánh mắt Bạch Tiểu Thăng sáng ngời, trong lòng thầm mặc niệm.

Tỉnh phủ.

Thu được tin tức Quý Minh Dương bọn hắn đang trên đường đến, không sai biệt lắm đã đi được nửa đoạn đường, Phiền bộ trưởng thả hai tay xuống bàn làm việc, ngồi tại chỗ khuôn mặt trầm ngâm suy nghĩ.

Bí thư Vương vừa vặn đến đưa văn kiện, bị hắn gọi ngược lại.

- Tiểu vương, cậu đi một chuyến đến Bộ truyền thông, gặp Vương bộ trưởng mời ngài ấy đến đây cho tôi, nói là tôi mời ngài ấy đến uống trà, Hoàng Sơn long phong!

Phiền bộ trưởng phân phó.

- Vâng, tôi sẽ lập tức đi ngay.

Vương Tự vội vàng gật đầu, đặt tập văn kiện xuống, cấp tốc rời đi.

Phiền bộ trưởng đứng dậy đi đến trước hộc tủ của mình, cầm ra một bình trà nho nhỏ.

Đây là cực phẩm Hoàng Sơn long phong là trà mà hắn phi thường trân quý, bình thường, ngay cả chính mình cũng không nỡ uống.

Vương bộ trưởng tính tình thi sĩ, yêu thích uống trà, tranh vẽ, làm thơ.

Phiền bộ trưởng lấy trà, đến ghế sô pha lặng lẽ chờ đợi.

Chỉ chốc lát sau, từ ngoài cửa đã truyền vào thanh âm.

- Lão Phiền a, ngươi rốt cục bỏ cái yêu thích như mạng thật sự đem lá trà ngon lấy ra sao?

Người chưa tới, thanh âm từ ngoài cửa đã bay vào, lộ ra mấy phần mừng rỡ.

Phiền bộ trưởng mỉm cười.

Vương bộ trưởng là người tính tình ổn trọng, lời lẽ ôn hòa, bình thường nói chuyện cũng rất ít lớn tiếng.

Nhìn vào phản ứng thời khắc này, đủ thấy hắn rất nôn nóng.

- Trà pha chưa?

Vương bộ trưởng cười mỉm, hướng ghế sô pha đi tới,

- Còn chưa có pha sau? Cái này liền để cho ta! Luận pha trà, thì ngươi hảo hảo đứng bên cạnh nhìn là được, các ngươi pha trà chính là chà đạp trà nha.

Hai vị lãnh đạo là bạn thân bao nhiêu năm, tự dưng là quan hệ hòa hợp không chút nào gượng gạo.

Vương Tự nhẹ chân nhẹ tay giữ cửa cho hai vị lãnh đạo đi vào.

Không bao lâu sau, hương trà thơm ngát lượn lờ khắp gian phòng.

- Nghệ thuật Trà đạo này, đối với từng loại trà có sự đặc biệt khác nhau, phải dùng dụng cụ pha trà khác nhau, ứng theo là lượng trà thích hợp. Mà mỗi loại trà đặc biệt, cần có nhiệt độ nước khác biệt. Ngươi nhìn đi, trà Hoàng Sơn long phong là trà xanh, thuộc loại không phát diếu trà, nhiệt độ nước thích hợp là khoảng 65 độ đến 75 độ là tốt nhất. Còn có thời gian ngâm trà, lâu thì đắng chát mà ngắn thì mờ nhạt vô vị. Tất cả đều có đạo lí của nó.

Vương bộ trưởng cười ha hả rót cho Phiền bộ trưởng một chén trà, dùng tay làm dấu mời,

Đến, thử một chút đi.

Phiền bộ trưởng khoan thai nhẹ nhàng bưng chén lên, nhấm nháp, mỉm cười gật đầu.

- Quả nhiên danh bất hư truyền, phương diện này ngươi là tốt nhất.

Vương bộ trưởng cười dài, cũng bưng chén lên, ung dung thưởng thức trà, ánh mắt hướng vào trong chén nhìn trà lá chìm nổi nói,

- Lão Phiền, ngươi gọi ta đến không phải vì mục đích uống trà a, nói đi, chuyện gì?

Phiền bộ trưởng cười một tiếng, để ly xuống.

- Là sự việc liên quan tới Trung Kinh, cái Công ty đang xin giấy phép —— truyền thông Trung Kinh. Bọn hắn một hồi nữa sẽ qua đây làm báo cáo.

Phiền bộ trưởng nói ra,

- Cái công ty kia làm ra nhiều cái sáng tạo mang tính mới mẻ lắm, thậm chí còn khai thác tính thử nghiệm, chẳng những có lợi cho sự phát triển của địa phương thành thị, mà còn đối với toàn bộ ngành nghề nghiên cứu của chúng ta, cung cấp phương hướng mới. Chỉ bất quá, lần này trong tỉnh tuyển công ty tiêu biểu, mệnh lệnh rõ ràng quy định trừ phi tình huống đặc biệt, nếu không không thể lặp lại ngành nghề tiêu biểu. Đây là vấn đề hạn chế bọn hắn a!

Vương bộ trưởng cũng gật gật đầu, để ly xuống.

Hắn tự nhiên biết rõ, truyền thông Thiên Chinh cầm tới danh sách các công ty truyền thông tiêu biểu, ý vị như thế nào.

- Lão Phiền a, nếu nói, cái quy tắc này còn do ủy viên như ngươi họp tổ xét duyệt nói ra a.

Vương bộ trưởng than.

- Là ta suy tính không đầy đủ.

Phiền bộ trưởng gật gật đầu,

Cho nên, ta muốn ngươi theo vị Phó tổ trưởng này thương lượng qua một chút, nhìn có thể hay không xem xét cho bọn hắn một cái trường hợp đặc biệt!

Trong khoảnh khắc, Vương bộ dài trầm ngâm suy suy nghĩ nghĩ.

Cuối cùng, lại là lắc đầu.

- Không ổn, không ổn!

Vương bộ trưởng nói,

- Phiền bộ, tôi đương nhiên thưởng thức bọn hắn cùng cái công ty này, cũng vì bọn hắn không thể lọt vào danh ngạch mà cảm thấy tiếc nuối. Nhưng quy tắc là quy tắc, không thể bởi vì ai xuất sắc mà điều chỉnh được, nếu như vậy, không phải sau này sẽ có trường hợp đặc biệt không ngừng xuất hiện, vấn đề cũng lại không ngừng lòi ra a.

Phiền bộ trưởng cười khổ, thở dài một tiếng,

- Đúng vậy a.

- Bất quá, chờ sau này họp bàn lại, ngươi hoặc là ta, có thể đi công ty bọn hắn khảo sát một phen, cấp cho bọn hắn chút ưu đãi.

Vương bộ trưởng cười dài nói,

- Ngươi có thể đem tầng này ý tứ để lộ cho bọn hắn, để bọn hắn có thể an tâm a.

- Cũng tốt.

Phiền bộ trưởng cười gật đầu.

Đúng vào lúc này, cửa phòng làm việc vang lên tiếng gõ cửa.

- Vào đi.

Phiền bộ trưởng nhẹ giọng nói.

Vương Tự đẩy cửa vào, trước tiên hướng hai vị bộ trưởng thi lễ, khẽ mỉm cười, sau đó nhìn Phiền bộ trưởng nói,

- Phiền bộ trưởng. . .

- Quý Minh Dương tới rồi sao?

Phiền bộ trưởng đã đoán được.

- Không, không phải Quý thị trưởng, mà là Thiên Thanh thị trưởng Đới Danh Thành - Đới thị trưởng!

Vương tự nói.

Bạn cần đăng nhập để bình luận