Thừa Kế Hai Ngàn Tỉ

Chương 2552: Trên đường đi gặp người mạnh (2)

Nói ngắn gọn, một nam ba nữ gồm cả Bạch Tiểu Thăng nhảy qua bức tường thấp, nhanh chóng rời xa hiện trường đánh nhau.

Bên kia đang say sưa đánh loạn, chắc hẳn không ai chú ý tới bọn họ.

Còn nữa, bọn họ chui vào một ngõ nhỏ, xe máy rõ ràng không vào được.

Chạy một hơi được trăm bước, ba người phụ nữ không khỏi thở phào nhẹ nhõm.

- Đúng là đáng sợ, không ngờ ăn một bữa cơm lại thấy được cục diện này, may là chúng ta chạy nhanh đấy.

Bạch Tiểu Thăng lộ ra vẻ may mắn.

Nhìn xem, không một chút đàn ông nào.

- Tôi còn tưởng rằng Phó chủ tịch Bạch anh có kiến thức rộng rãi, gặp nguy không loạn, hóa ra anh cũng sợ à, lấy ra chút khí thế không sợ có được không vậy?

Blanche không nhịn được hừ một tiếng, mỉm cười nói.

Đồng thời, Blanche cũng có phần tiếc nuối chán nản.

Đây không phải là vì chật vật thoát đi, mà đang kinh ngạc, khi hoảng loạn cứu vị Phó chủ tịch Bạch Tiểu Thăng này, vậy khẳng định sẽ có thu hoạch phong phú, làm cho anh ta vĩnh viễn nợ ân tình của mình.

- Nói thật, ngài đây, biểu hiện của ngài đã thật sự không tệ rồi.

Ronnie quan sát Bạch Tiểu Thăng, xem như là khen ngợi.

- Đúng vậy, có người thấy được cục diện này thì chân như nhũn ra, chạy cũng không chạy nổi, nhưng mới rồi ngài chạy rất nhanh đấy.

Vẻ mặt Minna cũng có phần chế nhạo.

Blanche vội vàng nói:

- Ôi, hai người các cô giữ lại chút mặt mũi cho ngài Bạch đi, ngài ấy là Phó chủ tịch của tập đoàn chúng ta đấy.

Minna, Ronnie nhìn nhau, không khỏi nhún vai.

Cho dù Phó chủ tịch Tập đoàn Chấn Bắc có quyền cao chức trọng, nhưng liên quan gì tới bọn họ. Bọn họ làm thuê cho ba của Blanche, cũng đâu phải lăn lộn trong công sở.

Bạch Tiểu Thăng tốt tính mỉm cười nói:

- Không sao không sao, chúng ta còn phải dựa vào sự bảo vệ của hai người đẹp đây mà.

Bạch Tiểu Thăng nói lời này đúng là không hề có chí khí...

Blanche cũng không khỏi có ấn tượng mới về Bạch Tiểu Thăng, Phó chủ tịch Bạch Tiểu Thăng anh minh thần võ trong lời đồn đại hóa ra cũng chỉ thường thôi, hùng phong nơi công sở nhưng trong hiện thực thậm chí không có chút khí phách nam tử.

Minna và Ronnie thì không sao. Bọn họ từng chứng kiến qua rất nhiều người đàn ông gặp phải nguy hiểm lại khiếp sợ, so với bọn họ, Phó chủ tịch Bạch vẫn tính là không tệ.

- Này, tôi hình như nghe được có tiếng động.

Bạch Tiểu Thăng bỗng nhiên nhắc nhở:

- Dường như là từ phía trước truyền đến.

Blanche nghe vậy liền theo bản năng lại cười nhạo nói:

- Ha ha, tai ngài có thể sánh được với mèo đấy. Sao tôi không nghe được? Ngài đúng là nghi thần nghi quỷ, chúng ta chạy từ phía sau tới, chẳng lẽ bọn họ cưỡi xe vòng tới trước mặt chờ chúng ta đi ra sao?

Lúc đầu Minna và Ronnie cũng không để ý, chẳng qua sau đó lại đều nhìn về phía trước, ánh mắt trở nên cảnh giác.

Đầu lối rẽ của ngõ nhỏ phía trước có hai người ung dung đi ra.

Đó là một người đàn ông và một phụ nữ, cả hai đều là dáng vẻ của người Châu Á.

Người phụ nữ tóc vén tóc lên thật cao, trên người mặc ki-mô-nô, dưới chân đi guốc gỗ, trong lòng ôm một thanh kiếm đạo, cán gỗ.

Người đàn ông mặc trang phục võ đạo, đầu đội mũ lưỡi trai, hai tay quấn dây vải trắng, một đầu dây vải tung bay theo gió.

Trang phục của hai người này, làm cho ba người phụ nữ trong đó có cả Blanche đều sửng sốt.

Đây... là người ở đâu ra, cách ăn mặc này...

Ánh mắt Bạch Tiểu Thăng lại nghiêm trọng, cho dù đối phương chỉ có hai người nhưng cảm giác uy hiếp lại lớn hơn năm người, mười người.

- Quả nhiên tới bên này.

Người phụ nữ mặc ki-mô-nô thản nhiên cười, khẽ nói:

- Vừa nhận được tin tức, hình như có nhân vật lớn tránh tới đây, bảo chúng ta nhất định phải cản lại.

- Nói như thế, đám người 'Hoa Kiểm' rõ ràng đang nói dối để bảo vệ bọn họ, cũng là dò đường cho bọn họ.

Người đàn ông quấn vải ở bay cười lạnh nói.

Nghe ý này, sợ rằng những người chạy trốn trước đó đều bị hai người này trừng trị rồi.

Đó là mấy người đàn ông cường tráng, hơn nữa còn là nhân vật côn đồ lợi hại, bọn họ lại có thể dễ dàng bị một nam một nữ này giải quyết à?

Minna, Ronnie có phần không tin, nhưng bọn họ cũng ngửi ra được hai người này không tầm thường.

- Anh tới hay là tôi?

Người phụ nữ đang cầm đao gỗ mặc ki-mô-nô đã bắt đầu hành thương với người bạn đi cùng.

- Nam thuộc về tôi, nữ thuộc về cô.

Người đàn ông tay quấn dây vải phân công.

Minna vội vàng bước tới một bước, nghiêm túc nói:

- Chúng tôi không liên quan gì với hai bang phái đó, chỉ bỏ tiền thuê bọn họ một lần thôi, cũng không muốn rơi vào trong những phiền phức này.

Người phụ nữ mặc ki-mô-nô cười tủm tỉm nhìn Minna, chậm rãi xắn tay áo, hai tay nắm thấy thanh đao:

- Thật khéo, chúng tôi cũng nhận tiền người ta đến đây, chúng tôi không quan tâm tình hình cụ thể trong đó thế nào, chúng tôi nhận được nhiệm vụ chính là bắt các người!

Ronnie thấy thế liền giơ thanh dao vuốt hổ chắn ngang trước người, trầm giọng nói:

- Các người có biết chúng tôi là ai không? Quý cô đây là con gái ngài Perros - Chủ tịch hội đồng quản trị của tập đoàn Chấn Bắc, cô từng nghe nói về ngài Perros chưa?

- Perros là thằng nào?

Người phụ nữ mặc ki-mô-nô cười hỏi bạn đồng hành.

- Có lẽ là người có tiền, nhưng vừa vặn người nhờ chúng ta cũng làm chút kinh doanh vơ vét tài sản đấy.

Người đàn ông tay quấn dây vải cười nói.

- Vậy thì tốt rồi, có thể bắt được một kẻ đáng giá, tiền thuê của chúng ta cũng sẽ cao hơn rất nhiều đấy.

Hai tay người phụ nữ mặc ki-mô-nô nắm thanh đao bỗng nhiên vung vẩy.

Cho dù chân cô ta đi guốc gỗ, nhưng không ngờ của động tác của cô ta lại nhanh vô cùng, tiếng guốc gỗ gõ xuống mặt đất không ngờ lại chuyển động đúng theo quy luật.

Minna và Ronnie thấy không thể nói chuyện được với đối phương cũng lập tức buông tha ảo tưởng, trong nháy mắt khi đối phương di chuyển, không ngờ hai người phụ nữ này lại đồng thời di chuyển, một trái một phải nghênh đón.

Chỉ riêng về hành động, Minna và Ronnie không chậm trễ chút nào, gần như đồng thời, đó cũng là thể hiện sự ăn ý trong nhiều năm.

Bọn họ đều dùng dao găm, cho dù chịu thiệt về chiều dài nhưng nhiều khi gần người còn đáng sợ hơn một thanh đao gỗ.

Ba người phụ nữ đang đối diện nhau trong ngõ hẻm này.

Thật sự quyết đấu lại không phải cô tới tôi đi như trong phim cảnh, đánh cho gió thổi, nước bay, bình thường chỉ trong nháy mắt, thậm chí người bình thường cũng không kịp nhìn thấy rõ có chuyện gì xảy ra.

Blanche lại thấy ba bóng người đang xem, nghe được người phụ nữ mặc ki-mô-nô phát ra hai tiếng quát mạnh mẽ "Hây" "A", lại nghe được hai tiếng gõ mạnh và tiếng kim loại rơi xuống đất.

Hai mắt Bạch Tiểu Thăng nhìn chằm chằm vào đó, không nói một lời.

Người đàn ông tay quấn dây vải đối diện lại tấm tắc khen ngợi:

- Không ngờ còn gặp phải hai cao thủ.

Người phụ nữ mặc ki-mô-nô lùi lại mấy bước, trong tay cầm đao gỗ kéo ra thành một tư thế, đối mặt với Ronnie.

Cơ thể Minna mềm nhũn, trực tiếp ngã xuống.

Ánh mắt Ronnie lại nghiêm nghị nhìn người phụ nữ mặc ki-mô-nô, tay cầm dao đang run rẩy, một tay khác nhanh chóng nắm lấy cổ tay kia, cố giữ ổn định.

Vừa rồi, người phụ nữ mặc ki-mô-nô liên tục chém ra hai lần, một đòn đánh trúng đầu của Minna, trực tiếp làm cô ta hôn mê, một đòn khác lại đánh vào trên cổ tay của Ronnie, nhưng không đánh bay được dao của Ronnie.

Con dao vuốt hổ của Minna cắt rách áo ngực của người phụ nữ mặc ki-mô-nô, nhưng bên trong lại lộ ra một chiếc áo chống đạn mỏng.

Mà dao của Ronnie để lại một vết xước dài trên thanh đao gỗ, chỉ thiếu mấy phân lại cắt vào tay của đối phương.

- Đúng là rất nguy hiểm đáng sợ đấy.

Người phụ nữ mặc ki-mô-nô nhìn Ronnie mỉm cười nói:

- Đòn tiếp theo, tôi chắc hẳn sẽ rất nghiêm túc đấy.

Cổ tay Ronnie đang run rẩy, dứt khoát dùng tay khác cầm con dao, ánh mắt lại không hề nhượng bộ.

- Làm sao bây giờ?

Blanche có phần lo lắng nhìn Bạch Tiểu Thăng, bản thân cô ta cũng đã nhìn ra, Ronnie căn bản không phải là đối thủ của đối phương.

Cho dù biết rõ Bạch Tiểu Thăng có lẽ không thể giúp được gì, nhưng Blanche vẫn theo bản năng hỏi anh.

- Nếu không, tôi đi ngăn cản bọn họ?

Bạch Tiểu Thăng hỏi thăm.

Blanche cho rằng Bạch Tiểu Thăng muốn đưa ra điều kiện thuyết phục đối phương nên lập tức liên tục gật đầu.

Bạch Tiểu Thăng cười và bước nhanh tới.

Điều này làm cho Blanche không khỏi thầm nghĩ: Cho dù người này nhìn gầy yếu nhưng còn có vài phần can đảm.

- Đừng đánh nữa, được không.

Bạch Tiểu Thăng không ngờ lại chạy đến giữa hai người phụ nữ.

Người phụ nữ mặc ki-mô-nô hình như mới có chút hứng thú lại thấy một người đàn ông nhìn có vẻ nho nhã yếu ớt chạy đến quấy rầy, lập tức mất hứng, ánh mắt lạnh lùng.

- Tôi cho cô biết, đừng động thủ nữa.

Bạch Tiểu Thăng không ngờ lại chỉ vào người phụ nữ mặc ki-mô-nô ra lệnh.

Cảnh tượng như vậy lập tức làm cho Blanche và Ronnie nghẹn lời.

Người đàn ông tay quấn dây vải cũng nhíu mày:

- Tên thích đâm đầu vào chỗ chết này ở đâu ra vậy...

- Ngài Bạch, ngài nhanh đi đi, ở đây rất nguy hiểm, không phải là nơi ngài nên tới đâu!

Giọng điệu Ronnie sốt ruột nói.

- Cho dù tôi không muốn ra tay với phụ nữ, nhưng làm sao có thể nhìn cô ta làm càn chứ.

Bạch Tiểu Thăng nghiêm mặt nói với người phụ nữ mặc ki-mô-nô:

- Cô mà ra tay lần nữa, tôi sẽ tố cáo cô cố ý gây thương tích cho người khác, theo luật pháp của Ganand, cô cứ chờ ngồi tù đi.

Blanche che mặt, không biết trong đầu người này nghĩ gì vậy, không ngờ lại nói chuyện pháp luật với đối phương...

- Ầm ĩ!

Ánh mắt người phụ nữ mặc ki-mô-nô lạnh lùng, lập tức tới gần Bạch Tiểu Thăng, thanh đao gỗ trên tay vung một vòng trên không trung, giống như sao xẹt đánh về phía Bạch Tiểu Thăng.

Bạch Tiểu Thăng giống như đầu gỗ không biết trốn tránh.

Blanche không nhịn được nhắm mắt lại. Kết thúc rồi!

Bạn cần đăng nhập để bình luận