Thừa Kế Hai Ngàn Tỉ

Chương 172: Ai có vấn đề gì muốn hỏi?



Mở buổi họp báo, phát sóng trực tiếp!

Những ký giả đang có mặt ở đây đều trợn mắt, há hốc mồm.

Không ai ngờ, hạng mục này lại xuất hiện sự kiện như vậy.

Làm như thế này thì bọn họ làm sao có thể cắt câu lấy nghĩa phát huy trình độ chém gió của mình? Tất cả mọi việc xảy ra đều sẽ được truyền hình trực tiếp trên toàn quốc, bọn họ không thể nào nói sai những điều đang diễn ra được.

Nếu miễn cưỡng làm ẩu thì chính là tự mình chuốc phiền phức!

Các phóng viên không nhịn được mà nuốt một ngụm nước bọt.

Đại đa số mọi người ở đây đều được Trang Bác Nghệ nhờ vả, đều đã nhận tiền của ông ta.

Bây giờ nếu thêu dệt chuyện vô căn cứ, để cho đọc giả gọi điện lên công ty mắng thì ông chủ nhất định sẽ giết chết bọn họ.

Hiện giờ trong lòng rất nhiều người đang bất an.

Khi thông tin này được công bố, toàn dân đều là lấy truyền thông làm đầu. Truyền thông trước giờ vẫn kiêu ngạo vì có quyền lên tiếng rất mạnh. Trước nay chưa có ai dám chính diện khiêu chiến với họ.

Đôi mắt Trang Bác Nghệ co rụt lại, nhìn chăm chú Bạch Tiểu Thăng.

Ông ta tuyệt đối không ngờ, vậy mà Bạch Tiểu Thăng chỉ trong vòng mấy phút lại có thể làm được chuyện này. Nếu không so sánh về mặt lợi, hại của mình thì ông ta rất phục Bạch Tiểu Thăng.

- Thật không nghĩ tới, lão Bạch còn có một chiêu hay như vậy.

Sau khi kinh ngạc, ánh mắt của Tiểu Tống tràn đầy khâm phục.

- Nếu đã muốn cho mọi người đều biết, vậy thì để cho mọi người biết! Chẳng qua là để truyền thông chứng kiến, như vậy không phải để cả nước chứng kiến sao! Tất cả đều được công khai như, cho dù có người có ý nghĩ xuyên tạc đều không thể làm được! Lợi hại, tôi cũng không nghĩ tới!

Tiểu Tống sợ hãi cùng thán phục liên tục.

Diệp Tử thì nhảy cẫng, vẫy tay, ánh mắt hưng phấn mà sùng bái.

- Bạch ca thật lợi hại, muốn để anh ấy thiệt thòi, nằm mơ đi!

- Không chỉ có vậy!

Tiểu Tống nhìn chằm chằm những tên phóng viên kia, cười lạnh nói.

- Bọn họ đều là đến để hỏi khó, mà lão Bạch lại trực tiếp để những người này trở thành tài nguyên tiện nghi cho mình, mở buổi họp báo như thế này sẽ giảm được biết bao nhiêu chi phí.

- Ha ha!

Diệp Tử mặt mày hớn hở nói.

- Lần này, khiến bọn họ ăn trộm gà không được còn mất nắm gạo!

Hai người nghị luận, mọi người xung quanh nghe được liên tiếp gật đầu.

Các nhân viên, Trưởng phòng, ai không hy vọng hạng mục này thành công tốt đẹp. Giờ phút này tất cả mọi người đều hưng phấn, cũng đang nhỏ giọng bàn luận.

- Bạch quản lý quá lợi hại, chiêu này thật xảo diệu! Tôi thật không thể nào làm được như vậy!

- Cho nên, cậu chỉ có thể quản một phòng ban nho nhỏ. Còn người ta trẻ tuổi như vậy đã làm tổng phụ trách!

- Đúng vậy, lần này tôi thật sự rất phục! Đi theo Bạch quản lý làm việc thật đúng là luôn có niềm vui bất ngờ!

Thông tin này vừa truyền ra, tiện nghi ở buổi họp báo đều cho chúng ta, ha ha, những người còn lại sẽ rất khó chịu.

Mọi người trong hạng mục dần phấn chấn, nhỏ giọng nghị luận.

Lần này, bọn họ vô cùng khâm phục Bạch Tiểu Thăng "Bạch Ma Đầu", cũng có chút ý đồ xấu xa.

Nhìn đi, các người những người ngoài này, chưa từng lĩnh giáo qua lợi hại của Bạch Ma Đầu, lần này cho các người lĩnh giáo một chút!

- Sao lại biến thành dạng này rồi! Tên Bạch Tiểu Thăng này quả nhiên thật giảo hoạt!

Ở một bên khác, Vương Duệ nhíu mày, nhịn không được tức giận nói.

Thiên thời địa lợi nhân hoà, một cái bẫy tốt như vậy, lại bị cậu ta lật ngược lại!

Tôn Hướng Đông bình tĩnh, đặt ly rượu trong tay lên bàn nhìn Vương Duệ nói.

- Vương tổng, hãy an tâm chớ vội! Mặc dù cậu ta đã xử lý ngoài ý muốn nhưng mà muốn xoay chuyển tình thế, cũng không đơn giản như vậy! Dù sao, tôi bỏ ra một số tiền rất lớn để mời Trang Bác Nghệ, trình độ của anh ta vẫn có thể tin tưởng được.

Giở thủ đoạn đùa nghịch, không giống với chính diện đối đầu. Phải có tâm tình vững vàng mới có thể chơi được.

Ở phương diện này, Tôn Hướng Đông cùng Thượng Văn Thư đều là hạng người nổi bật, bọn họ luôn duy trì được trạng thái bình tĩnh.

Được Tôn Hướng Đông an ủi, tâm tình của Vương Duệ cũng đã bình ổn trở lại.

Giờ phút này bên trong phòng họp lớn.

Lão Vương đang hướng dẫn mọi người nhanh chóng điều chỉnh các thiết bị cho thật tốt sau đó gia hiệu “OK” với Bạch Tiểu Thăng.

Bạch Tiểu Thăng cười gật đầu, sau đó nhìn các ký giả truyền thông ở xung quanh, cuối cùng nhìn màn hình lớn.

- Đến tột cùng thì đây là sự cố, thiếu tiền trả lương hay có ẩn tình khác! Hiện tại, sự kiện lớn ở quảng trường Outlets bị vạch trần! Xin cho phép tôi giải thích cho các vị khán giả cùng các ký giả truyền thông tại đây.

Bạch Tiểu Thăng đứng trước truyền thông, đưa ra danh thiếp của mình.

Bạch quản lý, thật là tài tình!

Những người trong hạng mục ai cũng không nhịn được phải vỗ tay.

Có một phóng viên muốn nhanh chóng đặt câu hỏi để làm khó Bạch Tiểu Thăng.

Nhưng lão Vương nhanh chóng quay camera quay qua bên đó. Ánh mắt người phóng viên kia lóe lên hồi hộp, nhanh chóng rụt cổ, ngồi xuống một lần nữa.

Tất cả mọi chuyện Trang Bác Nghệ đều nhìn thấy, hung hăng thở dài một ngụm, lạnh lùng nhìn Bạch Tiểu Thăng.

- Dự tính cùng cậu đùa nghịch một chút nhưng không được. Vậy thì lát nữa trên truyền hình trực tiếp, tôi sẽ ở trước mặt mọi người khiến cho cậu mất mặt, làm lớn chuyện này.

Trang Bác Nghệ đã làm phóng viên nhiều năm, mưu sinh bằng đầu bút. Những việc kiểu này đã làm nhiều không thể kể siết. Làm sao để đào hố cho người ta nhảy vào, làm sao để đặt câu hỏi người ta thổ lộ chân tình, thậm chí là làm nước mắt rơi, cậu ta đã rất thuần thục.

Cậu ta rất tự tin.

- Lần này truyền hình trực tiếp, tôi mời rất nhiều nhà truyền thông nổi tiếng đến tham dự. Mục đích là giới thiệu đến mọi người một hạng mục nổi tiếng của thành phố Thiên Nam chúng ta đó chính là quảng trường Outlets. Bây giờ tôi xin giải đáp một số thắc mắc của mọi người về hạng mục xin mọi người chú ý!

Bạch Tiểu Thăng mặc dù chưa làm truyền hình trực tiếp bao giờ, nhưng mà hiện giờ tự mình nghĩ gì nói nấy cũng trông rất ra dáng.

Ở trên truyền hình mọi người cũng đã bắt đầu chú ý đến chương trình trực tiếp này.

Hàng loạt các câu hỏi được đặt ra.

- Quảng trường Outlets? Hạng mục này nghe sao nghe quen tai thế?

- Nghe nói tiêu chí kiến trúc là trung tâm thương mại cao cấp. . .

- Nơi đó xảy ra chuyện gì vậy?

- Trên mạng xuất hiện thông tin về sự cố của công trình, còn có thiếu tiền lương.

- Không thể nào, bạn của tôi có làm việc ở bên trong này, bọn họ nói chỗ này làm việc rất chính quy sẽ không có chuyện như vậy. . .

Vô số tiếng nghị luận vang lên.

Lập tức, mọi người đều chú ý đến.

- Nhanh, chúng ta cũng hãy mau đem thông tin truyền hình trực tiếp này thông báo ra bên ngoài.

Bên trong hạng mục một Trưởng phòng cơ trí lập tức phân phó mọi người.

- Đúng đúng, mọi người dừng tất cả công việc trong tay lại cùng nhau chú ý một chút!

Một vị Trưởng phòng khác cũng gấp rút nói.

Lần này, bọn họ không thể để cho Bạch Tiểu Thăng đơn thân độc mã tác chiến.

Bọn họ là một chỉnh thể, toàn bộ hạng mục có vinh cùng vinh có nhục cùng nhục!

Vì thế nên toàn viên ra trận!

Ít nhất cũng có thể hò hét trợ uy cho Bạch quản lý!

Các Trưởng phòng gấp rút ra lệnh, toàn bộ nhân viên trong hạng mục đều dừng tay. Lần này, ngay cả bác gái vệ sinh cũng cầm điện thoại lên!

- Có người muốn làm khó hạng mục của chúng ta, hiện tại Bạch quản lý đang trực tiếp tác chiến, chúng ta phải trợ uy!

- Tôi đi gọi bằng hữu của tôi đến!

- Tôi gọi con gái của tôi, để nó kéo nhiều bạn bè đến hỗ trợ.

Lập tức, toàn bộ mọi người trong hạng mục đều bắt đầu làm việc, chỉ sợ ngay cả Bạch Tiểu Thăng cũng không ngờ lần này mọi người rất đoàn kết với nhau.

Ở bên trong phòng họp lớn, Bạch Tiểu Thăng giảng giải sơ lượt về hạng mục cho tất cả mọi người, sau đó cười hỏi các phóng viên tại hiện trường.

Ai có vấn đề gì muốn hỏi?

Tôi có!

Người kia cuối cùng cũng không kiềm nén được nữa nhanh chóng lên tiếng rồi đứng chạy chuẩn bị hỏi.

- Vậy mời anh hỏi.

Bạch Tiểu Thăng đưa tay mời.

Mời cậu đi tìm cái chết trước! Bạch Tiểu Thăng gương mặt khẽ cường, ánh mắt lạnh lùng nghĩ.

Bạn cần đăng nhập để bình luận