Thừa Kế Hai Ngàn Tỉ

Chương 2419: Lừa lấy tin tức (2)

Bạch Tiểu Thăng và Lôi Nghênh nhìn nhau, không nhịn được nhún vai cười.

Chẳng bao lâu, ba người đã ngồi xe đến sân bay.

Bên kia tất nhiên có người tới đón, sau khi ba người xuống xe thì lên thẳng máy bay.

Máy bay tư nhân của Amido rất lớn, bên trong trang trí sang trọng thoải mái, nhìn qua rõ ràng là một gian phòng khách sang trọng lộng lẫy.

Subdu đã ngồi ở bên trong.

Thấy ba người Bạch Tiểu Thăng tiến vào, anh ta chỉ gật đầu tương trưng với Bạch Tiểu Thăng, sau đó nhìn thấy được Lâm Vi Vi ở phía sau thì tròng mắt rõ ràng sáng lên, mỉm cười giơ tay ra hiệu với Lâm Vi Vi.

Ba người đi tới chào hỏi và ngồi xuống.

Trên mặt Subdu càng lộ rõ vẻ tươi cười, bảo cô phục vụ mang rượu lên cho ba người, chủ động nâng chén nói:

- Nếu các vị đi cùng với tôi thì cũng không cần câu nệ, ở đây tùy ý một chút.

Đây rõ ràng là phong thái của chủ nhân, còn là loại cao ngạo nữa.

Ba người đã sớm biết đó là loại người thế nào nên không thấy lạ, cũng không toàn không lộ ra vẻ gì khác thường.

Cho dù trong lòng Lâm Vi Vi thấy anh ta trơ trẽn, nhưng trên mặt không để lộ ra manh mối, chỉ mỉm cười gật đầu.

Bạch Tiểu Thăng, Lôi Nghênh cũng khách sáo gật đầu một cái.

Bản thân Subdu còn cảm thấy mình rất hào phóng, cho phép bọn họ có địa vị ngang hàng với mình.

Trong này, Bạch Tiểu Thăng được cho là "tình nhân" của chị họ, anh ta mượn máy bay tư nhân của chị họ, ít nhiều cũng được cho mấy phần mặt mũi.

Lâm Vi Vi là người phụ nữ khiến anh ta thấy cảnh đẹp ý vui, vậy dĩ nhiên cũng ưu đãi.

Về phần người to con đi cùng... Dù sao cũng là đi cùng, không tiện cô lập, tạm thời xem như cho Bạch Tiểu Thăng và Lâm Vi Vi mặt mũi.

Sau đó, Subdu dẫn đầu nâng chén mỉm cười nói với Lâm Vi Vi:

- Người đẹp, lần trước gặp cô quá mức vội vàng, tôi còn chưa kịp hỏi, cô tên là gì vậy?

Khi nói chuyện, hai mắt Subdu còn đảo qua trên người Lâm Vi Vi, đúng là càng nhìn người đẹp phương đông này càng khiến tim người ta đập thình thịch.

- Lâm Vi Vi.

Lâm Vi Vi mỉm cười nói.

Nếu đã dự định lừa tin tức từ trong miệng của người xấu xa này, trên mặt Lâm Vi Vi tất nhiên phải dịu dàng nhỏ nhẹ.

Lúc trên đường tới đây, ba người cũng đã nói chuyện qua. Đối với người như Subdu, ba người có nói tên cũng chẳng sao.

Anh ta chắc chắn sẽ không nhàm chán đến mức nhắc với người ngoài về ba người “không quan trọng".

- Lâm… Vi Vi.

Subdu khóc nhọc nhớ kỹ cái tên Trung Quốc này, sau đó liền cười:

- Không bằng tôi gọi cô là cô Lâm đi.

Cách xưng hô này đã giảm bớt độ khó cho anh ta rất nhiều.

Lâm Vi Vi gật đầu cười, tao nhã nói:

- Được.

Chào hỏi Lâm Vi Vi xong, lúc này Subdu mới nhìn về phía Bạch Tiểu Thăng, Lôi Nghênh, bộ dạng thuần túy theo phép lịch sự, thuận miệng hỏi một câu.

- Hai vị xưng hô thế nào?

- Anh có thể gọi tôi là “Bạch”.

Bạch Tiểu Thăng cười.

Lôi Nghênh càng đơn giản trực tiếp hơn:

- Tôi là 'Lôi'.

Subdu tùy ý gật đầu, hình như hoàn toàn không để ý.

- Không biết các người đi tới thành phố Domido làm gì, là đi du lịch sao?

Subdu lại cười hỏi.

- Công việc, chúng tôi muốn đi tới một công ty nhỏ, không đáng để nhắc tới.

Bạch Tiểu Thăng nói.

Subdu nghe vậy liền cười, thậm chí ngay cả công ty gì cũng lười hỏi.

Ở trong mắt anh ta tất nhiên không có công ty nào so được với Quốc tế Gaolun của anh ta.

Nhìn thấy ba người Bạch Tiểu Thăng có cảm giác không phân biệt trên dưới, Subdu cho rằng ba người này chính là quan hệ đồng nghiệp.

Hơn nữa chức vụ không quá cao. Dù sao người có quyền cao chức trọng ra ngoài, có ai mà không phải là tiền hô hậu ủng.

Chị họ của mình cũng thật giỏi, kiếm được một tên đi làm công địa vị không cao, dễ điều khiển! Trong lòng Subdu thầm nghĩ.

Nghĩ tới đây, Subdu dứt khoát vứt bỏ Bạch Tiểu Thăng sang một bên, trực tiếp nói với Lâm Vi Vi:

- Cô Lâm, chỗ tôi còn có một biệt thự, có cơ hội cô có thể tới làm khách!

Lời nói này tất nhiên để lộ mục đích trắng trợn.

Trong lòng Lâm Vi Vi thầm “phì” mộ tiếng nhưng trên mặt lại hiện ra vẻ chờ mong nói:

- Được, đến lúc đó khó tránh khỏi phải quấy rầy ngài Subdu đấy.

- Không quấy rầy không quấy rầy, tôi rất chào đón!

Subdu lộ ra vẻ tươi cười như một Playboy.

Ở trước mặt hai người đàn ông Bạch Tiểu Thăng, Lôi Nghênh, không ngờ anh ta lại chọc bạn gái người ta, quả thật có thể nói là không kiêng nể.

Khi nói chuyện, có người giúp việc đi tới, nói với mọi người là máy bay sắp cất cánh, mời mọi người chuẩn bị sẵn sàng. Để tránh một lúc nữa bay lên, rượu vang trong tay sẽ bị hất đổ.

Subdu gật đầu, tiện tay vẫy tay cho người giúp việc lui đi.

Thời gian không lâu, máy bay cất cánh, nhanh chóng tiến vào trạng thái ổn định.

Lần này Bạch Tiểu Thăng chủ động mỉm cười nói với Subdu:

- Ngài Subdu, ngài là Phó tổng giám đốc Quốc tế Gaolun, là nhân vật lớn quyền cao chức trọng chân chính, lần này ngài phải đi tới công ty tchi nhánh để thị sát sao? Tôi đoán hẳn ngài nhất định là biết rõ tình hình bên kia như lòng bàn tay.

Ở trước mặt Lâm Vi Vi, Subdu cười ngạo nghễ gật đầu:

- Đó là tất nhiên rồi.

- Lợi hại lợi hại!

Lâm Vi Vi mỉm cười vỗ tay nói.

Điều này càng làm cho Subdu trở nên đắc ý hơn.

Tốt lắm, hai người này liên hợp rót thuốc mê cho tên ngốc này rồi. Trong lòng Lôi Nghênh thầm buồn cười.

- Ngài Subdu, tôi mua một ít cổ phần mới của Quốc tế Gaolun các ngài, có người nói chính là căn cứ vào nghiệp vụ bên phía Domido, ngài có thể cho tôi một ít tin tức nội bộ được không?

Vẻ mặt Bạch Tiểu Thăng nhiệt tình nói.

Subdu lập tức cười giễu cợt:

- Cái này sao có thể nói lung tung được.

- Ngài Subdu, tôi cũng mua cùng anh ta rất nhiều cổ phiếu, anh nói một chút đi.

Lâm Vi Vi dịu dàng nói.

Thấy ánh mắt chờ đợi của người đẹp quá mê người, trong lòng Subdu cũng thấy ngứa ngáy.

- Nể mặt người đẹp đây, tôi lại nói một chút vậy.

Subdu lập tức tước vũ khí đầu hàng.

Subdu vừa mở miệng liền không dừng lại được.

Không phải là anh ta không thích im lặng, mà đám người Bạch Tiểu Thăng không cho anh ta im lặng.

Ba người Bạch Tiểu Thăng là người thế nào, là xuất thân từ lãnh đạo của tập đoàn, am hiểu cách nói chuyện với người, lời lẽ hướng dẫn, thúc đẩy người ta thổ lộ tin tức.

Cái gì mà giả vờ không tin, chất vấn lung tung...

Cái gì mà ra vẻ chấn động, nói nhiều lời mê người...

Bọn họ có thủ đoạn có kỹ xảo, hơn nữa còn dùng không hề để lộ ra dấu vết.

Thậm chí có người bị hỏi ra tin tức quan trọng, bản thân cũng sẽ không phát hiện.

Bạch Tiểu Thăng là người tấn công chính, Lâm Vi Vi trợ giúp, nói những lời khách sáo xuống, đúng là phối hợp không chê vào đâu được.

Lôi Nghênh ở bên cạnh, chỉ lo âm thầm ghi nhớ các điểm quan trọng.

Subdu ngược lại càng nói càng high, thậm chí ngay cả rất nhiều manh mối mình nghe được từ trong Quốc tế Gaolun cũng nói ra hết.

Một vài điều anh ta thấy không quan trọng gì lại mang tới dẫn dắt rất lớn cho ba người Bạch Tiểu Thăng.

Gia tộc của Phó tổng giám đốc Ma Căn nắm giữ Quốc tế Gaolun, tuy đã trải qua trăm vòng nghìn ngoặt, tránh xảy ra liên quan trực tiếp với các doanh nghiệp con của tập đoàn Chấn Bắc, nhưng trên thực tế vẫn có liên hệ rất lớn.

Hơn nữa thành phố Domido lại có khả năng là điểm đột phá.

Cuối cùng, Subdu trò chuyện tới miệng khô lưỡi khô, phải dừng lại uống một hớp rượu cho thấm họng.

Bạch Tiểu Thăng cũng nâng chén cười, nói lời thật lòng:

- Đúng là rất cảm ơn ngài Subdu đã nói cho chúng tôi biết nhiều tin tức như vậy! Ngài đúng là người bạn của chúng tôi!

Bạn cần đăng nhập để bình luận