Thừa Kế Hai Ngàn Tỉ

Chương 2210: Alger kiêu ngạo (2)

Thật ra Alger đến đây cũng là có mục đích, mục đích này còn liên quan đến Bạch Tiểu Thăng, điều này cũng có nghĩa là anh ta không thể tùy ý nổi giận với Bạch Tiểu Thăng.

- Được, ngài Bạch ở đây nghỉ ngơi trước, tôi qua chào hỏi mọi người, tránh để bọn họ sốt ruột chờ. Sau này tôi sẽ tới tìm ngài, tôi còn có chuyện tốt muốn chậm rãi nói chuyện với ngài đấy.

Alger mỉm cười và rút tay về.

- Được, tôi chờ ngài.

Bạch Tiểu Thăng cũng cười.

Alger lại nhìn ba người phụ nữ Lâm Vi Vi, Dương Nhất Sơn, Lisa và lộ ra nụ cười quyến rũ của mình, sau đó gật đầu với Dương Tiếu Vân, đánh tiếng và rời đi.

Chờ anh ta vừa rời đi, các vị khách bên kia đã sốt ruột không chịu được, tiến lên vây quanh anh ta.

Mức độ nhiệt tình này quả thật chỉ hơn chứ không kém so với khi gặp Bạch Tiểu Thăng.

- Hừ, còn rất được hoan nghênh đấy.

Dương Nhất Sơn khẽ hừ một tiếng nói.

- Vừa rồi cũng quá mức tự luyến rồi.

Lâm Vi Vi cũng nói một tiếng như muỗi kêu.

Hai người phụ nữ đều nghe được lời của đối phương, bọn họ nhìn nhau và lập tức rời tầm mắt đi, cả hai đều giả vờ không nghe thấy gì cả.

Lisa thu lại tầm mắt từ bên kia và nhìn Bạch Tiểu Thăng mỉm cười nói:

- Ngài Bạch, tôi thấy vừa rồi ngài Alger hình như rất có ý kiến với ngài, ngài phải cẩn thận đấy, anh ta không có khả năng là người bình thường đâu.

Bạch Tiểu Thăng mỉm cười:

- Cô Lisa nói đùa rồi, ngài ấy có ý kiến gì chứ? Tôi và ngài Alger mới lần đầu gặp mặt, sao lại có mâu thuẫn được.

- Tôi cảm thấy là Alger đố kỵ với phong thái của ngài Tiểu Thăng đấy.

Dương Tiếu Vân ở bên cạnh cố gắng tâng bốc.

- Ngài Dương đã quá khen rồi.

Bạch Tiểu Thăng khiêm tốn mỉm cười nói.

Lisa lại lên tiếng:

- Đúng rồi, vừa rồi trước khi ngài Alger đi đã nói có chuyện quan trọng muốn nói với ngài Bạch, chẳng lẽ gia tộc bọn họ muốn hợp tác với đoàn thương nghiệp các ngài sao? Vậy đúng là vụ làm ăn lớn rồi! Tôi nghe cũng cảm thấy vô cùng hâm mộ đấy!

Bạch Tiểu Thăng liếc mắt nhìn “náo nhiệt” bên phía Alger, vẻ mặt bình thản:

- Hợp tác là do hai bên ý nguyện, cũng không phải ai nói là được.

Bạch Tiểu Thăng có ý gì, sợ cũng chỉ có Lâm Vi Vi và Lôi Nghênh nghe hiểu được. Lúc này mọi người trong đoàn thương nghiệp của bọn họ có lòng mà không đủ sức, ăn không nổi kinh doanh lớn hơn.

Nếu như vì hợp tác lớn mà bất chấp tất cả, cuối cùng chỉ có thể khiến cho mình chết no, thân bại danh liệt.

Chuyện như vậy, những người như Đổng Thiên Lộ, Lư Thiên Đạo tất nhiên sẽ không làm.

Chỉ có điều rơi vào trong tai Dương Tiếu Vân và Lisa, điều này có vẻ Bạch Tiểu Thăng hơi "kiêu ngạo".

Hai người này nhìn nhau, trên mặt lại không có vẻ gì khác thường.

- Bọn họ trò chuyện của bọn họ, chúng ta cũng tiếp tục đi.

Dương Tiếu Vân cười ha hả liếc nhìn về bên phía Alger và nói với Bạch Tiểu Thăng.

Có thể từ trong miệng của “người địa phương” Dương Tiếu Vân này nghe được càng nhiều tin tức liên quan tới giới kinh doanh Osan, chắc chắn sẽ có lợi ích lớn cho việc sàng lọc khảo sát doanh nghiệp, thay đổi kế hoạch khảo sát.

Lúc này Bạch Tiểu Thăng gật đầu, mỉm cười nói một tiếng:

- Được.

Tạm thời gác lại khúc nhạc đệm nhỏ do Alger mang đến cho bọn họ, Bạch Tiểu Thăng và Dương Tiếu Vân, Lisa tiếp tục nói chuyện về đề tài trước đó.

Bên kia, Alger được đám người vây quanh, được các vị khách nữ nhìn lén lại xuyên qua đám đông nhìn về phía Bạch Tiểu Thăng.

Bên cạnh Bạch Tiểu Thăng là ba người đẹp, mà vây quanh bên cạnh anh ta toàn những người nhìn tầm thường, thật sự khiến cho anh ta rất khó chịu!

Đúng lúc này, có bồi bàn cầm khay bưng rượu tới, mời Alger chọn.

Người bên ngoài đều chuẩn bị kỹ càng, nâng chén về phía Alger mời rượu.

Alger lại liếc nhìn rượu trên cái khay và phất tay cho bồi bàn rời đi.

Lão quản gia bên cạnh đã sớm bảo người đẩy tới một chiếc xe đẩy được chế tạo đặc biệt, phía trên đặt từng chai rượu ngon.

- Các vị, khẩu vị của tôi quá kén chọn, bình thường đều tự mang theo một ít rượu, bây giờ tôi mời các vị đang ngồi uống thử một chén. Rượu ngon có hạn, những người khác thì cũng thôi.

Alger nhận lấy một ly rượu từ trong tay lão quản gia, nâng ly rượu lên mỉm cười nói.

Đám đông sớm nghe nói cậu chủ Alger thích rượu ngon, khi tham gia các bữa tiệc đã nhiều lần đều tự mang theo, ánh mắt bọn họ cũng lập tức trở nên nhiệt tình hơn.

- Rượu của ngài Alger nhất định là rượu ngon của nhân gian, phải nếm thử mới được!

- Cũng chỉ có mấy người chúng ta có thể được hưởng vinh quang đặc biệt như vậy, đáng tiếc những người khác không có cơ hội này!

- Cảm ơn ngài Alger đã hào phóng!

Mọi người liên tục cười nói.

Động tĩnh này cũng dẫn tới rất nhiều người xung quanh chú ý, phía xa có không ít người nghe được, trong ánh mắt đều lộ ra sự tò mò và hâm mộ.

Cũng không biết Alger yêu rượu này bỏ ra Quỳnh Tương Ngọc Dịch gì, tự nhiên gây ra động tĩnh lớn như vậy, làm cho nhiều người tâng bốc như vậy...

Hơn một nửa số người trong bữa tiệc thường xuyên qua lại, đều chú ý nhìn qua.

Đám người Bạch Tiểu Thăng cũng nghe được động tĩnh, nhưng không biết chuyện gì xảy ra nên theo bản năng nhìn sang.

Alger thấy thế thì không chậm trễ, cầm ly rượu đi qua mọi người tiến về phía đám người Bạch Tiểu Thăng.

Lão quản gia và một đám tùy tùng lập tức đuổi theo.

Khi Alger đi tới gần đám người Bạch Tiểu Thăng, mỉm cười nâng chén:

- Các vị, tôi tự mang theo một ít rượu ngon, cũng muốn mời mọi người uống một ly.

Bạch Tiểu Thăng dẫn đầu đoàn doanh nghiệp Trung Quốc, quả thật có tư cách này.

Khi mọi người cho rằng Alger đang nể mặt Bạch Tiểu Thăng mới làm như vậy, lại nhìn thấy anh ta cố ý nhìn về phía ba người phụ nữ, cười nói:

- Tôi có mấy chai rượu ngon, đặc biệt thích hợp cho phái nữ uống, có tác dụng dưỡng da, hồng má. Đây là do tôi tốn nhiều công sức mới mua được đấy, mỗi một chai có giá trị hơn mấy triệu!

Alger báo giá thực sự dọa cho mọi người xung quanh phải giật mình.

- Loại rượu thế nào mà đắt tới mấy triệu vậy! Điều này cũng quá khoa trương đi!

- Đúng vậy, ôi trời ơi, tôi uống nhiều rượu như vậy lại chưa từng nghe qua!

- Trong ấn tượng của tôi, đắt tiền nhất cũng phải hơn hai mươi chục nghìn...

Người này dùng đơn vị tiền tệ là đô la, giá này quả thật hơi thái quá rồi!

Lâm Vi Vi, Dương Nhất Sơn, Lisa cũng hơi giật mình.

Nhìn thấy vẻ mặt của người đẹp như vậy, Alger không khỏi đắc ý.

- A? Vậy cũng phải nếm thử mới được.

Bạch Tiểu Thăng ung dung mở miệng nói:

- Xem là rượu ngon tới mức nào.

Alger chạy tới xum xoe, nói thật, Bạch Tiểu Thăng cảm thấy anh ta hơi phiền.

- Ngài Bạch đến từ Trung Quốc, nhưng theo tôi được biết Trung Quốc các người khoe khoang rượu đế không tệ nhưng uống thì...

Alger bĩu môi lắc đầu, hình như rất xem thường, tiếp theo lại cười nói:

- Về phần lĩnh vực rượu vang, tôi vẫn chưa từng nghe nói có thương hiệu Trung Quốc có thể có chất lượng cao cả.

Đánh giá rượu thì đánh giá rượu, Alger vừa nói vậy ở trước mặt mọi người, rõ ràng là đầy ác ý, chính là ở trước mặt mọi người này chế giễu Bạch Tiểu Thăng là người Trung Quốc không biết gì.

Nếu bình thường thì cũng thôi, trong trường hợp này, thân phận của Bạch Tiểu Thăng đã không chỉ đơn giản đại biểu cho bản thân anh...

Người xung quanh lập tức xì xào bàn tán. Cho dù là đám người Đổng Thiên Lộ cũng không nhịn được nhíu mày, tập trung lại.

Lâm Vi Vi nhíu mày, tức giận nhìn Alger.

Alger nói lời này thật ra rất đơn giản là muốn chứng tỏ mình, đồng thời chèn ép người Trung Quốc được các người đẹp vây quanh.

Anh ta trước sau quen kiêu ngạo, có suy nghĩ này liền hành động, không suy nghĩ quá nhiều tới hậu quả.

Bạch Tiểu Thăng ngược lại vẫn tự nhiên, mỉm cười nói:

- Ngài Alger cầm tới là rượu ngon tới mức nào, phải thử qua mới biết được.

Bạch Tiểu Thăng nói một câu đã đánh trả ngược lại.

Đôi mắt Alger lóe lên, bất chợt cười và nói với lão quản gia bên cạnh:

- Mang rượu lên, mời ngài Bạch này thử một lần, để ngài ấy xem là rượu ngon tới mức nào!

- Ngài Bạch nếu uống thấy ngon thì tuyệt đối đừng khách sáo, sau này tôi sẽ đưa một chai tới cho ngài cũng được!

- Dù sao, rượu này không dễ kiếm được!

Bạn cần đăng nhập để bình luận