Thừa Kế Hai Ngàn Tỉ

Chương 2466: Đánh yểm trợ (1)

Sau khi Lôi Nghênh tiễn hai người Lame, Butch đi, chỉ mười lăm phút, anh ta đã trở lại.

- Sao anh về nhanh như vậy?

Bạch Tiểu Thăng tò mò nhìn Lôi Nghênh.

Lời Lôi Nghênh nói ra, nước bọt cũng thành đinh, nói muốn tiễn hai người này quay về chỗ ở thì nhất định sẽ làm như vậy, tuyệt đối sẽ không chỉ đưa đến cửa thang máy là xong việc.

Bạch Tiểu Thăng cũng cho rằng cần phải biết được chỗ ở của hai người.

Tối thiểu có thể khiến cho trong lòng hai người sinh ra kiêng kỵ, sẽ không làm càn.

Lâm Vi Vi cũng tò mò nhìn về phía Lôi Nghênh.

Bên này chai rượu vang vừa mở, thậm chí còn chưa rót xong, Lôi Nghênh đã trở về?

- Các người đoán xem bọn họ ở đâu? Lại chính là ở ngay tầng dưới, còn gần hơn các người tưởng rất nhiều đấy.

Lôi Nghênh giải thích.

Bạch Tiểu Thăng hiểu rõ liền mỉm cười.

Ở gần cũng là chuyện tốt, thuận tiện có thể ra tay bất cứ lúc nào.

- Xem ra, người thuê hai người này thật sự rất giỏi. Tôi chắc hẳn người đó biết chỗ đám người Bing ở, thậm chí đặt phòng cũng thuận tiện cho bọn họ hành sự.

Lôi Nghênh xúc động nói.

Lâm Vi Vi lại nghe bĩu môi:

- Nếu làm việc chu đáo như vậy, vậy tại sao lại thuê hai người này chứ.

Hai anh em Lame, Butch đúng là uổng công sức của người thuê, vụng về công khai không hề che giấu.

Lôi Nghênh nhún vai, biểu thị mình cũng không có cách nào hiểu được điều này.

- Các người lại thấy hai anh em bọn họ kém như vậy sao?

Bạch Tiểu Thăng cười nhạt:

- Có lẽ bọn họ có thể mang đến cho chúng ta niềm vui ngoài ý muốn, cũng không chừng đấy.

Bạch Tiểu Thăng có vẻ chờ mong, cho dù Lâm Vi Vi không coi trọng, cũng vẫn gật đầu nói:

- Hi vọng vậy.

- Tối thiểu bọn họ đứng ra, chúng ta có thể hoàn toàn không cần để ý đến.

Lôi Nghênh cũng nói.

- Ôi, đúng rồi, các người đoán xem, rốt cuộc là ai đang đứng phía sau thuê hai người này, muốn mua cơ mật thương mại liên quan đến gia tộc của Phó tổng giám đốc Ma Căn và công ty HBB vậy?

Lâm Vi Vi nhíu mày nói:

- Công ty HBB và gia tộc của Phó tổng giám đốc Ma Căn làm cùng một chỗ, lại lén lút như vậy, chắc hẳn hợp tác cũng không phải là chuyện đàng hoàng. Nhưng càng như vậy mới càng kỳ lạ hơn. Người giật dây này hình như không chỉ quen thuộc với tất cả mọi chuyện, thậm chí còn rõ như lòng bàn tay. Tôi đoán không phải là người trong gia tộc của Phó tổng giám đốc Ma Căn thì chính là người của HBB. Vậy lại có thú vị rồi. Người đó muốn nắm giữ bí mật này để làm gì?

Lôi Nghênh vuốt cằm nói:

- Hai bên hợp tác, chắc là giao dịch giữa các cấp trên, người muốn trộm cơ mật hẳn không có cách và tư cách từ con đường bên ngoài tiếp xúc với tin tức, cho nên mới muốn làm theo cách như thế. Người này là một người phía dưới! Về phần người này muốn làm gì, chúng ta không ngại suy nghĩ từ mức độ thân phận của người này trước.

- Người phía dưới trong gia tộc của Phó tổng giám đốc Ma Căn và công ty HBB sao?

Lâm Vi Vi dường như nghĩ tới điều gì, nói:

- Sẽ là người nào ở bên nào chứ? Cấp dưới chống đối cấp trên, đúng là thật to gan lớn mật và có tham vọng đấy!

Hai người thảo luận một lát, mọi chuyện hình như lập tức sáng tỏ hơn rất nhiều.

Bạch Tiểu Thăng lại không nhanh không chậm, ở bên cạnh rót cho mình ly rượu, ngửi mùi thơm và đánh giá về rượu.

Lâm Vi Vi nói với Lôi Nghênh xong mới nhìn về phía anh:

- Anh Tiểu Thăng, sao anh không nói chuyện, anh có phán đoán gì?

Bạch Tiểu Thăng đi về phía ban công, giọng nói vọng tới:

- Mấy người phân tích rất có lý, rất chặt chẽ. Nhưng đều không phải, chuyện này lại có khả năng khác. Các người tuyệt đối không thể để ấn tượng ban đầu che đi tầm mắt của mình được.

Trước đây Bạch Tiểu Thăng cũng đã nói những lời này, còn không chỉ một lần.

Lâm Vi Vi không nhịn được đi tới nói:

- Vậy anh ngược lại nói thử quan điểm của anh đi.

Bạch Tiểu Thăng giơ ly rượu vang trong tay lên, ánh mắt bình tĩnh xuyên qua ly, nhìn về phía biển rộng:

- Quan điểm của tôi à?

- Trước khi nắm giữ càng nhiều tin tức hơn, tôi không phát biểu ý kiến.

Lâm Vi Vi bĩu môi.

Lôi Nghênh lập tức cười, đi tới bên cạnh tủ rượu cầm hai cái ly, lại cầm chai rượu vang lên và đi về phía ban công:

- Vậy tạm thời không thảo luận nữa, uống rượu đi.

...

Tiếp theo, ba người quả nhiên không thảo luận về chuyện liên quan tới âm mưu, chỉ ở trên ban công uống rượu vang, hóng gió biển, nói chuyện phiếm.

Thoáng cái đã qua gần hai, ba giờ, ba người uống cạn một chai rượu.

Lâm Vi Vi nhìn biển rộng xanh thăm thẳm và bỗng nhiên đề nghị đi bơi, nói trên tầng cao nhất này thật ra còn có hồ bơi lộ thiên, thời tiết ngày hôm nay vừa vặn, ánh mặt trời không gắt, đi bơi là thoải mái nhất.

Bạch Tiểu Thăng, Lôi Nghênh cũng không phản đối, dù sao lần này bọn họ du lịch là tới thả lỏng hưởng thụ, hơn nữa trước khi lên tàu, Lâm Vi Vi cũng đã thu xếp mua quần áo bơi.

Ba người cùng quyết định trở lại lấy đồ của mình, sau đó gặp mặt ở trên cầu thang của boong tàu.

Sau khi đi lên đó, tầm nhìn trải rộng, trong giây lát trời cao biển rộng, lại thêm ánh mặt trời ôn hòa, gió biển thổi qua khiến người ta thấy vui vẻ thoải mái.

Trên boong tàu cũng rất đông người, trai đẹp gái xinh chỗ nào cũng có, tc đều mặc áo tắm, nhưng thật ra một nửa đi tới quán bar bên cạnh bể bơi, một nửa khác đều dựa vào lan can chụp ảnh, “bơi” trong giới bạn bè.

Trong tầm mắt, trên boong tàu không chỉ có một hồ bơi. Ba người Bạch Tiểu Thăng tìm một chỗ tương đối ít người đi tới.

Bên cạnh có phòng thay đồ, ba người đi thay quần áo.

Chờ Lâm Vi Vi vừa đi ra, lập tức thu hút ánh mắt của vô số người xung quanh.

So với phụ nữ da trắng, dáng người của cô càng cân xứng hơn, lại thêm một chút thì ngại béo, bớt một chút lại ngại gầy, chính là vừa vặn, chiếc áo tắm làm tôn lên những đường cong tinh tế, làn da trắng nõn của cô, không thể che giấu được, quả thật là báu vật trời sinh, là tác phẩm nghệ thuật do ông trời tạo ra.

Có người đàn ông trong tay cầm hai ly kem, vừa đi vừa quay đầu nhìn Lâm Vi Vi, kết quả mải nhìn đã bước hụt, ngã thẳng vào hồ nước bên cạnh.

Có người đàn ông bởi vì nhìn chăm chú, nhìn tới hai mắt trợn tròn, bị người yêu bên cạnh đuổi đánh.

Ngay cả đám phụ nữ cũng lộ ra ánh mắt hâm mộ.

Lâm Vi Vi dường như không để ý tới mọi người xung quanh, chạy thẳng đến bên cạnh Bạch Tiểu Thăng, kéo cánh tay anh với vẻ mặt thân thiết.

Kể từ đó, Bạch Tiểu Thăng biến thành kẻ chọc cho rất nhiều người thù hận.

- Anh Tiểu Thăng, em từng học bơi ếch, nhưng chỉ biết mỗi bơi ếch thôi. Anh biết tư thế bơi nào thì dạy em một chút đi.

Lâm Vi Vi nói với Bạch Tiểu Thăng, vẻ mặt đáng thương.

- Tôi à, ngược lại cũng chỉ biết một chút thôi.

Bạch Tiểu Thăng khiêm tốn nói.

Lôi Nghênh bên cạnh ngược lại rất chủ động:

- Tôi có thể dạy các người bơi tự do, ngoại trừ tư thế không dễ nhìn nhưng rất thực dụng. Tôi còn có thể dạy các người làm sao nín thở lâu ở dưới nước, cận chiến ở dưới nước, các người muốn học không?

Lâm Vi Vi lập tức trừng mắt với Lôi Nghênh:

- Cận chiến dưới nước? Anh tưởng bọn em muốn đi làm đặc công chắc? Không học được không!

Lôi Nghênh lập tức lộ ra vẻ mặt tiếc nuối.

Khi ba người nói chuyện, đã đến bên bể bơi.

- A, người quen này.

Trong lúc vô tình Lôi Nghênh nhìn về một hướng, mắt hơi nheo lại và bĩu môi nói.

Bạch Tiểu Thăng, Lâm Vi Vi nhìn sang, phát hiện ở phía khác của bể bơi có mấy người cả nam lẫn nữ đang tập trung lại, vừa nói vừa cười.

Đó không phải là một người mà chính là bốn người Bing.

Mà giờ phút này, Bing cũng nhìn thấy bọn họ, đồng thời ánh mắt cũng nhanh chóng bị Lâm Vi Vi thu hút.

Cho dù hai bên cách nhau khá xa, vẫn có thể thấy ánh mắt anh ta đang sáng lên.

- Hừ, không phải là người đứng đắn gì.

Lâm Vi Vi hừ lạnh một tiếng.

Cô thật ra không phải là người sẽ sợ người, ngại người ta ngắm nhìn, ai mặc áo tắm còn không phải để cho người khác nhìn chứ!

Chỉ là những người này để lại cho cô ấn tượng vô cùng tồi tệ, làm cho cô rất chán ghét.

Bing nhìn về phía bên này, cũng nhanh chóng khiến cho mấy người bạn bên cạnh hắn chú ý và đều nhìn lại.

Finn cũng lập tức tập trung đến trên người Lâm Vi Vi, tấm tắc khen ngợi.

Tiver, Kuna cũng nhìn về phía Vi Vi, nhưng trong ánh mắt hai người phụ nữ đầy vẻ đối địch.

Bạn cần đăng nhập để bình luận