Thừa Kế Hai Ngàn Tỉ

Chương 2010: Con gái lớn lấy chồng

Bạch Tiểu Thăng trở về quê thăm ba mẹ và bà nội của mình, cũng mang theo quà cho tất cả người lớn tuổi còn có anh chị em gái. Nghĩ tới lần trước trở về là nửa năm trước, lần này về cũng chỉ có thể ở nhà hai ngày, Bạch Tiểu Thăng đặc biệt quý trọng thời gian ở cùng với người nhà.

Anh cùng bà nội chăm sóc hoa cỏ, chơi cờ với ba, đi dạo phố với mẹ, hai ngày vô cùng thoải mái.

Thật ra, những chuyện Bạch Tiểu Thăng gặp phải ở Nam Mỹ, Bắc Mỹ đã từng ầm ĩ ở trên mạng, người nhà đều biết, cũng may mắn là anh không sao.

Vợ chồng Bạch Minh Hành, Lý Thu Vân và bà nội Lý Phượng Quan không ít lần căn dặn Bạch Tiểu Thăng khi đi ra bên ngoài, làm bất cứ việc gì cũng phải cẩn thận hơn.

Sau khi Bạch Tiểu Thăng hứa với bọn họ, bọn họ còn nói thêm mấy lần. Người cao tuổi luôn như vậy, thật ra bọn họ phần nhiều chính là lo lắng, lại không muốn Bạch Tiểu Thăng sẽ gặp những chuyện đó, chỉ có thể căn dặn thêm vài lần, căn dặn nhiều hơn mà thôi.

Bạch Tiểu Thăng tất nhiên cũng hiểu, không ngại nghe thêm.

Anh nghe những lời này mà không hề thấy phiền chán, ngược lại làm cho anh cảm thấy trong lòng ấm áp.

Chờ đến ngày thứ ba, Lôi Nghênh tới.

Ban đầu, ba người Bạch Tiểu Thăng đã hẹn hôm nay sẽ tập trung ở nhà bọn họ, ngày mai lên đường quay về trụ sở chính.

Đến lúc này, cuộc về nhà thăm viếng sẽ được xem như kết thúc.

Kết quả, mãi đến chập tối cũng không thấy Lâm Vi Vi xuất hiện.

Bạch Tiểu Thăng, Lôi Nghênh đang muốn liên lạc với cô thì Lâm Vi Vi lại gọi video tới.

Lúc ấy, Bạch Tiểu Thăng, Lôi Nghênh đang ngồi uống trà, lúc này lại nhận được video.

Trong video, Lâm Vi Vi nhíu mày, trên mặt thoáng vẻ buồn bã.

- Anh Tiểu Thăng, Lôi Nghênh đã đến bên chỗ anh rồi sao?

Thật ra Lâm Vi Vi đã qua màn hình nhìn thấy Lôi Nghênh mới hỏi vậy.

- Đúng vậy.

Bạch Tiểu Thăng gật đầu, xoay màn hình chuyển về phía Lôi Nghênh.

Lôi Nghênh nhìn về phía màn hình và giơ tay lên cao, chào Lâm Vi Vi.

- Hôm nay em không tới, em tính ngày mai gặp bọn anh ở nhà ga sao?

Bạch Tiểu Thăng hỏi.

Anh cho rằng dáng vẻ Lâm Vi Vi như vậy là do thời gian về nhà quá ngắn, luyến tiếc phải chia tay với người nhà nên mới muốn ở lại thêm một đêm.

Đây cũng là chuyện thường tình của con người.

Bạch Tiểu Thăng chắc hẳn có thể hiểu được.

- Không phải, em gặp phải rắc rối, bây giờ yêu cầu giúp đỡ! Giang hồ báo nguy!

Lâm Vi Vi vội vàng nói.

Bạch Tiểu Thăng ngẩn người, không ngờ lần này anh đã đoán sai. Lúc này anh mới để ý thấy “vẻ buồn bã” trên mặt Lâm Vi Vi hình như có nguyên nhân khác, không phải là tình cảm lưu luyến.

- Sao vậy? Xảy ra chuyện gì à?

Bạch Tiểu Thăng đặt chén trà trong tay xuống, lập tức hỏi.

Lôi Nghênh cũng tập trung tinh thần lắng nghe.

- Em sợ là không đi được.

Vẻ mặt Lâm Vi Vi buồn bã giống như đưa đám, lại có phần dở khóc dở cười nói:

- Mẹ em ép em đi xem mắt, giới thiệu một đối tượng cho em. Nếu như em không hứa ngày mai đi gặp, bà ấy sẽ cắt đứt quan hệ mẹ con với em! Ba em cũng ầm ĩ theo! Các anh nhanh tới đón em, giúp em giải vây đi!

Bạch Tiểu Thăng, Lôi Nghênh nghe vậy lập tức kinh ngạc.

Hai người nhìn nhau, không ngờ Lâm Vi Vi quay về nhà chuyến này, thế mà còn bị "ép cưới".

Trước đây bọn họ có nghe nói có chuyện như vậy nhưng không gặp phải, không ngờ lại để cho Lâm Vi Vi gặp được.

- Đây cũng là chuyện tốt mà. Em cứ đi gặp mặt đi. Nhỡ đâu lại là một anh chàng đẹp trai thì sao? Chỉ cần không làm chậm hành trình là được.

Lôi Nghênh cười ha hả mở miệng nói.

Lúc này người đàn ông vạm vỡ mặt lạnh này lại biểu hiện ra dáng vẻ nhiệt tình.

- Gặp một lần cũng không sao mà. Cho dù cũng là tình cảm của người lớn tuổi. Cùng lắm không hài lòng lại không liên lạc nữa là được.

Bạch Tiểu Thăng cũng nói.

Bây giờ không tính những cổ phần của Lâm Vi Vi, chỉ riêng số tiền gửi ngân hàng đã sớm hơn trăm triệu, cô còn xinh đẹp như vậy, trẻ tuổi như vậy.

Lại có điều kiện như vậy mà phải đi xem mắt à?

Vậy phải là kiểu đàn ông thế nào mới có khả năng xứng đôi với cô chứ?

Bạch Tiểu Thăng và Lôi Nghênh cảm thấy không thể tưởng tượng nổi.

Có lẽ là con cháu nhà giàu, quý tộc hay nhân tài kiệt xuất nào đó sao ?

Lâm Vi Vi nhìn hai người với ánh mắt oán trách:

- Các người làm ra vẻ mặt gì vậy... Tình hình căn bản không phải như các anh nghĩ đâu! Em đúng là một lời khó nói hết... Nói chung, các anh qua sẽ biết. Nhớ kỹ, chín giờ sáng ngày mai nhất định phải đến chỗ em đấy!

Lâm Vi Vi không giải thích.

- Vậy bọn anh tới cứu em thế nào?

Lôi Nghênh không nhịn được hỏi.

Cũng không thể đến nhà người ta, trực tiếp nói với cha mẹ người ta, chúng tôi là đồng nghiệp và cấp trên của cô ấy, bây giờ công ty có công việc khẩn cấp cần cô trở lại, tạm thời đừng đi xem mắt, phải nhanh chóng lên đường...

Lý do này rõ ràng là không được rồi...

Bạch Tiểu Thăng cũng cảm thấy khó xử.

Chuyện này không phải là tranh đấu trong thương mại, không có cách nào dùng âm mưu dương mưu, cũng không có thời gian chuẩn bị trước.

- Nếu không như vậy đi, một trong hai người... Ai cũng được đứng ra tạm thời làm bạn trai của em, qua lần này lại nói sau.

Bên kia video, Lâm Vi Vi bỗng nhiên nói, khi nói ra lời này, mặt cô đỏ bừng, ánh mắt còn liếc nhìn Bạch Tiểu Thăng.

- Cái này à, vậy cũng được sao...

Bạch Tiểu Thăng và Lôi Nghênh không nhịn được ngây người.

- Nói chung, cứ như vậy đi! Bằng không ngày mai em thật sự không đi được đâu. Sợ mấy ngày nữa cũng không đi được thì sau này em còn gặp rắc rối lớn hơn nữa kìa!

Lâm Vi Vi cứng rắn nói:

- Các anh sẽ không thấy chết mà không cứu chứ? Các anh phải giúp đấy!

Sau đó Lâm Vi Vi tắt video.

Một tay Lâm Vi Vi che ngực, trái tim đập loạn, sắc mặt vẫn ửng đỏ, lẩm bẩm nói:

- Cũng không biết anh ấy sẽ đồng ý giúp mình chuyện này không?

Lâm Vi Vi có vài phần lo được lo mất.

Bên kia, Bạch Tiểu Thăng, Lôi Nghênh đã bắt đầu triển khai “thảo luận” sôi nổi.

- Như vậy cũng là một cách.

Lôi Nghênh nói, sau đó hỏi:

- Vậy ngày mai ai trong chúng ta giả làm bạn trai của Vi Vi?

Bạch Tiểu Thăng còn chưa kịp nói được nửa chữ.

- Anh tới làm đi.

Lôi Nghênh đã rõ ràng ngắt lời anh, nói:

- Tôi có vợ, giả làm nhân vật này dù sao cũng có cảm giác không ổn. Hơn nữa tôi không giỏi giao tiếp, đến lúc đó làm cho cha mẹ cô ấy không hài lòng cũng sẽ gặp rắc rối. Còn nữa, anh xem, bộ dáng anh có tiền đồ lớn, tôi không thể so sánh được với anh!

Bạch Tiểu Thăng đen mặt nhìn Lôi Nghênh:

- Anh không giỏi ăn nói à? Tôi thấy anh ăn nói rất trơn chu đấy! Anh có vợ, vậy tôi còn có bạn gái đấy. Lúc này nếu như để cho Tuyết Liên biết, tôi còn muốn sống nữa sao?

Vừa nghe Bạch Tiểu Thăng nói vậy, Lôi Nghênh lập tức cười ha hả:

- Tốt lắm, chúng ta lại bỏ qua Vi Vi là được rồi. Dù sao anh làm boss lòng dạ ác độc, anh thấy chết mà không cứu, lại cho cô ấy đối mặt với rắc rối đi!

Bạch Tiểu Thăng phiền muộn nhìn Lôi Nghênh, anh chợt phát hiện lâu nay mình đã bỏ qua tài ăn nói của người này.

Lôi Nghênh thường không thích nói chuyện, không có nghĩa là thật sự không giỏi ăn nói.

- Nếu không... Chúng ta lại thương lượng một chút?

Bạch Tiểu Thăng dò hỏi.

- Có thể.

Lôi Nghênh mỉm cười gật đầu:

- Dù sao bất kể nói thế nào, tôi cũng không giả làm bạn trai cô ấy. Chuyện này anh tới làm đi. Chuyện còn lại đều có thể thương lượng.

Bạch Tiểu Thăng lập tức trừng mắt nhìn anh ta.

Vậy còn thương lượng cái rắm á!

- Nếu thật sự không được.

Bạch Tiểu Thăng cắn răng nói:

- Tôi tới làm thì tôi tới làm! Dù sao cũng là giả...

Bạn cần đăng nhập để bình luận