Thừa Kế Hai Ngàn Tỉ

Chương 286: Đánh người, là không tốt!



Triệu Tiểu Huỳnh cùng với Bạch Tiểu Thăng ở trên sân thượng hưởng thụ gió đêm, ở trong màn đêm tùy ý trò chuyện.

Triệu Tiểu Huỳnh có cảm giác ở cùng với Bạch Tiểu Thăng nói chuyện rất dễ chịu, người đàn ông này giọng nói rất êm tai, ăn nói lại hài hước.

Chỉ là, thời điểm hắn nhìn mình, trong ánh mắt luôn có một loại xa xăm như có như không, giống như bởi vì mình mà nghĩ tới một người nào đó.

Trong nụ cười của anh ta, mang theo một tia tưởng niệm nhàn nhạt.

Khi vào trong xã hội, ở địa phương xa lạ không phải cũng có tâm tình này hay sao.

Nhưng mà bây giờ, giao thông cũng thuận tiện và nhanh chóng, gặp mặt rất dễ dàng.

Mà anh ta, cho cảm giác như thật lâu không thể gặp nhau.

Không lẽ, là cùng người con gái rất giống mình, chia tay, hoặc là, trời đất cách biệt?

Triệu Tiểu Huỳnh không phải là phụ nữ hay Bát Quái. Nhưng tại lúc này, lại không tự chủ được nghĩ lung tung.

- Anh có phải bởi vì tôi mà nhớ tới ai đó hay không?

Triệu Tiểu Huỳnh cuối cùng cũng không có kềm chế, hỏi.

Bạch Tiểu Thăng khẽ giật mình, cười.

Thế nào mà tâm tình của mình lại bộc lộ rõ ràng như vậy sao.

Bạch Tiểu Thăng nhàn nhạt nói một chút về Tuyết Liên, cũng hồi tưởng lại.

Cuối cùng, chỉ nói là do nguyên nhân ở gia đình, tạm thời chia ra.

Triệu Tiểu Huỳnh yên lặng nghe.

- Thời gian cũng sắp đến rồi, chúng ta trở về đi, các lãnh đạo cũng sắp tới.

Bạch Tiểu Thăng không kể nữa, cười nói.

Trên người Triệu Tiểu Huỳnh, quả thật có một chút khí chất giống Tuyết Liên, làm cho hắn cảm giác được có mấy phần thân cận, nhưng cũng chỉ thế mà thôi.

Triệu Tiểu Huỳnh gật gật đầu.

Trong nội tâm nàng có chút nói không rõ ràng, thậm chí không cảm giác được, giống như là mất mác.

- Mình đúng là điên, mình mất mác cái gì, mình cùng anh ta mới gặp mặt lần đầu, có chút chủ đề chung, nhiều lắm thì tính là bạn bè bèo nước gặp nhau.

Triệu Tiểu Huỳnh trong lòng tự giễu cười.

Hai người một trước một sau, trở về phòng khách.

Vừa đến đại sảnh, liền có người hô lên,

- Triệu Tiểu Huỳnh!

Đó là giọng của phụ nữ, thanh thúy như chuông bạc, lại rõ ràng mang theo vẻ tức giận.

Bạch Tiểu Thăng, Triệu Tiểu Huỳnh quay mặt nhìn sang.

Một mỹ nữ khuôn mặt xinh đẹp, da thịt trắng như tuyết, có một đôi chân thon dài thẳng tắp, đang dẫn theo một đám nam nữ, khí thế hùng hổ, đi thẳng về phía hai người.

- Cao Á.

Triệu Tiểu Huỳnh kinh ngạc nói.

- Cô ấy là ai?

Bạch Tiểu Thăng hiếu kỳ nói.

- Là một người bạn của tôi! Là con gái của Cao tổng thanh tra, cũng là nhân vật nữ số hai trong bộ phim truyền hình sắp tới.

Triệu Tiểu Huỳnh nhỏ giọng, nhanh chóng nói,

- Mặc dù nàng vì có quan hệ của cha mình, nhưng nàng xác thực rất xuất sắc, là diễn viên tốt, cũng rất thích hợp với nhân vật nữ số hai này!

Triệu Tiểu Huỳnh sợ Bạch Tiểu Thăng hiểu lầm Cao Á là dựa vào quan hệ để leo lên, giải thích vài câu.

Nghe nàng nói, có vẻ nàng vô cùng tán thành cô gái tên Cao Á này.

]

Bạch Tiểu Thăng nhìn sang, lại nhịn không được có chút nhíu mày.

Triệu Tiểu Huỳnh người bạn này, mặt mũi đang tràn đầy tức giận, dẫn đầu một đám người đi tới.

Nhìn thấy liền biết kẻ đến không thiện.

Triệu Tiểu Huỳnh cũng sững sờ.

Trong những người đi sau Cao Á, Bạch Tiểu Thăng thấy được Lục Phạm Ngữ cùng Thu Nhã.

Hai người này, vì sao lại lại đi ở đằng sau Cao Á. . .

Bạch Tiểu Thăng nhíu mày, cảm giác trong này không đơn giản.

Phiền phức, lại đến.

Mặc dù cái phiền phức này, không phải là hướng về phía hắn.

- Chị Cao Á?

Triệu Tiểu Huỳnh cũng nhìn thấy Lục Phạm Ngữ, Thu Nhã, nhưng không rảnh bận tâm, đối với Cao Á nói.

- Cô đừng cùng tôi lôi kéo làm quen!

Cao Á tức giận bừng bừng, nghiêm mặt trả lời, trên khuôn mặt tinh xảo mang theo một tầng sương lạnh, đôi mắt đẹp tràn ngập lạnh lùng.

Nàng chỉ vào Triệu Tiểu Huỳnh,

- Triệu Tiểu Huỳnh, hôm nay tôi tới tìm cô hỏi cho rõ ràng!

Triệu Tiểu Huỳnh khẽ giật mình, có chút mờ mịt. Không rõ Cao Á muốn hỏi điều gì.

- Cô khi mới đến công ty, một không có thân phận, hai không có bối cảnh, có phải là tôi một mực giúp cô, lại làm chị em của cô hay không!

Cao Á cắn răng quát.

- Vâng.

Triệu Tiểu Huỳnh không chút do dự nói, trên mặt mang theo vẻ cảm kích.

- Nhưng cô, tại sao phải ở bốn phía bịa đặt, nói tôi không thích hợp làm nhân vật nữ số hai, nói cha tôi làm việc không công chính, mới làm cho tôi có vị trí này, nói chính cô mới xứng làm nhân vật nữ số hai!

Cao Á giận dữ mắng mỏ.

Triệu Tiểu Huỳnh sững sờ, gấp giọng giải thích,

- Em không có nói như vậy. . .

- Cô không có, vậy bọn họ đều nói dối sao!

Cao Á giận dữ chỉ sau lưng, Lục Phạm Ngữ, Thu Nhã, còn có hai ba người khác đều đang cười lạnh nhìn Triệu Tiểu Huỳnh.

Thu Nhã đứng ra.

- Tiểu huỳnh a, chúng ta là chị em tốt, những lời này cô cùng tôi nói là được rồi, sao có thể nói với nhiều người như vậy, tôi biết rõ cô kỳ thật vẫn luôn khinh thường vị trí nhân vật nữ số ba, cô nhìn trúng là vị trí nữ số hai.

Thu Nhã cười nói.

Triệu Tiểu Huỳnh vừa sợ vừa giận, nhìn chằm chằm Thu Nhã.

- Ai cùng cô là chị em tốt, cô vu oan cho tôi!

Triệu Tiểu Huỳnh hét lên, lại chỉ mấy người phụ nữ khác,

- Các người cùng với nàng là một bọn!

- Được! Các nàng vu oan cho cô, Thu Nhã là vì vị trí nữ số ba!

Cao Á giận quá thành cười, chỉ vào Lục Phạm Ngữ, - Vậy cô nói cho tôi biết, Phạm Ngữ ở vị trí nam chính số một, vì cái gì cũng muốn vu oan cho cô? Không lẽ anh ta, cũng coi trọng cái vị trí nữ số ba này sao ?!

Triệu Tiểu Huỳnh kinh sợ nhìn về phía Lục Phạm Ngữ, Lục Phạm Ngữ vẻ mặt nghiêm túc, trong đôi mắt rõ ràng lộ ra một tia cười lạnh.

Người xưa nói, ba người thành hổ.

Hiện tại bọn họ năm người, người nhiều miệng nhiều, Cao Á sẽ tin tưởng ai?

Thu Nhã báo tin, còn lại mấy người kia là bị tìm đến, cùng đi làm chứng cho Cao Á xem.

- Các người, các người vu hãm tôi!

Triệu Tiểu Huỳnh bị chị em tốt hiểu lầm, lập tức vội vàng, quát to.

Nàng có thể không cần vị trí nữ số ba, nhưng lại không thể chịu sự khuất nhục này, càng không thể làm cho bạn tốt hiểu lầm.

Nào có thể đoán được, phản ứng của nàng rơi vào trong mắt Cao Á, giống như là sự tình bị bại lộ, nên hôt hoảng.

- Triệu Tiểu Huỳnh, cô còn cãi!

Cao Á tức giận sắc mặt tái xanh,

- Vài ngày trước, cha tôi nói, có người hướng hòm thư tổng giám đốc gửi thư nặc danh, là từ phòng chúng ta gửi đi, đó là ip máy tính của cô! Cô cũng có thể cãi sao! Uổng công tôi làm chị em của cô!

Cao Á nổi giận quát, người chung quanh cũng giật mình.

Còn có loại sự việc này sao!

Bạch Tiểu Thăng ánh mắt chớp lên.

Bảo sao cảm xúc Cao Á mất khống chế như thế.

Bạch Tiểu Thăng biết rõ, phòng truyền hình điện ảnh của truyền thông Trung Kinh rất chú trọng bồi dưỡng đối với nghệ sĩ, chẳng những có các loại giáo viên chuyên nghiệp, còn có cơ cấu huấn luyện ở nước ngoài, dạy qua video, mỗi một nghệ sĩ có một máy tính có ip riêng.

Nhưng mà, nếu gửi thư nặc danh, sẽ ngu đến mức dùng máy tính của chính mình à, với lại hướng tổng giám đốc vạch trần tổng thanh tra, dựa vào cái này để đánh bại đối thủ thượng vị, rất ngu xuẩn. . .

Bạch Tiểu Thăng lắc đầu.

Người tổng thanh tra bị tố cáo, xem ra không ngốc, mặc dù tìm được ip, thế nhưng không có lập tức có hành động, xem ra, hắn cũng hoài nghi chuyện này.

âm thanh gào thét của Cao Á, đưa tới rất nhiều người trong phòng khách của tiệc rượu chú ý. Người xung quanh nhỏ giọng, nghị luận ầm ĩ, sau đó chỉ trỏ.

- Thì ra cái tin tố giác đó, là do Triệu Tiểu Huỳnh phát ra!

- Cô ta tại sao lại như vậy a, Cao Á cùng Cao tổng giám đối với nàng tốt như vậy!

- Vong ân phụ nghĩa, thật không biết xấu hổ, dạng người này làm sao có thể diễn nhân vật nữ số ba.

- Không nghĩ tới nàng là người như vậy, tôi thấy, phải đề nghị công ty khai trừ nàng!

Mọi người xúc động.

Triệu Tiểu Huỳnh gấp đến muốn khóc, nàng đúng là hết đường chối cãi.

Lời nói của con người rất đáng sợ, đủ để bức tử một người.

Hiện nay không quản sự việc có thật hay không, cũng mặc kệ có bao nhiêu người tin tưởng, dư luận trong lúc vô hình đặt vững nhân phẩm ác liệt cho nàng.

Thậm chí ngay cả cao tầng của công ty, đều không để ý nàng có phải chịu ủy khuất, nhận lấy oan khuất hay không. Mà chỉ xem xét ảnh hưởng, rất có thể lạnh nhạt với nàng, hoặc là hủy hợp đồng.

Triệu Tiểu Huỳnh hàm răng trắng như tuyết, cắn môi dưới, hai mắt có nước mắt chớp động. Nàng không chịu được phần khuất nhục này.

- Nữ số ba, tôi từ bỏ!

Cô gái quật cường này, hét lên, khàn cả giọng.

- Cô đương nhiên không muốn làm nhân vật nữ số ba, cô muốn là nhân vật nữ số hai.

Thu Nhã cười lạnh, châm ngòi thổi gió, trong đôi mắt vô cùng khoái ý.

- Cô còn giả bộ, cô còn có mặt để khóc hay sao!

Cao Á tức đến phát run, đưa tay ra, cho một bạt tai.

Triệu Tiểu Huỳnh trong mắt chứa nước mắt, nhìn thẳng vào Cao Á, không né tránh.

Mắt thấy cái cái bạt tai này sẽ rơi vào trên mặt của Triệu Tiểu Huỳnh, bên cạnh lại có một cái tay đưa ra, bắt được cổ tay Cao Á.

- Đánh người, là không tốt.!

Bạch Tiểu Thăng cười nói.

Bạn cần đăng nhập để bình luận