Thừa Kế Hai Ngàn Tỉ

Chương 2044: Lại... chỉ có ba người?! (2)

Lúc này, trong một khu mới xây của thành phố Lin, lối vào của khu công nghiệp lớn nhất có hơn trăm người đang tập trung.

Dẫn đầu chính là một phó thị trưởng của thành phố Lin, ngoài ra còn có một đám lãnh đạo của chính quyền thành phố. Thành phố Lin này còn mạnh hơn thành phố Dilu rất nhiều, nhưng vẫn có chênh lệch với các thành phố khác, cho nên cũng đặc biệt coi trọng lần thu hút đầu tư này.

Phía sau phó thị trưởng của thành phố Lin là bốn người quản lý doanh nghiệp. Phía sau nữa đều đang cầm hoa tươi và nhạc cụ với nghi lễ đón tiếp long trọng để đón người khách Trung Quốc từ xa tới.

Lúc này, người quản lý của bốn nhà nhìn rất có tinh thần, trên tuổi tác tập trung từ trung tuổi tới thanh niên, nhưng trẻ tuổi nhất cũng phải hơn bốn mươi.

Bốn người kia trái mong phải chờ vẫn không gặp đoàn doanh nghiệp Trung Quốc đến thăm, bọn họ lập tức vây quanh một chỗ, khẽ trao đổi.

Có thể nhìn ra được bọn họ vẫn tương đối hưng phấn.

- Trước đây, tôi nghe nói có mười mấy thương nhân lớn Trung Quốc tập trung thành một đoàn thương nhân sắp tới, làm tôi hưng phấn, kết quả lại có nói quá nhiều doanh nghiệp mời tham quan, những nhà kinh doanh Trung Quốc kia chia thành từng đoàn nhỏ viếng thăm, làm cho tôi có chút thất vọng.

- Thất vọng gì chứ? Tôi nghe nói lần này có mười mấy người, đến từ năm tập đoàn lớn của Trung Quốc, cũng không tệ lắm phải không? Dù sao chỗ chúng ta cũng chỉ là một trong rất nhiều nơi khảo sát.

- Vậy còn tính là tạm được, tương đương với mỗi doanh nghiệp chúng ta chia ra một đối tượng hợp tác, trên số lượng có hơi ít, nhưng tôi nghe nói lần này đều là những doanh nghiệp lớn, lại thêm người Trung Quốc có tiền, khoản đầu tư rất lớn, có lẽ sẽ ngoài dự đoán của chúng ta!

- Đúng vậy, nếu trong các người có ai cảm thấy hợp tác quy mô nhỏ, cứ tặng cho tôi!

- Anh cút đi, đối tượng hợp tác chất lượng tốt lại cao cấp như vậy, có nhiều hơn nữa còn chê ít mới đúng!

Khi bốn người này cười nói còn không ngừng nhìn về phía con đường, từng chiếc xe đi qua có thể làm cho bọn họ hồi hộp.

Bọn họ rất mong chờ đoàn doanh nghiệp Trung Quốc tới đây.

Khi thấy đã đến giờ, lãnh đạo thành phố Lin cũng cho đoàn đội chào mừng chuẩn bị sẵn sàng. Dù sao lễ nghi này ở bên Trung Quốc đặc biệt thịnh hành, bọn họ cũng cảm thấy rất tốt, để thể hiện sự nhiệt tình của mình, bình thường cũng chuẩn bị như vậy.

So với mấy nhà kinh doanh kia, lãnh đạo chính phủ thành phố Lin càng chờ mong ảnh hưởng trên phương diện kinh tế, chính trị, sau khi hợp tác hơn.

Vào lúc tất cả mọi người đang chờ mong, hai chiếc xe đã xuất hiện trong tầm mắt của mọi người, đồng thời cuối cùng dừng lại cách bọn họ không xa.

Mọi người nhất thời ngơ ngác nhìn nhau.

- Đây là đoàn doanh nghiệp tới chơi sao? Hai chiếc xe thì có thể có bao nhiêu người chứ? Không phải đã nói có hơn mười lăm người sao? Lại tính cả nhân viên bảo vệ thì dù thế nào cũng phải có một đoàn xe chứ?

Có người không nhịn được nói.

- Đây... chắc là nhân viên đoàn xe đi trước, tới báo chúng ta biết à?

Có người do dự giải thích.

- Không sai, chắc là vậy!

lúc này những người khác cũng công nhận quan điểm này,.

Lãnh đạo của chính quyền thành phố Lin và mấy người đứng đầu các doanh nghiệp lập tức chủ động đi tới.

Cửa của hai chiếc xe vừa mở ra. Chiếc xe phía trước có hai người bước xuống, chiếc xe phía sau có ba người bước xuống.

- A, đó không phải là người của ngài Samba ở thành phố Dilu sao? Sao bọn họ lại tới đây?

Bên cạnh Phó thị trưởng thành phố Lin có người không nhịn được kinh ngạc nói.

Mọi người nghe vậy cũng sửng sốt.

Người của thành phố Dilu đi cùng?

Nếu tới cũng phải là người của thành phố Banjiao chứ.

Hai thư ký của ngài Samba thấy có nhiều lãnh đạo đứng ở trước mắt, còn có rất nhiều người mình quen biết nên vội vàng tươi cười chạy tới, cung kính chào hỏi từng lãnh đạo.

- Sao các anh lại tới nơi này làm gì?

Phó thị trưởng thành phố Lin chịu trách nhiệm ở đây tiếp đón không nhịn được nhíu mày hỏi thăm.

- Là như vậy, chúng tôi nhận lệnh của ngài Samba, đưa mấy vị quý khách qua đây.

- Chính là khách từ Trung Quốc tới.

Hai người kia nghe lãnh đạo lớn hỏi thì vội vàng lần lượt trả lời.

Lúc này mọi người nhìn thấy, mới thấy mấy người đồng loạt bước xuống từ chiếc xe phía sau đều có dáng vẻ của người Trung Quốc.

Nhưng ba người kia thật sự quá trẻ tuổi, nhìn thế nào cũng giống như thư ký, trợ lý gì đó.

Phó thị trưởng thành phố Lin và quản lý của bốn doanh nghiệp đều không cho rằng đám người Bạch Tiểu Thăng là nhân vật gì lớn, chỉ liếc nhìn cũng không có hành động gì khác.

- Xem ra, chúng ta bị xem thường rồi, anh Tiểu Thăng.

Lâm Vi Vi không nhịn được thì thầm nói với Bạch Tiểu Thăng.

Bạch Tiểu Thăng mỉm cười.

Người ta chờ chính là đoàn đội với khí thế lớn. Ba người mình quả thật quá ít ỏi, bị đối đãi như vậy cũng là chuyện có thể hiểu được.

- Không ngờ ngài Samba thật biết cách giải quyết, lần này thành phố Dilu các anh không có lấy mấy doanh nghiệp đủ tư cách mời quý khách tới tham quan, lại biết mở đường cho khách qua đường, không tệ, không tệ! Đúng là biết cách làm việc!

Phó thị trưởng thành phố Lin khẽ nói đùa, mọi người bên cạnh ông ta cũng cười.

Hai thư ký của phó thị trưởng Samba không nhịn được liếc nhìn nhau, dáng vẻ muốn nói lại thôi.

- Đoàn xe đâu? Có phải bọn họ còn ở phía sau không? Bọn họ còn bao lâu mới đến? Bây giờ chúng tôi thực hiện nghi thức hoan nghênh luôn à?

Ngài phó thị trưởng kia nói.

- Chuyện này... ngài Tori, phía sau không có đoàn xe nào nữa.

Một người có phần ấp a ấp úng trả lời.

- Hả?

Tori - phó thị trưởng thành phố Lin kia nghe vậy lập tức sửng sốt, bốn người quản lý doanh nghiệp bên cạnh ông ta cũng kinh ngạc nhìn người vừa nói chuyện kia.

Một người khác nói tiếp:

- Ban đầu đoàn doanh nghiệp Trung Quốc kia vốn muốn tới viếng thăm, nhưng một số người trong đó tạm thời quyết định ở lại tiến hành khảo sát bên phía chúng tôi. Một số người khác, chúng tôi đưa đến chỗ các ngài.

Phó thị trưởng Tori cùng mấy người quản lý doanh nghiệp lập tức sửng sốt.

Vốn người đã đủ ít, còn để cho thành phố Dilu chặn mất một phần!

- Vậy... Những người khác đâu rồi?

Phó thị trưởng Tori giật mình.

- Đây không phải là... tất cả những người còn lại sao...

Một thư ký của Phó thị trưởng Samba để lộ ra ba người Bạch Tiểu Thăng trước mặt những người này.

Đám người Phó thị trưởng Tori lập tức choáng váng, ngơ ngác nhìn sang.

- Lại chỉ có ba người?! Còn trẻ như vậy sao?

Bạn cần đăng nhập để bình luận